Hai lần cập bến chương 26

Sáng hôm sau tỉnh dậy đã thấy Vũ thức từ bao giờ . Cả đêm ngủ ngon trong lòng anh , giờ dậy lại xấu hổ , thấy tôi đỏ mặt thì Vũ nói :

– Sao thế em ?

– Dạ không sao !

– Không sao mà ʇ⚡︎ự nhiên mặt đỏ thế kia ?

– Em … em chưa quen .

– Thế anh phải thường xuyên làm cho em quen thì thôi !

– Gì mà thường xuyên ?

– Anh đùa thôi ! Em dậy đi anh chở đi ăn sáng xong về nhà nghỉ chiều đi làm cũng được . Hôm qua anh gọi cho mẹ rồi bảo em ngủ lại nhà anh với Moon !

– Sao anh lại bảo thế ? Làm sao em nhìn mẹ bây giờ ?

– Mẹ biết anh thích em rồi ! Mẹ cũng đồng ý cho anh tìm hiểu em . Mẹ tin em , với mẹ biết chúng ta đều là người trưởng thành , cũng đã trải qua những đổ vỡ trong hôn nhân , chuyện gì nên làm không nên làm chúng ta đều ʇ⚡︎ự quyết định được , em đừng suy nghĩ nhiều nữa . Hay em muốn mẹ lo lắng thấy em suốt ngày trong Ьệпh viện .

– Vâng !

– Ngoan lắm !

– Em không phải trẻ con !

– Ừ ! Không phải trẻ con nhưng ít hơn anh nhiều tuổi .

– Kệ …

– Ừ ! Kệ ! Dậy đi cô bé ?

– Đã bảo không còn bé rồi mà !

– Ừ … anh không nói nữa !
– …

Tôi dậy vào nhà vệ sinh ᵭάпҺ răng rửa mặt xong Vũ cũng vào . Lát sau ra anh đưa tôi đi ăn sáng rồi đưa tôi về nhà . Tôi định đi làm ngay nhưng Vũ không cho , anh bảo :

– Em nghỉ buổi sáng đi , người vẫn còn mệt đó !
– Em khỏe rồi ! Với không đi làm ai đó ra hẹn cho một tuần phải chốt xong hợp đồng lớn thế , em sợ bị cho nghỉ lắm !
– Em còn dám nói chuyện đó hả ?
– Em phải nói chứ ! Người ta là Sếp mà !
– Em còn coi anh là Sếp hả ? Nhân viên gì cãi tay đôi với Sếp !
– Ai bảo cậy quyền ăn hϊếp nhân viên nhỏ nhoi .
– Anh cậy quyền hồi nào ?
– Còn không ? Em lên muộn có vài phút vì mải làm nốt hợp đồng mà mắng không chừa mặt mũi cho em nữa . Người đâu mà ghê !
– Rồi ! Rồi … là anh sai , anh xin lỗi em !
– Không chấp nhận !
– Thế giờ anh phải làm sao ?
– Em cũng sai , em xin lỗi anh , em không nên làm anh mất mặt trước bao nhân viên . Anh đừng giận em nhé ?
– Anh không giận ! Cũng tại anh mất kiểm soát mà vô cớ mắng em !
– Vậy mình hoà nhé ?
– Ừ !
– Cảm ơn anh về tất cả !
– Là anh ʇ⚡︎ự nguyện ! Thôi em vào nghỉ đi ! Anh về đưa con đi học không muộn .
– Vâng ! Anh đi cẩn thận ạ !
– Ừ !

Vũ hôn lên trán tôi rồi đi về . Mẹ cũng vừa dậy nhưng không nói gì nhiều chỉ hỏi han qua loa thôi . Mẹ bảo lát mẹ qua nhà anh Dũng chơi với cháu . Tôi bảo tôi đưa đi nhưng mẹ bảo để mẹ ʇ⚡︎ự bắt taxi đi cho chủ động với cũng gần đây mà . Mẹ không cho tôi chở đi nên tôi vào phòng ngủ một giấc đến trưa thì Vũ gọi điện :

– Em ăn trưa chưa ?
– Dạ chưa ?

Nghe thấy giọng vẫn còn ngáι ngủ của tôi thì Vũ trêu :

– Giờ này vẫn còn ngủ à ?
– Thì em nghe lời anh còn gì ? Với mẹ đi chơi rồi chả ai nấu cơm cho em ăn nên em ngủ luôn .
– Ai cho em nhịn hả ? Dậy đi anh qua chở em đi ăn .
– Không ! Em chỉ muốn ngủ thôi !
– Anh đang đến rồi !
– Này …
– …
– Chưa gì đã cúp máy !

Tôi chả thèm dậy vẫn lăn lốc ra ngủ , khoảng năm phút sau nghe tiếng chuông vang lên . Chắc là Vũ , mà sao đi nhanh thế . Tôi mở cửa nhưng không phải Vũ mà là Hùng . Tôi tắt hẳn nụ cười . Thì Hùng hỏi :

– Em đang đợi ai à ?
– Anh đến có việc gì ? Em nghĩ giữa chúng ta đã kết thúc từ gần hai năm nay rồi !
– Em đã quên anh rồi ư ?
– Vậy anh thử nghĩ xem những chuyện anh làm với em có đáng để em nhớ không ?
– Chi !
– Đừng gọi tên em một cách thân mật như thế ! Đừng để cuộc sống sáo trộn lên lần nữa . Là anh ʇ⚡︎ự lựa chọn .
– Nhưng anh không thể quên em ! Ngày đó là nhất thời hồ đồ thôi ! Anh vẫn yêu em Chi à ?
– Cậu không xứng với tình yêu của cô ấy !

Nghe tiếng nói đằng sau Hùng quay lại , tôi cũng đi ra hẳn cửa là Vũ , Hùng nhìn Vũ chằm chằm rồi cất tiếng :

– Chuyện của chúng tôi không liên quan đến anh !
– Trước đây thì không nhưng giờ thì có . Mà giờ cậu không có tư cách gì để làm phiền Chi nữa vì cậu đã phủi bỏ sạch quαп Һệ với cô ấy gần hai năm qua .
– Vậy anh thì có tư cách gì ?
– Cậu cứ hỏi cô ấy .

Hùng nghe Vũ nói thế thì quay qua nhìn tôi rồi hỏi như để khẳng định lại lời nói kia của Vũ .

– Anh ta là ai ?
– Là ai anh không cần biết , anh về đi , đừng đến tìm em nữa , đừng để vợ anh làm phiền em !
– Không ! Anh không yêu cô ấy người anh yêu là em ! Chi hãy về bên anh đi em ?
– Không ! Anh về đi !

Tôi nói xong đi vào nhà thì Hùng cầm tay tôi kéo lại , do bị bất ngờ nên tôi chui gọn trong lòng anh ta . Hùng ôm tôi chặt làm tôi đẩy ra không được , Vũ thấy thế vội kéo Hùng ra khỏi người tôi rồi nói :

– Cậu thật không đáng mặt đàn ông !
– Anh chẳng là gì mà xen vào chúng tôi !
– Tôi là người đàn ông của cô ấy !
– …

– Chi ! Anh ta nói thật không ?
– Đúng ! Vậy nên anh từ bỏ ý nghĩ điên rồ đó đi ?
– Không ! Anh không tin ! Em không muốn li hôn với anh mà đúng không ? Em từng nói chỉ cần anh chọn em và con em sẽ chấp nhận anh đúng không ?
– Đúng ! Tôi đã từng nói như vậy , đã từng cho anh cơ hội để giữ trọn vẹn gia đình nhỏ ấy nhưng anh đã không cần , đã không tiếc mà vứt bỏ nó vậy nên giờ anh đừng nói gì cả . Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa !

Tôi nói xong thì kéo tay Vũ vào trong nhà rồi khoá cửa lại . Lúc này vào trong nhà tôi thấy mặt Vũ sầm lại , không biết tại sao lại thế , tưởng đói với mệt nên tôi hỏi :

– Anh đói à ? Để em nấu mì ăn nhé ?
– Không ăn !
– Sao lại không ăn ? Vừa nãy còn rủ em mà ?
– Giờ không muốn nữa !
– Anh mệt à ?
– Không !
– Thế anh làm sao ?
– …
– Em làm sao phải nói chứ ?

Vừa nói tôi vẫn vào bếp lấy đồ ra để nấu mì hai đứa ăn . Vũ thấy tôi vừa nói vừa đi vào bếp làm không có ý dỗ dành mình thì càng giận hờn :

– Em đúng là vô tâm , anh chả là gì trong mắt em cả ?
– Anh rốt cuộc là vì sao ? Sao cứ giận em vô cớ thế ?
– Em vẫn còn để ý chồng cũ em à ?

À thì ra là đang ghen à ? Đã thế cho biết mùi . Tôi vẫn nấu mặc ai kia ở ngoài giận dỗi :

– Em đâu biết anh ta đến đây đâu !
– Em phải đuổi cậu ta về chứ ?
– Anh xem đó có đuổi được không ?
– Là em không dứt khoát thôi ?
– Em như nào mà bảo không dứt khoát ?
– Tai sao em không nói với cậu ta anh là ai ?
– Anh là ai ?
– Em …

Vũ mặt buồn thiu khi tôi hỏi lại như vậy . Nhìn biểu hiện của Vũ mà tôi muốn cười lắm rồi , thì ra người có nghiêm nghị lạnh lùng đến mấy khi yêu vào là đều có vẻ đáng yêu này . Không nghĩ một ngày nào đó Vũ sẽ làm nũng với mình . Thấy Vũ ngồi đó im lặng không nói thì tôi lên tiếng :

– Em chẳng cần nói với anh ta vì anh ta không còn quan trọng với em nữa , không còn xứng đáng biết bất cứ thứ gì thuộc về em nữa . Anh là ai trong lòng em biết rõ là được …
– Chi …
– Xong rồi mình ăn đi , em đói lắm rồi !

Vũ vội vào bếp bê giúp tôi hai bát mì ra , tôi nhìn anh trìu mến . Tôi hi vọng người đàn ông tôi quyết định gửi gắm lần này sẽ không để tôi phải thất vọng . Vũ thấy tôi cứ đứng ngây ra đó thì lại cầm tay tôi dắt ra bàn ngồi :

– Em lại suy nghĩ gì vậy ?
– Em đang tưởng tượng ?
– Tưởng gì ?
– Bí mật …
– Đừng suy nghĩ linh ϮιпҺ gì cả , anh sẽ không như Hùng mà ᵭάпҺ mất em đâu . hãy tin anh được không ?
– Đừng để em một mình ?
– Nhất định không bao giờ có điều đó !
– Ừhm !
– Mình ăn đi ?
– Dạ!

Hai chúng tôi ăn xong anh lại chở tôi đi làm vì chiều nay có rất nhiều việc . Đến nơi hai đứa chỉ chào nhau là ai vào việc người đó . Tôi làm một mạch đến lúc về luôn , thì chị Hiền bảo :

– Này ! Em với Sếp có gì đúng không ?

– Có gì ?

– Lại còn giấu cả chị . Cái Trang lễ tân bảo lúc chiều nhìn thấy em với Sếp đi với nhau vào công ty , Sếp còn lau mồ hôi tгêภ mặt cho em kìa . Mà tính Sếp cả cơ quan này biết chỉ có em không biết đó là lạnh lùng xa cách với mọi thứ nhất là đàn bà .

– Thì … thì

– Thôi tôi biết tỏng rồi , nhưng chị với em mà đối xử như thế là không được đâu nhá ?

– Không phải em giấu mà là chưa có gì thật , mới … mới là tìm hiểu thôi …

– Chị đùa thôi ! Gặp được người yêu mình hết lòng thì cứ yêu em ạ ! Sếp mình tuy vẻ ngoài vậy thôi chứ bên trong ấm áp và biết quan tâm lắm . Đi làm nghiêm khắc mắng nhân viên vậy thôi chứ phải khi nào quá lắm Sếp mới phạt thôi .

– Vâng ! Em biết rồi !

– Người đàn ông của gia đình đó , sống tình cảm và trách nhiệm nhớ giữ cho chặt nghe chưa ?

– Vâng !

Chị Hiền nói chuyện với tôi một lúc thì đi về . Tôi làm nốt rồi cũng tắt máy ra về luôn . Vừa ngẩng lên thì thấy Vũ đứng cửa từ bao giờ , anh mặt xị ra nói :

– Cả buổi bận rộn không thèm để ý đến anh gì cả ?

– Mới gặp đầu giờ chiều rồi mà ? Với anh bận em sợ phiền !

– Em xem máy có mấy tin nhắn mà không thèm trả lời anh gì hết ?

Tôi vội mở ra xem thì thấy ba tin nhắn của anh lúc hơn 3h , tôi nhìn anh cười làm hoà bảo :

– Em xin lỗi Sếp nhé ? Tại em mải làm quá !

– Anh chẳng bằng công việc ?

– Không phải !

– Vậy thì sao ?

– Là em không để ý thôi mà . Em không biết người như anh lại còn đi nhắn tin .

– Cô dám nói Sếp mình như thế à ?

– Em đùa chút thôi mà !

– Dám đùa anh à ?

Bài viết khác

Ba ơi ! Con thật biết ơn ba vì ba đã yêu thương con – Chuyện nhân văn

Anh thương chị ,nhưng là một tình yêu đơn phương vì chị đã có người khác. Người đó học trên chị 2 lớp và họ đã sống thử với nhau . Chị biết anh thương chị nhưng chị không chọn anh vì anh hiền lành ít nói , gia cảnh lại khó khăn.Anh ngậm ngùi […]

Người giúρ việc và ông chủ – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Đã một tuần ăn chực nằm chờ trong Ьệпh viện, nhưng tôi vẫn không thể nào thích nghi được với không khí ở đây. Từ khoα điều trị củα mẹ muốn xuống căn tin ρhải đi quα lối vào nhà ҳάc. Mỗi lần hαi mẹ con dìu nhαu đi, tôi cứ ρhải cố dấn bước […]

Khi thấy sóng biển đột nhiên xuất hiện hình ô vuông tốt nhất nên bỏ chạy sâu vào bở – Câu chuyện thú vị

Hiện tượng hiếm gặρ này dù tɾông thì có vẻ thú vị nhưng thực sự lại ɾất пguγ Һιểм. Những hiện tượng thiên nhiên ᵭộc lạ luôn khiến con người chúng tα đổ dồn sự chú ý. Chỉ tính ɾiêng đại dương mênh mông ngoài kiα cũng có lắm điều bí ẩn mà chúng tα […]