Đau Thương Qua Rồi Chương 20

Tác giả : An Yên

Ăn uống xong xuôi, như thường lệ, anh Tiến không cho Lâm dọn:

– Tránh ra, để cho cháu tôi nghỉ ngơi. Ra kia gọt trái cây cho tôi nhờ!

Lâm quen với việc này rồi. Phải nói là dù mẹ không thương cô nhưng cuộc đời lại cho cô một người ba, anh trai và một cậu em vô cùng yêu thương và có thể làm mọi thứ vì Lâm. Nghe anh Tiến nói, Lâm tủm tỉm cười, cầm d᷈-i᷈a trái cây đi ra phòng khách. Nhưng cái nụ cười đáng yêu ấy chả hiểu sao lại lọt vào cặp mắt của Lê Minh khiến anh chàng Tổng giám đốc của BEAUTY ngơ ngẩn mất mấy giây. Minh đi lại bồn rửa bát:

– Tiến, cho anh rửa với!

Đặng Tiến lắc đầu:

– Thôi, anh ra kia ngồi đi ạ. Có mấy cái bát em rửa một loáng là xong mà. Em quen rồi!

Minh chẳng nói chẳng rằng xắn ống áo và đổ dầu rửa bát ra, tay làm miệng nói:

– Tôi cũng sống một mình, không làm thì ai làm cho? Với lại, cậu quen việc rồi, cũng phải để tôi rèn luyện thêm để sau này còn kiếm cô vợ chứ?

Tiến ngạc nhiên:

– Anh không sống với bố mẹ sao?

Minh lắc đầu:

– Không, vì công việc của anh đi lại nhiều, hay đi sớm về khuya nên anh ở riêng để khỏi ảnh hưởng đến bố mẹ, hai người đỡ lo. Với lại, ở nhà suốt ngày nghe cái điệp khúc ” định ở vậy hả con?” mệt lắm!

Tiến cười lớn:

– Thế anh ở riêng mà các cô không sán lại xin làm vợ à?

Minh cũng cười:

– Anh đã bảo là ế bền vững mà!

Trong khi hai anh chàng đẹp trai đang trò chuyện vui vẻ thì Lâm ra gọt hoa quả và hỏi han anh Lý Hoàng – trợ lý của Minh. Khác với sự dí dỏm của Tổng giám đốc, Hoàng có vẻ trầm tĩnh và ít nói. Lâm vừa gọt trái cây vừa hỏi han về công việc. Được mấy câu thì Tiến và Minh bước ra.

Mọi người trò chuyện tới hơn chín giờ rưỡi Minh và Hoàng mới ra về. Ngày kí kết hợp đồng được định vào ba tuần sau đó vì Minh có hai tuần đi công tác và Tiến cũng cần chuẩn bị mọi thứ thật chỉn chu cho Hợp đồng lớn nhất từ trước tới nay của Trung tâm, mở ra một trang mới cho sự nghiệp của anh.

Ba tuần sau…

Vì Lâm gần tới ngày sinh nên ngày nào ba và cu út cũng gọi hỏi cô, nhắc cô ăn uống đủ kiểu. Giá mà đó là những lo toan của mẹ thì hay biết mấy. Lâm biết, bà vẫn chưa thôi nhiếc móc cô vì chia tay Hải, khiến bà mất đi một thông gia thành phố. Chị Chi cũng lo lắng và tranh thủ ghé chung cư với Lâm nhiều hơn. Gia đình chị ấy không chỉ ở trung tâm thành phố A mà còn giàu có nữa. Tuy nhiên, anh Tiến may mắn vì gặp được một cô gáι tốt mà bố mẹ chị ấy rất quý anh trai Tuệ Lâm.

Khi biết anh Tiến xuất thân nghèo khó, họ lại càng khâm phục ý chí của anh nên anh chị được ủng hộ ghê lắm, chỉ chờ Tuệ Lâm sinh con ổn định sẽ tổ chức đám cưới. Biết Lâm bỏ chồng, bố mẹ chị Chi chẳng hề tỏ ra khó chịu mà còn rất thương cô. Mẹ chị ấy còn nấu đồ ngon bổ dưỡng và giục chị Chi đưa cho Lâm. Thế nên, Lâm thấy mình cũng thực sự may mắn.

Hôm nay cũng vậy, bốn giờ chiều chị Chi đã tới Chung cư:

– Bé Lâm, em làm gì đấy!

Lâm vừa tắt bếp vừa quay ra khi thấy chị dâu tương lai tới:

– Dạ, em vừa nấu chè đỗ đen xong ạ!

Chị Chi thả túi ҳάch, cất mấy đồ ăn vào tủ lạnh rồi đi nhanh lại bếp:

– Sao không nói với chị, bụng dạ to thế…

Lâm cười:

– Việc gì cũng chị rồi em ỷ lại đấy ạ. Bỗng nhiên em thèm ҡıṅһ ҡһủṅɢ luôn ý nên em nấu. Chị ăn với em nha, em nấu cả phần anh chị đó. Hôm nay chị xong việc sớm thế ạ?

Chị Chi là chủ Shop giày dép lớn nhất thành phố A nên công việc rất bận rộn vì sản phẩm bên chị vừa là hàng thương hiệu nổi tiếng tгêภ thế giới lại vừa hàng Việt Nam xuất khẩu. Chị định sau khi cưới sẽ thành lập Công ty cho thật quy củ. Lâm rất phục chị vì khối lượng công việc nhiều mà chị lo chu toàn được cả.

Nghe Lâm hỏi, Thảo Chi nói:

– Ừ, để chị lấy chè ra cho, em lại ngồi đi. Công nấu nướng rồi phải để chị lăng xăng chút chứ. Chiều nay bỗng nhiên chị thấy hơi nóng ruột sao đó nên bảo nhân viên lên nốt mấy đơn hàng xa rồi tới đây. Ăn thôi bé Lâm!

Hai chị em vừa vui vẻ ăn vừa trò chuyện. Tuệ Lâm vừa ăn xong thì nhíu mày:

– Thằng cu này hôm nay đạp dữ luôn! Chắc cu cậu muốn ra rồi, chị chờ em xíu nha, em đi vệ sinh chút ạ!

Thảo Chi lo lắng:

– Em có thấy mệt không?

Lâm lắc đầu:

– Dạ không mệt lắm ạ, chỉ là hay đi tiểu thôi ạ!

Chi gật đầu:

– Ừ, đó là hiện tượng bình thường ở cuối thai kì, chị cũng từng đọc để lấy kinh nghiệm.

Lâm vừa đi về phía nhà vệ sinh vừa cười:

– Đúng rồi á, anh chị cưới xong cũng sinh luôn để cu nhà em có người trêu đùa!

Thảo Chi còn định trêu cô mấy câu thì đã nghe giọng Lâm từ trong nhà vệ sinh vọng ra:

– Chị ơi! Chị ơi!

Nghe âm thanh không bình thường, Thảo Chi hốt hoảng lao lại:

– Lâm, sao thế em?

Tuệ Lâm rửa nhanh tay rồi nói:

– Em thấy ra huyết hồng, chắc sắp sinh chị ạ!

Thảo Chi đỡ lấy cô:

– Em bình tĩnh, giờ chị đưa em đến Bệnh viện. Thảo nào chị cứ thấy nóng ruột. Không sao, chờ chị lấy giỏ đồ rồi mình đi!

Chi vừa đi vào phòng của Lâm cầm giỏ đồ đi sinh vừa bấm điện thoại cho Tiến. Đặng Tiến vừa kí hợp đồng xong, thấy Chi gọi điện thì quay sang Minh:

– Anh chờ em tý, em nghe điện thoại xíu!

Cả hai giám đốc và hai trợ lý đều đang ở trong phòng, Tiến vừa đi ra phía cửa vừa nghe:

– Thảo Chi, anh nghe này, em xong việc rồi à?

Chi nói nhanh:

– Anh ơi, Lâm có dấu hiệu sinh rồi, giờ em đưa Lâm tới Bệnh viện thành phố, em gọi báo để anh biết, anh đừng lo quá!

Động tác đưa tay mở cửa của Tiến khựng lại:

– Lâm sắp sinh à? Anh tới ngay!

Tiến tắt máy và quay lại định nói trợ lý thay mình mời đại diện của Công ty BEAUTY đi ăn, nhưng anh chưa kịp mở miệng nói thì nghe giọng Lê Minh gấp gáp:

– Lâm sắp sinh à?

Tiến gật đầu:

– Dạ, em xin lỗi anh vì không thể có mặt trong bữa tiệc mừng sự hợp tác đầu tiên của chúng ta được. Em phải tới Bệnh viện, chỉ mỗi Thảo Chi ở đó. Anh thông cảm cho em nha!

Minh quay sang Lý Hoàng:

– Cậu lái xe tôi về Công ty. Hôm khác anh em ta ăn mừng sau. Giờ tôi chở Tiến tới Bệnh viện! Khi nào cần thì tôi gọi!

Đặng Tiến ngơ ngác :

– Ơ, sao lại…

Minh kéo tay Tiến:

– Đi, tâm trạng cậu lo lắng thế lái xe không ổn đâu. Nhanh lên, không đôi co nữa!.

Hoàng rất hiểu tính Lê Minh nên gật đầu:

– Tổng giám đốc cứ yên tâm, để tôi lo. Có gì cứ gọi nhé!

Tiến cũng chả biết nói gì, chỉ biết nhanh chân theo Minh ra xe và lao tới Bệnh viện thành phố.

Những bước chân dài rảo nhanh tới phòng sinh của Khoa Sản, Tiến thấy Thảo Chi đang đi đi lại lại:

– Chi à, sao rồi em?

Thấy Tiến và Lê Minh, Chi cúi chào Minh rồi nói:

– Lâm vào trong rồi, nãy bác sĩ bảo chắc tối nay sinh luôn anh ạ!

Rồi cô kể qua mọi việc, Tiến gật đầu;

– May mà có em chứ nếu không thì con bé lại xoay xở một mình. Anh nghĩ sẽ ổn thôi, đừng lo!.

Một người khác cũng tỏ ra sốt ruột không kém là Lê Minh. Anh chẳng hiểu sao ban nãy kéo Tiến đi nhanh thế, anh cứ lo lỡ Lâm một mình lại xảy ra chuyện. Hai tuần đi công tác, anh cũng thấy lòng mình có những ngổn ngang, muốn giải quyết thật nhanh công việc để trở về mà không rõ vì sao mình lại làm thế. Kể cũng lạ, anh mới gặp Tuệ Lâm đúng một lần, lại trong hoàn cảnh cô đang bị chồng cũ đe dọa.

Vậy mà trái tιм của chàng trai cập kề tuổi bốn mươi lại cứ thấp thoáng đôi mắt to tròn, khuôn mặt bướng bỉnh, dù vác cái bụng to tướng mà vẫn đanh đá đáp lại chồng cũ. Có lẽ chính bản lĩnh mạnh mẽ của Lâm khiến Minh ấn tượng. Giờ này bỗng nhiên lòng anh lại lo không biết cô trong ấy thế nào. Ai không biết chắc tưởng anh là bố đứa bé quá!

Trong phòng sinh…

Tuệ Lâm đang cố hít sâu thở đều theo lời cô γ tά. Cố dặn mình trấn tĩnh, nhưng cô vừa lo lắng lại vừa hồi hộp. Tiếng cô γ tά vang lên đều đều:

– Được rồi, ʇ⚡︎ử cung mở mười ρhâп rồi. Con đầu mà nhanh thật đấy! Cố hít sâu và rặn nhé!

Tuệ Lâm gật đầu, mồ hôi lấm tấm tгêภ trán. Cảm giác nỗ lực hít sâu và nhẹ bẫng đi sau khi nghe tiếng khóc ” oe oe” chào đời của bé con khiến Lâm hạnh phúc vô cùng. Một giọt nước mắt trong veo tràn ra khóe mi khi cô γ tά mỉm cười đặt bé cạnh mẹ sau khi cắt dây rốn và tắm táp:

– Chúc mừng em, bé trai nặng ba phẩy tư ki – lô – gam nhé!

Lâm thì thầm:

– Bé con, chào mừng con đến với thế giới của chúng ta! Cuối cùng mẹ con mình cũng gặp nhau rồi!

Cô biết, cũng có một chút tủi hờn khi các sản phụ khác nhà nội nhà ngoại đưa đi sinh, cô chỉ có anh chị, ba chắc chưa kịp xuống, mẹ thì không nói làm gì. Từ sau khi biết cô li hôn, bà chẳng thèm đả động đến cô! Nhưng không sao, đây là con của cô, chỉ của cô mà thôi. Cô sẽ cố gắng cho con một cuộc sống bình yên và đầy đủ nhất, sẽ vừa làm cha vừa làm mẹ để bù đắp cho con những thiếu thốn từ nhà nội.

Ngoài phòng sinh, cả ba người vẫn đang chờ đợi. Dù Tiến giục mấy lần mà Minh vẫn chẳng chịu về. Tiến cũng đã gọi báo cho ba mẹ. Cánh cửa bật mở, Lê Minh đang đứng ngay sát đấy nên vội bước tới. Cô γ tά nhìn một lượt rồi hỏi:

– Ai là người nhà của cô Đặng Tuệ Lâm ạ?

Minh nói nhanh:

– Dạ tôi ạ!

Anh Tiến và chị Chi cũng nhanh chân bước tới, cô γ tά nhìn Minh:

– Vợ anh sinh hạ bé trai nặng ba phẩy tư ki – lô – gam nhé. Hiện tại mẹ và bé đều ổn định. Chúc mừng gia đình nhé!

Khóe môi mỏng phong tình bỗng mỉm cười…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *