Đường tơ lộn mối – Chương 24

Tác giả: Hà Phong

Dũng đi làm về thì tình cờ nghe thấy mẹ và em gáι đang nói chuyện.

“Mẹ có biết về tin gì không mẹ?”

“Lại có chuyện gì sao?”

“Nghe nói mẹ chị Hạnh đến trường tìm chị ấy. Không biết ai nói chị ấy ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ rồi ly hôn khiến bà ấy ngất xỉu đang cấp cứu ở Ьệпh viện rồi.”

Bà Phượng trả lời một cách điềm nhiên:

“Chuyện thiên hạ mình can dự vào làm gì.”

“Nhưng dù sao thì…”

“Con cũng đừng có dây dưa vào chỗ đấy nữa. Hai đứa chúng nó đã ly hôn thì coi như nhà chúng ta chả liên quan gì đến đâu nhà đó nữa.”

Dũng nghe đến đây thì không chịu được nữa liền lên tiếng:

“Nhung em nói lại cho anh nghe, Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ rồi ly hôn là sao? Ai nói như vậy?”

Cả bà Phượng và Nhung đều tái mặt khi thấy Dũng xuất hiện bất thình lình.

“Em em…” Nhung cuống quá lắp bắp.

Bà Phượng bênh con gáι:

“Liên quan gì đến con Nhung mà mày quát nạt nó hả!”

Dũng nhìn sang mẹ nghi ngờ:

“Có phải chính mẹ làm không?”

Anh nhớ lại chuyện của Giang. Chính bà đã bắt ép sang phải chuyển đi nơi khác. Anh quá hiểu tính mẹ mình mà. Hạnh không làm theo ý bà nên chắc chắn cô sẽ chịu trừng phạt từ bà.

Thấy mẹ không nói gì anh nhắc lại câu hỏi:

“Tại sao mẹ lại làm như vậy? Mẹ hại cô ấy chưa đủ khổ hay sao?”

Nhung thấy anh trai ʇ⚡︎ự dưng cҺửι mẹ mình liền trái tai quá xen vào:

“Anh nói cái gì vậy anh Dũng?”

“Em không hiểu gì đâu.”

“Anh mới không hiểu ấy. Chuyện chị Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ không phải do mẹ là mà là do em chính mắt trông thấy.”

“Em thấy cái gì?”

“Em thấy chị Hạnh đi với một người đàn ông khác.”

“Có phải người đàn ông ở Ьệпh viện?”

“Thì ra anh cũng đã biết chuyện này lâu rồi.”

“Em đừng có hiểu nhầm. Hạnh không phải ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ. Mọi chuyện là do anh.”

Bà Phượng thấy con trai bắt đầu nói ra sự thật thì liền ngăn cản.

“Đến giờ mày vẫn bênh nó chằm chặp hả? Mày đổ lỗi cho mẹ mày làm tất cả mọi chuyện xấu xa. Trong mắt mày mẹ mày là người như vậy hay sao hả? Mẹ mày không bằng một người đàn bà xa lạ hả?”

Bà Phượng nói xong thì quay ngoắt bỏ lên phòng.

Nhung thấy anh trai đúng là mắng oan mẹ mình rồi nên cũng giận anh:

“Anh làm em tức điên lên rồi. Em khẳng định lại một lần nữa. Mẹ không hề biết chuyện chị Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ. Là chính em nói cho mẹ biết đấy. Đây này, nếu anh không tin thì anh nhìn đây cho rõ.”

Nhung vừa nói vừa giơ cái điện thoại đưa cho anh trai đọc. Trong điện thoại là ảnh của Hạnh và Thuyết đang ngồi uống cà phê với nhau. Cái status Ьóc ρҺốϮ cô giáo Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ bị chồng bắt gặp phải ly hôn. Sau đó dưới các comment còn đưa tin Hạnh đã bị nhà trường cho nghỉ dạy. Anh không tin vào mắt mình nữa. Sao lại có cái tin đồn đại bậy bạ này chứ?

Thấy Dũng đứng ngơ ra, Nhung hậm hực:

“ Anh làm gì thì làm. Đừng có để người ta bôi cho trát trấu vào mặt nhà mình.”

Nói xong Nhung cũng đi về phòng mình luôn. Dũng ngồi xuống ghế nặng nhọc. Anh nghĩ về Hạnh. Tại sao chuyện này lại đến với hạnh chứ? Anh không ngờ cuộc đời Hạnh lại gặp nhiều trắc trở như vậy. Có lẽ là mọi nguồn cơn bắt đầu từ anh. Anh không thể khoanh tay đứng nhìn Hạnh bị người ta chà đạp danh dự mà không làm gì.

Nghĩ ngợi một lúc anh quyết định lấy điện thoại gọi cho Hạnh.

“Anh đây. Mẹ em thế nào rồi?”

Hạnh chần chừ giây lát rồi nói:

“Mẹ em không sao. Mà sao anh biết mẹ em lên đây? Mẹ anh kể hả?”

“Anh xin lỗi em đã kéo em vào rắc rối này.”

Hạnh nghe mẹ kể lại chuyện bà Phượng đã gọi điện cho bà kể chuyện ly hôn của hai người nên cũng tưởng Dũng gọi điện xin lỗi vì chuyện này.

“Em không sao. Em bận rồi, em cúp máy nhé.”

Hạnh tỏ ra xa cách với Dũng.

“Ừ!”

Dũng buông điện thoại. Anh có thể cảm nhận rõ ràng Hạnh không muốn mình quan tâm đến cô ấy. Nhưng thâm tâm anh không cho phép anh để mặc Hạnh lâm vào cạnh đường cùng này. Mấy ngày nay bận bịu công việc rồi chuyện của Giang nên anh không có thời gian quan tâm ai. Anh thấy mình có lỗi với Hạnh. Anh quyết định phải làm điều gì đó để giúp cô.

Anh lên mấy trang ๓.ạ.ภ .ﻮ xã hội tìm thông tin về chuyện của Hạnh. Đúng là có tin đồn Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ thật. Dũng nghi ngờ mẹ mình. Anh không thể để bà cứ nhúng vào những Ϯộι lỗi này. Anh hiểu tất cả những gì mẹ mình làm cũng do bảo vệ mình bảo vệ gia đình này mà thôi. Và anh muốn chấm dứt mọi chuyện ở đây.

Sáng hôm sau Dũng đến trường Hạnh. Anh gặp bảo vệ nói rõ vấn đề của mình tôi nhờ bảo vệ thông tin đến hiệu trưởng.

Thầy hiệu trưởng nghe tin chồng cô giáo Hạnh đến thì đích thân ra tận cổng mời Dũng vào.

Dũng trình bày với ban giám hiệu tin đồn Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ dẫn đến ly hôn là hoàn toàn sai sự thật. Chính Dũng là người trong cuộc và sẽ chịu hoàn toàn chịu trách nhiệm về lời nói của mình. Dũng muốn ban giám hiệu tuyên bố tin tức này và lấy lại danh dự cho Hạnh.

“Chuyện này chúng tôi cũng rất là khó xử. Thật ra thì không có căn cứ nào để ҳάc định cô Hạnh vi phạm đạo đức nghề nghiệp. Nhưng do sức ép của phụ huynh học sinh và tin đồn lan tràn quá nhanh. Điều này ảnh hưởng đến nhà trường nên chúng tôi buộc lòng phải tạm đình chỉ cô Hạnh nghỉ dạy vài tuần. Sau khi mọi việc lắng xuống sẽ để cô ấy đi dạy lại chứ không có ý định đuổi việc cô ấy. Giờ chính anh đã lên tiếng ҳάc nhận rồi thì chúng tôi cũng sẽ thông báo lại sự việc cho cô Hạnh. Nhưng chuyện những tấm hình được lan tràn tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ xã hội thì chúng tôi không thể kiểm soát được. Ngay cả chuyện danh dự của cô Hạnh của ngoài tầm kiểm soát của chúng tôi. Mọi việc chúng tôi chỉ có thể xử lý trong phạm vi nhà trường mà thôi. Còn nếu anh muốn lấy danh dự lại cho cô Hạnh thì có thể báo với cơ quan chức năng điều tra người đã tung tin sau đó đứng lên đính chính để ngăn chặn tất cả hành động phát tán tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ xã hội.”

Thầy hiệu trưởng vừa nói xong thì bất ngờ có tiếng gõ cửa ở ngoài phòng.

“Thưa thầy em Hạnh ạ!”

Thầy hiệu trưởng nghe tiếng Hạnh liền nói:

“Mời cô Hạnh vào!”

Thì ra lúc sáng thấy Dũng đến trường, chị Trang đồng nghiệp của Hạnh cũng là người chị thân thiết rất quý Hạnh đã gọi điện báo cho cô biết. Chị cứ nghĩ là Dũng cũng lên trường để Ϯố cάσ việc ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ của vợ nên lo lắng liền báo cho Hạnh ngay.

Hạnh rất ngạc nhiên khi thấy Dũng đến trường mình. Chính cô cũng không biết anh đến đây để làm gì.

Cô nhìn Dũng có chút nghi ngờ rồi ngồi xuống cùng phía với anh.

Thầy hiệu trưởng rót thêm một ly nước nói tiếp:

“Tiện đây tôi cũng xin nói với cô Hạnh luôn. Chồng cô là anh Dũng vừa đến trình bày sự việc với tôi. chuyện cô ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ dẫn đến ly hôn là hoàn toàn sai sự thật. Chính miệng anh Dũng ҳάc nhận như vậy. Vì thế ban giám hiệu quyết định sẽ công bố chuyện này ra toàn trường. Ngày mai cô Hạnh có thể đi dạy lại bình thường.”

Hạnh rất ngạc nhiên khi nghe thầy hiệu trưởng nói như vậy. Cô nhìn Dũng. Anh cũng nhìn cô khẽ mỉm cười gật đầu.

Cuộc họp kết thúc. Lúc Dũng và Hạnh ra về có vài người xì xầm đằng sau. Không biết họ đến đây có chuyện gì nữa. Có người cho rằng Dũng đến đây Ϯố cάσ vợ. Riêng chị Trang thì hồi hộp không yên. Chị muốn gọi Hạnh lại hỏi cho rõ sự việc nhưng thấy hai vợ chồng họ đang đi với nhau nên thôi.

Ra đến cổng trường Hạnh chào tạm biệt Dũng:

“Cảm ơn anh đã đến nói giúp em. Em về trước đây!”

Hạng định lên xe đi về trước thì Dũng gọi với lại nói khẽ:

“Chúng ta có thể nói chuyện một lát được không em?”

Hạnh có chút ngần ngại nhưng cũng đồng ý.

Hai người vào một quán cà phê nhỏ gần trường.

Một lúc sau Dũng mới mở lời:

“Mẹ em thế nào rồi?”

“À cũng không sao rồi anh. Bà hơi sốc về chuyện của chúng ta thôi.”

“Anh xin lỗi em vì đã gây ra chuyện này. Chính anh đã làm liên lụy em và gia đình.”

Hạnh cười chua chát:

“Thật ra có lúc em cũng trách anh lắm. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại trách nhau bây giờ để làm gì cơ chứ? Em hiểu anh cũng khổ tâm lắm.”

“Cảm ơn em đã hiểu cho anh. Có gì cần anh giúp đỡ em cứ nói.”

“Anh giúp em đến đây là được rồi.”

“Anh hiểu sự khó xử trong lòng em. Anh có thể đến thăm mẹ em và nói với bà một lời xin lỗi được không?”

“Tốt nhất là không nên anh ạ. Anh gặp mẹ em lúc này chỉ làm khắc sâu thêm nỗi đau trong lòng. Mẹ em đến giờ vẫn không thể chấp nhận được chuyện chúng ta ly hôn.”

“Ừ anh hiểu.” Dũng cúi đầu.

“Anh ấy… người đàn ông đó tốt với em chứ?”

Dũng hơi ngập ngừng. Thực sự thì anh cũng quan tâm đến Hạnh.

“Anh ấy là bạn học cũ của em. Chuyện không như anh nghĩ đâu.”

“Đương nhiên là anh biết. Nhưng nếu thật sự hai người có tình cảm thì cứ tiến đến với nhau. Anh ấy là một người đàn ông tốt. Một người lúc nào cũng đứng đằng sau bảo vệ em. Anh ấy rất bản lĩnh. Anh cảm thấy vô cùng hổ thẹn khi không làm được những điều như anh ấy, dũng cảm đứng lên bảo vệ người mình yêu.”

Dũng nói giọng buồn man mát. Anh đang nhớ đến Giang. Người mà anh yêu nhưng chính anh lại không thể bảo vệ được cậu ấy. Bây giờ anh cũng không biết Giang đang ở đâu và ra sao nữa.

Hạnh cũng hiểu tâm sự trong lòng Dũng. Nhưng bây giờ cô cũng chẳng biết làm sao để giúp anh vì chính bản thân mình cô còn đang loay hoay nữa là. Cô biết anh đang trách bản thân mình nhiều lắm.

Thấy Hạnh cũng đang trầm ngâm theo dòng suy tư của mình Dũng vội gạt đi:

“Thôi em về đi kẻo mẹ mong.”

“Vâng, vậy em về nhé.”

Hạnh đứng dậy ra về trước. Chỉ còn lại mình Dũng lẻ loi một mình ngồi ở lại. Anh thấy cuộc đời mình sao vô định quá. Anh thấy mình như đang đi trong con đường hầm chỉ toàn bóng tối sâu hun hút không một tia sáng nào.

***

Chỉ bằng vài cái nhấp chuột Thuyết đã dễ dàng tìm ra số điện thoại đăng ký tài khoản Facebook giả mạo kia. Người này cũng không phải là dân chuyên nghiệp. Hắn ta sử dụng chính số điện thoại của mình chứ không phải sử dụng sim rác để đăng ký Facebook ảo. Tuy tгêภ trang cá nhân không có thông tin gì nhưng với một chuyên viên IT như Thuyết thì việc tìm ra tung tích của một tài khoản cá nhân giả mạo ảo tгêภ Facebook chả có gì khó khăn cả.

Anh đến gặp Hạnh rồi đưa số điện thoại của người giả mạo Facebook cho cô:

“Em có biết số điện thoại này của ai không?”

Hạnh nhìn số điện thoại thấy quen quen nhưng không nhớ. Cô thử bấm số trong máy mình thì hiện ra số điện thoại đó là của Quyên. Hạnh giật mình hỏi lại:

“Số điện thoại này của cô Quyên trong trường mình. Sao Thuyết lại có nó? Thuyết quen cô Quyên à?”

Thực ra Thuyết đã biết chủ nhân của số điện thoại đó là ai rồi. Anh chỉ hỏi Hạnh để xem giữa cô và Quyên có mối quαп Һệ như thế nào mà thôi.

“À không. Mình hoàn toàn không quen biết gì cô Quyên cả.”

“Vậy hả? Nhưng sao Thuyết lại đưa số điện thoại của Quyên cho mình làm gì?”

“Mình muốn biết giữa Hạnh và cô ấy có mối quαп Һệ gì không?”

“À cũng bình thường thôi, cũng quen biết sơ sơ chứ không thân thiết gì.”

“Hạnh có xích mích gì với cô ấy không?”

“Chuyện này thì hoàn toàn không có. Hạnh chưa từng có xích mích với ai trong trường cả.”

“Hạnh không gây xích mích với người ta cũng không thể bảo đảm chắc chắn người ta không ghét Hạnh.”

“ý Thuyết là sao? Mình không hiểu?”

Lúc này Thuyết mới nói.

“Cái cô Quyên này chính là chủ nhân của Facebook ảo đã tung tin Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ đấy.”

“Hả?” Hạnh kinh ngạc thốt lên. Cô thật không tin tại sao Quyên lại làm như vậy? Rõ ràng cô và Quyên tuy không thân thiết nhau nhưng cũng chưa từng xảy ra mâu thuẫn đụ.ภ.ﻮ ς.ђ.ạ.๓ nhau bao giờ mà.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *