Chuyện nhà chồng chương 18
Sau khi bị mất dây chuyền bà Vân ốm cả tuần nay không khỏi , bà tiếc của quá nên bà không thiết tha ăn uống gì luôn, ông Toàn dỗ mãi nhưng bà vẫn không chịu ăn,, cô Hương cũng không thấy sang , bà Vân gọi nhưng Hương cũng không giám nghe máy,, vì Hương biết tính bà Vân bà ấy gọi chắc chắn là bà đòi tiền dây chuyền,
Ngày chủ nhật tôi được nghỉ tôi mới mua đồ về nấu cháo cho mẹ chồng ăn , nấu cháo xong tôi bê cháo vào phòng mẹ chồng và nhẹ nhàng nói
– Mẹ dậy ăn cháo đi ạ!
Bà Vân vẫn thức nhưng thấy tôi vào bà giả vờ ngủ tôi lại để bât cháo xuống bàn
– Mẹ dậy ăn cháo đi cho nhanh khoẻ , mẹ chứ vậy con biết phải làm sao?
Bà Vân mới quay lại
– Tôi bị như vậy chắc cô vui lắm phải không ? Cô hả hê lắm phải không?
Tôi thở dài
– Con thấy chuyện này không có gì để vui vẻ cả, mẹ thấy cả tuần nay nhà mình có ai vui vẻ không, nhìn mẹ như vậy mọi người chỉ thấy buồn thôi mẹ ạ!
– Tôi làm sao biết được lòng dạ cô thế nào, mồm cô nói vậy nhưng trong lòng cô đang vui lắm, cô nghĩ cô làm cái bộ mặt buồn bã ấy mà tôi tin à?
– Mẹ nói vậy thì con thua mẹ rồi, con chỉ muốn nói để mẹ hiểu là con không giống như mẹ đang nghĩ đâu, thế nên mẹ đừng nói con như vậy nữa!
Bà Vân quay mặt vào tường
– Bê cháo ra ngoài đi,
– Mẹ đừng như vậy nữa có được không?
– Tôi bảo cô bê cháo ra ngoài đi!
Tôi điên quá gắt lên ,
– Con làm gì mẹ mà mẹ ghét con tới vậy hả, mẹ nói cho biết lí do đi ạ?
– Vì bản thân cô làm tôi thấy ghét, ghét là ghét thôi chứ cần gì phải lí do!
Tôi bực lắm rồi nhưng tôi bình tĩnh lại rồi tôi doạ mẹ chồng tôi nói giọng cực kì bình thản
– Con là con dâu của mẹ thật nhưng lúc nào con cũng coi mẹ như mẹ ruột của con, con không có khái niệm mẹ chồng hay mẹ đẻ đâu, con nói thật đấy, con rất muốn hoà thuận và hiếu thảo với mẹ nhưng nếu mẹ không chấp nhận và luôn ghét bỏ con đến vậy thì cũng được thôi, mẹ đối sử với con thế nào con sẽ đối sử với mẹ như vậy. Nếu mẹ muốn thì từ bây giờ trở đi con sẽ coi mẹ như người dưng luôn, mạnh ai người ấy sống không liên quan gì tới nhau nữa, có phải mẹ muốn mẹ con mình như thế phải không ạ?
Mẹ chồng tôi nghiến răng nghiến lợi
– Được, cứ như vậy đi,, tao không cần , may là có đứa con gáι nó lấy chồng gần còn nhờ vả được chứ tao không trông chờ gì vào con trai với con dâu đâu, !
Tôi gật đầu nhìn mẹ chồng cười
– Dạ, được ạ, chính mẹ nói đấy nhé, con cũng mong sau này mẹ sống thật tốt để không phải ân hận vì nhưng gì mẹ đã nói ngày hôm nay!
..,
Kết thúc cuộc nói chuyện tôi bê bát cháo ra ngoài theo lời mẹ chồng nói, từ giờ tôi để cho bố chồng tôi và chồng tôi chăm bà chứ tôi không chăm nữa, tôi căng như vậy là để mẹ chồng tôi sợ mà thay đổi tính nết đi nhưng xem ra thì bà không thể thay đổi được rồi,
Chiều tôi cho bé Bông sang bà ngoại chơi thì ở nhà bà Vân mới chui ra khỏi phòng , bà hỏi ông Toàn
– Chúng nó đi hết chưa hả ông?
– Đi hết rồi,
Bà Vân vội vàng chạy xuống bếp tìm kiếm rồi bà hỏi ông Toàn
– Ông ơi, nồi cháo cá chép lúc sáng con Ngọc nấu đâu rồi?
– Bà hỏi làm gì?
– Đâu , ông xơi cho tôi một bát đi , lâu rồi không ăn cháo cá chép rồi!
Ông Toàn bực quá gắt lên
– Sáng nó bê cháo vào thì bà nhất quyết không ăn , nó ra bảo tôi ăn đi, nhưng tôi không thích ăn cháo cá nên tôi đổ hết cho chó rồi còn đâu, bà bảo không ăn thì tôi để làm gì nữa ,
Bà Vân cáu um lên
– Trước mặt nó tôi cũng phải làm giá một tí chứ, tôi là mẹ chồng nó chứ có phải là con nó đâu mà nó nói gì tôi cũng phải nghe , đáng lẽ ông cứ để đó để chiều nó đi sang nhà mẹ nó thì tôi ăn chứ,
– Ăn thì ăn lại còn làm giá nữa, bà bao nhiêu tuổi rồi hả, tính giở giở ương ương thế thì ai mà chiều được!
Bà Vân ấm ức
-Sao cái số tôi khổ thế này, con Hương thì làm mất dây chuyền của tôi, con trai thì ngây ngô chả biết gì, giờ còn ông thì chả hiểu tôi, tôi biết phải nương nhờ vào ai đây?
Ông Toàn thở dài
– Bà mà không thay đổi tính của bà đi thì không ai chăm sóc bà đâu, tôi nói thật đấy, con Ngọc nó cũng nhịn bà nhiều đấy, phải đứa khác nó bỏ về nhà nó lâu rồi chứ nó còn ở đây cho bà cҺửι nó à!
Bà Vân vùng vằng đi lấy cơm nguội để rang với trứng ăn cho đỡ đói,,
Ăn xong bà lại tiếp tục gọi cho Hương, lần này Hương nghe máy và hẹn một lát nữa sẽ cho con sang nhà chơi với ông bà,
Vừa thấy Hương vào bà Vân liền hỏi
– Có mang tiền sang không?
– Tiền gì ạ?
-20 triệu tiền dây chuyền của tao , mày làm mất mà mày không tính trả tiền cho tao à?
– Con không có nhiều tiền như thế đâu, để vài bữa nữa lấy lương von gửi mẹ 5 triệu còn lại mẹ cho con xin, chứ con không có tiền để trả cho mẹ số 15 triệu đó đâu!
Bà Vân gắt lên
– Mày nghĩ ra à, mày phải trả đủ cho tao 20 triệu không được thiếu một nghìn nào , nghe rõ chưa?
Hương liền cãi
– Lúc đó mẹ cũng đồng ý là để dây chuyền tгêภ phòng anh chị để ʋu ҟҺốпg cho chị Ngọc mà, sao bây giờ dây chuyền mẹ lại đổ hết lỗi lên đầu con vậy,
– Mày để trong tủ quần áo thì không để lại để ở trong túi bánh sầu riêng , mày ngu nên mày phải chịu , chứ mày tính bắt tao chịu cùng sao, không bao giờ có chuyện đó đâu!
– Con chưa từng thấy ai như mẹ, mẹ tham như mõ ý, ăn hết phần con phần cháu,, con hết chịu nổi rồi,,
Hương nói xong cô bỏ về bà Vân tức quá lao ra kéo tóc con gáι lại
-Thế giờ mày có trả tiền tao không hả?
Hương bị mẹ kéo tóc điên quá gào lên
– Con không trả .. không bao giờ trả luôn.,
Thế rồi hai mẹ con giằng co qua lại, Hương cứ lao ra cổng để đi về còn bà Vân thì ra sức kéo lại và bà Vân bị trượt trân ở bậc thềm nhà và bị nghã vào xuống sân..
Hương thấy mẹ ngã lăn lóc đó nhưng cô cũng không đỡ mẹ dậy mà rắt xe ra rồi bỏ về luôn..
[..]