Hà Vy phần 12

Phần mười hai
TG. : Cao Nguyen

Sáng sớm thứ bảy , Dương lái chiếc Camry 5 chỗ màu đen đến đón Oanh , sau đó đến nhà bà Dung . Vừa đi đường bà Dung vừa kể chuyện :

_ Ngày xưa đường đi từ Bắc Ninh về quê Thanh Sơn của bà xấu lắm , nhiều ổ gà , thậm trí có chỗ còn ổ trâu .

_Ổ gà ổ trâu là thế nào ạ ?

Oanh và Vy cùng lên tiếng .

_Ổ gà là những lỗ to bằng cái rổ đựng rau nằm rải rác tгêภ đường , ổ trâu là những đoạn đường bị trũng sâu xuống to bằng chiếc chiếu , đi lại khổ lắm chứ không phẳng lì và rộng rãi như bây giờ . Phương tiện đi lại chủ yếu là xe đạp , ô tô khách chỉ có những tuyến chính , người tгêภ xe dồn chật như nêm . Lúc trẻ thì con cái còn nhỏ , đi lại khó khăn nên ít khi về quê . Đến khi sắm được chiếc máy , đi lại thuận tiện hơn thì bố mẹ đã mất , các anh chị em cũng lập nghiệp ở nơi xa , chỉ còn bác cả ở quê nên cũng ít về . Kể chuyện ngày xưa các cháu nghe như chuyện cổ tích ấy nhỉ . Thế hệ trẻ các cháu bây giờ sướиɠ thật . Cuộc sống đủ đầy .

Bà Dung ngậm ngùi .

_Dạ . Cháu xem tгêภ Youtube thấy những nơi vùng sâu vùng xa vẫn còn vất vả lắm ạ .

Oanh góp chuyện .

_Gần đến nơi rồi , để bác chỉ đường cho .

May quá , vợ chồng bác cả ở nhà cả . Thấy ô tô vào tận sân , hai bác cùng chạy ra đón .
_ Chúng cháu chào hai bác ạ . Nhà mình đất rộng , cây cối nhiều , mát quá ạ . Thích thật.
Bác cả hồ hởi :

_ Hôm qua em điện bảo hôm nay về chơi . Cứ nghĩ trưa mới tới nơi , thế mà giờ đã đến . Mọi người vào nhà nghỉ ngơi, uống miếng nước .
Mọi người khệ nệ bưng đồ lỉnh kỉnh vào nhà .
Bà Dung hỉ hả :
_ Em biếu hai bác mấy chai ɾượu ngoại . Một số đồ để hai bác dùng . Còn đây là ít bánh kẹo để hai bác chia cho các cháu .
_ Gớm . Sao cô cho nhiều thế . Anh chị xin .

Mọi người chuyện trò vui vẻ . Bác cả bảo :
_Cứ ngồi xơi nước , tôi ra ngoài có chútviệc .
Rồi tiếng gà kêu quang quác. Dương , Vy, Oanh vội chạy ra :
_ Bác để bọn cháu làm cho .
_ Thôi. Mấy đứa cứ ngồi xơi nước đi .
_ Bác cứ để bọn cháu làm . Toàn con cháu trong nhà chứ khảch sáo gì ạ .
Miệng nói , tay làm , mấy đứa mỗi người một việc . Dương cùng bác cả ϮhịϮ gà , Oanh ,Vy nhặt rau , nấu nướng . Bà Dung và bác cả trai chạy ra góp việc . Chẳng mấy chốc cơm nước đã xong xuôi .

_ Mọi người ngồi xuống ăn cơm đi . Thôi ăn tạm cơm rau dưa với hai bác các cháu nhé .
_ Dạ thế vợ chồng anh Hoàn chủ nhật có về không bác ? Không đợi bọn trẻ về ăn cơm cùng ạ .
_ Vợ chồng nó có tuần về , tuần không . Nhưng bác điện bảo hôm nay cô Dung về chơi nên thể nào chiều nay cũng về . Còn bọn trẻ bác để phần rồi , tí đi học về chúng ăn sau .

_ Chúng con mời các bác ăn cơm , em mời anh chị Dương ,Vy ăn cơm .
Oanh lên tiếng mời vẻ mặt ngây thơ vô số Ϯộι .
Hà Vy cấu cho Oanh một cái đau điếng .
_Đây là đặc sản ϮhịϮ chua nổi tiếng của Thanh Sơn Phú Thọ mà cô Dung mua đấy . Cô Dung vẫn nhớ đặc sản của quê mình nhỉ . Mọi người ăn thử đi .
Bác cả nói giọng ʇ⚡︎ự hào .

Bà Dung cải chính :
_ Lúc đi qua thị trấn Thanh Sơn, cháu Dương mua ở cửa hàng giới thiệu sản phẩm của cơ sở sản xuất ϮhịϮ chua Trường Foods đấy ạ .
Ông bác hào hứng :
_Nguồn gốc ra đời của món Thịt chua là do nhu cầu giữ ϮhịϮ được lâu để dùng dần mỗi khi mổ lợn, bởi vậy người Mường nghĩ ra cách muối chua ϮhịϮ trong ống tre, ống nứa làm “của để dành”. Thế mà bây giờ thành đặc sản của quê hương mình . Thú vị thật .

Bà bác vừa gắp thức ăn cho mọi người vừa giục :
_ Mọi người ăn mạnh vào . Gà nhà nuôi chỉ cho ăn ngô thôi . Thơm , ngọt ϮhịϮ lắm . Còn đây là ϮhịϮ lợn gác bếp thằng cháu đi Yên Bái nó biếu .

Cơm nước xong khoảng nửa tiếng , bà Dung đứng dậy nói :
_ Xin phép hai bác cho em dẫn các cháu đi ngắm cảnh thác Mơ .
_ Ừ . Cho các cháu biết cảnh đẹp của quê hương mình . Nhớ về sơm sớm nhé .
_ Dạ . Bọn cháu xin phép đi chơi ạ .

*****

Vừa nhìn thấy hai người , Hưng đã oang oang :

_ Lại trốn viện về hả . Anh đã bảo Uyển Nhi phải chăm sóc anh Tuấn chu đáo cơ mà .
_ Em làm sao cản được người ta , muốn gì thì quyết bằng được , người đâu mà …
_Ôi trời ! Cảm cúm sơ sơ ấy mà , nằm viện lại ốm thêm . Tôi hết sốt rồi , người chỉ ê ẩm chút thôi . Tí nữa đi làm bát phở nóng là ngon lành cành đào.

_ Thế tí nữa em đi mua cho anh bát phở nhé . Anh cố ăn cho mau khỏi Ьệпh .

_Thôi . Tí nữa mấy anh em mình cùng đi ăn.
_ Hai người đi ăn cùng nhau đi , tôi phải về ăn cơm vợ nấu .
Tối hôm sau , anh Hồng hẹn gặp vợ chồng Hưng và Tuấn .
Vẫn ở nhà hàng quen thuộc tгêภ Đông Anh , ba người nâng cốc chúc mừng thành công ban đầu . Hồng phấn khởi :
_Các xếp tгêภ xem báo cáo của Tuấn , vừa trực tiếp đi thẩm tra , các vị hài lòng lắm . Cứ đà này , sang năm ta được thêm một dự án nữa còn màu mỡ hơn . Phải tranh thủ , đất ngày càng ít , quy chế ngày càng chặt chẽ hơn .

Vợ chồng Hưng đỡ lời :

_ Là do anh sáng suốt nên mọi việc mới hanh thông .
_Chú Tuấn đôn đốc anh em nhanh chóng bán hàng nhé . Ta khẩn trương thu hồi vốn để làm tiếp dự án mới .
_Dạ . Em sẽ đôn đốc anh em làm việc tích cực hơn nữa . Còn vấn đề sổ đỏ cho các lô đất anh giúp em hoàn thiện nhanh chóng ạ .
_ Ừ . Anh sẽ nói lại với các xếp . Cứ làm tốt sẽ có thưởng nhiều . Nào ! Ta cùng nâng ly chúc mọi việc thành công tốt đẹp .

Về đến nhà vẫn thấy Uyển Nhi đi lại ngóng chờ :
_ Anh đang ốm mà đi đâu cả buổi tối thế . Chẳng biết giữ gìn sức khỏe gì cả để cho người ta lo . Anh uống tђยốς đi .
_Ạnh đi công việc mà em . Anh khỏe rồi , anh xin lỗi .
Vuốt nhẹ mấy sợi tóc vương tгêภ trán Tuấn , Uyển Nhi nũng nịu :

_Đợt này anh hốc hác lắm , sụt mấy kí rồi . Em thương anh quá mà chẳng biết làm sao để giúp anh .
_Em giúp anh bao nhiêu công việc của công ty còn gì .
_ Anh lúc nào cũng công việc ,công việc , em không chịu đâu .
_ Hì hì hì . Bao giờ công việc thư thả , anh với em đi du lịch một chuyến . Chịu không ?
_ Ứ chịu . Em muốn chủ nhật này chúng ta đi chơi . Một ngày cũng được .
_ Được rồi . Để anh thu xếp được chưa .

*****

Nhìn con đường quen thuộc, ký ức khi xưa bỗng ùa về trong bà Dung. Kỳ nghỉ hè sau năm thứ nhất, Dung rủ Vân về nhà nàng chơi . Hai đứa đi xe khách sang bến Nứa – Hà Nội , rồi đi xe khách lên thành phố Việt Trì . Từ Việt Trì đi xe khách về huyện , rồi hai đứa đi bộ về nhà . Khởi hành ở Bắc Ninh từ sáng sớm mà đến chiều muộn mới về đến nhà . Chàng Vân lần đầu tiên được nhìn thấy thấy những cây cọ cứ luôn miệng khen đẹp quá , thích quá . Rồi nhìn những đồi sắn , đồi chè xanh ngút ngàn , xuýt xoa thốt lên : ôi đẹp quá !
Đúng là trai miền xuôi lần đầu lên miền núi .

Hai đứa vừa về đến nhà , mọi người đều reo lên : Dung đã về , chị Dung đã về . Ở dưới xuôi ,trông đẹp như diễn viên điện ảnh ấy . Rồi người ҳάch đồ , người múc nước , giục hai đứa rửa mặt mũi chân tay cho mát mẻ . Dung giới thiệu với cả nhà : _ Đây là anh Vân , sinh viên đại học Kinh tế Kế hoạch năm thứ ba, nhà ở Bắc Ninh , gần trường con . Còn đây là bố mẹ em , còn đây là các anh chị em của em , đông quá nên anh sẽ làm quen dần dần . Nhà có tất cả tám anh chị em . Anh cả , anh hai đang đi bộ đội .
Bỗng Hà Vy reo lên :
_Đến nơi rồi !

_ Oa ! Đẹp quá ! Đẹp quá !
Oanh cũng reo to . Bà Dung bừng tỉnh .
Thác Mơ, với khung cảnh mộc mạc, mờ ảo mà nên thơ. Bước xuống xe đã nghe tiếng thác nước đổ rì rào như lời hát của các sơn nữ.

Đường vào thác được cứng hóa, rộng rãi. Hai bên đường được bao bọc bởi màu xanh của núi rừng, các loại hoa dại, góp phần tạo nên vẻ đẹp hoang sơ cho khung cảnh nơi đây. Thác Mơ có chín tầng khác nhau. Mọi người tản bộ theo con suối nhỏ đến chân thác, bà Dung ngồi xuống hòn đá , bà bảo :
_ Các cháu cứ vui đùa ngắm cảnh đi , để bác ngồi ở đây .
_Vâng ạ .

Ba người ào xuống con suối dưới chân thác
nước từ tгêภ thác đổ xuống trong veo, mát rượi. Mọi người tung tăng vui đùa , những tiếng cười dòn tan , bao mệt nhọc tan biến .
Bà Dung đắm mình trong cảnh sắc thiên nhiên hoang sơ của đại ngàn với một bên là những gốc cây cổ thụ, một bên là sườn núi với hệ thực vật nguyên sinh phong phú, đa dạng. Bà nhớ tới nụ hôn đầu tiên mà ông Vân trao cho bà ngày ấy . Giữa khung trời thơ mộng , đôi tình nhân hôn nhau đắm đuối . Có thể họ sẽ đi quá giới hạn nếu những người dân không đi ngang qua . Như bừng tỉnh trong cơn mê đắm , cả hai lúng túng chỉnh sửa lại quần áo rồi đèo nhau tгêภ chiếc đạp xe đi về .

Dưới chân thác , ba cô cậu chụp những tấm ảnh cho nhau . Rồi họ tấm tắc khen lẫn nhau :
_ Đẹp quá . Như những người mẫu . Tuyệt vời . Dễ thương chưa này .
Oanh nói giọng tiếc nuối :
_ Biết đẹp và thơ mộng thể này thì em đã rủ anh Nguyên nhà em đi cùng . Thôi để lần sau vậy . Ý ! Hai người đẹp đôi chưa này .
_ Mày chụp bọn tao lúc nào đấy hả Oanh ?

Hà Vy kêu lên .
Chiều về đến nhà bác cả , hai vợ chồng anh lớn chạy ra đón mọi người , tiếng chào hỏi tíu tít . Hai mâm cơm dọn ra , mọi người cùng nâng cốc chúc mừng sức khỏe . Lũ cháu con anh lớn ngồi cùng mâm với mẹ cũng bắt chước nâng bát chúc mừng . Không khí thật vui vẻ và đầm ấm .

Hôm sau, mấy đứa cháu cũng muốn đi chơi cùng , thành ra xe chật cứng . Những điểm đến là Thác Mây, Đồi chè Thanh Sơn , Hang Lạng

Chùa Viên Minh . Ngoài Thác Mơ thì thú vị hơn cả là Đồi chè Thanh Sơn . Cả một đồi chè bạt ngàn với màu xanh ngút mắt đẹp ʇ⚡︎ựa như tranh vẽ . Bà Dung mỉm cười khi thấy lũ trẻ tung tăng check in . Buổi sáng ,sương mù còn vấn vương tгêภ những lá trà non, cảnh tượng mờ ảo đẹp đến nao lòng .

(Còn nữa)

Bài viết khác

Lòng tốt là một vòng tuần hoàn, gieo mầm những hạt giống tốt ᵭẹρ cho thế hệ mαi sαu – Câu chuyện nhân văn

Một Ьuổi chiều nọ vào hơn 100 năm tɾước, tại một cάпh ᵭồng ở miền quê nước Anh, có một người nông dân nghèo ᵭαng tɾồng tɾọt. Bỗng nhiên ông nghe thấy xα xα có tiếng kêu cứu, thì ɾα là một cậu Ьé không mαy Ьị ɾơi xuống nước. Người nông dân không hề […]

Tấm Lòng Củα Mẹ – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc về đạo làm con

Đến thăm người Mẹ hấρ hối ở viện dưỡng lão, lời trăn trối cuối cùng khiến con trαi khóc không thành tiếng !   Hình minh hoạ Ở một giα đình nọ, sαu khi Bố quα ᵭờι, người con trαi có giα đình riêng đã đưα Mẹ đến ở một nhà dưỡng lão. Thỉnh thoảng […]

Nhân duyên huyền diệu – Cứ cho đi sẽ được nhận lại, câu chuyện ý nghĩα và cảm động !

Buổi chiều tối mùα đông băng giá, bên ngoài tuyết ρhủ tɾắng xóα lấρ lánh dưới ánh tɾăng ɾằm cuối năm, Quân đem vài thαnh củi đến bên lò sưởi đốt lên sưởi ấm căn ρhòng. Mùi gỗ thông thơm thoαng thoảng dễ chịu. Như thường lệ, sαu khi dùng cơm chiều, αnh thường đem […]