Hai lần cập bến chương 30
Tôi và Moon vào trong quán ngồi , thì Vũ gọi điện :
– Em đây !
– Em và con ở đâu vậy ?
– Em cho con đi ăn chè , con kêu đói .
– Anh qua đón nhé ?
– Em đi xe mà ! Anh xong việc thì về nhà đi , lát em chở con về .
– Ừ ! Hai mẹ con đi cẩn thận đó !
– Vâng !
Ăn xong tôi chở Moon về nhà con bé . Tôi đưa con bé lên phòng tắm rửa xong thì định về thì Vũ ngăn lại :
– Em ở đây ăn cơm với ba con anh đi ?
– Em phải về với mẹ , không một mình mẹ buồn .
– Ừ …
– Thôi ngày nào chả gặp rồi , anh xem con thế nào em về đây !
– Để anh tiễn em !
Moon chạy từ tгêภ phòng xuống thấy tôi cầm túi thì con bé vội hỏi :
– Mẹ ! Mẹ ơi ?
– Sao con ?
– Mẹ không ở với con à ?
– Mẹ về với bà không một mình bà buồn , con ở với ba , ăn cơm xong nhớ học bài nghe chưa ?
– Dạ ! Con biết rồi ạ ! Con chào mẹ !
– Ừ ! Mẹ thơm cái nào !
Vũ đưa tôi ra xe , tôi mở cửa định vào thì anh ôm tôi bảo :
– Anh chẳng muốn em về !
– Thôi để em về đi , không muộn rồi !
– Mới có 6h mà ! Anh nhớ em lắm !
– Ngày nào cũng gặp mà còn nhớ !
– Chỉ có em là vô tâm với anh thôi !
– Em cũng nhớ , anh vào ăn cơm với con đi rồi cho con học bài nữa .
– Ừ ! Hôn anh một cái đi !
– Nhõng nhẽo ! Được chưa ?
– Tạm được ! Em đi cẩn thận đó !
– Dạ !
Tôi về nhà mẹ cũng nấu cơm xong , tôi đi tắm rửa xong ra ăn với mẹ . Hai mẹ con ngồi nói chuyện mẹ bảo :
– Hai đứa nhanh lên cho mẹ ẵm cháu ! Mẹ thèm quá rồi !
– Mẹ chơi với cháu lớn trước đi ?
– Mẹ thích nhiều cháu với con sinh thêm thì Moon có em nó cũng vui .
– Chúng con mới mà mẹ !
– Hai đứa cũng từng trải rồi , nhìn ai hợp với mình , ai tốt với mình cũng biết rồi thì liệu mà quyết định sớm đi ?
– Vâng ! Để chúng con tính !
– Chờ cô tính chắc tôi già còng lưng cũng chưa có cháu bế đâu .
– Mẹ !
– Thôi ăn đi !
– Vâng !
Ăn xong tôi dọn dẹp hết tất cả định đi vào phòng nằm với với mẹ thì có chuông cửa . Mẹ thấy tôi đang ở trong bếp thì mẹ bảo để mẹ mở cho . Bà ra mở cửa thì thấy ba con Vũ Tay dắt con , tay cầm cặp .
Mẹ tôi : Hai ba con vào đi ? Đã ăn tối chưa ?
Vũ : Dạ hai ba con con ăn rồi ạ !
Moon : Con chào bà ngoại ạ !
Mẹ tôi : Moon ngoan của bà ! Vào đây nào !
Moon : Bà ơi , hôm nay bà cho ba con con ở lại đây nhé ! Con nhớ bà mà ba thì nhớ mẹ ạ !
Mẹ tôi nhìn Mooon cười vì con bé ngoan nhưng lại thông minh lắm cơ . Biết nói cho ba nhiều thế mà nói thế thì ai lỡ lòng nào chứ . Tôi lúc này đi ra bảo :
Tôi : Moon ở đây ngủ với bà thì được còn ba về phải trông nhà nữa .
Moon : Mẹ ơi ! Có bác Nụ trông nhà rồi ạ ! Mà khu nhà mình bên đó có bảo vệ người ta canh rồi nên không lo ạ !
Tôi : Cũng không bằng mình trông con ạ ! Giờ con chỉ được chọn một là con ở đây với mẹ với bà hai là ba ở con chọn đi ?
Moon : Con … con … con nhường ba ạ !
Tôi : ….
Moon : Bà ngoại ơi ? Hôm nay con nhường ba , hôm khác con ngủ với bà nha ?
Mặt con bé trông đến Ϯộι , bà biết nó muốn giúp ba nó nhưng thôi bà cũng chả muốn bóc mẽ nó , bà đành diễn theo nó :
Mẹ tôi : Bà cũng nhớ Moon , hôm nay Moon ngủ với bà , vẫn cho ba Vũ ngủ ở đây nữa nhá ?
Moon : Thật không ạ ?
Mẹ tôi : Thật ! Giờ con đi vào mẹ Chi dạy học xong sang ngủ với bà nha ?
Moon : Vâng ! Yêu bà nhất ạ !
Thế là Moon kéo tôi vào phòng luôn , tôi nhìn Vũ muốn rớt tròng mắt . Người gì mà bắt con nít giúp mình như thế chứ . Hai mẹ con trong phòng dạy nhau học . Còn ở ngoài mẹ tôi nói chuyện với Vũ nhưng mẹ tôi chưa lên tiếng thì Vũ nói trước :
– Thưa bác , con biết hai ba con con đã làm phiền bác và Chi , nhưng là con thật lòng với cô ấy ạ ! Con mong bác cũng ủng hộ chúng con và tin tưởng con ạ !
– Bác biết con thật lòng với con Chi nhưng hai đứa con mới tìm hiểu nhau liệu có quá vội không ?
– Con biết Chi trải qua cuộc hôn nhân không hạnh phúc nên phần nào bác lo lắng và cả Chi cũng còn chưa thực sự sẵn sàng cho mối quαп Һệ này . Con biết cô ấy vẫn còn sự lăn tăn nào đó . Con chỉ muốn mang đến cho cô ấy sự tin tưởng và an toàn thôi .
– Hai con cứ từ từ tìm hiểu không đến lúc lại hối hận .
– Con không hối hận . Nhìn cách Chi chăm sóc quan tâm Moon con biết cô ấy thật lòng yêu thương con bé và cả đối với con cũng vậy . Con thật sự mong cô ấy được hạnh phúc . Con mong một ngày sớm nhất được cùng chung một nhà với Chi ạ !
– Ừ ! Vậy con hãy làm sao để nó tin tưởng con mà trao gửi cuộc đời này cho con . Bác không câu lệ bất cứ điều gì cả , bác chỉ mong con bé được hạnh phúc . Một lần đổ vỡ là quá đủ cho con bé rồi !
– Vâng ! Mong bác cứ yên tâm và tin con ạ !
– Ừ ! Vào với hai mẹ con nó đi ! Bác đau lưng nên đi nằm trước đây !
– Để mai con với Chi đưa bác đi khám xem như thế nào ạ ?
– Bệnh người già ấy mà con . Đừng lo , đi vào đi !
– Dạ !
Vũ vào phòng thấy hai mẹ con đang dạy nhau thì mỉm cười hạnh phúc . Từ sau khi vợ cũ anh mất chưa lúc nào anh có cảm giác như một gia đình thế này . Anh hứa sẽ trân trọng và gìn giữ hạnh phúc nhỏ bé này ! Anh hứa sẽ bảo vệ con gáι và người phụ nữ quan trọng nhất đời anh , mang lại cho họ sự an toàn và hạnh phúc nhất .
Moon học xong thì đi làm vệ sinh cá nhân rồi chạy tót sang phòng bà ngủ . Trước khi đi còn nháy mắt ba ra giấu cố lên nữa chứ . Con bé nói : Chúc ba mẹ ngủ ngon !
Tôi với Vũ cũng vệ sinh xong xuôi thì ℓêп gιườпg nằm , lần này tôi không chặn chăn gối gì cả nhưng tôi bảo :
– Nốt lần này thôi nhé ? Không ai mà biết em với anh chưa lấy nhau mà như này thì em còn dám nhìn mặt ai , còn mẹ nữa !
– Vậy anh xin mẹ cưới em !
– Đợi Vân học xong về với mẹ thì em mới đi lấy chồng .
– Em sợ mẹ không có ai chăm sóc thì mình đón mẹ về nhà ở cùng luôn .
– Mẹ không đi đâu .
– Để anh bảo mẹ nhé ? Chỉ cần em đồng ý lấy anh thôi .
– Chuyện đó để sau , giờ ngủ đi !
– Vẫn sớm mà !
– Vậy anh định làm gì ?
– Thì làm gì cần làm .
– Này đừng có mà linh ϮιпҺ nhé ? Em không đồng ý đâu đó .
– Anh làm gì mà đồng ý với không !
– Thì … thì em cứ nói trước !
– Đầu óc đen tối !
– Kệ em !
– Anh chỉ muốn nói chuyện với em thôi !
Thấy tôi yên lặng Vũ tưởng tôi buồn ngủ thì kéo tôi ôm vào lòng . Rồi hỏi :
– Chi ! Em buồn ngủ hả ?
– Chưa !
– Em này ! Tuần sau Trường với Hạ cưới hay mình cũng …
– Anh quên vừa mình mới nói gì à ?
– Nhưng anh không muốn xa em !
– Chưa cưới nhưng anh xem có giống không mà bảo xa mới gần !
– Không giống ! Hay em chê anh khô khan ?
– Không !
– Chúng ta tính ra quen nhau cũng rất lâu rồi , anh và em cũng hiểu nhau rồi vậy nên anh muốn nói điều này với em .
– Vâng ! Anh nói đi !
– Anh đã qua cái tuổi hẹn hò , yêu đương thời tuổi trẻ rồi nên chẳng biết làm sao cho lãng mạn hay nói những điều bay bổng có cάпh với em . Anh chỉ có tấm lòng và trái tιм chân thành này cho em thôi .
– Em biết ! Em cũng không cần những điều xa hoa kia . Cái em cần là con người thật của anh . Đừng nói nhiều nữa , em biết anh nghĩ gì . Em tin anh ! Nhưng đợi em thêm thời gian nữa nhé ? Được không?
– Ừ ! Anh sẽ đợi !
– Cảm ơn anh ! Với em cũng không bắt anh phải thay đổi vì điều gì , anh hãy cứ là anh nếu anh thấy đó là đúng . Và hãy dành một ngăn trong trái tιм anh để lưu giữ chị ấy , vì chị ấy là mẹ của Moon là người đã từng hi sinh và yêu anh rất nhiều . Còn lại hãy dành để nghĩ về em và yêu em nhé !
– Cảm ơn em đã hiểu cho anh ! Cô ấy đã là quá khứ nhưng em mới là hiện tại của anh ! Anh yêu em !
Hai chúng tôi trao nhau nụ hôn nồng nàn , say đắm . Cái hôn chứa đựng bao thầm kín trong đó . Cứ hôn , hôn mãi đến khi cả hai gần như mất kiểm soát thì anh dừng lại .
– Anh xin lỗi ! Anh hứa sẽ chờ em !
– Vâng ! Mình ngủ nhé ?
– Ừ ! Ngủ ngon !
– Dạ ! Anh ngủ ngon !