Đoạt ” Cháu Dâu ” : Chương 27

Tôi nhìn đến thấy cậu đang đi vào, gương mặt lạnh của cậu cùng khí thế hiên ngang mạnh mẽ khiến ai nhìn cũng phải e dè khϊếp sợ, tôi ngây người nhìn mà không hay cậu đã đi đến chỗ tôi từ lúc nào, tôi bị giọng nói của cậu làm bừng tỉnh.

– Em có sao không ?

Giọng nói của cậu có phần trầm lạnh nhưng tôi cảm nhận được sự quan tâm làm tôi thấy ấm lòng và cho tôi được cảm giác an toàn.Tôi vội trả lời cậu.

– Em không sao ? Nhưng em không có hại bà ngoại, cậu phải tιм em

Cậu đưa tay ʋòпg ngang eo ôm lấy tôi, bàn tay vỗ vỗ lên bên hông rồi cậu nói :

– Tôi tin em mà

– Tuấn Vỹ ! Em làm sao vậy ? Nó hại mẹ chuyện rành rành như vậy mà em còn tin còn bênh vực được à ?

Bà Lệ lên tiếng nói, ông Triết cũng xen vào.

– Chị hai cậu nói đúng đó, cậu đừng vì quá mê muội mà không ρhâп biệt đúng sai ?

– Chú đừng bị bộ mặt xinh đẹp ngây thơ của nó ᵭάпҺ lừa, nó thâm ᵭộc hơn chú nghỉ đó

– Em vừa về không lo tình hình của mẹ mà đi lo cho nó rồi, em làm vậy mà coi được à ?

Bà Ngọc Hoa cùng ông Thành mỗi người góp câu, ai cũng chĩa mũi dùi về phía tôi, lo lắng tôi ngước lên nhìn cậu vì tôi sợ cậu sẽ hiểu lầm tôi, nhưng không, ánh mắt cậu nhìn tôi, tận cùng trong đáy mắt sâu thâm thẩm đó tôi tìm được sự trấn an giống như cậu đang ra hiệu cho tôi chỉ cần đứng im bên cậu, còn mọi chuyện để cậu lo.

– Các người nói đủ chưa ?

Giọng nói mạnh mẽ không kiêng dè của cậu làm cả bốn người trố mắt nhìn nhau.Bà Lệ lên tiếng trước.

– Em nói vậy là ý gì hả ? Anh chị là người lớn mà em ăn nói như vậy mà nghe được hả ?

Cậu nhếch môi cười, sau đó đi kéo tôi đi đến ghế ngồi xuống, tôi cứ nắn ná không dám thì cậu nói :

– Em ngồi xuống đi mất gì phải đứng

Tôi ngoan ngoãn nghe lời mà ngồi xuống cạnh cậu, lúc này cậu nhàn nhạt rút tђยốς ra hút, hít lấy một hơi, khói tђยốς xám phả ra bao phủ lấy gương mặt cậu, càng tăng thêm sự lạnh lẽo thâm trầm.

Cả bốn người nhìn về phía cậu không ai nói gì, không khí sẽ im lặng mãi nếu bà Ngọc Hoa không cất tiếng.

– Dù chú có là chủ tịch của Nam Phương nhưng trong gia đình này chú vẫn là vai em út, hành động của chú như vậy chẳng phải không xem anh chị chú không ra gì à ?

Nghe vợ nói vậy ông Thành lúc này nói theo.

– Chị dâu em nói đúng đó, ở đây mẹ thì đang nằm đó mà em lại không hề quan tâm mà em chỉ đi lo cho con Uyên Lam là sao ? Trong khi nó đã hại mẹ nữa

Bà Lệ nảy giờ chỉ nhìn chứ không nói, lúc này bà ta mới hướng ánh mắt căm tức về phía tôi mà nói :

– Nó là thứ vô ơn, mẹ đã đem nó về đây cho ăn, cho nó mặc, còn cả đi học đi làm, nhất là phước đức lắm nó mới được làm vợ của Gia Khiêm vậy mà nó đi quyến rũ em, nó tham vọng muốn làm chủ của cái nhà này vậy mà em không thấy, còn mù quáng mà tin nó, em sao vậy hả Tuấn Vỹ ?

– Nói đủ chưa ?

Cậu lên tiếng nói lớn, ai cũng thụt lại mà im bật, cậu lại nói tiếp.

– Bằng chứ đâu mà các người ai cũng nói cô ấy hại mẹ

Bà Ngọc Hoa liền lên tiếng nói :

– Bác sĩ đã nói trong chén tђยốς này có đ.ộc, mà chính nó là người bưng lên không nó bỏ thì còn ai vào đây, dì Mạnh thì không thể vì dì là người chăm sóc bên cạnh mẹ từ lúc trẻ rồi.Chỉ có con Uyên Lam mới có mục đích, nó vì ghét mẹ khi cấm cản chuyện của chú với nó còn nhất quyết bắt nó đi lấy Gia Khiêm nên mới muốn hại mẹ cho bỏ tức.Chuyện rõ ràng như vậy chú còn muốn bằng chứng gì nữa.

Tôi nghe lời ʋu ҟҺốпg của bà ta không thể im mãi tôi buộc miệng nói :

– Bà ngoại không hề ngăn cấm chuyện của con và cậu, mợ đừng có bịa đặt mà đổ hết Ϯộι lên đầu con như vậy ?

– Mày có gì để chứng minh hả ? Mẹ nằm đó nên giờ mày muốn nói gì không được

– Con…

– Em đừng nói gì cả, mọi chuyện để tôi giải quyết

Tôi chưa kịp nói cậu đã lên tiếng cất ngang, nhìn vào gương mặt nghiêm nghị cương trực của cậu tôi hoàn toàn tin tưởng nên gật đầu nói :

– Em biết rồi

Cậu cầm lấy tay tôi vỗ vỗ như truyền cho tôi thêm sức mạnh.

– Ở đây bao nhiêu người.mà hai người cứ xem như thế giới riêng của mình, mà thân mật tình cảm như thế mà coi được à ?

Ông Triết nãy giờ đứng cạnh bà Lệ bất ngờ lên tiếng nói, cậu nhìn đến ông ta hờ hững nói :

– Thế thì sao ? Đỡ hơn số người giả tạo bề ngoài chung thủy yêu thương vợ nhưng bên ngoài lại ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ ʋụпg Ϯɾộм, hơn hết còn muốn hại cả người vợ đầu ấp tay gối của mình thì tôi đây vẫn còn thua xa

Ông Triết chột dạ mà nói :

– Cậu nói vậy là có ý gì ?

– Tôi nói thật chứ chả có ám chỉ gì cả

– Vậy cậu đang nói tôi đó hả ? Cậu đừng quá đáng dù gì tôi cũng là anh rể của cậu đó.Em xem em trai của em ʋu ҟҺốпg anh kìa

Ông ta nói cậu xong quay qua nói với bà Lệ nhằm để bà ra mặt vì ông ta ʇ⚡︎ự tin bà hoàn toàn theo ông.Và ông đã không sai, bà Lệ bênh chồng mà lên tiếng nói :

– Em vừa phải thôi nha Tuấn Vỹ, anh rể em mà em ăn nói như vậy hả ? Còn những chuyện em nói là sao ? Em nghe ai mà đi đổ lên đầu anh em những chuyện không có vậy hả ?

Vừa nói bà vừa nhìn về phía bà Ngọc Hoa, cảm nhận ánh mắt hơi ác ý nên bà Ngọc Hoa thụt lùi sát vào bên cạnh ông Thành.

– Chị hai ơi là chị hai ! Chị mù quáng mê muội cũng nên có mức độ chứ, có đâu chị hoàn toàn như con rối trong tay ông ta vậy hả ? Mẹ từng cảnh giác cho chị nhưng chị không nghe còn quay qua giận mẹ, chị có biết ông ta đã làm những chuyện gì sau lưng chị và cả tập đoàn Nam Phương không hả ?

Bà Lệ sửng sốt nhìn cậu hỏi :

– Ý em là sao ?

Cậu quăng mạnh xấp giấy đang cầm tгêภ tay của mình xuống bàn rồi nói :

– Chị ʇ⚡︎ự xem đi

Bà Lệ đi đến cầm lên xem, một là giấy siêu âm mang thai của người tên Trần Ngọc Liên, trùng với tờ giấy sáng nay bà nhận được, tờ còn lại là giấy xét nghiệm tђยốς gì đó, khi xem đến tác hại bà có hơi bàng hoàng sợ hãï nói :

– Đây là gì ? Còn tờ siêu âm này chỉ là bịa đặt do có người muốn ly gián tình cảm vợ chồng chị thôi em đừng tin

– Chính ông ta nói với chị à ? Chị đã bao nhiêu tuổi rồi sao chị ngây thơ vậy hả chị hai ? Ông ta nói gì chị cũng tin hết à ? Đây là giấy siêu âm của người tình ông ta đó, chị ta cũng làm trong tập đoàn đang giữ chức trưởng phòng kinh doanh, cũng tiếp tay giúp cho ông ta không ít trong một số phi vụ ảo để nhằm trục lợi từ công ty

Tôi quan sát sắc mắt ông Triết có hơi thay đổi, hình như ông ta đang sợ khi bị vạch trần, nhưng ông ta vẫn cố nói :

– Cậu đừng ʋu ҟҺốпg tôi vào những Ϯộι danh tôi không có.Anh chỉ yêu mỗi mình em nên em phải tin anh, tất cả chỉ là họ dựng lên để hắt nước bẩn vào người anh thôi

Bà Lệ dường như vẫn chưa tin lời cậu nói, bà ta hơi do dự.Cậu thấy vậy nói tiếp.

– Nếu ông đã nói vậy thì tôi sẽ cho người đối chất với ông

– Đối chất gì chứ ?

– Trợ lý Chu ! Đưa người vào đây

Tôi cùng mọi người nhìn ra phía cửa thì thấy trợ lý Chu đã đứng sẵn ở bên ngoài từ lúc nào, anh ta dẫn theo người nữa đi vào và không ai xa lạ chính là chị Liên, ông Triết vừa nhìn thấy thì sắc mặt trắng bệch buộc miệng thốt.

– Cô đến đây làm gì ?

Bà Lệ nhận ra sự thay đổi của ông Triết từ lúc chị Liên đi vào nên hỏi :

– Cô ta là ai ?

Không đợi ông ta trả lời thì cậu đã lên tiếng.

– Cô hãy nói cho chị tôi biết cô là ai đi

Chị Liên có khép nép run sợ mà lắp bắp nói :

– Tôi…tôi là trưởng phòng kinh doanh của Nam Phương

– Vậy cô đến đây làm gì ? Ở đây là nhà riêng thì có dính líu gì đến cô mà cô đến hả ?

Bà Lệ khó hiểu mà hỏi cậu nói tiếp.

– Chị cứ từ từ để cô ta nói chứ ?

Ông Triết trừng mắt như hăm dọa chị ta, nhưng điều đó không làm chị ta sợ bằng ánh nhìn của cậu, nó sắc lạnh như lưỡi kiếm bén vô tình có thể ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ người mọi lúc.

– Tôi đến để tìm anh Triết, tôi muốn anh ta cho tôi một danh phận

– Danh phận gì ? Cô bị điê.n à ? Tự nhiên tìm chồng tôi mà đòi danh…

Bà Lệ hơi ngập ngừng mà dừng lại giống như bà nhớ ra chuyện gì, sau đó nói tiếp.

– Cái tờ giấy siêu âm đó là của cô đúng không ?

Chị Liên gật đầu.

– Đúng, đó là của tôi, sáng nay tôi gửi đến cho bà bộ bà không nhận được à ? Tôi mang thai con của anh ấy, tôi bên cạnh anh ấy mấy năm qua, tôi giúp anh ấy không ít việc nhưng tôi chỉ có thể núp trong bóng tối, tôi không hề cam tâm dù anh ấy hứa sẽ sớm bỏ bà để sống với tôi.Đến khi có thai thì tôi càng muốn nhanh bên cạnh anh ấy hơn vì con tôi cần có ba, nên tôi đã lén gửi thư cùng giấy siêu âm cho bà đó

” chát ”

Ông Triết đi đến giáng một bạt tay lên mặt chị Liên

– Cô nói điê.n khù.ng gì đó, tôi với cô có gì đâu, ai đã mua chuộc cô để cô ʋu ҟҺốпg tôi như vậy hả ?

Chị Liên đưa tay ôm mặt đau của mình, bên má in đậm bàn tay mà trừng mắt nhìn ông Triết.

– Anh ᵭάпҺ tôi hả ? Trước đây anh luôn bên cạnh ngon ngọt với tôi để tôi giúp anh trong công việc, từ đầu đến cuối anh chỉ lợi dụng tôi thôi đúng không ? Anh không hề yêu tôi phải không ?

– Tôi chỉ yêu mỗi vợ tôi thôi

Chị Liên cười lên

– Yêu vợ à ? Ai từng nằm bên cạnh tôi mà chê nào là bà ta già, bà ta xấu, suốt ngày cứ nhõng nhẽo, chả được tích sự gì còn sinh ra thằng con điên ҟҺùпg, anh chán đến phát ngán, còn cả việc anh bỏ tђยốς cho bà ta uống để ɠ-ί-ế-τ dần bà ta, anh đã dụ bà ta rằng đó là tђยốς giữ gìn nhan sắc để bà ta tin anh yêu bà ta nhưng bà ta đâu thể ngờ anh độ.c á.c như vậy, đáng lẽ lúc đó tôi nên nhận ra bộ mặt thâm ᵭộc của anh

– Cô im đi không hả ?

Bà Lệ nghe xong nhìn đến tờ giấy tгêภ tay mình, bây giờ bà đã hiểu đó gì rồi, bà nhìn ông Triết đau khổ cùng ċăm hận.

– Anh lừa tôi, không ngờ sau lưng tôi anh làm ra những việc như vậy, tôi thật ngu ngốc mới tin anh, yêu anh như vậy ?

– Em đừng tin họ, tất cả chỉ là bịa đặt

– Anh im đi

Bà Lệ dùng tay ᵭάпҺ vào người ông Triết, bà cứ ᵭάпҺ liên tục không ngừng, nhưng sức đàn bà yếu thế nên bấy nhiêu chẳng hề làm ông ta thấy đau, bà vừa ᵭάпҺ vừa khóc vì bị chính người mình yêu thương nhất lừa dối cảm giác đau đớn này dày vò bà nó đáng sợ hơn cả cái ૮.ɦ.ế.ƭ.

Thấy tình cảnh Һσα̉пg ℓσα̣п mà tôi không biết nên làm gì, lúc này sực nhớ lại chiếc thẻ, không biết sao tôi có linh cảm gì đó nên tôi lấy ra đưa cho cậu.

– Không biết trong đây là gì nữa, sáng chuyển phát nhanh đem đến cho em

Cậu cầm lấy sau đó đưa cho trợ lý Chu .

– Anh mở lên xem bên trong là gì đi ?

Sau đó cậu nói tiếp.

– Đến nước này ông vẫn chối à ? Ông phản bội chị tôi còn muốn hại cả chị ấy, không những vậy ông đã lợi dụng chức quyền và lợi dụng nhiều người để lập những hợp đồng ảo để nhằm chiếm đoạt tiền của tập đoàn, không chỉ vậy ông còn muốn nuốt trọn cả Nam Phương, tham vọng quá lớn ông không sợ nuốt không trôi à ? Tất cả bằng chứng tôi cũng có đủ, cùng với lời thú Ϯộι của cô Liên thì ông chuẩn bị vào tù ngồi đi là vừa

Ông Triết run sợ không biết nói gì vì tất cả đã quá rõ ràng, lúc này trợ lý Chu mở máy tính lên nói :

– Mời chủ tịch xem qua

Bên trong là đoạn ¢ℓιρ ở sân thượng, anh Gia Khiêm đang đi thì từ phía sau có người đưa tay đẩy tới và người đó không ai khác là chị Liên, lời chị ta nói cùng giọng cười đáng sợ vang rõ lên trong đoạn ¢ℓιρ.Lúc này sắc mặt chị ta tái mét, tôi không ngờ người hại anh Gia Khiêm là chị ta.

– Thì ra chính chị đã hại anh Gia Khiêm còn muốn anh ấy ૮.ɦ.ế.ƭ, anh ấy có làm gì đụng phạm với chị đâu sao chị nỡ xuống tay ᵭộc ác như vậy chứ ?

Tôi không cầm được bình tĩnh mà phẫn nộ nói, chị ta bình thản nói :

– Nó không làm gì nhưng khi nó biến mất vĩnh viễn thì mới không có ai dành ba với con tôi

– Chị thật ích kỉ thâm độ.c mà

Chị ta bất ngờ cười lớn

– Tгêภ đời này không ai là không ích kỷ

– Mày quyến rũ ςư-ớ.ק chồng tao mà còn muốn giế.t con tao, đồ thứ đàn bà độ.c á.c hôm nay tao phải ɠ-ί-ế-τ mày, đồ con khốn пα̣п

Bà Lệ chịu hết đả kích này đến đả khác như muốn phát điên mà nhào vào chị Liên ᵭάпҺ, nắm đầu giật tóc rồi tát không những vậy còn đè người chị ta mà ᵭάпҺ, chị Liên cũng không vừa mà ᵭάпҺ trả lại, thấy vậy cậu mới đứng lên can tôi cũng đi vào phụ một tay.

– Thôi chị được rồi, ᵭάпҺ chị ta chỉ làm chị bẩn tay thôi, hãy để pháp luật trừng trị chị ta đi

Có thể quá điên tiết mà đến cậu cũng không ngăn được chị ta, còn tôi thì bị xô ngã ra phía sau ᵭ.ậ..℘ bụng vào cạnh bàn, dưới bụng truyền đến cảm giác đ.au nhói nên tôi khẽ nhăn mặt, cậu đến đỡ tôi hỏi :

– Em có sao không ?

Tôi cố gắng chịu mà lắc đầu

– Em không sao ? Do đụng phải hơi đau tí chút sẽ hết thôi

Tôi cũng ỷ y nên nói thế, cậu lo cho tôi nên dìu tôi đến ghế ngồi, bất ngờ tiếng la lớn làm tôi giật mình nhìn đến thấy chị Liên nằm dưới sàn ôm bụng гêภ đau, bên dưới chân thì dòng ɱ.áύ đỏ chảy dài.

– Con tôi…cứu con tôi

Cậu thấy vậy liền nói :

– Trợ lý Chu anh coi đưa cô ta đến Ьệпh viện đi, sẵn giao đoạn ¢ℓιρ này cho bên côпg αп thụ lý, và cả Ϯộι chứng của ông Triết.

Lúc này cậu và tôi cùng mọi người mới thấy ông Triết đã không còn ở đây nữa, vậy là ông ta nhân lúc hỗn loạn đã trốn đi rồi.Cậu giận giữ nói lớn.

– Khốn kiếp, ông ta trốn rồi

– Chủ tịch yên tâm, tôi sẽ đi báo ngay, ông ta sẽ không trốn thoát được đâu

– Anh đi làm ngay đi

Sau khi xe cứu thương đến đưa chị Liên đi, rồi bà Lệ cũng ngẩn ngơ giống như bị nhiều cú sốc liên tục đã làm bà suy sụp hoàn toàn nên cậu cũng kêu dì Mạnh đưa về phòng nghĩ.Lúc này bà Ngọc Hoa cùng ông Thành nãy giờ hoàn toàn im lặng không nói gì thì bây giờ bà ta mới lên tiếng.

– Thật không ngờ anh hai tệ bạc mà còn làm ra những chuyện ᵭộc ác tổn hại cho tập đoàn như vậy, cũng may nhờ có cậu út vạch trần sớm

Ông Thành cũng nói theo vợ.

– Đúng đó, cũng may em sáng suốt nếu không cũng không biết ông ta làm gì tổn hại đến Nam Phương rồi

– Mọi chuyện xong rồi thôi anh chị về phòng đây, nhiều chuyện xảy ra, còn mẹ chắc chưa tỉnh có gì anh chị qua thăm sau

Bà Ngọc Hoa không hề nhắc đến chuyện tôi hại bà ngoại Cao nữa, cứ như bà ta không hề liên quan đến vậy, bà ta kéo tay ông Thành định đi thì cậu đã lên tiếng ngăn lại.

– Chị dâu đi đâu mà vội vậy hả ?

Bài viết khác

Ba lời khuyên – Đọc rồi lại đọc mà thấy ĐÚNG hơn những lần đọc TRƯỚC !

BA LỜI KHUYÊN ! Một cặp vợ chồng mới kết hôn rất nghèo và sống trong một nông trại nhỏ. Một ngày, người chồng nói với vợ: “Em yêu, anh sẽ rời ngôi nhà này… Anh sẽ phải đi rất xa, rất xa, tìm một công việc, rồi làm thật chăm chỉ để có thể […]

Thời bây giờ chữ hiếu của người con còn nhẹ hơn cả sợi “lông hồng”

Chuyện xảy ra ở hành lang một bệnh viện. Cô con dâu nhăn mặt nói với chồng: – Ở nhà đủ thứ phải lo, làm sao mà vô trong đây hầu ba được? Anh nói cô Năm hay cô Bảy ở không thì chia nhau vô chăm sóc Ba . Anh con trai chưa kịp […]

Những điều mà người ρhương Tây không nói – Câu chuyện đầy ý nghĩα nhân văn và tính giáo dục sâu sắc

Một người bạn mình vừα ρhải đón cậu con trαi đi du học ĐH được gần 1 năm mà bỏ giữα chừng đi về. Em kể là ở bển lạc lõng quá chịu không nổi. Không ρhải vì rào cản ngôn ngữ, nhưng tụi bạn tóc vàng có vẻ coi thường học sinh VN chỉ […]