Đời Của Phượng 11

Tác giả : Nguyễn Minh Minh

Phần kết
Đời của Phượng

Phượng ơi… anh đây. Anh Lan đây em.

Anh ôm lấy em gáι mình trong lòng vô cùng đau đớn.

Trời ơi. Đứa em xinh tươi nhí nhảnh của anh đây ư.

Anh biết nó thích đua đòi chúng bạn ăn diện, chơi bời. Nhưng không ngờ bây giờ nó lại đờ đẫn và rệu rã thế này.

Lúc này Phượng bỗng như choàng tỉnh. Nó cuốn chặt chăn rồi quay vào trong khóc nức nở.

Nó không còn mặt mũi nào để nhìn anh nữa. Nó khóc cho mình khóc cho anh, khóc cho cha mẹ nó khi anh thì thào kể rằng mọi người đang rất lo lắng cho nó.

Anh bảo. Anh sẽ tìm cách cứu em ra khỏi đây.

Nó run rẩy gật đầu cứu em với. Em không thể chịu nổi nữa rồi.

Nhưng làm cách nào để ra khỏi đây?.đây chính là một khu mỏ than cũ của ông Lâm bỏ hoang được mụ Ngoan Quắt mua lại và cho xây thành động. Chính vì thế mà mấy tháng liền anh Lan không tìm thấy em gáι mình.

Anh không thể ngờ địa điểm này anh đã đi qua đi lại rất nhiều lần. Khách hàng đến đây đều là khách víp và phải là người quen của mụ Ngoan.

Lần này anh Lan đã mua được thông tin của một gã пghιệп. Gã ta trước đây mỗi lần xả tђยốς đều ghé đây chơi. Hôm trước vô tình thấy thằng bạn chìa tấm ảnh con bé Phượng. Cô bé mà gã từng chơi, một cô gáι làmtình như cái máy, gã biết mụ chủ đã cho cô dùng tђยốς. Lại nghe nói sẽ được trả hậu hĩnh. Vậy là gã mới nhận dẫn anh Lan vào chơi.

Nghe anh trai nói. Phượng tỉnh hẳn. Đúng rồi. Mấy tháng qua nó còn không nhìn thấy mặt trời. Tất cả chỉ là đồ bổ, tắm nước ấmtђยốςbắc và làmtình. Những ngày mệt quá thì canh gà th.uốcph.iện rồi sau này cả tҺuốc ℓά tẩm chấtcam.

Tất cả chỉ nhằm giúp cô có sức khỏe phụcvụ khách.

Cô nhớ bố mẹ, nhớ các anh chị em, nhớ khu phố nhỏ mà đông vui của cô.

Cô thèm được ngắm nhìn những gương mặt như lột ҳάc dưới bàn tay cô.

Vậy nhưng làm nào ra khỏi đây bây giờ.
???

Nó và anh thì thào bàn bạc kế hoạch.

Trước hết nó phải lấy lòng mụ Sương, và gã Tiểu Tráng kia cho nó được đi khám Ьệпh. Nó sẽ kêu đau bụng, sẽ vờ nôn ra m.áu để được ra ngoài , lên khỏi mặt đất anh sẽ đón,anh sẽ thuê một cái xe máy giấu gần đó. Kế hoạch nghe có vẻ mạo hiểm, nhưng thân cô thế cô, tiền sắp hết đành phải liều thôi.

Sau khi thống nhất kế hoạch. Hôm sau nó vật vã kêu đau bụng, buồn nôn, khi mụ Sương mang cho nó cái chậu thì nó lén lấy lọhàng mụ đưa cho nó để lừa khách lựa lúc mụ quay đi xịt vào chậu vừa nôn .

Lúc mụ quay lại thấy con bé nằm vật ra giường nhắm mắt nằm im như ૮.ɦ.ế.ƭ, nhìn lại chậu hỗn độn thức ăn đã lên men từ hôm trước mà Phượng đã phải móc họng nôn ra có lẫn cả m.áutươi. Mụ hoảng quá. Lẽ nào con bé bị xuất huyếTDạdầy.

Mụ vội gọi tiểu Tráng báo bà chủ đưa con bé đi cấp cứu. Nhưng mụ Ngoan không có nhà.

May cho Phượng đã hơn một tháng cái máy quay bí mật bị hỏng, mụ Sương vô tình nói ra nên hôm trước hai anh em mới qua được mắt bọn maco.

Tiểu Tráng bế con bé mềm oặt tгêภ tay ra xe đưa đi viện. Mụ Sương te tái chạy theo

Cả hai chủ quan chui lên khỏi hầm, vừa đặt con bé ngồi lên xe thì anh Lan từ phía sau vung thanh sắt tuýp nước dài hơn m vào đầu tiểu Tráng,gã ta gục xuống ngấtlịm.

Anh kéo em gáι chạy ra chỗ giấu xe rồ máy lao đi. Nhưng có lẽ vì hoảng nên rồ ga hơi mạnh, chiếc xe rồ lên rồi khựng lại.

Mụ Sương hoảng quá buông con bé chạy bổ vào trong hô hoán ầm ỹ, một toán xămtro lao ra. Một cuộc hỗn chiến không tương thích đã diễn ra.

Anh Lan bị chém một nhát vào bắp tay, vẫn cố kéo em chạy chối ૮.ɦ.ế.ƭ. Chiếc xe máy đi thuê bị bọn maco ᵭ.ậ..℘ nát. Phượng níu tay anh cố sống cố ૮.ɦ.ế.ƭ chạy ra khỏi hang ổ của lũ quỷ.

Trong đầu cô chỉ có một câu. Chạy đi ,chạy đi. Không chạy là૮.ɦ.ế.ƭ đấy.

Thật may mắn cho hai anh em đúng lúc này xe của Long chạy tới vớt luôn.

Bọn maco bị bất ngờ nên không trở tay kịp. Chúng không ngờ lại có người tiếp ứng bên ngoài nên đành hậm hực quay lại.

Long đưa hai anh em về khách sạn, sốt sắng đi mua bông băng về băng bó cho anh Lan. Và nhận lời đưa hai anh em rời khỏi tỉnh QN ngay trong đêm

Có lẽ đây là là nơ tiền duyên đã đưa Long đến gặp Phượng là đây.

Nhìn Phượng, Long đã bị cô mê hoặc ngay cái nhìn đầu tiên.

Nghe qua câu chuyện của cô, gã đề nghị sẽ đưa hai người nào Sài gòn. Chỉ có vào đó thì mới hòng tránh xa sự truy đuổi của mụ Ngoan cùng đám chân tay.

Chiếc xe chở ba con người vừa mới quen nhau rời đi, trong những giờ suy nghĩ tгêภ xe Phượng và anh trai đã đồng ý vào Sài gòn, bởi họ có một người cô họ đang tu trong một ngôi chùa nhỏ trong đó.

Thôi thì trước mắt để con bé nghỉ ngơi tĩnh tại, cách ly xã hội, dứt khỏi những cơn thèm tђยốς.

Anh Quỳnh của Lan cầm số tiền năm cây vàng bố anh bán một phần vườn vào cùng lo cho em gáι.

Phượng đã ở chùa hơn một năm, khỏe mạnh và thanh thản đầu óc, cô bé xin phép đi tìm địa điểm để mở tiệm trang điểm như mong ước ban đầu.

Quả là trời không phụ lòng người cầu tiến. Chỉ sau vài năm cô đã có cho mình một tiệm cho thuê váy cưới, trang điểm cô dâu, sự kiện rất uy tín. Khách đến ngày càng đông vì mến tay nghề của cô gáι trẻ. Nhận thấy thị trường làm đẹp, váy cưới đều rất có triển vọng nên có tiền cô liền mở xưởng may, lúc đầu cop py mẫu tгêภ báo, tạp chí, ๓.ạ.ภ .ﻮ in tơnet phát triển thì cô càng có cơ hội học hỏi và xưởng càng nhiều đơn hàng. Trong thời gian này cô và Long tiểu gia đem lòng yêu nhau. Nhưng khi đi khám cô đã không còn khả năng sinh nở do quanhệ tì-ภ-.ђ ๔.-ụ.ς sớm, nhiềutác động phức tạp khiến ʇ⚡︎ửcung tổn thương vì lượng tђยốς tгáภђ tђคเ khẩn cấp quá nhiều. Cô đã bị vô sinh. Đau buồn , mặc cảm vì Long là con một. Cô quyết định chia ray để Long đi lấy vợ, chấp nhận lùi lại làm bạn tình với anh.

Sau này Long lấy vợ có nói rõ cho cô vợ trẻ biết, cô vợ Long có lẽ chịu cảnh chung chồng vì muốn con cái mình sinh ra có một cuộc sống ổn định nên vẫn chấp nhận.

Phượng rất biết điều, cô chỉ cho Long gặp mình vào những ngày trọng đại khi cô cần có người đàn ông để dựa bóng. Còn hàng ngày cô mê mải với công việc đào tạo học viên, thiết kế các mẫu váy áo cưới mới. Chẳng mấy chốc mà cô đã có chuỗi cửa hàng bán cho thuê váy cưới. Cô nhận nuôi Ngọc, đào tạo cô bé thành một người quản lý giỏi. Niềm mơ ước của cô chỉ giản đơn là làm đẹp cho đời. Mẹ cô cũng phải ngồi trong trại mất ba năm vì ϮộιϮὰпg Ϯɾữ muabánpháo.

Sau này bà về ở với con trai cả, vui vầy với đàn cháu, chắt.

Với Phượng,quá khứ đau thương khép lại. Nhưng trong lòng cô nỗi đau, ám ảnh có lẽ khó phai nhạt. Cô thường tìm đến cửa chùa để tu tập, tìm sự thanh thản cho mình.

Mụ Diễm sau này bịbắt khi vẫn tiếp tục đưa người sang TQbán.

Bà Quế có lẽ cũng hối hận vì việc trả thù ᵭộc ác của mình khi ông Lâm bị đột quỵ liệt nửa người bà bán công ty cho người khác và toàn tâm chăm lo gia đình. Sau này bà đưa ông sang Úc định cư với các con.

Cuộc sống vốn dĩ không đơn giản, nếu ta không tỉnh táo. Tất cả đều có giá của nó.chỉ cần ta đi sai một bước chân thì cái giá phải trả thật khó lường.

Kết thúc

Bài viết khác

Hãy để hôn nhân luôn là cái nôi của hạnh phúc – Câu chuyện nhân văn

DẠY VỢ Đêm tân hôn, chú rể vừa cởi chiếc áo bỏ lên giường, ngay lập tức cô dâu liền cởi áo của mình bỏ lên trên áo chú rể rồi lấy hai chân dẫm lên 2 chiếc áo, thấy lạ chú rể hỏi thì cô dâu thỏ thẻ – Mẹ bảo làm như vậy […]

Hãy yêu thương chα mẹ khi còn có thể – Câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Có một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ rất giản dị, đi vào một nhà hàng rất sαng trọng thuộc bật nhất củα thành ρhố, vừα bước vào cổng, αnh bảo vệ chặn lại, nhìn từ trên xuống dưới thấy vị khách mặc bộ đồ củ kỷ liền nói. -Thức ăn và thức […]

Sαu cuộc ly hôn – Câu chuyện là bài học đặt giá cho những người không biết quý trọng hạnh ρhúc giα đình

– Vợ cũ củα αnh hiện sống có tốt không? – Sαu khi ly hôn, cô ấy đã lấy một người nước ngoài, cuộc sống rất hạnh ρhúc. – Cô ấy không quαy lại thăm con sαo? – Không có! – Anh bạn trầm ngâm trả lời…     – Lạ nhỉ, Cô ấy không […]