Đoạt ” Cháu Dâu ” : Chương 29
Nằm viện ba ngày thì tôi được cho xuất viện, những ngày tôi ở viện thì có cậu túc trực Ьệпh cạnh, bà ngoại Cao cũng có vào thăm cùng dì Mạnh, khi biết tôi có thai bà rất vui mừng bà bảo tổ chức đám cưới đi nhưng tôi thấy nhà xảy ra nhiều chuyện quá nên tạm thời để thời gian nữa rồi hả tính, bà cũng đã đồng ý còn cậu cũng không có ý kiến nhưng cậu lại muốn đi đăng ký kết hôn trước, bà ngoại Cao cũng đồng ý với quyết định của cậu, còn tôi thì cũng hoàn toàn nghe theo cậu.
Lúc này cậu đi lấy tђยốς trở về, tôi mới liên tiếng hỏi :
– Xong rồi hả cậu ?
– Ừm, giờ mặc áo vào đi rồi tôi đưa em về nhà
Mấy ngày ở Ьệпh viện tù túng khó chịu nên khi nghe được về tôi có phần vui vẻ hứng khởi, định cầm lấy áo khoác mặc cậu đã nhanh hơi đi đến cấm lấy trước rồi giúp tôi mặc vào, đương nhiên là tôi vui vẻ hạnh phúc dường nào trước sự chăm sóc chu đáo của cậu.
Khi đã xỏ áo vào người rồi tôi liền xà vào lòng mà ôm lấy cậu.
– Em sao vậy ?
Cậu lên tiếng hỏi vì hành động bất ngờ đó của tôi, trong lòng cậu tôi khẽ nói :
– Không có, chỉ muốn ôm cậu thôi
Cậu cười rồi nói :
– Đã làm mẹ rồi mà còn làm nũng thế
Tôi mặc kệ cậu trêu vẫn ôm chặt lấy cậu hơn, hương thơm mát lạnh từ người cậu thật dễ chịu, nhất là sự ấm áp an toàn mà cậu mang đến cho tôi.Đưa tay ʋòпg ngang eo tôi, khẽ vỗ vỗ lên lưng tôi cậu trầm giọng nói :
– Về nhé
Tôi từ từ rời khỏi người cậu rồi khẽ gật đầu đáp.
– Dạ
Trước khi xuất viện phải qua một loạt kiểm tra, sau khi bác sĩ chẩn đoán là không còn vấn đề gì đáng lo ngại nữa cậu mới đồng ý cho tôi về nhà.Ra khỏi phòng Ьệпh cậu đi cạnh ân cần dìu tôi dù tôi đã bảo mình khỏe ʇ⚡︎ự đi được nhưng cậu vẫn dính lấy tôi không rời, tôi thấy thái độ của cậu hơi thái quá nhưng biết sao được tôi đành mặc kệ.
Xe cậu đậu sẵn ở trước cửa Ьệпh viện, khi ra đến cậu mở cửa đỡ tôi ngồi vào cẩn thận rồi cậu mới ʋòпg qua bên cạnh mở cửa bước vào ngồi rồi khởi động xe chạy đi.Ngồi trong xe nhìn ra bên ngoài, tôi thấy đường về nhà đâu phải đường này nên hỏi :
– Mình đi đâu hả cậu ?
Cậu vẫn tập trung lái xe rồi tiếng đáp lại tôi.
– Tý em sẽ biết thôi
Tôi nhìn biểu cảm mặt cậu hơi lạ, nhất là khóe môi hơi nhếch ý cười lúc hiện lúc ẩn có phần thần bí lắm.
– Tôi biết tôi đẹp nên em không cần phải chưng ra vẻ mặt si mê như thế đâu
Tôi bĩu môi nói trước sự ʇ⚡︎ự tin của cậu.
– Ai bảo em si mê
Cậu bật cười
– Biểu cảm tгêภ mặt em cho tôi thấy đó
– Cậu chỉ giỏi đoán mò, cậu không nói thì thôi em không thèm hỏi nữa
– Chứ không phải do tôi nói trúng ý em à ?
Tôi không muốn để cậu trêu chọc mình nữa nên không nói gì nữa, quay mặt ra phía bên cửa kính tôi nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài, tôi nghĩ không biết Cao Gia trải qua nhiều chuyện như vậy bây giờ đã thế nào rồi, tôi nghe cậu nói vẫn chưa tìm được ông Triết, riêng chị Liên đã bị sả.y tha.i và chịu hình phạt trước phạt luật, còn bà Ngọc Hoa đã bị đuổi hình như trở về nhà mẹ đẻ ở rồi, bà Lệ suy sụp hẳn cứ ở trong phòng mà không đi đâu cả, chắc do chấn động tâm lý vì những việc ông Triết gây ra cho bà quá lớn nên nhất thế bà vẫn chưa chấp nhận được hết.
Hôm bà ngoại Cao vào thăm tôi có nói anh Gia Khiêm cứ nhắc tôi suốt, bà chỉ bảo tôi đi làm vài bữa sẽ về để anh không phải lo, Thành Phát thì có về nhà sau khi nghe mọi chuyện thì thờ ơ lãnh đạm dù trong đó có chuyện của mẹ mình.Còn Tú Chi biệt tích không liên lạc với tôi luôn, không biết chuyện nó đi cua trai thế nào rồi nữa có thành công không
– Đến nơi rồi
Tôi mãi suy nghĩ là không hay xe đã dừng lại, tôi bừng tỉnh vì lời cậu nói mà hỏi :
– Mình đến rồi hả cậu ?
Cậu gật đầu sau đó mở cửa đi ra trước rồi ʋòпg qua mở cửa cho tôi, bước xuống xe tôi ngước lên nhìn phía trước mặt mình là ủy ban, tôi hơi kinh ngạc thêm khó hiểu mà nhìn cậu nói :
– Đây là…
– Vào trong thôi
Chưa kịp nói hết câu cậu đã ôm lấy eo tôi đi vào bên trong, khi bước vào tôi mới chắc chắn là cậu đưa tôi đi vào đến đây để làm giấy kết hôn, giấy chứng minh của tôi cũng được cậu chuẩn bị sẵn từ trước, tôi chỉ mỗi việc ngồi ngẩn ngơ vì sự việc đột ngột này, dù đã sớm biết từ trước nhưng vẫn có hơi bất ngờ xen lẫn tâm trạng lân lân trong lòng dù gì đây cũng là ngày trọng đại của cuộc đời tôi mà.
Sau khi đặt bút ký tên mình lên tгêภ tờ giấy kết hôn tôi mới dám tin mình đã là vợ cậu.Đến lượt cậu kí bàn tay cầm viết của cậu rất nhẹ nhàng nét chữ cũng như rồng bay phượng múa, đúng là từ cậu cái gì tôi cũng thấy đẹp và đặt biệt hơn người.
Hoàn thành xong thủ tục tôi cùng cậu ra về, lúc này ngồi vào xe rồi tôi mới lên tiếng.
– Sau cậu không nói cho em biết chứ ?
– Tôi muốn dành cho em sự bất ngờ mà, tôi biết mọi việc có hơi đơn giản nhưng sau này tôi sẽ bù đắp cho em
Tôi hiểu điều cậu nói nhưng ngay từ đầu là do tôi muốn chứ đâu phải cậu, tôi biết Cao Gia xảy ra những chuyện vừa qua cũng cần thời gian mới trở lại bình thường được nên tôi muốn đến lúc đó mới tính chuyện hôn lễ của tôi và cậu.Với tôi điều đấy cũng không quan trọng vì hiện tại tôi đã là vợ danh chính ngôn thuận của cậu rồi.
– Em nhắm mắt lại đi
Bất ngờ cậu lên tiếng nói, tôi nhìn cậu hoài nghi không biết cậu lại muốn làm gì, nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn mà nhắm mắt lại.Tôi cảm nhận cổ mình có gì đó nặng nặng, theo phản xạ tôi đặt tay lên chạm phải đồ vật trơn bóng, cảm nhận hoa văn cùng đường nét quen thuộc thì tôi cũng đoán được đó là gì.
– Em mở mắt ra đi
Tôi từ từ mở mắt ra, nhìn xuống cổ mình là sợ dây được l*иg cái mặt ngọc mà tôi đưa cho cậu trước đó, trước đây nó chỉ được gắn tгêภ sợi dây đỏ sơ sài còn bây giờ nhìn nó hoàn toàn khác, huyền bí sang trọng ϮιпҺ xảo hơn rất nhiều.Tôi nhìn cậu ҳúc ᵭộпg xen lẫn sự hạnh phúc mà nói :
– Cậu làm cho em à ?
Cậu không đề cập ngay đến vấn đề tôi hỏi mà chỉ hỏi :
– Em có thích không ?
Tôi gật đầu, khóe mắt hơi rưng rưng nói :
– Em thích lắm, nó rất đẹp, cảm ơn cậu
– Em đó cứ khách sáo như vậy là sao, em bây giờ đã nằm trong giấy hôn thú của tôi rồi, em là vợ tôi cũng là mẹ của con tôi nên em xứng đáng được hơn như thế.Uyên Lam ! Tôi Yêu Em
– Em cũng yêu cậu
Hai ánh mắt chạm vào nhau, bên trong chứa đựng tất cả tình yêu thương của đối phương và cũng chỉ có nhau, dù là cái gì đi nữa cũng không thể chiếm mất đi vị trí đó dù là đôi chút.
Cậu đưa tay nâng cằm tôi lên, từ từ phủ môi mình lên môi tôi, cạy mở miệng tôi mà nhẹ nhàng tấп côпg, tôi cũng hòa theo mà phối hợp cùng cậu, nụ hôn sâu day dưa kéo dài, từng đợt sóng cuộn trào dữ dội khiến thần kinh tôi như mê loạn mà trầm luân theo sự ngọt ngào mà cậu mang đến…
Đến một lúc sau tôi với cậu mới rời khỏi nhau, nhìn tôi bằng ánh mắt sâu đen láy ẩn hiện chút lửa nóng, cậu nói với giọng hơi khàn đục.
– Nếu không phải em đang mang thai thì tôi thật muốn ăn em ngay lúc này
Tôi đỏ mặt xấu hổ mà lí nhí
– Cậu lại trêu em
– Tôi nói thật, với em là tôi luôn muốn
Cảm nhận cả mặt nóng bừng vì trải qua nụ hôn vừa nảy bên trong tôi cũng hơi nhộn nhào khó chịu, tôi cũng biết ðụ☪ ϑọทջ của cậu đang trỗi dậy vì tôi thấy bên dưới của cậu đang căng phồng lên.
– Thôi giờ tôi đưa em về nhà
Cậu cũng thấy tôi nhìn thấy nơi ấy nên cậu đành bất lực mà ngồi đàng hoàng lại rồi lái xe rời đi, tôi nhìn cậu có phần hơi xót vì khi bản năng người đàn ông bị ᵭάпҺ thức nếu không được thỏa mãn sẽ khó chịu lắm.
– Em đừng nhìn tôi như vậy, tôi thừa sức khắc chế được
– Nhưng…
– Hay em muốn tôi đè em ra đây hả ?
Tôi vội lúng túng nói :
– Không phải
– Nếu vậy thì em đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, nếu không tôi sẽ không thể chống lại sự dụ dỗ đó đâu
Tôi nghe cậu nói thế liền quay mặt sang hướng khác, không nhìn cậu nữa, tôi thắc mắc không biết sao cậu lại nói như thế nên tôi nhìn mình thông qua gương chiếu hậu của kính xe thì thấy bên trong là gương mặt phiếm hồng của tôi, đôi mắt đen tròn đang ướt át hiện lên ham muốn vì nụ hôn lúc nảy mang lại, tôi không biết mình lại thể hiện rõ ra như vậy, có hơi xấu hổ tôi vội che mặt mình lại, bên cạnh tôi nghe tiếng của cậu cùng câu nói :
– Có gì mà em mắc cỡ chứ ?
– Em nào có
– Thế à ?
– Cậu lo lái xe đi kìa
– Thì tôi vẫn đang lái đó thôi
Mãi nói chuyện mà tôi không hay là đã về đến cổng của Cao Gia, lúc này cậu Ϧóþ còi xe lên, tầm lát thì dì Mạnh đã chạy ra mở cửa.Cậu chạy xe vào trong thì mở cửa dìu tôi ra, dì Mạnh cũng đi đến cầm lấy đồ rồi hỏi :
– Con đã khỏe chưa ?
Tôi lễ phép.
– Dạ con khỏe rồi dì ?
– Vậy thôi nhanh vào nhà đi con, ở ngoài này nắng không lại mệt
Tôi cùng cậu đi vào nhà, dì Mạnh đi theo phía sau, vừa vào đến phòng khách tôi đã thấy bà ngoại Cao ở ngồi tгêภ ghế sopha như đang chờ đợi vậy.Tôi lên tiếng chào.
– Bà ngoại !
Bà nhìn tôi nở nụ cười hiền
– Phải gọi mẹ chứ ?
Cậu bên cạnh cũng nói :
– Mẹ nói đúng đó, bây giờ khác trước nên em cũng đổi cách xưng hô đi
Tôi hơi không quên nên cố gắng lắm mới phát âm ra tiếng.
– Mẹ !
Bà ngoại Cao liền cười hài lòng gật đầu
– Đến đây ngồi đi, con đang mang thai không nên đứng lâu, dì Mạnh đi lấy nước cho Uyên Lam uống đi
Dì Mạnh đặt đồ lên ghế
– Dạ bà chủ
Dì đi xuống phòng ăn bà ngoại Cao mới lên tiếng hỏi :
– Hai đứa đã đi đăng ký giấy kết hôn xong cả rồi à ?
Cậu liền trả lời :
– Dạ mẹ
– Ừm, hiện tại nhà còn rối ren nên không cho Uyên Lam được hôn lễ đàng hoàng nhưng sau này sẽ bù lại cho con bé, nhưng cho danh phận thì không được trì hoãn nên con làm vậy là đúng, bây giờ Uyên Lam cũng đã là vợ con, là con dâu của Cao Gia nên con bé từ nay sẽ dọn qua ở phòng con, mẹ cũng đã dặn dì Mạnh thu xếp cả rồi.Uyên Lam đang mang thai nên việc đi làm tạm hoãn lại đi
– Dạ mẹ nói phải ạ
Tôi chỉ biết ngồi im mà nghe thôi chứ không biết nói gì cả.Bỗng, điện thoại của cậu reo lên, cậu liền lấy ra nghe, không biết bên kia nói gì mà tôi nhìn mày rậm của cậu hơi cau lại hiện vẽ phiền muộn lo lắng lắm, tôi định hỏi thì cậu đã nói :
– Em lên phòng nghỉ ngơi đi, tђยốς bên trong đó em coi uống đúng cữ nha, bây giờ ở tập đoàn có việc tôi phải đến đó giải quyết
– Tập đoàn có chuyện gì à ?
– Không gì đâu, vài vấn đề nhỏ thôi, tôi sẽ về sớm với em
Tôi nghe cậu nói vậy nên cũng yên tâm mà gật đầu nói :
– Dạ vậy cậu đi đi
– Con đến tập đoàn giải quyết công việc đi rồi tranh thủ về sớm để dùng cơm tối
Bà ngoại Cao lên tiếng nói, cậu nhìn đến bà nhưng nhận thấy có gì đó nên hỏi :
– Có gì sao mẹ ?
– À cũng không có gì chỉ là Thành Phát nói tối nay đưa bạn về chơi nên mẹ muốn con về sớm dùng cơm cùng cả nhà thôi
Cậu nghe xong hờ hững nói
– Vậy à ? Con sẽ tranh thủ nhưng cũng không biết có về kịp không thôi.
– Không sao, nếu nay không gặp thì dịp khác cũng được
Bà ngoại Cao nói giọng hơi buồn, có lẽ Cao Gia gặp nhiều chuyện nên bà cũng muốn nhân bữa cơm đầy cả nhà tụ họp đầy đủ, chắc cậu cũng nhận thấy nên nói :
– Con sẽ cố gắng về sớm
Bà ngoại Cao liền vui vẻ.
– Ừm, vậy con đi giải quyết đi
– Thôi con đi.Em lên lầu nghĩ đi nha
– Dạ cậu đi đi
Nói xong cậu cất bước rời đi.Lúc này chỉ còn mình tôi cùng bà ngoại Cao, bà nói:
– Thôi con lên phòng nghỉ ngơi đi cho khỏe, đến giờ cơm ta sẽ cho dì Mạnh lên gọi con
Tôi cũng thấy hơi mệt nên đứng lên nói :
– Dạ vậy con xin phép lên lầu
Tôi hướng đến cầu thang rồi đi lên, đến tầng hai tôi ghé vào thăm anh Gia Khiêm, vì mấy ngày tôi nằm viện chắc không thấy tôi anh lo lắng lắm.Lúc đi ngang qua phòng bà Lệ tôi thấy êm đềm lắm, cửa phòng hơi hé mở tôi ghé vào xem thấy bà ngồi tгêภ ghế mà ngẩn ngơ nhìn ra phía cửa sổ xa xăm, nhìn bà xuống sắc hơn rất nhiều, trước kia bà luôn chăm chút nhan sắc còn bây giờ nhìn rất thảm hại cho thấy cú sốc vừa qua là đả kích lớn với bà, chắc phải thời gian dài bà mới có thể nguôi ngoai được.
Tôi khẽ thở dài rồi đi đến phòng anh Gia Khiêm, vừa mở cửa đi vào anh đã vui mừng từ trong phòng đi nhào đến tôi
– Lam Lam về rồi, anh vui quá, anh nhớ Lam Lam lắm
Tôi nhìn anh vui vẻ như đứa trẻ mà cũng thấy vui, có thể bị như thế không phải hoàn toàn là xấu, giống như bây giờ anh vô tư hồn nhiên không phải vướng bận những chuyện của gia đình.
– Em cũng nhớ anh lắm, mấy nay anh có ngoan không ?
– Anh ngoan lắm, anh hỏi bà ngoại là Lam Lam đâu, thì bà ngoại nói Lam Lam có việc vào bữa sẽ về, bà bảo anh phải ngoan nghe lời thì Lam Lam mới sớm về nhà nên anh luôn ngoan
– Anh giỏi lắm
Anh nghe tôi khen cười hì hì, sau đó nắm tay tôi đến bên bàn, cầm lấy tờ giấy, bên tгêภ vẽ một em bé nhỏ rất dễ thương anh nói :
– Anh vẽ cho em đó, bà ngoại bảo em sắp có em bé rồi nữa anh sẽ có em chơi cùng, bà ngoại còn dặn anh không được làm Lam Lam bị mệt
Tôi không ngờ bà ngoại Cao sớm vậy đã nói cho anh biết chuyện tôi có em bé rồi, trước tôi cũng hơi ρhâп vân không biết nên nói với anh không, thêm tôi không biết anh sẽ có suy nghĩ gì, anh giống như đứa con nít tôi sợ anh sẽ ganh tỵ mà buồn nhưng bây giờ thấy dáng vẻ này của anh thì tôi đã hoàn toàn yên tâm vì anh cũng thích em bé của tôi.Cầm lấy tờ giấy vẽ tôi cười nói :
– Anh vẽ đẹp quá, nữa em bé lớn sẽ chơi với anh thì anh có thích không ?
– Thích chứ ? Nhưng em bé ở đâu ?
Tôi đặt tay lên cái bụng phẳng lì của mình, do chỉ mới cấn thai nên bụng tôi vẫn không gì thay đổi cả.
– Em bé trong bụng em, sau này em bé sẽ càng lớn thì bụng em sẽ to, sau khi em bé ra đời thì anh có thể chơi cùng được rồi
Anh ngây ngô nói :
– Vậy phải chờ bao lâu em bé mới ra đời, anh rất muốn sớm được chơi với em bé
– Sẽ sớm thôi
– Vui quá anh sắp có em chơi cùng rồi, mà Lam Lam anh thấy lạ lắm, hôm bữa mẹ qua thăm anh mẹ nói nhiều lắm, mà anh không hiểu gì hết, mẹ còn khóc nữa
Chắc là bà Lệ bây giờ đã biết thương anh nên đến anh để tâm sự dù anh không hề hiểu những điều bà nói, tôi nghĩ có anh thì bà sẽ sớm khôi phục lại tâm trạng nên nói :
– À chắc mẹ thương anh, nên anh thường xuyên qua thăm mẹ anh nha, mẹ anh rất cần anh đó
– Lam Lam nói thật à ? Vậy anh sẽ thường qua chơi cùng mẹ nha
– Em có bao giờ gạt anh đâu, thôi em phải về phòng nghỉ anh tiếp tục vẽ đi nha
– Vậy anh sẽ vẽ cho mẹ để mẹ anh vui
Tôi mỉm cười gật đầu rồi tạm biệt anh để về phòng mình, lúc vừa ra khỏi phòng anh tôi lại chạm mặt phải Thành Phát, anh ta từ trong phòng mình đi ra, nhìn cách ăn mặc chải chuốt của anh ta tôi nghĩ chắc đi đón bạn mà bà ngoại Cao lúc nảy có nhắc qua.Tôi cũng không có gì để nói với anh ta, thêm trước kia xảy ra nhiều chuyện tôi ghê tởm anh ta vô cùng nên tránh xa là tốt nhất.Tôi định lướt đi luôn thì anh ta lại lên tiếng.
– Công nhận em cũng ghê gớm quá, mới đây thôi mà đã leo lên cái chức mợ chủ của Cao Gia rồi, em đúng thật là không đơn giản nhỉ