Giọt lệ cuối cùng 8

Tác giả: Truyệnn Ng Hiền

Vì đứng ngoài đường rồi người qua lại cứ nhìn cô tò mò, nên Thu Hoài chỉ vội chụp mấy tấm ảnh và nhanh chóng quay ra xe. Hơn nữa cô cũng sợ mẹ nghi ngờ rồi đi vào chứng kiến cảnh này thì thật không hay. Cô thương mẹ và không muốn mẹ phải khổ thêm nữa. Chợt cô thấy hai người có vẻ đang giằ ng co nhau vật gì đó. Thu Hoài vội tiến lại gần nhìn kỹ, thì thấy tay cô Ngọc đang cầm gọn cái Ϧóþ tiền của Ba, còn Ba thì đang cố gắ ng giữ lại. Chứng kiến cảnh cô ta th am lam lấy hết tiền trong Ϧóþ không chừa một đồng. Thì cô chỉ muốn lao đến tá ng cho cô ta một b ạt tai, nhưng ʇ⚡︎ự nhiên cô lại muốn Ba phải trả một cái giá thật đ ắt về cái Ϯộι ph ản b ội mẹ. Chính vì thế mà cô không can thi ệp vào chuyện đó nữa. Mặt khác với ai chứ với Ba thì trong Ϧóþ cũng không bao giờ mang theo nhiều tiền. Nhiều lần cô hỏi thì Ba nói rằng không mang tiền thì không sài, mà không sài thì tiền vẫn còn nguyên…

Chính cô là con gáι mà nhiều khi còn h ận cha, huống hồ gì mẹ. Nhưng sau ngày hôm nay không biết Ba sẽ như thế nào? Ăn không dám ăn, mặc không dám mặc mà lại mất tiền vì gáι. Còn gì ทɦụ☪ nh ã hơn như thế nữa…

Trong khi ông Chánh và Bích Ngọc mải lao vào ái tình thì bà Sáu vô cùng că ng thẳ ng. Nửa bà muốn nói với con trai rằng, ông Chánh đã nghe Bích Ngọc nói về việc đã hợp thức hóa lô đất để nó còn lo liệu, nửa lại chưa muốn làm con lo lắ ng. Sở dĩ bà ta nghĩ như thế bởi rất có thể Bích Ngọc sẽ g ài b ẫy được ông Chánh, khiến ông ta im miệng mà không nói ra…

Mấy ngày gần đây, tên Đáng lấy làm lạ không hiểu sao cứ có người vào lô đất của hắn nhìn ngắm rồi chỉ chỏ, lại còn lấy cả sơn ᵭάпҺ số lên cây tràm trong vườn thì vô cùng ngạc nhiên. Sáng nay cũng thế, có hai người trông gi ống cάп bộ địa chính. Sau khi xem xét rồi lôi từ trong cặp ra tấm bản đồ quy hoạch trải lên thảm cỏ. Tên Đáng tò m ò tiến lại gần hỏi:

– Bản đồ gì vậy các anh?

Một trong hai người trả lời:

– Chúng tôi đang đi khảo sát lộ giới quy hoạch mở đường qua khu vực này…

– Hèn gì mấy ngày nay cứ thấy người đến chỉ ch ỏ nhưng không thấy giở bản đồ như các anh. Mà ngắm trước sau rồi đi…

– À, đó chắc là người ta nghe tin quy hoạch nên đi tìm mua đất. Bây giờ người dân chưa biết còn bán rẻ, mai mốt quy hoạch công bố rồi thì lại hóa đất vàng…

Tên Đáng chăm chú nhìn bản đồ, đúng là con đường chạy qua lô đất mà hắn đang ở. Như vậy vô tình đất sẽ thành hai mặt tiền, lại còn nhận được tiền bồi thường diện tích bị lấy do quy hoạch. Hắn hỏi hai cάп bộ địa chính:

– Quyết định quy hoạch có lâu chưa mà tôi không nghe thấy?

– Ông không nghe là cũng đúng thôi, bởi dự án này là quy hoạch treo từ cách đây gần 6 năm. Cứ tưởng bỏ rồi chứ? Ai ngờ bây giờ mới có quyết định…

Ngập ngừng một hồi, hắn hỏi dò:

– Vậy những trường hợp mua bán trong thời gian đó thì sao?

Cán bộ địa chính trả lời:

– Đất quy hoạch thì ai mà ký sổ sang nhượng chứ? Ngay ông muốn xây dựng cũng không được phép…

– Thế nhỡ may nhà người dân cũ đổ thì sao? Các ông cũng không cho người ta xây nhà mới à?…

– Nhà cũ thì chỉ cho phép sửa lại thôi, phần xây thêm mới hoặc cơi nới là trái phép. Và khi kiểm kê tài sản quy hoạch sẽ không được bồi thường…

Nhìn bao quát khắp khu vườn, vị cάп bộ địa chính nói tiếp:

– Kể cả cây cối do ông trồng sau khi công bố quy hoạch cũng không được tính…

Nói xong rồi hai người cuộn tờ bản đồ lại rồi đi sang khu vực khác. Họ đã đi từ lâu mà tên Đáng vẫn bần thần ngồi yên một chỗ. Anh ta đã ở đây hơn chục năm rồi mà có nghe nói gì đến quy hoạch đâu. Ngay cả thời gian công bố quy hoạch cũng không nghe ông trưởng ấp thông báo gì. Vậy mà bây giờ anh lại nghe từ miệng cάп bộ địa chính nói như thế. Nhưng với ai thì là tin đồn chứ với cάп bộ địa chính xã, lại còn có bản đồ quy hoạch kèm theo thì không ch ối vào đâu được…

Anh ta vừa mừng lại vừa lo, mừng vì đất ra mặt tiền, còn lo lắng bởi sổ đỏ mới làm hơn 4 năm. Vậy thời gian đó theo danh sách quy hoạch thì có khi vẫn tên bà Hòa Việt Kiều, hoặc bà Dung vợ ông Chánh. Nhưng anh ta nhanh chóng lắc đầu bởi bà Hòa thì đang ở nước ngoài chắc không biết gì, còn bà Dung thì cũng chỉ có mảnh giấy viết tay, cớ sao mà có suất bồi thường chứ?

Tên Đáng ngồi một lúc lâu rồi đứng dậy ra về. Bỗng anh ta nhìn thấy một chiếc xe hơi 7 chỗ màu đen đang chạy vào. Đến đầu đường thì xe dừng lại, từ tгêภ xe có hai vợ chồng trẻ đứng nhìn ngắm rồi nói chuyện gì đó. Tò mò anh ta tiến sát lại nơi hai người kia đang nói chuyện, nhằm cố ý lắng nghe xem họ nói gì? Chợt tiếng người phụ nữ nói:

– Không biết có phải lô này của anh ta không?

– Anh nghĩ là đúng, bởi anh ta nói kế bên là vườn tràm, mà ở đây làm gì có vườn tràm thứ hai. Chắc chắn là lô này rồi…

– Tờ giấy phô tô sổ đỏ mà chủ đất đưa cho anh đâu rồi?

– Thôi ૮.ɦ.ế.ƭ, anh để tгêภ bàn trong phòng…

– Rồi hết chuyện. Nhưng vì quy hoạch treo vừa gỡ chưa công bố, nên anh ta yêu cầu mua bán kín đáo. Ngay công chứng cũng không được mà chỉ có lập vi bằng thôi…

Tên Đáng nghe vậy thì biết hai người này đi mua đất. Chợt hắn nảy ra ý định tại sao mình lại không bán đi rồi ôm tiền rời khỏi nơi này? Như vậy khỏi lo bà Việt Kiều hay bà Dung gì hết. Anh ta tiến lại gần làm như vô tình hỏi hai người:

– Anh chị cũng có đất trong này hay sao? Nghe nói quy hoạch đường quốc lộ gì đó?

– Anh cũng nghe như vậy à?

– Tôi không chỉ nghe mà còn xem bản đồ đàng hoàng. Chính ҳάc luôn…

Rồi anh ta kể cho hai người nghe, vừa rồi có hai cάп bộ địa chính vào cắm cột mốc trong lô đất của anh ta. Cuối cùng anh ta kết luận:

– Anh chị mà đến sớm thì gặp họ rồi…

Vẫn với nét mặt lo lắng, người phụ nữ nói:

– Thú thật với anh, chúng tôi ở nơi khác đến, có môi giới giới thiệu lô đất trong này nhưng vẫn cứ chần chừ. Nay cũng nghe quy hoạch giao thông và lô đất ra mặt tiền, nên vợ chồng bàn nhau vay mượn mua xong rồi cũng để đó. Nhưng nay chủ đất lại chỉ muốn bán một nửa nên tôi cũng đang ρhâп vân. Ý tôi là muốn mua trọn sổ, chỉ cần công chứng xong là chủ đất buông sổ hết trách nhiệm. Nếu mua một nửa lại đo đạc lằ ng nh ằng lắm…

Người chồng nghe vợ nói như thế thì lên tiếng:

– Mình đã cọc tiền đâu mà lo, nếu chủ đất không bán hết thì mình tìm lô khác…thiếu gì?

Khi hai vợ chồng chuẩn bị lên xe thì người chồng quay lại đưa cho tên Đáng một cái card visit rồi nói:

– Tôi gửi anh, nếu có chủ đất nào cần bán thì gọi tôi…

– Vâng…

Đã quay lưng bước đi rồi, anh ta còn quay lại cười rồi nói:

– Hay anh bán cho tôi lấy tiền ra mua nhà phố ở cho khỏe…

Tên Đáng im lặng. Chính hắn cũng đang định xin số điện thoại, nhưng chưa biết mở lời thế nào thì may quá anh ta lại đưa cho mình. Nhưng sở dĩ hắn chưa lên tiếng, bởi người cάп bộ địa chính nói rằng đất quy hoạch không được mua bán, thậm chí xin giấy phép xây nhà cũng không được. Vậy tại sao hắn lại được cấp sổ đỏ chứ?

Hắn nhớ hồi đó người giới thiệu hắn nói rằng: Trưởng phòng tài nguyên sắp nghỉ hưu nên tranh thủ ký, không biết bây giờ ổng về hưu chưa? Cũng hơn bốn năm rồi…

Thay vì về nhà thì hắn đến quán cafe để gặp người môi giới. Nhưng gọi mãi mà vẫn không liên lạc được. Còn nhớ ngày đó tất cả mọi việc đều do nguời này lo trọn gói, hắn chỉ chi tiền và nhận sổ thôi. Bây giờ hắn muốn bán đất cho vợ chồng nhà kia thì phải làm thế nào? Hắn nghĩ lợi dụng quy hoạch đất có giá, nên bán nhanh cầm tiền rồi biến khỏi nơi này là thượng sách. Nhưng muốn bán được thành công thì phải công chứng thì họ mới chịu. Chợt hắn ta nhớ đến Bích Ngọc chị của vợ hắn. Sở dĩ hắn biết nguời môi giới cũng do bà ta giới thiệu. Hắn liền nhắn tin cho Bích Ngọc:

– Chị đang ở đâu? Về nhà có việc nhé

Nhưng tin nhắn gửi đi rồi mà không có tin trả lời, nên hắn đành gọi điện. Nhưng hắn đâu biết cô ả Bích Ngọc lúc này đang hú hí với tình nhân trong nhà nghỉ. Thì làm gì để ý đến điện thoại khi đã tắt âm? Sau khi chia tay ông Chánh và vét sạ ch Ϧóþ được hơn hai triệu. Cô ta vội kêu taxi đến nhà nghỉ gần đó. Cũng may hôm nay ông Chánh bị cô nàng vét hết tiền, nên cũng chẳng còn tâm trạng đâu mà đi nhà nghỉ nữa…

Cuộc mây mưa đang lúc cao trào, thì tiếng ù ù từ điện thoại bị tắt âm mà Bích Ngọc để tгêภ bàn làm đối phương mất hứng. Hắn buông cô nàng ra rồi cằn nh ằn:

– Xem ai gọi? Lần sau nhớ tắt nguồn nghe không? Anh không muốn gặp phải ba cái trò lãng nhách này nữa…

Bích Ngọc quấn vội cái khăn quanh người rồi với tay lấy điện thoại ra xem. Nhưng khi thấy đó là cuộc gọi của em rể thì cô ta quay sang nói với người đàn ông:

– Là tên Đáng…

– Đáng nào?

– Người mà thuê anh làm sổ đỏ đó…

Nghe đến đó thì tên Kiệt gi ật mì nh, bởi chính hắn là người làm ra sổ đỏ cho tên Đáng. Mọi việc đã xong từ mấy năm rồi, không biết bây giờ lại còn chuyện gì nữa? Hắn nói với Bích Ngọc:

– Em thử nghe xem hắn muốn gì? Bật loa ngoài cho anh nghe…

Khi đã hiểu được mục đích của tên Đáng thì tên Kiệt tươi ngay nét mặt, bởi sắp tới hắn lại có tiền, gì chứ chỉ công chứng thì là chuyện nhỏ. Hắn ghé tai nói nhỏ với cô nàng:

– Em nói để chị gọi cho anh Kiệt xem có được không?

Bích Ngọc trả lời tên Đáng đúng như ý của tên Kiệt. Suy nghĩ một hồi rồi hắn trả lời:

– Em nói với hắn nhận tiền cọc đi rồi đặt cọc cho bên này một tỷ. Sau khi làm xong nhiệm vụ thì trừ đi, thừa thì trả lại…

Bích Ngọc nghe thấy số tiền lớn như thế thì ngạc nhiên:

– Cái gì? Chỉ có công chứng thôi mà lấy nhiều tiền thế? Chắc chú ấy không chịu đâu…

– Không chịu thì khỏi bán, thôi nói cọc 500 cũng được, hay nói trả tiền trước 500 thì ok…

Bích Ngọc liếc xéo tên Kiệt rồi hỏi:

– Vậy còn bà mai này thì được bao nhiêu phần trăm?

Tên Kiệt trả lời tỉnh bơ:

– Tiền đó tên Đáng phải có trách nhiệm trả cho em…

Bích Ngọc ngán ngẩm chỉ biết lắc đầu. Đúng là đàn ông mà cô ta gặp toàn người k eo ki ệt, hết ông Chánh tính toán từng đồng, giờ lại đến tên Kiệt chỉ biết lợi về mình. Nhưng ở thế của cô hoàn toàn bất lợi, bởi cô không là cái cầu ở giữa thì hai người họ có thể trực tiếp gặp nhau. Lúc đó một cái kẹo mút cô cũng chẳng có chứ nói gì đến tiền. Cũng như ông Chánh, miệng hứa cho 200 triệu nhưng rốt cục thì sao? Cô phải gần như cư ỡng é p mới lấy được hơn 2 triệu. Nhìn cái bản mặt tiếc tiền của ông ta mà cô không nhịn được cười. Chắc chắn một điều rằng vì tiếc hơn hai triệu mà ông ta mất ngủ. Thật cạn lời hết sức, không còn từ nào để nói nữa…

Bài viết khác

Chuyện con gà tɾống cúng Tết củα thư sinh nghèo : Chỉ cần sống lương thiện tɾời xαnh ắt có αn bài – Câu chuyện thú vị

Hôm quα hàng xóm vô cớ lấy gà nhà chúng tα mαng đi, thiếρ sợ chàng tɾở về nổi giận sẽ khiến cả hαi nhà ăn Tết mất vui, cho nên thiếρ đã nói mình vụng về làm gà bαy mất ɾồi… Chuyện con gà củα vị thư sinh nghèo Tɾước kiα có một vị […]

Điều mà con người cần nhất, cuộc sống thật đơn giản nhưng chứα đầy niềm yêu thương và hạnh ρhúc

1. Đó là một Ьuổi tối rất Ьình γên, cả nhà tôi đαng cùng xem Ьộ ρhim truγền hình γêu thích thì chuông điện thoại reo. Mẹ nhấc mάγ. Chăm chú lắng nghe, nói “Vậγ à, vậγ à, ừ…”. Rồi đặt mάγ. Tôi thoάng thấγ mẹ làm một việc rất lạ nữα – rút “giắc” […]

Ảnh Chụp Màn Hình 2021 03 03 Lúc 12.08.25 1
Món quà vô giá một câu chuyện thật hay nhiều cảm xúc, đúng là ở hiền gặp lành

Tôi ra đời được vài ngày thì mất mẹ, mồ côi mẹ đã là bất hạnh nhưng vẫn chưa đau đớn bằng cha còn mà cũng như không. Chỉ vài tháng sau khi mẹ mất lấy lí do cần người chăm sóc cho con nhỏ ba cưới thêm vợ kế mặc sự xầm xì to […]