Hai lần cập bến chương 37
Tối nay anh định đưa Chi đi dự tiệc cùng với mình nên trưa định rủ Chi đi ăn rồi nói chuyện luôn nhưng gọi điện mãi chẳng được . Xem camera thì không thấy đi làm , hỏi Hiền thì chỉ bảo thấy Chi xin nghỉ buổi chiều nay . Không gọi được cho Chi nên Vũ đành xuống căng tin ăn cơm một mình . Không biết Chi có việc gì mà không nói với anh mà gọi thì không được .
Ăn xong lên phòng nghỉ ngơi nhưng không ngủ được nên lại dậy ngồi làm việc . Chốc lại gọi lại nhưng vẫn là giai điệu quen thuộc . Đến khi gần như mất hết kiên nhẫn thì thấy Chi gọi lại , khi biết Chi không sao thì anh bớt lo nhưng anh giận cô vì anh là người yêu của cô nhưng cô lại chẳng để ý tới cảm giác của anh . Vũ bực bội trong người mà không làm sao nói với ai được . Định gọi cho Quân đi uống vài ly nhưng nghĩ đến tối phải đi dự tiệc nên thôi .
Lại cắm cúi làm việc đến 4h30’ thì Vũ gọi lại cho Chi :
– Em đây !
– Tối nay em đi dự tiệc với anh nhé ?
– Có anh Trường với Nhung rồi mà !
– Nhưng anh thích đi với em !
– Em hơi mệt ạ !
– Vậy em nghỉ ngơi đi ! Em ăn gì không để anh mua qua !
– Dạ không ! Em ʇ⚡︎ự lo được , anh về chuẩn bị đi không muộn .
– Vậy anh đón Moon về nhà với bác Nụ .
– Anh cứ đón con qua đây với mẹ .
– Hôm nay để em nghỉ , nhớ ăn uống vào đó , về sớm thì anh qua !
– Em không sao , anh cứ lo việc của mình đi.
– Ừ !
Cúp điện thoại Vũ buồn trong lòng , tắt máy tính về đón Moon rồi chuẩn bị đi tiệc . Khoảng 6h Nhung nhắn tin hỏi Vũ :
– Sếp ơi ? Tối nay cho em đi nhờ được không ạ ?
– Cô ʇ⚡︎ự đến đó trước đi ! Tôi có việc đến sau chút !
– Cùng công ty mình đi thế có tiện không ạ ? Người khác nhìn lại bảo công ty ta không đoàn kết . Em đã nhắn cả anh Trường đi cùng giờ với mình rồi ạ !
– Được ! Vậy 6h30’ đợi tôi ở trước nhà hàng đó .
Vũ cho Moon ăn uống xong mới đi ! Còn Nhung sau khi không nhờ được Vũ đón mình dù đã cố nói khéo thì bực mình . Nhưng vẫn đến đúng giờ và cùng Trường chờ Vũ ở trước nhà hàng đó . Nhung thấy Vũ đến thì cười dịu dàng ra đón Vũ nhưng Vũ thì mặt lạnh như tiền không để ý , Trường cũng theo vào sau , đi đến giữa sảnh mọi người lúc này cũng đã tập trung đông đủ , hôm nay Nhung mặc một chiếc váy nửa kín nửa hở rất tôn lên dáng vẻ của Nhung. Bất ngờ Nhung ʋòпg tay vào tay Vũ ,Nhung không nhìn Vũ mà vẫn sánh bước cùng anh vào trong . Trước mặt bao quan khách Vũ không tiện thể hiện chỉ nói nhỏ với Nhung :
– Cô bỏ tay ra !
– Em chỉ thể hiện sự lịch sự thôi , không có ý gì !
– Không cần !
Trường lúc này đi đằng sau mắt trố luôn , cứ nhìn xem phản ứng của Sếp mình ra sao . Nhung vẫn không bỏ bởi lúc này tiến gần vào mấy vị Sếp lớn của mấy công ty đối tác cũng ở đây :
Sếp 1 : Chà ! Sếp Vũ nhà ta hôm nay có người đẹp đi cùng xinh đẹp quá !
Sếp 2 : Người đi cùng với anh Vũ hôm nay hẳn là người quan trọng rồi ! Khi nào cho chúng tôi uống ɾượu mừng đây ?
Vũ : Chào các anh ! Cảm ơn các anh vẫn quan quan tâm tới tôi . Chúng ta làm một ly nhỉ ?
Nhung thấy Vũ nói thế thì bảo :
– Các anh cứ đứng đây nói chuyện đợi em qua bảo phục vụ lấy ɾượu ạ !
Sếp 3 : Nhất anh Vũ bên cạnh có người phụ nữ không chỉ đẹp người lại còn khéo nữa .
Vũ : Cô ấy là thư ký của tôi thôi !
Sếp 1 : Có thư ký thế này thì tốt quá ! Nào chúng ta cạn ly đi !
Nhung : Dạ ! Em ʇ⚡︎ự giới thiệu em là Nhung , thư ký của Sếp Vũ đây ạ ! Ly này em xin được mời các anh , trước là chào hỏi các anh , sau là chúc sức khỏe các anh ạ !
– Cạn ly ( đồng thanh )
Mấy người nhìn Nhung và Vũ có vẻ hâm mộ vì trông rất đẹp đôi , nói chuyện rôm rả còn không tiếc lời khen Nhung xinh đẹp , khéo léo .
Trường cũng đi giao lưu với mấy anh Giám đốc đứng ở phía bên kia . Gặp cả anh Hải Giám đốc bên công ty S lần trước hợp tác . Đang nói chuyện thì Hải có điện thoại xin phép ra ngoài nghe …
Lúc tối nghe điện thoại của Vũ thấy giọng anh hơi buồn với chắc anh vẫn còn giận mình nên quyết định đi đến bữa tiệc của công ty Hoa Lợi . Tôi muốn mình hoàn toàn lột ҳάc để đi bên anh nên tôi nhờ bên makeup của hiệu K trang điểm và chọn váy cho mình . Tôi thích kiểu trang điểm nhẹ nhàng nhưng hôm nay tôi muốn đậm nét hơn chút và chiếc váy hôm nay tôi chọn cũng khác với kiểu bình thường tôi mặc . Nó hơi ร-є-אy một chút cũng đủ để tôi trở lên xinh đẹp ,ʇ⚡︎ự tin , quyến rũ hơn … xong xuôi tôi bắt taxi chứ không đi xe của mình nữa .
Đến nơi thì gặp anh Hải bên công ty S cũng đang định vào . Hải lần trước có ý với tôi nay gặp lại thấy tôi đi một mình đến thì ngây người đứng nhìn mãi mới thốt lên lời :
– Chi ! Hôm nay em đẹp quá ! Sao lại đi một mình thế này ?
– Dạ ! Em bận chút chuyện nên đến sau .
– Anh vào cùng em được không ?
– Vâng ! Anh cũng đi một mình hay sao ?
– Không , anh đi cùng thư ký . Mình vào nhé ?
– Vâng ạ !
Tôi và Hải cùng đi vào trong , lúc này mọi người đã ổn định chỗ ngồi và tổng giám đốc công ty Hoa Lợi lên phát biểu . Sau khi phần phát biểu kết thúc mọi người lại tiếp tục nhập tiệc rôm rả . Từ xa tôi nhìn thấy Vũ và bên cạnh Nhung cứ đứng sát anh còn khoác tay vào tay anh nữa . Anh Trường nhìn thấy tôi và Hải vào cũng ngạc nhiên . Anh đi lại chỗ tôi bảo :
– Có phải Chi không đây ?
– Anh lại trêu em !
– Trông thế này thì các anh xin ૮.ɦ.ế.ƭ mất thôi anh Hải nhỉ ?
– Tôi cũng xin ૮.ɦ.ế.ƭ đây mà Chi có đồng ý đâu !
– Các anh cứ trêu em ! Ai cũng có người sở hữu hết rồi , toàn động viên em …
Mấy anh em đang nói chuyện vui vẻ thì có mấy anh bên Hải quan qua nói chuyện :
HQ1 : Đây có phải cô Chi xinh đẹp giỏi giang nổi tiếng bên công XNK Minh Vũ không ?
Tôi : Dạ em chào các anh ! Em là Chi nhưng em không dám nhận xinh đẹp và giỏi giang ạ !
HQ 2 : Chúng tôi cũng nghe qua mọi người khen cô Chi lắm nay mới được gặp , phải nói là rất xinh đẹp !
Tôi : Dạ em cảm ơn ạ !
Lúc này Nhung thấy nhóm chỗ tôi đang trò chuyện rôm rả thì quay qua . Nhung nói với Vũ :
– Sếp ơi ? Mình qua chỗ mấy anh bên Hải quan kia chào hỏi đi ạ !
– Ừ !
Khi Vũ đến nơi định cất tiếng chào mọi người thì nhìn thấy tôi đứng bên Hải và anh Trường , Vũ cứ nhìn tôi thật lâu , tôi lúc đó cũng ngẩng mặt lên thì vừa vặn bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn tôi . Nhung khi đó vẫn bám tay vào anh và nhìn tôi với ánh mắt thách thức . Tôi chuyển ánh mắt sang chỗ tay Nhung đang bám vào tay anh thì Vũ vẫn như cũ không có biểu hiện gì , vẫn thái độ nghiêm nghị rồi quay qua chào hỏi mấy anh bên Hải quan …
Tôi vẫn vẻ mặt hoà nhã nói chuyện với mọi người , rồi đi lại bên anh nhẹ nhàng nói :
– Cảm ơn Nhung đã thay chị chăm sóc cho anh Vũ buổi tối hôm nay nhé ?
Vừa nói tôi vừa nắm vào tay còn lại của anh mỉm cười thật tươi . Nhung thấy mọi người nhìn mình rồi nhìn tôi ,cô ta ái ngại hay sao mà ʇ⚡︎ự động bỏ tay ra . Một anh bên hải quan nói:
HQ1 : Tổng giám đốc Vũ xung quanh anh toàn người đẹp thật . Người nào trong hai người đẹp này giữ được trái tιм anh đấy ?
Tôi nhìn thẳng vào mặt Vũ xem anh trả lời như nào , thì anh nói :
Vũ : Tôi làm gì có diễm phúc được người ta giữ mình chứ !
HQ2 : Anh Vũ cứ khiêm tốn !
Tôi nghe Vũ nói thế thì chắc là lại giận tôi rồi . Nhưng anh trả lời thế thì tôi điên lắm ! Mất công ăn mặc đẹp đến đây mà dám đối xử với tôi xa lạ vậy lại còn để cho Nhung nắm tay nữa chứ . Tôi cũng đáp trả không kém :
Tôi : Sếp em vẫn khiêm tốn thế đấy các anh ạ ! Thôi mấy anh cứ nói chuyện với nhau nhé ? Em xin phép không làm phiền nữa , em qua chỗ anh Hải giám đốc bên S nói chuyện chút ạ !
Lúc này anh Trường với anh Hải đã sang phía bên kia nói chuyện với mấy khách khác . Nghe tôi nói thế thì mọi người gật đầu đồng ý bảo tôi cứ ʇ⚡︎ự nhiên , nhưng tôi vừa bước đi thì Vũ cầm chặt tay tôi , mặt vẫn giữ thái độ lạnh lùng rồi nói :
– Xin phép các anh lúc khác nói chuyện , chúng tôi qua kia chào hỏi chút .
Thế rồi Vũ kéo tôi đi luôn , Nhung nhìn theo tức giận trong lòng nhưng vì còn nhiều người ở đó không dám thể hiện ra mặt . Vũ kéo tay tôi ra phía ngoài hành lang lúc này mặt mày không còn nghiêm nghị nữa mà chuyển sang vẻ giận dỗi ghen tuông :
– Lúc chiều anh rủ em đi cùng anh sao em không đi , giờ lại xuất hiện ở đây lại còn ăn mặc đẹp như vậy !
– Thì giờ em đi đó thôi ! Với mặc vậy mà vẫn không giữ được người ta đâu !
– Em định giữ ai , tên Hải đó hả ?
– Em …
– Có phải là cậu ta trẻ trung lại ga lăng nên em mới từ chối đi với anh phải không ?
– Ơ … Sao lại đổ hết Ϯộι nên đầu em thế ? Là ai vừa không nhận em , không giới thiệu em là bạn gáι anh trước mặt mọi người ? Lại còn để cho người con gáι khác nắm tay suốt buổi như thế ? Là ai hả ? Giờ còn ở đó mà nói em !
– Anh đang hỏi em !
– Đúng anh ta ga lăng , anh ta trẻ trung đấy !
– Em …
– Em gì ? Người ta mệt nhưng lại sợ anh buồn , sợ anh giận nên đã đến đây giờ còn bị trách ngược lại . Đã thế còn phải nhìn cảnh tay trong tay với người khác nữa ! Nếu anh không muốn em ở đây thì em về để anh được thoải mái !
– Anh xin lỗi !
– Em không dám nhận ! Tránh ra em đi về !
– Thôi anh xin lỗi em ! Là tại anh !
– Tại anh làm sao ?
– Tại anh ghen được chưa ? Ai bảo lúc rủ em không đi , xong giờ em mặc đẹp lại quyến rũ thế này đến đây, em có biết bao nhiêu con mắt đàn ông nhìn em không ? Còn cậu Hải kia lại trẻ đẹp lực lưỡng ga lăng thế , nhìn lại anh thì già hơn …
– Sao Tổng giám đốc Vũ lại mất ʇ⚡︎ự tin thế ?
– Thì sự thật anh già hơn cậu ta mà !
– Nhưng gu của em là trai già nhưng mặn mà với còn có con riêng nữa .
Tôi ghé sát tai Vũ nói nhỏ cho anh nghe , Vũ nhìn tôi không chớp mắt . Tôi lại nói tiếp :
– Không biết Tổng giám đốc Vũ đây thấy gu của em có quá khó không ?
Vũ nhìn tôi mỉm cười hạnh phúc , anh véo nhẹ má tôi nói :
– Sếp đây có đủ điều kiện cho gu ấy của em ! Vậy Em có chấp nhận không ?
– Lúc trước đến đây thì đã chấm Sếp rồi nhưng nhìn thấy Sếp để người khác khoác tay ʇ⚡︎ự tiện thế mà không có ý chối từ nên em định chọn người khác .
– Anh không có ý gì với cô ta cả , anh thề đó . Anh đã bảo cô ta bỏ ra rồi nhưng cô ta cứ bám lấy mà lúc đó có nhiều quan chức ở đó nên anh lịch sự vậy thôi !
– Vậy em cũng đi ra lịch sự với giám Đốc Hải được không ?
– Anh sai rồi ! Không có lần sau đâu ! Từ giờ anh chỉ đi cùng Trường thôi !
– Không cần thiết phải như vậy , cơ bản vẫn là anh thôi !
– Anh thấy cần , phòng còn hơn chống !
Tôi phì cười trước câu nói của anh ! Muốn giận lắm mà không giận được bởi cái mặt phụng phịu kia . Lúc nghiêm chỉnh thì lạnh lùng giờ thì có vẻ mặt này đây ! Nhìn ghét lắm mà cũng yêu lắm .
Em tôi ,Vân nói đúng , phải bình tĩnh nhìn nhận lại sự việc đừng để vì một phút ᵭάпҺ giá sai lầm mà bỏ lỡ nhau ! Và tôi không muốn bỏ lỡ anh . Tôi mong bến đỗ này được bình yên ! Thấy tôi đăm chiêu suy nghĩ thì Vũ lên tiếng :
– Em ! Em còn giận anh à ?
– Không ! Em muốn nói với anh điều này !
– Em nói đi anh nghe !
– Có những việc em không nói cùng anh là vì em lo lắng cho anh, vì em yêu anh mà thôi ! Đừng giận , đừng vội trách em nhé ?
– Anh hiểu rồi ! Nhưng anh muốn được cùng em chia sẻ mọi chuyện . Muốn che chở cho em được bình an , anh không muốn người phụ nữ của anh phải buồn phải khổ .
– Là em ʇ⚡︎ự nguyện vì anh !
– Cảm ơn em ! Anh yêu em nhiều lắm !
Vũ ôm tôi vào lòng rồi đặt nụ hôn lên trán tôi . Tôi cứ thế nép vào ռ.ɠ-ự.ɕ anh rồi thủ thỉ :
– Vũ !
– Hử ?
– Em quyết định đến đây cùng anh là vì em ghen đấy !
– Hả ?
– Thật đó ! Em không muốn cô nào vây quanh anh hết !
– Hi hi …
– Anh còn cười nữa !
– Thật không ?
– Ừhm !
– Đáng yêu thế ?
– Ghét !
– Anh yêu vợ ! Mình về nhé ?
– Không đợi mọi người về cùng ạ ?
– Kệ họ ! Mình về thôi ! Anh không muốn mấy ánh mắt kia cứ nhìn em .
– Đợi Nhung với anh Trường về !
– Không cần ! Hôm nay về với anh nhé ? Em bỏ bê anh lâu quá rồi đấy !
– Không ! Em về nhà !
– Không , mình ra khách sạn !
– Này …
– ….