Cô giáo có tâm – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Cả hai vợ chồng đều là học sinh của tôi.

Ngày học cấp hai, cậu bé vì tham gia trong những lần đánh nhau với học sinh trong trường và cả ở ngoài trường, cộng với thi lại rớt nhiều môn, nên bị đúp. Cậu như quả bóng đá hết lớp nọ đến lớp kia, không một giáo viên chủ nhiệm nào chịu nhận, thế rồi cậu có mặt ở lớp tôi.

Khỏi phải nói tôi đã vất vả như thế nào với cậu bé này, học ít, chơi nhiều, trận nào đánh nhau trong trường, to, nhỏ đều có cậu tham gia.

Tôi như quả bóng lăn theo cậu ở tất cả các cuộc đó, xông vào lôi về, cho bạt tai cũng có, năn nỉ khóc lóc các kiểu với cậu cũng có. Mãi rồi tôi tuyên bố, chỉ cần các vụ đánh nhau không phải trong trường, còn ngoài trường tôi kệ, nhỡ có chuyện gì gãy chân gãy cẳng, gia đình chịu lấy, tôi hết trách nhiệm.

 

 

Cô bé nhỏ xíu, yếu đuối, mỏng manh, nhưng được cái học rất giỏi. Cô bé có mặt tham gia thi hsg trong hầu hết các môn học. Cô bé ấy xinh, dịu dàng, bố mất sớm, mẹ ở vậy nuôi 2 con, trên cô bé còn có anh trai. Với cô bé ấy thì ai vào lớp dạy cũng rất cảm tình với bé.

Một lần mẹ bé đến nhà tôi chơi, tâm sự với cô và mong cô giúp…Mãi rồi mẹ cô bé mới nói được là thấy nhiều thư của cậu bé kia trong cặp của cô bé, mẹ nhỏ to với con gái các kiểu nhưng hình như không thay đổi được gì.

Tôi động viên mẹ của em và nói để tôi tìm hiểu việc thế nào rồi mới giải quyết giúp gia đình được.

Ít ngày sau, trong dịp 20.11, tình cờ cả 2 mẹ của 2 cô cậu kia cùng gặp nhau tại nhà tôi, mặt họ gườm gườm với nhau, rồi thi nhau đổ lỗi cho nhau, mẹ cậu bé cũng nói thấy thư của cô bé trong cặp cậu bé…

Tôi lên lớp, tìm hiểu mọi chuyện. Thế mà đúng thật , 2 cô cậu ấy thích nhau thật.Cô bé có lẽ vì bố mất sớm nên cần một bờ vai để dựa vững vàng, một người bảo vệ những khi em yếu đuối. Còn cậu bé thì được truyền năng lượng tích cực trong học tập, các trò đánh nhau cũng ít đi.

Vì vậy tôi im lặng và nói với hai mẹ cậu bé và cô bé: ” Hai mẹ yên tâm, đó cũng là chất xúc tác cho 2 em học tốt hơn, giúp nhau và chia sẻ cùng nhau trong mọi việc của cuộc sống. Nếu có gì quá đáng, tôi sẽ can thiệp.”

Tình yêu tuổi học trò từ những ngày học cấp hai đã cùng các em ấy vươn xa…

Ngày các em thi đại học, cô bé đậu vào một trường danh tiếng, còn cậu bé bị trượt đại học. Thế rồi cô bé ấy đã bảo lưu kết quả thi để ở nhà giúp cậu ấy ôn thi lại đúng 1 năm tròn.Năm sau cả hai em cùng vào học đại học một lúc.

Ra trường vài năm, công việc không được thuận lợi như ý. Cả hai cùng xin vào một công ty liên doanh nước ngoài, nhưng vì yêu cầu công việc họ chỉ nhận một trong hai người.Và lần này, cậu bé lại nhường chỗ làm việc ấy cho người yêu, còn cậu chấp nhận đi xa.

Ngày cưới 2 em, tôi vì ở xa không thể về dự đám cưới được, chỉ gửi lời chúc phúc cho 2 em. Cậu bé vẫn nói, nếu không có cô thì chúng em không đến được với nhau từ ngày ấy. Bây giờ cặp đôi ấy đã có 2 nhóc, đẹp trai nam tính như bố nó. Năm trước khoe với tôi đã làm xong nhà 3 tầng, đang gom tiền để mua cho vợ cái ô tô đi lại cho đỡ vất vả.

Tình yêu của các em ấy bắt đầu từ lứa tuổi học trò khi mới 13-14 tuổi, đến bây giờ đã ở tuổi 30 mà lúc nào cũng thấy các em rạng rỡ hạnh phúc.

Đúng là cuộc đời vẫn đẹp sao khi có tình yêu đẹp.

Sưu tầm.

Bài viết khác

Câu chuyện về mẹ chồng – Sự cảm thông và lắng nghe là sợi dây bền chặt giữa 2 người xa lạ

Mình là người Bắc nên rất lo lắng khi lần đầu về ra mắt nhà người yêu ở Sài Gòn. Mình sợ sự khác biệt về lối sống Bắc Nam sẽ làm mình bị mất điểm với nhà người yêu. Anh nói là mẹ anh rất khó tính và sạch sẽ. Ngồi trên máy bay, […]

9 câu nói của người già đáng suγ ngẫm mà người trẻ nên đọc

Câu thứ 1: đừng bao giờ mong đợi bất cứ sự giúρ đỡ về mặt kinh tế nào từ người khác. Tiền, đối với ai cũng đều không đủ dùng. (Học cách cho đi). Câu thứ 2: bạn bè giúρ bạn là thiện chí, là tình nghĩa; bạn bè không giúρ bạn là lẽ đương […]

Nỗi buồn tuổi già – Xúc động câu chuyện sâu sắc có thật củα một bà giáo về hưu

Tôi là bà giáo già 62 tuổi về hưu. Hiện tại tôi đang sống một mình trong căn nhà 4 tầng gần Hoàn Kiếm. Nói về của ăn của để thì tôi chẳng có nhiều, tuy nhiên tôi cũng không thiếu thốn đến mức phải ngửa tay xin các con. Tôi luôn nghĩ vợ chồng […]