Chuyện về chú tôi trước khi ra đi – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

CHUYỆN VỀ CHÚ TÔI TRƯỚC KHI ĐI XA

Nghe tin chú mất tầm hơn 8 giờ tối .Tôi không sang ngay được vì còn vướng cu Kiên, mặc dù nhà tôi với nhà chú cách nhau vài 3 cây số hơn nữa chị dâu cả tôi giờ cũng không đến đình đám được . còn chị dâu hai thì bị đau nhức cũng kiêng không dám đến đám ma

Giờ nghĩ lại ngày chồng tôi cũng mất về tối như chú bây giờ. Sau khi nghe cu Tiến điện chỉ nửa tiếng sau chú và các em đã có mặt đầy đủ để giúp tôi mọi thủ tục công việc
Vậy mà đến chú mất ,tối thấy áy náy khi không được trọn vẹn với chú.

Sáng sớm hôm sau tôi và thằng Dũng con chị cả hai thím cháu sang sớm

Thím và các em thông cảm hoàn cảnh của tôi cũng không giận hờn gì

Khi vắng khách ,thím tôi cùng các em ngồi nói chuyện với tôi về cái chết của chú

Thím bảo

Chuyện tâm linh là có thật Thức ạ

Cách đây mấy hôm, chú mày đi chơi lần lượt tất cả các con .Nhà nào cũng chơi một buổi, nhưng không ăn cơm nhà đứa nào, chú dặn bảo con cháu thế này thế nọ, nhưng đến trưa lại về nhà chú Tư ăn cơm. Mặc cho con cái mời thế nào cũng không ở lại.Chú bảo chú về ăn cơm với thím cho vui

Đi chơi hết lượt nhà con cái, tối hôm đó chú vẫn ăn uống bình thường ,có điều khác mọi hôm là chú không ngồi xem tivi mà chú bảo em Tư pha ấm chè bố con ngồi uống nước. Xong chú lên giường đi ngủ

Được một lúc chú kêu khó chịu, chú ngồi dậy và bảo em Tư lấy cho chú cốc nước

Chú uống xong chú cười bảo thím

Không khéo tôi đi trước bà đây ,mà tôi có đi thì cũng không phải lo cho bà thằng Tư vợ Chồng nó là đứa hiểu chuyện và có tâm ,bà cứ yên tâm ở đây không được đến nhà đứa nào ở. Kệ cho chúng nó có mời bà nhé

Thấy chú nói vậy, thím bảo em Tư gọi tất cả con cái của ông lại .khi đủ mặt tất cả 6 người con chú bảo các em phải thương yêu nhau và kính trọng có hiếu với mẹ

Nghe bố nói vậy con cả chú cứ đòi cõng bố về nhà mình ,nói là kim chỉ phải có đầu

Em Tư nhìn bố không dám nói gì, vì em biết có lên tiếng muốn giữ bố thì con cả của bố sẽ nói ám chỉ em Tư không có quyền

May chú tôi vẫn minh mẫn quá .Chú nhìn thím và mấy người con trai con dâu đang đứng xung quanh và nói thẳng thắn trong hơi thở

Bố mẹ sống ở đâu thì thác ở đó

Khi bố có mất đi rồi ,bố cấm không được rước bố về nhà này nhà nọ.Mà nói thật nếu có về được bố cũng không về. Bố ăn cơm nhà vợ Chồng Tư quen rồi, còn đứa nào cố tình rước chân hương bố đi là làm bố chết lần nữa đó

Các con chú không ai có ý kiến gì

Rồi bỗng nhiên ông bảo em Tư

Trước kia bố cõng con đi học Những ngày trời mưa. Giờ bố muốn con ẵm bố xem bố còn nặng không

Mọi người cứ tưởng ông đùa ,các con ông đều lên tiếng
Trước kia anh em con đứa nào bố cũng cõng, giờ bố cho tất cả anh em con lần lượt ôm ẵm bố

Ông bảo bắt đầu từ em Tư

Khi em Tư ngồi lên giường ôm ấp chú vào lòng. Chú dựa vào em Tư và nói :” Kiếp sau có duyên bố mong con lại là con bố “.

Mẹ con già rồi con đứng lên lo liệu cho bố ,còn anh em ai có đồng nào đỡ thì con nhận con nhé. Còn anh em đứa nào phá ngang không thuận là do quyền con sử lý vì đây là nhà con. Tự thân con lập lên

Ông dặn phòng vì có người con lớn cứ rượu vào là hay chửi bậy

Nói xong ông dựa vào vai em Tư ra đi thanh thản. Những người con ông chưa kịp cõng ông thì ông đã đi

Tác giả : Nguyễn Thức

Bài sưu tầm
Ảnh chỉ mang tính minh họa.

Bài viết khác

Nhân quả sẽ báo đáρ – Cứ sống tốt, biết cho đi rồi cuộc đời cũng không ρhụ tα, lại được người cho lại

Tôi là một cô gáι nhà nghèo ngoài 20 tuổi. Chα tôi mất từ khi tôi còn rất nhỏ. Vì để có tiền nuôi mẹ bị Ьệпh nặng và nuôi em trαi đαng học đại học, mỗi ngày tôi đều kéo chiếc xe bα gác rα đường lớn để bày quầy hàng ăn.     […]

Niềm hγ vọng củα cậu Ьé và lời nói dỗi củα ông chủ tiệm tạρ hóα – Câu chuγện nhân văn

Một ngàγ nọ, có một cậu Ьé nhặt được 1 đôlα. Cậu liền đến một cửα hàng Ьên cạnh đường hỏi: “Xin hỏi, ở đâγ Ьάc có Thượng đế Ьάn không ạ?” Người chủ cửα hàng không nói gì, ngại cậu Ьé quấγ rối nên đã mời cậu rα khỏi cửα hàng. Hình minh họa […]

Quyết định đúng đắn – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Chiếc xe tαxi dừng lại trước cửα, một người ρhụ nữ trẻ bước xuống, ngó nhìn cửα hiệu “Bách Giα Đường” rồi bước vào. – Cô ơi, hết giờ đăng kí khám rồi ạ! Cậu bé chừng mười tuổi đứng ngαy ρhíα cửα ʋòпg tαy lễ ρhéρ nói như vậy. Người ρhụ nữ nhìn cậu […]