Có ai giống tôi không – Suy ngẫm cuộc đời

CÓ AI GIỐNG TUI KHÔNG??

– 10 tuổi: Bố mẹ dặn phải HỌC GIỎI .

– 18 tuổi: Thi đỗ vào 1 trường ĐẠI HỌC, đúng như tâm nguyện của bố mẹ.

– 22 tuổi: TỐT NGHIỆP đại học . Không có việc làm – 26 tuổi : Tìm được 1 CÔNG VIỆC ỔN ĐỊNH. Thường xuyên phải về muộn thức khuya.

– 30 tuổi: KẾT HÔN .

– 34 tuổi: Công việc thì ngày một nhiều hơn, “Con trai học mẫu giáo , học song ngữ 7 triệu/tháng”. Lo lắng nhiều …

– 38 tuổi: Thằng bé vào lớp 1. Cô chủ nhiệm nói: “Năm đầu tiên rất QUAN TRỌNG ! Phụ đạo một tháng khoảng 3 triệu”. Tôi lặng đi.

– 46 tuổi: Một ngày, khi vừa đi học về, thằng bé chạy đến ôm tôi và nói: “Ba, con muốn học Piano. Ba mua cho con 1 chiếc đàn nha”… KHÔNG NÓI NÊN LỜI.

– 54 tuổi: Hôm nay con trai tôi TỐT NGHIỆP đại học. Rồi còn đi mua cho nó cái XE MÁY như ĐÃ HỨA .

– 58 tuổi: Đi làm về sau 1 chầu nhậu say khướt với Sếp .

– 62 tuổi: Nghe nói nhà nước chính thức cho tăng tuổi hưu của nam lên 65. Tin vui nhất trong cuộc đời . Thằng con cũng nói đến chuyện kết hôn. Vậy là lại phải chạy vạy lo cho nó cái đám cưới, để được như CON NHÀ NGƯỜI TA.

– 66 tuổi: Vậy là tôi đã NGHỈ HƯU được gần 1 năm. Tôi 1 mình nhâm nhi chén rượu . Sống bằng đồng lương hưu quả không dễ dàng.

– 70 tuổi: Cả nhà làm lễ MỪNG THỌ cho tôi . Cả cuộc đời vất vả, CHƯA CÓ DỊP đi nhiều. Nửa kia bên tôi cũng đã 40 năm cuộc đời; cãi vã, bất đồng cũng nhiều, mà có vẻ như cũng lâu rồi chưa được đi đâu.

– 74 tuổi: Tôi quyết định sẽ cùng người vợ đã gắn bó và hy sinh cả cuộc đời cho gia đình, sẽ đi chơi một chuyến. Thế nhưng cây gậy trong tay chỉ có thể giúp tôi đi từ trong nhà ra đầu ngõ mua thuốc rồi quay về…

– 78 tuổi: Tôi nằm trên giường bệnh, tỉnh lại sau cơn mê, xung quanh là những người thân bạn bè, đồng nghiệp..vợ và con tôi bắt đầu khóc…Tôi nhận ra…Tôi đang ở rất gần NGƯỠNG CỬA TỬ THẦN.. Tôi muốn để lại chút tài sản cho con cháu, nhưng chợt nhớ ra, mình cũng đã bán sạch để chữa bệnh mấy năm qua.

Đột nhiên tôi tự hỏi: MÌNH THƯC SỰ ĐÃ CHẾT TỪ KHI NÀO ?? Tôi nhớ lại khoảnh khắc khi tôi nhận tấm bằng TỐT NGHIỆP đại học… Rồi tôi tự hỏi, mình đã thực sự có một lần nào đó DÁM SỐNG cho BẢN THÂN mình chưa ???

Câu hỏi dường như quá khó để trả lời.

Tôi nhắm mắt và lại 1 lần nữa, vẫn là câu hỏi đó.!!.??

Bài và ảnh sưu tầm

Bài viết khác

Cuốc xe ôm … nhớ đời ! – Câu chuyện cảm động và nhân văn sâu sắc

9 giờ tối.. tại bến xe Xα Cảng Miền Tây…! Xách túi đồ bước xuống xe đò.. nhận ngαy một cái níu tαy.. tui quαy lại.. chú xe ôm đứng cong người nài nỉ : Hình minh hoạ. – Đường giờ này mát mẻ lắm.. con đi giúρ chú cuốc xe nhα.. αi thấy chú […]

Bài học thâm thúy từ đàn gà mái khiến con người cũng ρhải tỉnh ngộ – Chuyện để suy ngẫm

1. Câu chuyện số 1. Gà con ngây thơ hỏi gà mái mẹ ɾằng: “Hôm nαy mẹ đừng đẻ tɾứng nữα, mαng con đi chơi đi, được không mẹ?” Gà mái mẹ tɾả lời: “Không được, mẹ ρhải tiếρ tục đẻ tɾứng.” Hình minh hoạ. Gà con khó chịu, vùng vằng dỗi: “Nhưng bαo nhiêu […]

Tiếng việt ngày nay rất lạ, có lẽ mình đã hết thời rồi, sắp lên núi mà cứ muốn ở

Một lần chờ xe buýt , tôi có dịρ trò chuγện với một người rất trẻ , ăn mặc lịch sự , tóc hớt ngắn , đeo kính trắng nhìn có vẻ trí thức , áo chemise trắng , taγ manchette thắt cravats sọc careau thanh nhã … Bà già và Anh chàng nàγ lại […]