Hai lần cập bến chương 18

Trong xe lúc này ông Ngô cầm tay tôi , tay còn lại định sờ vào đùi tôi thì tôi cầm tay ông ta và bảo :

– Anh vội gì vậy? Tối nay còn dài mà ! Tгêภ xe này em thấy không thoải mái !

– Được ! Anh chờ em !

– Cảm ơn anh Ngô !

– Em làm anh ૮.ɦ.ế.ƭ mê em rồi !

Mẹ tên кнốикιếρ ! Bà đây không dễ chơi đâu ! Ăn tiền đòi ăn cả người à ! Nằm đó chờ đi !

Rồi cũng đến nơi . May quá chứ ngồi chung với tên này thêm chút nữa chắc muốn nôn luôn ! Tôi nhắn tin cho Trường :

– Lát vào trong này ở đây em nghe nói có ᴅịcҺ vụ trọn gói cho đàn ông luôn , hai tay đàn ông kia anh bố trí hai em để họ đi vui vẻ , còn cô thư ký thì anh chăm sóc nhiệt tình đi . Còn lão ta lát em có cách . Thế nhé !

– Ok !

Vào trong chúng tôi không hát mà chỉ uống , ngồi một lúc tay nhân viên của ông Ngô rỉ tai hắn ta cái gì đó mà chỉ thấy hắn ta bảo :

– Ok ! Hôm nay các chú chơi tới bến đi !

– Dạ cảm ơn Sếp ( tay nhân viên nói )

Tôi lờ mờ đoán ra , lát sau hai nhân viên công ty cũng mất hút , nhìn lại thấy Trường nháy mắt tôi rồi quay qua tiếp em thư ký . Ông Ngô cầm tay tôi bảo :

– Em xem cậu Trường với thư ký của anh kìa , em còn không tiếp anh đi!

– Vâng ! Anh đợi em lát ! Em khó chịu quá em vào nhà vệ sinh chút nhá ?

– Ừ ! Nhanh em nhé!

– Vâng !

Tôi lấy túi đi vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo rồi chuẩn bị sẵn đồ . Vào trong tôi nói với tay Ngô :

– Hôm nay em phải say hết mình với anh!

Tên Ngô thấy tôi cầm chai ɾượu loại nặng thì thích thú :

– Em không những xinh lại biết cách làm hài lòng người khác .

Nói đến đây thìTrường có điện thoại ra ngoài nghe , cô thư ký thì cũng xin phép vào nhà vệ sinh . Tôi nhân cơ hội ôm ông ta sau đó cho ít tђยốς sổ vào cốc ɾượu của ông ta một cách nhanh chóng , trong này tối nên hắn không phát hiện ra hành động của tôi . Xong tôi vội đẩy ông ta ra thì ông ta cứ ôm chặt . Tôi phải nói là đợi lát nữa sẽ làm anh hài lòng thì ông ta mới buông . Nhưng vừa mới bỏ ra còn chưa kịp rút tay về vì ông ta vẫn còn cầm thì tôi thấy Sếp Vũ và Trường đi vào .Tôi còn đang ngạc nhiên chưa chào được , Vũ thì nhìn lướt qua chúng tôi thì Trường lên tiếng :

– Giới thiệu với anh Ngô đây là anh Vũ Sếp của chúng tôi !

Ông Ngô buông tay tôi đứng dậy bắt tay Vũ thì tôi mới hoàn hồn . Sao Sếp lại có mặt ở đây giờ này . Chả hiểu sao tôi thấy không được ʇ⚡︎ự nhiên như mình vừa làm việc gì có lỗi ấy . Nhưng tôi có cảm giác an toàn hơn rất nhiều . Ông Ngô lên tiếng .

– Chào anh Vũ ! Rất vui được gặp anh !

– Tôi cũng rất vui ! Tôi đến hơi bất ngờ có làm mọi người mất hứng không ?

– Ấy ! Sao lại mất hứng được chứ ? Nào chúng ta ngồi xuống uống đi nào!

– Nghe danh tiếng anh Vũ đã lâu , lần hợp tác này chúng tôi cũng đã tìm hiểu thật kĩ công ty anh và rất vui vì hai bên hợp tác vui vẻ .

– Cảm ơn anh Ngô !

– Công ty anh có những nhân viên không chỉ xinh đẹp và còn giỏi giang như cô Chi đây thật ngưỡng mộ !

– Cảm ơn anh quá khen ! Không biết cô Chi có làm anh phật lòng không , cô ấy còn trẻ nên nhiều cái chưa biết .

– Ấy ! Không , tôi rất hài lòng !

– Vậy cô Chi với tôi uống với anh Ngô đây một ly nhỉ ?

– Cảm ơn anh Vũ nhé !

Thế là ba chúng tôi đều cạn ly . Tôi nhân cơ hội cầm cốc ɾượu bạn nãy tôi cho tђยốς vào đưa cho ông ta . Ông ta thấy tôi ʇ⚡︎ự giác như thế thì rất hài lòng nhưng khi nhìn sang Sếp thì mặt Sếp lạnh te như thẩm phán .Tôi hơi rùng mình . Ông Ngô uống một hơi hết nửa cốc còn cốc của tôi thì tôi cố ý cầm trượt rơi vỡ xuống nền tan nát luôn . Tôi giả vờ luống cuống :

– Xin lỗi anh Ngô , xin lỗi Sếp tôi không cố ý!

– Không sao ! Em đứng lên đi ! Anh lấy cốc khác cho ! ( ông Ngô nói )

– Có sao không ? ( Vũ hỏi tôi )

Cũng câu nói của hai người đàn ông nhưng mang hai ý nghĩa và sự quan tâm khác nhau . Tôi nhìn lên trả lời :

– Dạ không sao !

– Vào nhà vệ sinh đi rửa mặt với tay đi !

– Vâng !

Tôi xin phép đi vào nhà vệ sinh thì Trường cũng theo sau :

– Này ! Em không sao chứ ?

– Không !

– Mà sao Sếp biết ở đây mà đến ?

– À … hôm trước Sếp có gọi điện hỏi tình hình như nào thì anh báo cáo tình hình cho Sếp là chưa xong bảo hôm nay bàn tiếp . Sếp cũng không bảo anh là vào đây vì Sếp hôm qua vẫn ở Ninh Bình . Lúc đang uống thì Sếp gọi điện hỏi đang ở đâu thì ra đón Sếp .

– Vâng !

– Mà Sếp không đến em định đối phó thế nào với tên kia ?
– Em cho tђยốς sổ vào cốc ɾượu của hắn , lượng vừa phải . Hắn không phát hiện ra đâu , chỉ đủ làm hắn không thiết tha gì khác nữa .
– Em cũng mưu mô lắm !
– Hi … hi

Hai anh em đi xong quay vào thì thấy ông Ngô mặt mày có vẻ khó chịu , ông ta xin phép đi vệ sinh . Lát quay ra ngồi một lúc lại đi . Tôi chắc tђยốς đã phát huy , nhìn cốc ɾượu cũng đã hết và được rót thêm mới vào đầy cốc . Tôi tỏ vẻ quan tâm hỏi han nhưng ông Ngô vẫn ra vẻ nói không sao . Đến khi không chịu nổi lại ngại với Vũ nên đứng lên kêu thư ký đưa về và lấy lí do hôm nay mệt , nêu mai mọi người vẫn còn ở đây thì xin tiếp đón lại . Vũ đứng lên bắt tay rồi đặt vào tay ông Ngô một thẻ VIP gì đó và bảo :

– Ngày mai anh Ngô khỏe lại mong anh đi chơi được vui vẻ ! Hẹn anh dịp khác . Ngày mai chúng tôi phải bay về Hà Nội rồi ! Hợp tác vui vẻ !

– Cảm ơn tổng giám đốc Vũ ! Hẹn gặp lại !

Chúng tôi cũng bắt tay chào hỏi xong thì cũng quay về . Vũ ra xe đi trước còn tôi với Trường theo sau . Tгêภ xe Trường hỏi Vũ :

– Sếp ! Thư ký Hạ không đi cùng Sếp ạ ?

– Tôi cho cô ấy về rồi !

– Hôm nay muộn rồi để Sếp phải cất công đến tận đây , thật ngại quá !

– Không sao ! Nếu không đến tôi không biết cô cậu lại vất vả thế !

– Dạ ! Ông ta hơi khó nhằn chút nhưng không sao rồi ạ !

– Lần sau gặp người như vậy có rất nhiều cách giải quyết không cần phải liều mình như vậy!
– Vâng !

Vũ nói câu đó với anh Trường nhưng lại nhìn sang tôi . Rất nhanh Vũ lại quay về dáng vẻ như quan toà . Trường hiểu ý Sếp nên không nói nữa , còn tôi từ đầu tới cuối im luôn không hé răng . Tôi kệ hai người đó nói chuyện tôi giờ chỉ muốn ngủ thôi , uống nhiều đau hết đầu mà ɾượu vào là tôi chỉ muốn ngủ . Nằm đâu cũng ngủ được í .Thoát được cái tên dê cụ kia tôi nhẹ hết người …

Về đến khách sạn anh Trường lấy phòng VIP cho Sếp nhưng khách sạn lại hết phòng . Sếp thấy thế thì bảo lấy phòng thường cũng được , cũng chỉ ngủ một đêm thôi mà ! Thế là lễ tân đưa chìa khoá phòng cho Sếp . Phòng đó cũng cùng tầng với chúng tôi .

Lúc này ɾượu ngấm khiến tôi hơi chếnh chσáпg . Anh Trường cầm giúp đồ cho Sếp nên tôi ngại không bám vào anh ấy . Cố gắng đi thẳng tới thang máy . Trong tháng lúc đó có 3 người rồi lại thêm mấy người chúng tôi nữa khiến cho không khí ngột ngạt . Tôi cố đứng thật vững nhưng do người đằng trước không may lùi người va phải tôi làm cho tôi ngã về phía sau . Tôi giật mình vì như có bàn tay ai đó đang bám vào eo tôi . Tôi tưởng ai đó nhân cơ hội sàм sỡ , quay lại nhìn thì hoá ra là Sếp . Sếp mặt vẫn tỉnh bơ nhưng nói nhỏ với tôi :

– Cố chịu chút nữa thôi !

Tôi nhìn Sếp rồi lại quay lên , không trả lời mà cứ đứng như vậy . Một lúc thì thang cũng lên đến tầng của chúng tôi . Sếp giữ tôi đợi mọi người ra hết thì tôi với Sếp mới đi ra , tôi nói :

– Cảm ơn Sếp !
– Không có gì !

Lấy chìa khoá mở phòng, tôi thấy Vũ cũng mở phòng bên cạnh . Tôi cũng không nói gì nữa mà đi vào trong , chỉ kịp thay cái váy ra là tôi thả mình xuống giường rồi làm một giấc đến sáng luôn .

Bên kia ʇ⚡︎ự nhiên Vũ thấy hơi khó ngủ . Nằm trằn trọc mãi muộn mới vào giấc được …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *