Hai Cha Con – Câu chuyện xúc động ý nghĩa sâu sắc

HAI CHA CON

T/g: Võ Ngọc Trí

Cha thương con lắm. Mà không thương sao được, khi cha chỉ có mình con.

Con lớn lên, chưa bao giờ gặp mẹ. Con hỏi, thì cha bảo mẹ mất rồi, khi con còn bé thơ.

Tuổi thơ con chỉ tràn ngập hình ảnh của cha, lam lũ, tất bật. Người cha lúc nào cũng có mùi khét nắng, mùi mồ hôi chua chua. Cha toàn cười thôi, khi ở gần con, khi nói chuyện với con.

Con lớn lên, trở thành cô thôn nữ xinh đẹp. Trái ngược hẳn với cha, nước da con trắng ngần, sạch sẽ, tinh tươm.

Con lên thành phố học đại học. Con ôm cha òa khóc. Cha vỗ về an ủi con, nhưng mắt cha đỏ hoe.

Cha lên thành phố thăm con suốt. Đôi lần cha gặp bạn trai con, rất ga lăng với con. Anh ấy si mê con, cha ạ.

Con vừa học xong đại học thì cưới. Bên nhà chồng sang trọng, khách mời đông. Còn cha, lóng ngóng trong bộ com lê, nhìn thật tội. Bà con chòm xóm cũng không ai đi, vì đám cưới sang quá nên họ ngại, chỉ gửi phong bì, với số tiền khiêm tốn.

Con về làm dâu nhà giàu. Chồng con, cái ga lăng trước kia không còn nữa. Con vụng về khi làm việc nhà, bởi trước kia cha dành làm hết, không để con phải làm. Mẹ chồng con bắt đầu khó chịu.

Cha chỉ tới thăm vợ chồng con một lần. Con hiểu cảm giác của cha, khi cả nhà chồng nhìn cha với cặp mắt khó chịu, không chút thiện cảm.

Hình minh họa

Nhà chồng con giàu lắm, khác hẳn với cha con mình. Con mang tiếng là làm dâu nhà giàu, nhưng thật ra của cải là của họ, con chẳng có gì. Ngay cả việc về thăm cha cũng khó, con không còn tự do nữa.

Mỗi lần gọi điện hỏi thăm cha, con cười nói líu lo như chim. Con giấu, con không muốn cha biết, con khóc rất nhiều, khi chồng con đi sáng đêm không về.

Chờ mãi mà con không có thai. Mẹ chồng con chửi con, chỉ mỗi việc đẻ mà cũng không làm được. Con bí mật đi bệnh viện kiểm tra, thì hoàn toàn bình thường.

Cha bị một chiếc xe máy tông vào, khi trên đường đi làm nông về. Cha bất tỉnh nhân sự, chảy rất nhiều máu.

Bà con đưa cha đi bệnh viện huyện cấp cứu, và gọi điện cho con. Con vội gom ít nữ trang, rồi hối hả tới với cha. Mẹ chồng đe con, nếu đi thì đi luôn đi. Con chẳng quan tâm, sức khỏe của cha mới quan trọng.

Bác sĩ bảo cần truyền máu cho cha gấp. Con sẵn sàng, muốn lấy bao nhiêu máu cũng được.

Nhưng hỡi ôi, con khác nhóm máu với cha. Con không thể ngờ con chỉ là con nuôi, vì cha yêu thương con nhiều lắm.

Cha bị chấn thương sọ não. Tuy giữ được tính mạng, nhưng cha không còn tự chủ được cảm xúc nữa, cười đấy, rồi lại khóc đấy.

Con ly hôn với chồng. Cả nhà chồng không ai ý kiến gì cả. Họ vẫn nghĩ là con không biết đẻ. Con về quê ở với cha.

Con xin đi dạy ở một trường trong xã, không xa nhà lắm, để tiện đường cơm nước cho cha.

Con chấm bài tới nửa đêm, có cảm giác nhột nhạt sau lưng. Con quay lại thì thấy cha đang nhìn con đăm đăm, với cặp mắt ươn ướt. Có lẽ lúc ấy cha đang tỉnh táo. Cha khóc vì thương con.

Cha à, cha yên tâm, con sẽ ở với cha suốt đời. Con chỉ có cha là người thân duy nhất của con thôi…

Ảnh st

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *