Hai lần cập bến chương 27

Vũ kéo tay tôi ôm tôi vào lòng rồi hôn lên trán :

– Anh nhớ em quá !
– Làm cùng nhau mà nhớ gì ?
– Làm cùng nhưng không được nhìn thấy . Nhắn tin không thèm trả lời , nhìn qua camera thấy em cứ cắm cúi làm việc không để ý anh mà ghét .
– Em muốn giúp anh thôi mà !
– Ừ ! Nhưng anh xót . Làm không giải lao thế mệt ૮.ɦ.ế.ƭ à ?
– Anh cũng vậy thôi !
– Ngang bướng !
– Thôi mình về đi ? Anh về nhà đi không Moon đợi , hôm nay anh lại bảo chị Nụ đón con bé à ?
– Ừ !
– Từ mai anh bận thì em đón giúp nhé ?
– Anh chở em đi đón con luôn . Con cũng thích thế !
– Nhưng anh bận nhiều việc mà ?
– Với em và con thì không .
– Dẻo miệng !
– Em về ăn cơm với anh và con nhé ?
– Thôi để mẹ ăn một mình lại buồn .
– Đón mẹ sang nhà anh ăn luôn .
– Thôi để khi khác đi !
– Chán thế ! Lại không được gần em rồi!
– Chỉ một buổi thôi mai lại gặp rồi .
– Ừ

Hai đứa đi thang máy xuống chỗ để xe , trong thang máy Vũ lại tranh thủ ôm hôn tôi nhưng chỉ là hôn lên má hoặc trán thôi nhé ! Vừa ra khỏi thang tôi có điện thoại là của mẹ :

– Con nghe ạ !
– …
– Dạ ! Con biết rồi ạ !

Vũ thấy tôi nghe điện thoại xong thì hỏi :

– Mẹ có chuyện gì à em ?
– Dạ mẹ bảo mẹ ăn cơm bên nhà anh Dũng rồi , lát anh Dũng chở về ạ !
– Vậy em qua nhà với hai ba con nha ? Con mong em lắm đấy !
– Không đi !
– Sao thế ?
– Lần đó em hỏi thăm con bé ai đó bảo em không cần quan tâm còn gì ?
– Thôi đừng giận anh nữa mà ! Tại ai bảo em từ chối anh thì anh làm sao dám làm phiền em nữa .
– Mới thế mà đã từ bỏ chả có chút kiên trì .
– Không phải anh không kiến trì mà anh chuyển sang bài khác .
– Cái gì ? Anh tưởng tình yêu cũng như kinh doanh hả mà kiểu này không được thì bày kiểu khác ?
– Thì cũng phải thử mới biết chứ ?
– Anh … em hết nói với anh luôn đó !
– Là em khó với anh quá nên anh mới phải tận dụng mọi cách để em bằng lòng nhưng cuối cùng em xem có cần dùng cách gì đâu là hai chúng ta ʇ⚡︎ự có với nhau mà !
– Em vì Moon đó !
– Ừ ! Anh biết anh có là gì với em đâu !
– Lại dỗi à ?
– Làm sao anh dám dỗi !
– Không mà thế kia , ghen cả với con !
– Đâu có chỉ buồn chút thôi !

Tôi không nói nữa mà quay ra ôm cổ Vũ hôn nhẹ lên môi anh một cái rồi thủ thỉ :

– Em vì cả anh và con !

Vũ ôm tôi thật chặt , trong lòng ngập tràn hạnh phúc . Ông trời đã lại mang hạnh phúc nữa đến cho anh . Đã mang đến cho anh người phụ nữ yêu hai ba con anh không ngần ngại khoảng cách , địa vị hay hoàn cảnh .

– Cảm ơn em !
– Mình về nhà nhé ? Em đói rồi !
– Ừ !

Hai đứa về đến nhà anh Moon thấy tôi thì chạy ra ôm tôi rồi líu lo :

– Con nhớ cô Chi quá !
– Cô cũng nhớ Moon này !

Thấy hai cô cháu mải ôm nhau thì Vũ nói :

– Con gáι có cô nên quên ba rồi ?
– Đâu có ạ ! Con yêu ba nhất và yêu cô cũng bằng ba luôn … hi hi
– Thế mà chỉ ôm mỗi cô thôi !

Moon sợ ba buồn , nên quay qua ôm ba , trẻ con mà không biết ba nói đùa cứ tưởng thật liền ôm ba rồi nói :

– Con yêu ba nhiều !

Vũ cũng ôm con gáι nhưng mắt nhìn thẳng vào Chi nói :

– Ba cũng yêu con ! Yêu rất nhiều !

Chi ʇ⚡︎ự nhiên xấu hổ đỏ mặt rồi bảo Moon :

– Con lại đây cô lấy cơm ăn trước để ba đi tắm nhé ? Ăn xong còn học bài nữa .
– Vâng !

Hai cô cháu ra bàn ăn còn Vũ lên phòng tắm . Anh vui như chàng thanh niên mới yêu , mặc dù đã hơn ba mươi rồi . Vũ trong phòng tắm vừa tắm vừa huýt sáo , đã từ rất lâu , 8 năm nay nụ cười mới thường trực nhiều tгêภ môi anh vậy . Tắm xong anh lên tầng chỗ phòng thờ của vợ ,anh thắp nén hương rồi nói chuyện với vợ mình :

– Vy ! Em đừng giận anh nhé ? Anh và con không quên em đâu nhưng hai ba con anh cũng cần một người để quan tâm và chăm sóc yêu thương . Em vẫn mong anh được hạnh phúc lần nữa đúng không ? Và giờ anh đã tìm được người mà yêu cả anh và con rồi , em hãy toại nguyện cho anh nhé . Cô ấy rất yêu Moon . Em yên tâm cô ấy sẽ thay em chăm sóc con thật tốt . Hãy chúc phúc cho anh nhé !

Vũ nói xong với vợ mà lòng cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều . Thực ra đối với Vũ 8 năm để tang một cuộc tình là đủ rồi . Anh cũng cần một người phụ nữ bên cạnh và bé Moon cũng cần một người mẹ yêu thương chăm sóc dạy bảo lúc con dần trưởng thành . Con cái cần phải có đủ cha mẹ để dạy bảo và chia sẻ …

Vũ xuống nhà thì Moon đã ăn xong , anh ngồi xuống bàn ăn cơm cùng Chi thì Moon bảo :

– Ước gì ngày nào ba người chúng ta cũng được ăn cùng nhau ba nhỉ ?
– Vậy con hỏi cô đi ?
– Cô ơi ? Cô có đồng ý không ạ ?
– À … khi nào rảnh thì cô đến ăn cơm với con nhé ?
– Con muốn như này thường xuyên cơ ! Con muốn … muốn …
– Con muốn gì ?
– Con muốn có mẹ như cô !
– …

Vũ thấy tôi không trả lời được mà nhìn con gáι thì mặt đầy mong đợi , đành phải nói :

– Con ăn xong thì đi học trước đi nhé ? Để ba với cô ăn cơm .
– Vâng !

Con bé lủi thủi lên phòng của mình , ở dưới tôi vẫn cứ mải nhìn bóng dáng con bé . Vũ nhìn tôi rồi bảo :

– Em ăn đi , đừng để ý lời con bé ? Em cứ từ từ cũng được .
– Vâng !
– À ! Xong đợt bận rộn này anh đưa em với mẹ sang thăm Vân nhé ?
– Em với mẹ ʇ⚡︎ự đi được ạ ?
– Em không muốn đi cùng anh à ?
– Không phải là em sợ phiền anh !
– Anh muốn em phiền , mà sao em vẫn không cởi mở với anh thế ?
– Em … anh đừng hiểu lầm . Để từ từ
– Được rồi cứ quyết định như vậy nhé ?
– Dạ !
– Em ăn món này đi , ngon này !
– Vâng !

Ăn xong tôi lên phòng xem Moon học bài thì Vũ qua phòng làm việc . Hai cô cháu trong phòng học nhưng nhìn Moon cứ buồn kiểu gì ấy . Không nói chuyện với tôi như mọi lần . Nó cứ cắm cúi viết viết mà thỉnh thoảng lại thấy đôi vai nhỏ bé run run . Tôi không nhịn được lại gần nói :

– Moon ! Con ngẩng cao đầu lên viết chứ con cúi quá thế kia lại hỏng mắt đó !
– Vâng !

Giọng con bé trả lời tôi mà nghe nghẹn lại . Tôi tưởng con bé ốm thì sờ đầu con bé nhưng vừa mới đặt tay vào trán nhìn thấy nước mắt nước mũi tèm nhem của con bé . Hoá ra từ nãy nó cố nín nhịn không dám nấc lên giờ tôi lại gần thì con bé nó oà lên khóc nức nở …

– Con không ốm , cô không cần sờ trán con .
– Vậy con làm sao , nói cô nghe ?
– Con … con muốn có mẹ như bạn Hoà , bạn Mi các bạn ngày nào cũng khoe ba mẹ chở đi học , mua cái nọ , cái kia ,còn tết tóc rồi chọn quần áo mỗi sáng đi học . Đón bạn ấy đi chơi các chỗ nữa vui lắm . Còn con không có mẹ ,ba thì đi suốt chả mấy khi ở nhà với con , con buồn lắm …

Tôi nghe Moon nói mà thương quá . Vũ đứng ngoài từ bao giờ cũng thấy thương đứa con bé nhỏ của mình nhưng làm sao mà anh bảo Chi được , cô ấy vừa mới chấp nhận anh thôi mà , tương lai còn chưa biết thế nào liệu cô ấy có đồng ý đi cùng anh đoạn đường tiếp theo này không ?

Tôi nhìn con bé khóc mà xót hết cả ruột . Không biết sao nhưng đây là tình cảm thật của tôi với con bé không phải vì Vũ mà tôi mới yêu nó . Mà ngay từ lần gặp đầu tiên tôi đã quý nó rồi , trải qua thời gian dài quen thân hơn lại biết hoàn cảnh thiệt thòi của nó từ lúc mới lọt lòng thì tôi lại càng yêu con bé hơn . Đã có lúc tôi ước rằng tôi có đứa con gáι như nó để được chăm sóc để được yêu thương . Nay tôi đã chấp nhận Vũ tôi cũng muốn mình được Moon chấp nhận và cũng tận sâu đáy lòng tôi muốn Moon làm con của mình :

– Con ngoan ! Nín đi mẹ thương !

Moon đang khóc mà cứng đơ người luôn . Con bé ngơ ngác nhìn tôi như không tin vào điều mình vừa nghe thấy . Nó lại khóc to hơn , tôi ôm nó vào lòng thì thầm :

– Để cô làm mẹ Moon nhé ?
– Cô … cô ơi ? Cô nói thật không ạ ?
– Thật ! Mẹ yêu con !
– Mẹ ơi … mẹ … hu hu
– Ừ ! Mẹ đây !
– Con yêu mẹ ! Con mong điều này lâu rồi , con mong được như các bạn đều có mẹ có ba lắm …
– Mẹ biết ! Ba mẹ ai cũng thương con hết đó ! Ngoan nào đừng khóc nữa nhé ? Xưng hết mắt rồi này !
– Vâng ! Nhưng cho con ôm lúc nữa ạ !
– Ừ

Tôi ôm con bé ѵυốŧ ѵε mái tóc nó , nó thủ thỉ với tôi :

– Mẹ dạy con hai bài toán khó này xong mẹ nằm kể chuyện cho con ngủ nhé ?
– Ừ !
– Con cứ thấy như là giấc mơ đấy mẹ ạ !
– Con hôn mẹ xem có phải mơ không ?
– Hơi ấm này , cái ôm chặt của mẹ này là thật rồi ! Con thích quá !
– Thôi con ra đây mẹ rửa mặt cho nào ! Rồi học bài tiếp không muộn , mai còn phải dậy đi học nữa đó ?
– Vâng !

Tôi đứng dậy thì thấy Vũ đi vào phòng , tôi giật mình ʇ⚡︎ự nhiên thấy ngại , vì còn chưa hỏi ý anh xem như thế nào đã nhận mẹ với Moon . Như đọc được trong lòng tôi nghĩ gì thì anh cầm tay tôi nói :

– Cảm ơn em ! Anh yêu em !

Anh ôm tôi vào lòng , Moon thấy thế cũng lại ôm tôi thật chặt . Tôi ʋòпg tay ôm anh và cầm tay con bé .

– Em cũng yêu anh và con !
– Con yêu ba mẹ !

Cả ba chúng tôi cứ đứng ôm nhau như thế cho đến khi Moon bảo :

– Mẹ Chi ơi ? Mẹ rửa mặt cho con đi ?

Tôi với anh vội buông nhau ra nhìn Moon cười :

– Ừ ! Lại đây mẹ rửa cho ! Trông như con mèo rồi này !
– Vậy mẹ lau giúp con đi ! Ba ơi ? Ba về phong đi để mẹ dạy con học nữa ?
– Con có mẹ là không cần ba đúng không ?
– Đâu có đâu ! Tại ba ở đây cũng đâu có giúp được gì chi bằng ba về phòng làm việc kiếm tiền nuôi hai mẹ con con đi .
– Con giờ như bà cụ non rồi đấy !
– Hi hi … mẹ ! Mẹ thấy con nói phải không ?
– Ừ ! Đúng rồi ! ( tôi nói )
– Đấy ba xem ! Mẹ cũng bảo đúng rồi đấy mà ba còn đứng đó làm gì ?
– Hai mẹ con giờ cùng phe ЬắϮ пα̣t ba à ?

Tôi nhìn hai ba con trả treo nhau mà thấy lòng mình thanh thản , nhẹ nhàng . Cuộc sống chỉ cần những điều đơn giản bình dị như này thôi đâu cần những thứ xa hoa , phù phiếm , quan chức giàu sang mà làm gì . Chỉ cần người đàn ông bên cạnh yêu thương che chở cho bạn thì đó là hạnh phúc , là tài sản quý giá nhất rồi …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *