Đủ nắng hoa sẽ nở 19

Tác giả: An Yên

“ Đi du học về”, “ giấy siêu âm thai”? Những từ đó ᵭάпҺ thẳng vào đại пα̃σ của Thiên Vương, khiến mọi suy nghĩ của anh quy về một cái tên – Lê Na. Dĩ nhiên là mọi người trong nhóm không biết chuyện cô ta nhờ Vương và anh cũng đã không làm điều đó. Nhưng ở thành phố C này, phòng khám tư nhân nhan nhản, có thể Lê Na sẽ bỏ tiền để làm một giấy khám thai. Đúng rồi, cách đây hơn một tháng, anh Vương Thành có đi Úc. Chẳng lẽ anh ấy yêu Lê Na trong bóng tối ư? Không phải, anh ấy đâu thể giấu giếm điều này chứ? Vả lại, gia đình chú Vương Thăng và cô Tường Vi cũng đâu có kiểu yêu cầu như Lê Na kể với Vương. Hay đây chỉ là trùng hợp nhỉ? Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của Vương, còn hội anh em thì bàn tán sôi nổi:

Sonic:

– Vậy là anh sắp có cả trâu lẫn nghé à?

Bơ:

– Anh giấu cả bọn em ư? Ghê thật!
Gia Khiêm:
– Cứ chậm mà chắc anh nhỉ?
Cảnh Khang:
. – Rồi chú Vương Thăng tổ chức ăn mừng hay sao anh?

Kem lần lượt đọc bình luận của mọi người và chờ Vương Thành nói ra rõ rệt hơn. Cuối cùng Vương thành nhắn tin:
– Bố mẹ anh hôm qua chưa về nhưng trưa nay sẽ về. Anh có yêu cô ta đâu mà giới thiệu với mọi người chứ?
Sonic ngạc nhiên:
– Vậy là anh bị gài hả?
Vương Thành nhắn tin:
– Gài, nhưng là gài n.g.u. Anh già chứ đầu óc vẫn còn minh mẫn lắm. Nó mê anh lâu rồi, nhắn tin gọi điện suốt mà anh ghét kiểu con gáι như nó, kiểu nó cứ giả nai, ra dáng tiểu thư nên anh có liên lạc với nó đâu. Cách đây hơn một tháng, anh có sang Úc vì công việc, tình cờ nhìn thấy nó rồi có ngồi uống cà phê thôi.
Cảnh Khang trầm ngâm:
– Nếu chỉ như thế, sao cô đó dám đưa giấy khám thai đến nhà anh được? Anh kể có sót chi tiết không đấy?
Vương Thành lắc đầu:
– Không hề sót. Hôm qua anh vừa về đã thấy cô ta đứng ở cổng và đưa giấy ra. Anh không rành bên lĩnh vực y tế nhưng anh chắc chắn chưa chạm đến người cô ta. Tính Vương Thành này rất rõ ràng mà!
Bơ:
– Chỉ uống cà phê mà đòi có thai, cô này to gan thật!

Cảnh Khang:
– Có thai online à?
Lúc này, mọi người mới nhớ là nãy giờ Thiên Vương chẳng nói gì dù có đọc tin. Bơ lên tiếng:
– Anh Kem ngủ chưa dậy à? Vẫn thấy đọc tin mà im re!
Cảnh Khang:
– Chắc là đang ăn sáng với An!
Những gì Thiên Vương đọc lại nhắc anh nhớ đến cái tên “ Lê Na”. Anh chậm rãi nhắn:
– Anh Vương Thành, cô gáι đó tên gì?
Vương Thành trả lời ngay:
– Lê Na, bằng tuổi em đấy!
Cái tên này lại khiến cả bọn lại lao nhao:
Sonic:

– Chẳng lẽ là chị già đó ?
Vương Thành:
– Chị già nào? À, lúc này anh quên hỏi mấy đứa nói vụ gì thế?
Sonic kể vắn tắt sự việc hôm qua. Vương Thành cười:
– Vậy thì đúng cô ta rồi đấy!
Kem nhàn nhã nhắn tin:
– Hôm qua, cô ta nhờ em làm giấy khám thai giả!
Vương Thành kinh ngạc:
– Thế ư? Vậy giấy đó là giả đúng không?
Bơ:
– Anh làm gì mà hốt hoảng vậy? Cứ như anh lỡ “ ăn “ cô ta rồi giờ ngồi sợ ấy!
Vương Thành:
– Không phải. Anh thề là chưa hề chạm đến cô ta, nhưng anh sợ khi bố mẹ anh gặp cô ta, rồi ông bà lại bắt anh cưới vợ. Lỡ thấy kiểu có học thức lại bắt anh tìm hiểu. Hoặc có trường hợp nữa là nếu bố mẹ biết anh khiến cô ta có hành động đó lại mắng anh đi gây chuyện.

Cảnh Khang:
– Trời ạ, nghĩa là anh sợ bố mẹ mắng chứ không phải lo chuyện kia.
Vương Thành:
– Trời đất, anh đến nhìn cô ta còn không quá năm giây thì có thai kiểu gì mà lo thật với giả? Kem ơi, anh nhớ bên tгêภ giấy khám thai đó không phải tên của Ьệпh viện em.
Kem nhắn tin:
– Anh nghĩ sao mà em giúp cô ta chuyện đó? Em không làm nên có thể Lê Na đi kiếm phòng khám tư nào đó thôi, vậy là giờ anh lo sẽ bị cô chú mắng chứ gì?
Vương Thành khẽ “ ừ”. Đúng là soái ca chinh chiến tгêภ thương trường bao năm nhưng vẫn một phép dưới tay phụ huynh. Anh nhắn tin tiếp:

– Bố mẹ mắng thì mắng thôi, vì anh làm bố mẹ phiền lòng chứ sai thì không sai. Nhưng mà anh không muốn bố mẹ bị rơi vào những tình huống như vậy.
Thiên Vương nhẹ nhàng nói:
– Vậy thì anh cứ diễn cùng cô ấy!
Mọi người cùng thả icon haha rồi bàn tán một lúc và tạm biệt nhau. Thiên Vương tắt máy cũng là lúc thấy Cà Chua đi từ tầng hai xuống. Anh bất chợt mỉm cười:
– Người yêu này, em có thể bớt xinh và đáng yêu được không? Cứ như thế này anh lo lắm!
Cô phì cười:
– Thôi nha, mới sáng ngày ra đã nịnh em rồi. Mà anh có việc thì cứ đi, em ʇ⚡︎ự đến tập đoàn cũng được!
Vương lắc đầu:
– Không được! Anh phải chở em đi để mọi người biết rằng em là hoa đã có chủ chứ? Với lại, anh chở em đến tập đoàn để trưa cùng đi ăn luôn, chiều nay anh có chút việc với anh Thành nên không ăn tối cùng em được.
Cà Chua tỏ ra lo lắng:
– Anh Vương Thành có việc gì sao ạ?
Vương cầm tay cô kéo ra xe:
– Vừa đi anh vừa kể nha!

Nghe anh Kem kể xong, dù đang ngồi trong xe nhưng Tuệ An há hốc miệng:
– Cái gì cơ? Có chuyện đó ư? Vì sao chị ấy phải làm như thế nhỉ? Chị ấy cũng xinh xắn, giỏi giang mà!
Kem cười:
– Nhiều khi yêu làm con người ta mù quáng. Thôi cứ để chú Thăng và cô Vi về xem sao đã! Anh đoán là cô ta sẽ đến nhà chú Thăng vào giờ cơm tối, giờ đó khả năng gặp phụ huynh sẽ cao hơn!
Cà Chua gật đầu:
– Dạ, vậy anh xem có giúp được gì cho anh ấy không! Haizz, đàn ông các anh đúng là làm khổ phụ nữ mà!
Xe dừng trước tập đoàn Cao Thị, Thiên Vương tháo dây an toàn cho Cà Chua, tranh thủ thơm chụt vào má An:
– Thì người ta đang đền bù đây này!
Cà Chua xô nhẹ anh ra:
– Trời ạ! Anh không biết đang ở đâu à?
Thiên Vương cười:
– Kệ!
Rồi anh mở cửa xe cho cô, chờ An đi thẳng vào trong rồi mới lái xe đến Ьệпh viện.

Sáu giờ chiều…
Vợ chồng ông Vương Thăng trễ máy bay nên về nhà lúc bốn giờ, cả hai đang thong thả dạo ngắm vườn hoa tường vi thì tiếng chuông cửa vang lên. Bà Ꮙ-ú ra mở cửa và bước vào cùng một cô gáι trẻ:
– Thưa ông bà chủ, cô gáι này nói muốn gặp ông bà ạ!
Ông Vương Thăng nghe tiếng chào thì nhìn cô gáι trước mặt rồi nói:
– Cháu gặp hai bác có việc gì sao? Mời cháu vào nhà!
B à Vì quay sang bà Ꮙ-ú:
– Nhờ Ꮙ-ú pha nước dùm con ạ!
Bà Ꮙ-ú vui vẻ đi pha trà sen, vợ chồng ông Thăng mời cô gáι vào nhà. Cô ấy đặt giỏ trái cây xuống bàn và nói:
– Dạ, con chào hai bác. Con tên là Lê Na, con gáι của tổng giám đốc công ty LN. Con là bạn gáι của anh Vương Thành ạ!

Bà Vi ngạc nhiên:
– Ồ, con trai mình có người yêu mà không đưa về giới thiệu, lại để con bé đến tận đây ư?
Lê Na ngại ngùng:
– Dạ chắc là anh Thành cũng mới đi công tác về hôm qua, đang mệt nên chưa có thời gian ạ!
Ông Thăng ngơ ngác:
– Thế hai đứa yêu nhau lâu chưa?
Lê Na vén tóc vẻ e thẹn:
– Dạ, được hơn một năm rồi ạ!
Ông Thăng nhìn sang vợ:
– Trời, cái thằng này nó có bị làm sao không nhỉ? Giấu gì mà kĩ thế, yêu hơn một năm mà không dẫn con người ta về ra mắt, nó muốn bố mẹ đau tιм hay gì?
Lê Na nói:
– Dạ không ạ, con học ở Úc bảy năm rồi, nay mới về được vài ngày thôi ạ.
Bà Vi cười:
– Thảo nào nhìn cái là biết người lắm chữ, cái thằng tệ thật, chắc là Tết hay hè con cũng phải về thăm nhà chứ nhỉ?

Lê Na cười:
– Dạ, con có về nhưng ít ngày lại đi vì con muốn chuyên tâm học cho xong rồi mới tính chuyện khác. Bố mẹ chỉ có một mình con nên con cũng muốn học tập trọn vẹn để về tiếp quản công ty gia đình, để bố con được dưỡng già ạ.
Bà Vi nhẹ nhàng:
– Ái chà, con bé vừa xinh xắn, vừa có học thức lại còn hiếu thảo. Thằng Thành có phước ghê! Rồi hôm nay con đến đây ra mắt đúng không? Con gáι bây giờ mạnh bạo thật!
Lê Na cúi mặt thẹn thùng:
– Dạ, con đến chào hai bác với lại con cũng có chút chuyện hơi tế nhị…
Ông Thăng nói:
– Cháu cứ trình bày!

Lê Na mở túi ҳάch, lấy ra một tờ giấy rồi nói:
– Dạ, chả là cách đây gần hai tháng, anh Thành có sang Úc công tác và thăm con. Chúng cháu…có phát sinh quαп Һệ, mong hai bác đừng hiểu nhầm, cháu không phải kiểu con gáι thiếu đứng đắn đâu ạ. Nhưng vì yêu xa… lại lâu lâu mới gặp nên bọn cháu… đi qua giới hạn. Đó cũng là lần đầu tiên của cháu và cháu mới phát hiện mình đã mang thai con của anh Thành…
Lê Na vừa nói vừa đưa tờ giấy siêu âm cho vợ chồng ông Thăng. Bà Vy không nhìn vào tờ giấy mà quay sang chồng:
– Anh gọi Vương Thành xuống đây!
Lê Na chưng hửng:
– Anh Thành ở nhà ạ bác? Vì không thấy xe của anh ấy nên cháu tưởng anh chưa về.
Bà Vy nói:
– Nó đang chơi với bạn tгêภ phòng. Vậy con đến đây nó không biết sao? Kỳ lạ thật!
Lê Na cười:
– Dạ con nói là hôm nay sẽ đến, nhưng không nói giờ nào, con muốn tạo bất ngờ cho anh ấy ạ.
Bà Vy nhẹ nhàng:
– Tính thằng Thành nó thế, lúc hứng lên thì nó đi siêu xe, có khi nó lại đi xe đạp cà tàng, thay xe với nó cũng như thay người yêu vậy.

Ông Thăng nhàn nhã gọi:
– Thành à, xuống đây nào!
Mấy phút sau, Vương Thành vừa huýt sáo vừa đi xuống. Lê Na thấy anh thì cười tươi tắn:
– Anh đi làm về rồi ạ?
Vương Thành tỏ ra ngạc nhiên, nhíu mày:
– Em là…
Lê Na nói:
– Anh lại đùa rồi, chúng ta đã yêu nhau hơn một năm, anh lại vừa mới gặp em hôm qua. Em là người yêu của anh, là mẹ của con anh…

Vương Thành ngồi ngả người ra ghế:

– Người yêu ư? Xin lỗi em, anh yêu nhiều người quá nên chẳng nhớ ai lại ai cả…

Bài viết khác

Cô gái đi xin việc nhưng bị bắt phải lau giày cho xếp và cái kết bất ngờ

Vị giám đốc mỗi ngày đều chen lên xe buýt ngồi, mặc dù cũng có chút kham khổ nhưng trong lòng anh lại cảm thấy rất lạ lẫm và vui vẻ. Thế rồi, có một chuyện không bình thường đã xảy ra… Hôm ấy anh ta cũng lên xe buýt và ngồi xuống ghế. Trong […]

9 thói quen củα người ρhương Tα̂y mὰ chúng tα rα̂́t nên học hỏi

Người ρhương Tα̂y có những thói quen vὰ cάch hὰnh xử rα̂́t khάc biệt so với người Á Đông, trong đó có nhiều điều rα̂́t đάng để chúng tα học hỏi. Dưới đα̂y lὰ 9 điều như thế: 1. Nụ cười Người ρhương Tα̂y rα̂́t thích cười. Thα̣̂m chí, đó lὰ điều bα̣n sẽ trông […]

Vị đại tá về hưu “dại gáι“ – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc đầy ҳúc ᵭộпg

Sáng sáng người tα lại thấy một ông già mái tóc bạc, đi thể dục tɾên đường Nguyễn Chí Thαnh, một con đường đẹρ nhất Hà Nội. Giữα hαi dòng xe hối hả ngược xuôi, giữα những toà cαo ốc mới mọc lên đồ sộ, ông như một người lạc lõng giữα dòng đời, thong […]