Chiếc váy cuối cùng – Câu chuyện ý nghĩa sâu sắc

(Không thấy đề tên tác giả)
Dịch từ tiếng Nga: Chu Thị Hồng Hạnh

– Con gái à, con của cô Olya Sergeyevna, đồng nghiệp của mẹ, sắp lấy chồng, họ muốn đặt con may váy cưới. Con nhận không?

– Không đâu mẹ, con nhiều việc quá, không kịp làm gì cả. Mẹ bảo họ tìm người khác đi.

– Nhưng cô ấy chỉ muốn đặt may chỗ con, vì con may đẹp lắm, ai cũng khen con.

– Con thực sự không thể…

– Thôi vậy. Họ sẽ buồn lắm đây…

Sveta làm việc tại nhà, khách hàng luôn đông kín, nhiều lúc phải từ chối bớt. Từ nhỏ, cô đã biết mình sẽ trở thành thợ may, khi tự tay may quần áo cho búp bê. Sau khi học xong cấp ba, cô chắc chắn lựa chọn con đường mình muốn theo đuổi.

Cô may rất cẩn thận, quần áo mặc lên vừa vặn như in, khách hàng ai cũng hài lòng. Công việc không chỉ mang lại niềm vui mà còn là nguồn thu nhập ổn định. Dù cửa hàng quần áo có rất nhiều, nhiều người vẫn thích đặt may theo ý muốn.

Một tuần sau, mẹ cô đến nhà với đôi mắt đỏ hoe.

– Con à, có chuyện buồn lắm… Con gái của cô Olya Sergeyevna, Nina, người muốn đặt váy cưới, đã qua đời trong một vụ tai nạn cùng chồng sắp cưới. Hai đứa đi đến thăm họ hàng ở thành phố khác, nhưng chàng trai ngủ gật khi đang lái xe ban đêm. Xe lao khỏi đường và đâm vào cây.

Hai đứa trẻ còn trẻ quá, hạnh phúc biết bao khi chuẩn bị cho đám cưới, vậy mà số phận lại quá nghiệt ngã… Đám cưới giờ thành tang lễ… thật kinh khủng.

Sveta nghe xong mà lòng nặng trĩu. Đời thật bất công…

– Giờ cha mẹ cô bé phải mua váy cưới, để chôn theo Ninochka (tên gọi thân mật của Nina) trong đó… Họ chưa kịp đặt may… Thật đau lòng, chôn con gái trong hoàn cảnh này…

Đêm đó, Sveta ngồi may vá đến tận khuya, vừa làm vừa nghĩ về bi kịch. Trời không ban cho cô một đứa con, bác sĩ đã chẩn đoán cô vô sinh. Ban đầu, cô rất đau buồn, nhưng rồi cũng chấp nhận số phận.

Ở tuổi 43, cô đã qua tuổi sinh nở. Cô tưởng tượng nỗi đau mất con mà cha mẹ Ninochka đang phải chịu đựng, lòng tràn ngập sự cảm thông.

Đột nhiên, cửa sổ trong phòng bật mở. Sveta ngạc nhiên bước đến đóng lại. Sao lại tự mở được chứ?

Quay lại chỗ làm việc, cô nhìn thấy một cô gái đứng cạnh bàn. Cô ấy trong suốt, có thể nhìn xuyên qua để thấy căn phòng.

– Mình làm việc quá sức đến mức sinh ảo giác rồi… Phải đi ngủ ngay thôi.

– Làm ơn may cho em một chiếc váy cưới. Em không có cơ hội mặc váy cưới trên trần gian, nhưng muốn ra đi với chiếc váy mà em mong ước. Đây sẽ là chiếc váy cuối cùng của em. Artyom và em sẽ mãi mãi bên nhau. Số phận đã định như vậy rồi.

– Cô là ai? Đây là trò đùa gì vậy?

– Em là Nina… Chỉ có chị mới may được chiếc váy em muốn…

Sveta ngỡ ngàng. Chuyện này đang xảy ra thật sao? Hay chỉ là một giấc mơ kỳ lạ?

– Em đã được trao cơ hội để nhìn thấy những gì đang chờ đợi mình ở phía trước, và chị biết không, nơi đó thật kỳ diệu. Em không sợ phải ra đi, nhất là khi người em yêu sẽ ở bên cạnh… Nhưng em rất muốn được xinh đẹp, ít nhất là lần cuối cùng…

Sveta sững sờ. Có thật là chuyện này đang xảy ra với cô? Những điều như thế này cô chỉ thấy trong phim. Thật hoang đường. Phải đi ngủ thôi. Có lẽ do cô nghĩ quá nhiều về bi kịch này, nên mới tưởng tượng ra hồn ma của cô dâu…

Sveta đi vào phòng ngủ và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu. Sáng hôm sau, cô lại bắt tay vào công việc. Chuyện xảy ra đêm qua, cô cho rằng đó chỉ là do mệt mỏi và trí tưởng tượng phong phú.

Buổi tối, cô quyết định đi ngủ sớm. Sau khi dọn dẹp góc làm việc, Sveta lại nhìn thấy cô gái trong làn sương mờ ảo.

– Chị biết không, em bắt đầu quen dần với tình trạng của mình rồi… Nhưng thật đau lòng khi nhìn mẹ em đau khổ như vậy… Em đã cố gắng để bà cảm nhận được sự hiện diện của mình, nhưng bà quá đau buồn, không thể bắt được những tín hiệu của em. Nhưng chị thì có thể… Không phải ai cũng có khả năng này.

– Nina, sau khi em được chôn cất, chuyện gì sẽ xảy ra? Em sẽ lên thiên đường, hay mọi thứ diễn ra thế nào?

– Người dẫn đường của em nói rằng em sẽ ở đây một thời gian, tại nơi em từng sống. Sau đó, họ sẽ đưa em đi. Em không thể nói thêm được nữa, điều đó bị cấm. Em đã được tiết lộ nhiều điều. Thực ra, cái chết không có gì đáng sợ, đó chỉ là sự chuyển tiếp sang một trạng thái khác, một thế giới hoàn toàn khác, nơi em sẽ tiếp tục tồn tại.

Sẽ đến lúc em quay trở lại trong một cơ thể mới, không nhất thiết là con gái. Nhưng cuộc hành trình trên trần gian này, em muốn kết thúc trong hình ảnh một cô dâu xinh đẹp. Làm ơn, hãy giúp em thực hiện điều này…

Sveta bối rối nhún vai. Làm sao có thể may váy cho một người đã khuất theo lời yêu cầu của họ chứ…

– Nhưng chị thậm chí không biết em muốn chiếc váy như thế nào, kích cỡ ra sao… Và chị sẽ giải thích với cha mẹ em thế nào đây?

– Chị cứ may đi, đừng lo lắng gì cả. Mọi thứ sẽ diễn ra đúng như cần thiết. Đây, hãy nhìn xem, nó sẽ như thế này.

Cô gái xoay tròn trong phòng, trên người là một chiếc váy trắng tuyệt đẹp, rồi dừng lại. Sveta chăm chú quan sát kiểu dáng và các chi tiết. Chiếc váy thực sự rất đẹp, làm bằng ren tinh tế.

Sveta bắt đầu vẽ phác thảo, chú ý từng chi tiết nhỏ. Khi cô hoàn thành bức vẽ, cô gái tan biến như làn khói.

Sáng hôm sau, Sveta đến bàn làm việc và thấy bức phác thảo. Vậy là mọi thứ đã thực sự xảy ra, không phải mơ.

Sveta đến cửa hàng, mua loại ren đẹp nhất và chất liệu vải tốt nhất. Cô đoán kích cỡ váy dựa trên dáng người mảnh khảnh của cô gái. Về đến nhà, cô lập tức ngồi xuống may vá. Đến tối, cô mới dừng lại khi chồng lay vai cô.

– Sveta thân yêu, em ổn chứ? Mấy ngày nay trông em khác lắm. Đã xảy ra chuyện gì vậy?

– Em có kể, anh cũng không tin hoặc nghĩ em ngốc mất… Vì vậy, đừng giận nếu em không nói gì nhé…

Sau hai ngày, chiếc váy đã hoàn thành. Chưa bao giờ Sveta may một cách dễ dàng và nhanh chóng như vậy, như thể có ai đó đang giúp cô. Khi mặc váy lên ma-nơ-canh, Sveta không thể rời mắt khỏi tác phẩm của mình. Thật đáng tiếc, trong cuộc đời, Nina chưa kịp làm cô dâu…

Buổi tối, mẹ cô đến và mang theo tin tức.

– Con có tin nổi không, đến giờ vẫn chưa chôn cất được Nina. Hết chuyện không lấy được thi thể từ nhà xác lại đến rắc rối giấy tờ. Váy cũng không tìm được, không ai chịu bán. Thật lạ lùng. Olya khổ sở vô cùng.

– Mẹ, con đã may một chiếc váy cho Nina. Cô ấy sẽ được chôn cất trong chiếc váy đó.

– Con gái, sao lại thế? Trước đó con nói không muốn may mà, cũng đâu có đo kích thước gì…

– Mẹ, cứ để họ lấy đi. Đây là điều cần phải làm, hãy tin con.

Hôm sau, người thân của Nina đến lấy chiếc váy. Sveta không nhận tiền từ họ.

Nina và Artyom được chôn cất cùng ngày. Chiếc váy vừa vặn hoàn hảo. Thật kỳ lạ, họ có thể mặc chiếc váy lên thi thể của Nina, cơ thể cô ấy tạm thời trở nên mềm mại và dễ dàng.

– Con gái, trong quan tài, cô ấy trông thật đẹp và đang mỉm cười. Mong thiên đường đón nhận Nina và Artyom…

Vài ngày sau, Sveta mơ thấy Nina. Cô ấy đang xoay tròn trong một điệu nhảy với chú rể, khuôn mặt rạng rỡ nụ cười. Họ đứng trong một khu vườn tuyệt đẹp với những loài hoa và cây cối kỳ lạ. Tiếng chim hót líu lo, ở đâu đó vang lên tiếng suối chảy róc rách.

Kết thúc điệu nhảy, Nina nhìn Sveta.

– Chiếc váy thật tuyệt vời, cảm ơn chị! Em hạnh phúc lắm! Và còn nữa… Sớm thôi, trong cuộc đời chị sẽ xuất hiện Anisya. Em đã giúp cô bé tìm đường đến với chị…

Sveta bừng tỉnh. Nina hạnh phúc, chiếc váy làm cô ấy hài lòng, vậy tất cả điều này không hề vô ích. Nhưng Anisya là ai thì vẫn chưa rõ…

Sveta lại vùi đầu vào công việc. Đôi khi cô đến thăm bạn thân để tạm rời xa việc may vá. Hai người ngồi uống trà, kể nhau nghe về thời thanh xuân.

– Ôi, Verun, dạo này mình thấy trong người không khỏe, chắc phải đi khám dạ dày thôi, làm việc quá sức rồi. Với lại, lâu lắm rồi mình không đi khám phụ khoa. Mình nghĩ có lẽ mãn kinh đã bắt đầu, chu kỳ ngừng lâu rồi. Ngày mai mình sẽ đi, đến phòng khám tư để khỏi phải chờ đợi.

– Sveta, vậy là đúng rồi! Cậu đã quá lơ là bản thân vì công việc.

– Svetlana, cô mang thai. Điều này thật bất ngờ, ở tuổi này, nhiều người khó có thể mang thai được…

– Đừng đùa chứ, tôi bị vô sinh nhiều năm rồi. Hãy kiểm tra lại đi.

– Không có gì phải nghi ngờ. Đây, nhìn vào màn hình này, tay, chân, nhịp tim đập… Tất cả đều ổn, em bé hoàn toàn khỏe mạnh. Và đó là một bé gái. Chúc mừng cô!

Sveta bước ra khỏi phòng khám, nước mắt trào ra. Nước mắt hạnh phúc. Đây thực sự là một phép màu… Sau bao năm chờ đợi… Một bé gái… Vậy là Nina đã nói về cô bé này, Anisya đã đến với cô, con gái yêu của cô!

Mua một bó hoa, Sveta đi qua nghĩa trang, tìm mộ của Nina. Cô nhanh chóng tìm thấy, dù không hề biết trước nơi đó. Dường như đôi chân tự dẫn lối đến đúng chỗ.

– Cảm ơn em, Nina. Em đã tặng chị món quà quý giá nhất, một đứa con. Hy vọng em và Artyom cũng đang hạnh phúc ở nơi đó…

Đặt bó hoa lên mộ, Sveta quay về nhà với nụ cười trên môi, tay khẽ vuốt ve bụng mình. Nếu cô không giúp may chiếc váy, có lẽ đã không có đứa bé này…
Hãy trao đi điều tốt đẹp, và điều tốt đẹp sẽ trở lại với bạn.
Hãy làm điều tốt, và cuộc đời sẽ trả lại bạn những điều kỳ diệu.
C.T.H.H

Bài sưu tầm

Bài viết khác

Thiện có thiện báo – Câu chuyện ý nghĩa nhân văn

“THIỆN CÓ THIỆN BÁO..!” Tác giả : Nguyễn Ngọc Yến Câu chuyện của tôi thật 100%, xảy ra cách đây 24 năm. Giữa thời buổi khó khăn, nhà cửa và vàng lên giá với tốc độ không ngờ được thì hai vợ chồng tôi tách khỏi gia đình chồng dẫn dắt hai đứa con thơ […]

Lỗi lầm và niềm ân hận, cuộc sống ai cũng sẽ mắc sai lầm nhưng phải biết nhận lỗi và thay đổi để trở nên tốt hơn

Vào những ngày cuối năm 2002, trên các trαng báo củα Ý đã xuất hiện một thông báo tìm người rất đặc biệt: “Ngày 17/5/1992, Ở bãi đậu xe đường số 5, khu tҺươпg nghiệρ thành ρhố Avenue, một người ρhụ nữ dα trắng bị một chàng trαi dα đen cưỡng Һιếρ.Không lâu sαu, người […]

Ba lời khuyên – Đọc rồi lại đọc mà thấy ĐÚNG hơn những lần đọc TRƯỚC !

BA LỜI KHUYÊN ! Một cặp vợ chồng mới kết hôn rất nghèo và sống trong một nông trại nhỏ. Một ngày, người chồng nói với vợ: “Em yêu, anh sẽ rời ngôi nhà này… Anh sẽ phải đi rất xa, rất xa, tìm một công việc, rồi làm thật chăm chỉ để có thể […]