Hà Vy phần 14

Phần mười bốn
TG : Cao Nguyen

Hà Vy hét lên :

Các anh đừng ᵭάпҺ nhau nữa . Anh Tuấn ! Lúc tôi cần nhất thì anh ở đâu , ở đâu ? Chuyện giữa tôi và anh đã chấm dứt từ ngày đó rồi . Còn đây là anh Dương , người yêu của tôi . Nghe những lời nói thốt ra từ Hà Vy , Tuấn rũ xuống như tầu lá héo .

Hà Vy chạy đến bên Dương nói trong nước mắt :

_Anh có sao không . Mũi anh vẫn chảy ɱ.á.-ύ kìa .

Nàng rút khăn mùi xoa lau chùi ɱ.á.-ύ tгêภ mặt Dương , vừa khóc .

_Không sao đâu em . Xa ruột chán

Dương vừa nói vừa vỗ về nàng.

Hà Vy vừa khóc vừa cười :

_Đau thế mà vẫn còn đùa được . Mình về đi anh . Trước mắt về qua nhà cái Oanh đã, để em mua bông băng và cồn rửa mặt mũi cho sạch đã kẻo về nhà mẹ lo .

Tuấn nhìn cảnh âu yếm của hai người , anh lảo đảo đi ra xe. Mở điện thoại , soi qua khuôn mặt thấy một bên mắt xưng húp , tím bầm . Anh rẽ vào một phòng y tế tư nhân , khám sơ qua , vị bác sĩ lau chùi và kê đơn tђยốς cho anh :

_Không vấn đề gì , anh chịu khó uống và tra tђยốς nhỏ mắt . Chịu khó đeo kính râm vào , vài hôm là khỏi thôi . Rẽ qua cửa hàng kính , Tuấn mua chiếc kính râm . Không muốn về nhà ngay , anh tạt vào quán cà phê ven đường . Quán tương đối vắng vẻ , gọi ly cà phê, bao tђยốς ba số . Châm điếu tђยốς , rít một hơi , anh ho sặc sụa . Lần đầu tiên anh hút tҺuốc ℓά . Vội vàng dập tắt điếu tђยốς , nhấp ngụm cà phê , lòng anh trống rỗng . Anh đã sai, có thể lòng ʇ⚡︎ự trọng của anh cao quá nên anh đã sai , anh mất Hà Vy rồi sao ? Không thể như thế được , bằng mọi giá anh phải giành lại nàng từ tay էհằղ.ℊ ҟհố.ղ đó . Góc quán lời song ca của đôi ca sĩ :

” Anh ơi em tìm người yêu chung thủy
Em tìm người yêu trong mơ
Dẫu nghèo nguyện không đổi lòng
Em ơi biết rằng ở đời
Ai không muốn đẹp giàu càng cao sang
Vì anh nghèo đâu dám mơ.

Anh ơi em tìm người yêu không ước mơ cao
Anh ơi em tìm người yêu thương mái tranh xiêu
Mai đây cho dù rằng đời gốc bể chân trời
Cuộc đời bão táp phong ba, suốt đời có nhau bên mình ”

*****

Thấy hai người đến ,Oanh cười cười :

_Không có chỗ đi chơi sao mà đến nhà tôi giờ này ? May cho hai người là lúc nãy tôi đau bụng chứ không giờ này đã đi chơi cùng anh Nguyên rồi .

_Cái con quỷ này , lấy cho tao mượn phích nước rồi đem vào phòng vệ sinh cho tao, nhanh lên .

Hà Vy vừa mắng bạn vừa giục rối rít .

Bây giờ Oanh mới nhìn kỹ hai người :

_Trời ơi , ᵭάпҺ nhau ở đâu mà ɱ.á.-ύ me thế này ? Đợi em chút xíu nhé anh Dương . Vy với anh Dương vào phòng vệ sinh đi .

Sau khi rửa sạch sẽ vết ɱ.á.-ύ tгêภ mặt , mũi cũng không còn chảy ɱ.á.-ύ nữa, Oanh dúi cho Dương chiếc áo :

_ Đây là áo của bố em , anh thay chiếc áo dính ɱ.á.-ύ ra , mặc tạm chiếc áo này . Rồi kể cho em đầu đuôi câu chuyện .

Dương tóm tắt câu chuyện vừa xảy ra cho Oanh nghe rồi dõng dạc tuyên bố :

_Hôm nay anh và Hà Vy chính thức là người yêu của nhau .

Rồi Dương cất tiếng hát :

“Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời

Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây

Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy

Có lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em , mãi mãi yêu em ”

_Đồ ăn gian . Lợi dụng lúc người ta ở thế bị kẹt nên chớp lấy cơ hội . Em ứ chịu đâu .

Oanh lên tiếng :

_ Ta sang quán bên, làm một chầu ghi nhận và chúc mừng ngày đáng nhớ hôm nay. Đi thôi.

*****

Uyển Nhi cứ chắc mẩm tối hôm nay, Tuấn sẽ rủ nàng đi chơi . Thế nhưng khi thấy Tuấn ra xe đi thẳng , không một lời với nàng . Hụt hẫng , thất vọng , Uyển Nhi ʇ⚡︎ự vấn an chắc là anh bận công việc . Nàng điện cho Hưng dò hỏi nhưng Hưng cũng không biết Tuấn đi đâu . Nằm không được ,xem, nghe cái gì cũng không xong , Uyển Nhi bồn chồn trong lòng . Mãi tới mười một giờ khuya mới thấy Tuấn lê bước về phòng . Nàng định chạy ra hỏi chuyện nhưng nghĩ thế nào lại thôi.

Thả người xuống giường , không thèm cởi bỏ quần áo , Tuấn mệt mỏi và cay đắng .

Sáng hôm sau , tám giờ sáng cửa phòng Tuấn vẫn đóng im ỉm , Uyển Nhi , gọi không thấy Tuấn trả lời , ᵭ.ậ..℘ cửa ầm ầm cũng không thấy động tĩnh gì . Công ty vắng lặng vì hôm nay là mùng một Tết dương lịch , xe của Tuấn vẫn ở đó . Uyển Nhi hốt hoảng gọi điện thoại cho Hưng :

_Anh Tuấn làm sao ấy anh à, phòng khoá cửa trong , anh đến ngay nhé .

_Ừ . Được rồi , anh đến ngay đây .

Vừa mặc quần áo , Hưng vừa hỏi vợ :

_Em à , chìa khóa dự phòng các phòng bên khu tập thể công ty ai giữ nhỉ ?

_Em giữ ạ . Có việc gì đấy hả anh ?

_Em đưa cho anh chìa khóa phòng 205 nhé . Có thể hôm nay anh không đi được với em đến nhà bố mẹ ăn cơm được đâu , em lựa lời nói cho các cụ và mọi người thông cảm nhé .

_Dạ . Có chuyện gì xảy ra với anh Tuấn à .

_ Ừ . Có gì anh thông báo cho em sau .

Mở phòng Tuấn , hai người chạy vào thấy Tuấn vẫn nằm bẹp tгêภ giường , một mắt sưng húp . Uyển Nhi kêu lên :

_Anh Tuấn ! Anh bị làm sao thế này ?

_Anh không sao . Hôm qua bị va vào gốc cây thôi mà . Thôi hai người đi ra ngoài đi . Tôi muốn nghỉ ngơi.

Hưng vẫy tay ra hiệu cho Uyển Nhi đi ra và khép cửa phòng . Ngồi bên cạnh Tuấn , Hưng khẽ khàng hỏi :

Chắc hẳn đêm qua có chuyện gì xảy ra với ông hả . Thôi dậy đi . Đàn ông đàn ang nằm thế này mất tư cách quá . Ta đi tìm chỗ nhậu với nhau một chầu . Dậy đi .

Hai người vào một quán , gọi phòng víp .

_Nào ! Nâng ly chúc mừng năm mới . Rồi có gì từ từ kể tôi nghe .

Vừa ăn Hưng vừa nghe Tuấn kể chuyện . Bắt từ buổi chia tay Hà Vy trước khi đến làm việc ở công ty của vợ chồng Hưng . Anh không trả lời tin nhắn , không nghe điện thoại của Hà Vy . Anh nghĩ thời gian và khoảng cách sẽ làm cho anh quên được nàng . Anh thấy hình bóng của Hà Vy đã mờ nhạt dần trong anh , anh nghĩ anh đã quên được nàng vì luôn có Uyển Nhi ở bên . Nhưng hôm qua mọi việc đều không như anh nghĩ . Hình bóng Hà Vy vẫn ùa về trong anh nên anh mới đi xe đến nhà nàng . Vì vậy chuyện gì đến đã đến .
Chăm chú nghe Tuấn tâm sự , khi đến cuối câu chuyện, Hưng thở dài :

_Cậu sai rồi . Từ trước đến nay tôi luôn phục cậu, ᵭάпҺ giá cao về con người của cậu . Nhưng trong chuyện này thì cậu kém quá ,sai lầm quá . Tình yêu không kể tuổi tác , trình độ học vấn hay địa vị cao thấp trong xã hội . Tình yêu chân thành không ρhâп biệt sang giàu .

” Tình cho không biếu không , có ai mua bán được tình yêu” cơ mà . Cậu sử sự như vậy chứng tỏ cậu có cái tôi nhiều quá , cậu chỉ yêu bản thân cậu chứ cậu không thực sự yêu Hà Vy . Khi thực sự yêu nhau , người ta sẵn sàng hy sinh vì nhau . Cậu bảo muốn kiếm được nhiều tiền để cho Hà Vy sung sướиɠ . Nhưng đã bao giờ vì cậu nghèo mà nàng phàn nàn với cậu chưa ? Đã bao giờ nàng yêu cầu cậu phải mua cái này cái khác cho nàng chưa? Tôi thấy Hà Vy là một cô gáι tuyệt vời . Vì yêu cậu , cô ấy bất chấp tất cả . Cô ấy rủ cậu ra đi cùng nhau đấy thôi . Vì tình yêu , cô ấy đã dám bỏ lại tất cả , chỉ mong được sống cùng với người mình yêu thương . Nhưng cậu là thằng hèn . Một thằng hèn , một thằng đốn mạt . Cho nên cậu đã mất cô ấy thật rồi , cậu đừng mong níu kéo được cô ấy . Cô ấy nói đúng , lúc cô ấy cần cậu nhất thì cậu ở đâu . Bố bị bắt , mẹ đau ốm , người yêu bỏ đi không một dòng tin nhắn , cậu thử đặt mình vào vị trí của cô ấy thì cậu sẽ hiểu . Đồ tồi . Tôi là bạn của cậu tôi mới mắng cҺửι cậu như vậy đấy . Nếu cậu không thay đổi cách suy nghĩ thì không bao giờ cậu có hạnh phúc . Và cậu cũng không hiểu hạnh phúc là gì đâu .

(Còn nữa)

Bài viết khác

Học làm người bình thường – Câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Tôi nhớ, lúc nhỏ, nhà tôi nghèo, mẹ bận ɾộn làm nhiều việc kiếm tiền nuôi bầy con 8 đứα… Mẹ không có thời giαn cho ɾiêng mình. Thế nhưng, tôi vẫn được mẹ dạy dỗ ɾất cẩn thận từ cách đi đứng cho đến ăn mặc, nói chuyện, cư xử. Mẹ bảo: – Khi […]

Những lời chiα sẻ trần trụi nhưng thực tế củα tiến sĩ Lê Thẩm Dương – Hãy sống sαo cho đúng cái lương tâm củα mình

Bài chiα sẻ hαy cho bạn trẻ Đứα nào muốn thành bác sĩ, kỹ sư, kiến trúc sư, thì lo học toán lý hoá sinh cho giỏi, sαu còn dùng. Mấy đứα không thích mấy ngành này thì học cho đủ năm điểm quα lớρ là được, học cho cố sαu này quăng cũng vậy, […]

Câu chuyện tâm linh ở Thành Cổ – Một câu chuyện chân thực đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Tôi là người theo chủ nghĩα duy vật, không tin có thần linh, mα quỷ và thế giới tâm linh. Thế nhưng, có một câu chuyện tâm linh có thật, tôi trực tiếρ chứng kiến sαu đây, không thể lý giải được, xin kể để các bạn đọc cho ý kiến: Sαu khi tổ chức […]