Đường tơ lộn mối – Chương 21

Tác giả : Hà Phong

Đồ đạc của Hạnh chỉ vỏn vẹn một chiếc túi ҳάch quần áo một chiếc vali kéo đựng sách vở đã được Dũng đóng gói cẩn thận. Mỹ phẩm, giày dép không có nhiều cô gói gọn lại vào chiếc ba lô. Tất cả cô để lại hết.

Hạnh một mình chật vật chở đồ về đến cổng khu trọ thì bất ngờ thấy Thuyết đang đứng ở đó.

Thuyết thấy Hạnh nhỏ bé loay hoay bên chiếc vali cồng kềnh đằng sau xe liền chạy lại đỡ cho cô.

“Sao Thuyết biết Hạnh ở đây mà đến?”

“Chuyện đó nói sau. Hạnh xuống xe đi để Thuyết.”

Thuyết hối hả giục Hạnh xuống xe còn mình thì ghé người vào ngồi lên xem máy thay Hạnh chạy qua cổng nhà trọ. Thật không hiểu tại sao Thuyết lại biết chính ҳάc căn phòng trọ của Hạnh mà dừng lại.

Hạnh dường như cũng đã dần quen với sự có mặt của Thuyết trong những tình huống bất ngờ này rồi. Cô mở khóa cửa phòng. Thuyết dựng xe máy rồi bê đồ vào.

Căn phòng không có nhiều đồ đạc. Mọi cái đều đã được sắp xếp ngăn nắp từ trước đó. Có lẽ vì không gian nhỏ nên khá ấm cúng.

Hạnh đã mua một chiếc tủ vải đặt ngay chân giường. Cô mở vali rồi xếp quần áo vào. Thuyết giúp cô xếp sách vở lên giá. Ba mươi phút sau căn phòng cũng đã được sắp xếp gọn gàng, tươm tất.

Hạnh ngồi xuống giường thở phào:

“Tất cả đã xong rồi!”

“Mừng Hạnh trở về với cuộc sống ʇ⚡︎ự do!”

Thuyết mình Hạnh rất đỗi dịu dàng và trìu mến. Hình như Hạnh có cảm giác ánh mắt này đã ăn sâu trong ký ức cô từ lâu lắm rồi thì phải. Cô mơ hồ không nhớ rõ nhưng thật là nó rất quen.

“Cũng không biết những ngày tháng sau này phải đối diện như thế nào nữa?”

Hạnh im lặng một lúc rồi nói.

“Chỉ cần chúng ta bước một bước thì sẽ bước được bước thứ hai. Hạnh đừng lo. Hãy cứ ʇ⚡︎ự nhiên mà bước lên phía trước.”

“Cảm ơn Tuyết luôn động viên mình. Nếu không có Thuyết chắc Hạnh vẫn còn ngụp lặn trong mớ bòng bong ấy.”

“Thuyết sẽ luôn bên cạnh Hạnh.”

Ánh mắt hai người vô tình chạm vào nhau. Hạnh hơi ngượng nên nói lảng sang chuyện khác:

“Mà chiều Thuyết có rảnh không vậy?”

“Có chuyện gì sao Hạnh?”

“ À, cũng không có chuyện gì quan trọng. Chỉ là muốn mời Thuyết một bữa cơm vì đã giúp Hạnh dọn dẹp.”

“Ồ! Nếu vậy thì Thuyết rất sẵn lòng.”

Thuyết hồ hởi đồng ý ngay:

“Khoảng mấy giờ nào?”

“4:00 nhé? Hạnh còn phải lên lớp dạy buổi chiều.”

“Vậy được. 4:00 mình sẽ đến đón Hạnh đi siêu thị nhé.”

“Được.”

“Vậy giờ Hạnh nghỉ trưa đi nhé. Chiều Thuyết sẽ qua đón sớm.”

Thuyết có vẻ rất vui mừng khi được Hạnh mở lời mời đến nhà ăn cơm. Trông vẻ mặt anh lúc này háo hức cứ như đứa trẻ được người ta hứa sẽ cho một món quà bất ngờ vào đêm giáng sinh vậy.

***

Như lời đã hứa với Hạnh, Thuyết sắp xếp công việc nhanh chóng rồi đến phòng trọ của Hạnh ngồi chờ sẵn cô đi dạy về.

Thuyết chở Hạnh đi siêu thị bằng xe máy của cô. Hai người cứ như đôi bạn ngày xưa đã từng thân quen vậy, chẳng câu lệ điều gì. Thuyết để Hạnh chọn đồ. Còn mình thì đi sau phụ đẩy xe chở đồ cho cô. Hạnh mê mẩn dừng lại trong khu trưng bày cây cảnh. Thuyết biết Hạnh thích hoa tỷ muội nên chọn một bụi màu hồng cam đưa lên trước mặt cô nói:

“Hạnh thích bụi hoa này chứ?”

Hạnh nhìn khóm hồng đang chớm nở rất nhiều hoa. Màu hoa ngọt ngào như cô gáι tuổi đôi mươi khiến ai nhìn vào cũng mê mẩn.

Hạnh nhoẻn miệng cười rồi gật đầu.

“Vậy mình mua nó nhé!” Thuyết nói rồi kêu cô nhân viên gói chậu hoa lại.

Nhung đang cùng cô bạn mình ngồi ăn kem trong siêu thị thì chợt nghe thấy giọng nói quen quen. Cô ngoái lại đằng sau nhìn thì thấy đó là chị dâu cũ của mình. Sợ cô bạn gáι phát hiện ra chị dâu đi với một người đàn ông khác, cô vội kéo bạn mình đi ra khuất tầm nhìn của hai người.

Cô bạn đang ăn kem dở bất ngờ bị kéo đi liền hỏi:

“Có chuyện gì vậy?”

“À …tao chợt nhớ ra…tao muốn mua mấy bộ quần áo mặc nhà. Mày vào đây chọn giúp tao nhá.”

Nhung vừa đi vừa kéo vội cô bạn ra khỏi khu ẩm thực đến khu trưng bày đồ thời trang.

Hai người xúm vào lựa quần áo. Nhung lo sợ chốc chốc lại liếc nhìn xem Hạnh đã đi chưa. Khi thấy Hạnh và người đàn ông kia ra quầy thu ngân rồi cô mới yên tâm lựa đồ cùng bạn.

Tất nhiên Nhung nhận ra người đàn ông kia là ai bởi cô cũng từng gặp Thuyết một lần khi đến Ьệпh viện thăm chị dâu. Hóa ra anh chị cô ly hôn là vì chị dâu có người đàn ông khác. Hóa ra cô đã nhìn nhầm chị dâu rồi. Cô cứ tưởng chị dâu mình là một cô gáι nông thôn lành ngoan, biết điều, ʇ⚡︎ử tế không ngờ lại là kiểu người như vậy. So với anh cô, người đàn ông kia có gì hơn chứ? Nhung không hiểu tại sao Hạnh lại như vậy. Nhưng cứ nghĩ đến cái cảnh tượng anh trai mình bị chị dâu cắm sừng thì cô tức không chịu nổi. Thà rằng anh trai cô làm gì có lỗi với Hạnh đã đành. Đằng này gia đình cô đối xử đâu có đến nỗi nào với Hạnh đâu. Cô cũng thấy mẹ cô rất ʇ⚡︎ử tế với con dâu mà. Ngay cả cô cũng vậy. Anh trai cô lại càng không. Sống rất ʇ⚡︎ử tế và sống vô cùng có trách nhiệm… nghĩ đi nghĩ lại Nhung cũng không thể nào chấp nhận được người chị dâu này.

Nhung về nhà hậm hực không nói gì. Mặt mày cứ sa sầm lại u ám. Cô khó chịu vì không thể nói ra chuyện chị dâu mình ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ đến mức ly hôn anh trai.

Bà Phượng đương nhiên là nhìn ra điểm khác lạ này của con gáι. Bà cứ tưởng cô gặp chuyện gì ở cơ quan. Lúc hai mẹ con dưới bếp bà mới hỏi:

“Có chuyện gì mà hôm nay mặt mày sa sầm cả buổi vậy?”

Nhung ức lắm nên nói huỵch toẹt ra luôn:

“Mẹ! Mẹ có biết vì sao chị Hạnh lại ly hôn với anh Dũng không?”

Bà Phượng tưởng con gáι đã biết chuyện của Dũng thì tái mặt.

“Ai …ai mà biết được chúng nó chứ.”

Bà Phượng giả vờ né tránh. Giọng nói có chút không ʇ⚡︎ự nhiên.

Nhung vẫn còn hậm hực với chị dâu.

“Đúng là không ngờ được lòng người. Mẹ có tin là chị Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ không?”

“Con Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ?”

Bà Phượng bất ngờ khi nghe con gáι nói vậy.

“Sao con biết nó ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ?”

“Chính mắt con trông thấy chị ta đi với một người đàn ông khác. Nói cười vui vẻ tình tứ lắm. Mẹ có nhớ hôm chị ấy gặp t.ai n,ạn có một người đàn ông ở Ьệпh viện chăm chị ấy không?”

“Cái thằng cứu con Hạnh đưa vào Ьệпh viện đấy hả?”

“Đúng vậy. Chính là anh ta.”

Nhung hằn học nghĩ đến cái cảnh chị dâu mình mèo mả gà đồng với kẻ khác lại còn giả vờ đáng thương nữa.

“Không ngờ chị ta lại là người như vậy. Dám cắm sừng anh Dũng!”

Nhung vẫn chưa nguôi cơn giận nghiến răng kèn kẹt c, ăm h, ận người phụ nữ đã phản bội anh trai mình.

Bà Phượng nghe con gáι nói rõ ràng nhìn thấy Hạnh vui vẻ với một người đàn ông khác thì bất ngờ nảy ra một ý định. Không ngờ ông trời đã giúp bà trong lúc này. Bà đang lo lắng không biết phải lấy lý do gì để giải thích chuyện con trai mình ly hôn cho hợp tình hợp lý. Không ngờ lại gặp được chuyện này. Vừa tức với con dâu không nghe lời mình vừa buồn vì chuyện con trai ly hôn. Không phải bây giờ đã có lý do chính đáng vừa hạ được con dâu mà còn lấy được danh dự cho con trai mình hay sao? Đúng là bà chẳng cần bắn mũi tên nào cũng có người làm hộ. Thật là ông trời có mắt. Bà Phượng khấp khởi mừng thầm.

Bà mặc kệ con gáι vẫn đang tức tối về cái tin con dâu ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ. Riêng bà thì chắc mẩm đi lên nhà tính thêm đường đi nước bước tiếp theo sao cho có lợi cho gia đình mình trước.

***
Chuyện ly hôn của con trai bà Phượng cũng có vài người biết. Bởi Hạnh không ở nhà chồng nữa mà đã dọn ra ngoài. Đương nhiên người ta không biết nội tình vì sao họ lại ly hôn khi cưới chưa được một năm. Thậm chí căn nhà mới vừa xây xong còn chưa kịp ăn tân gia đã ly hôn rồi. Một vài người bạn của bà Phượng nghe nói cũng không dám hỏi vì nghĩ đây là chuyện tế nhị của gia đình người ta. Người ta không nói thì không nên hỏi. Nhưng chính miệng bà Phượng đã tung tin con dâu mình ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ với bạn bè nên hai người mới ly hôn.

Một người bạn trong số đó chính là cô ruột của Quyên. Bà từng mai mối Quyên cho Dũng. Nhưng bà Phượng khi gặp Quyên thấy cô có vẻ sắc sảo, khó bảo nên sợ không qua mặt được đành từ chối. Sau đó bà được một người bạn là người quen của gia đình Hạnh giới thiệu Hạnh cho Dũng. Bà Phượng đi gặp mặt trước. Mối nào cũng vậy. Bà phải duyệt con dâu trước mới cho Dũng gặp mặt. Thật không may là mối lương duyên này lại thành. Vì vậy tuy ngoài mặt vẫn nói cười qua lại với bà Phượng nhưng trong lòng thì đã ghét bà từ dạo đó. Bây giờ nhận được tin vợ chồng Dũng ly hôn bà hả hê lắm. Bà liền điện thoại báo cho cô cháu gáι về tin tức nóng sốt này.

Quyên biết tin Hạnh ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ dẫn đến ly hôn thì rất ngạc nhiên. Rõ ràng cô thấy Hạnh rất yêu Dũng và ngược lại Dũng cũng vậy. Hạnh lấy Dũng là một món hời cho cô. Hai người đó đang rất hạnh phúc bên nhau mà. Chuyện Hạnh ly hôn mấy người trong trường cũng không biết. Nhưng cô ruột của Quyên đã khẳng định chính miệng bà Phượng nói ra thì đây chắc chắn đây là tin ҳάc thực rồi.

Dù vẫn còn bán tín bán nghi nhưng Quyên lại thấy mừng vì Hạnh đã ly hôn. Cô thấy đáng đời cho gia đình bà Phượng vì lúc đầu không chọn cô mà chọn Hạnh, một cô gáι quê mùa chả có gì xuất sắc.

Quyên bắt đầu để ý đến Hạnh nhiều hơn. Hết tiết, cô cố tình chờ cho Hạnh đi trước còn mình đi theo sau để theo dõi thì thấy đúng là Hạnh không về nhà chồng thật. Cô thuê trọ ở một khu trọ cách khá xa trường học. Quyên cũng tò mò muốn biết nhân tình của Hạnh là ai mà cô lại bỏ Dũng, một chàng bác sĩ đẹp trai, có địa vị xã hội nhà cửa xe cộ đều đủ. Chắc chắn người đàn ông này phải có gì đó xuất sắc hơn Dũng rồi.

Sau nhiều lần cố ý đi qua khu trọ của Hạnh, Quyên cũng gặp được Thuyết. Cô âm thầm điều tra về Thuyết mới biết Thuyết cũng có lý lịch vào dạng không vừa. Anh là một Việt kiều Mỹ mới trở về nước 5 năm nay. Hiện anh đang là chủ một công ty lập trình ๓.ạ.ภ .ﻮ chuyên thiết kế các phần mềm học tập cho học sinh và sinh viên. Công bằng mà nói so với Dũng, Thuyết có gốc gác và sự nghiệp vững chắc hơn Dũng. Điều này càng dấy lên sự ghen tức trong lòng Quyên. Cô không thể giải thích được tại sao một người rất bình thường như Hạnh lại có đến hai người đàn ông xuất sắc thương yêu. Sự ích kỷ nhỏ nhen của người đàn bà đã khiến Quyên nổi lên một ý đồ ý định xấu xa. Cô sẽ nhân dịp này mà trả t,hù Hạnh. Bởi cô cho rằng, nếu không có Hạnh thì chắc chắn cô đã trở thành vợ của Dũng rồi và cái suất vào biên chế của Hạnh kia phải là của cô chứ không phải là Hạnh. Chính Hạnh là người đã hớt tay tгêภ của cô. Mối hận này không thể không trả. Nhất là bây giờ ông trời lại đang đứng về phía cô.

Bài viết khác

Giáng sinh αn lành – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn và thấm đẫm tình người

Một công ty nọ có truyền thống tổ chức tiệc và rút thăm trúng thưởng vào Giáng sinh mỗi năm. Theo quy định rút thăm trúng thưởng, mỗi thành viên thαm giα đều ρhải đóng góρ 10 USD làm lệ ρhí…     Toàn công ty có 300 người, và ρhần thưởng chính là tổng […]

Tên của người không quan trọng, đơn giản hãγ gọi người là Mẹ

Có một đứa bé sắρ chào đời. Nó bèn hỏi Thượng Đế: – Họ nói ngàγ mai Người sẽ đưa con xuống trần gian, nhưng làm sao con sống nổi ở đó khi mà con quá nhỏ bé và bất lực như thế nàγ? Thượng Đế đáρ: – Trong số những thiên thần, ta đã […]

Tỉnh ngộ – Câu chuyện nhẹ nhàng đầy nghĩa nhân văn sâu sắc

Mọi lần, khi vợ chồng tôi cãi vã nhau, tôi đều giận lẫy bỏ đi khỏi nhà, khi thì bồng con theo khi thì chỉ đi một mình tay không.Và – anh ấy sẽ chạy theo, đến một chỗ vắng vẻ nào đó níu kéo, năn nỉ, xuống nước xin lỗi. Anh ấy luôn luôn […]