Chị Dâu Tôi Yêu Chị – Chương 8
Đọc tin nhắn của chú ấy xong tôi lộ rỏ cảm giác hoang mang. Nếu tôi nhớ ko nhầm năm sau chú ấy mới hết hợp đồng tại sao bây giờ lại về ngay lúc này. Tôi ʇ⚡︎ự hỏi hay là…..chú ….ấy ….đã nghe được gì từ người ta nói không hay về tôi rồi sẽ về đây giành lại tất cả như lời bà cô kia vừa nói.
Nghĩ đến đây bất chợt tôi thầm ʇ⚡︎ự cười khổ trong lòng….vậy là chẳng ai chịu tin tôi,chẳng ai hiểu tôi cả,tất cả những gì tôi hi sinh bao năm hóa ra như sương mù đợi nắng lên rồi tan đi thôi. Lúc còn Tuấn họ có thể ko thích tôi nhưng dù sao cũng nể mặt, nể mủi anh vài phần mà cho tôi chút danh phận,bây giờ anh mất đi chưa được bao lâu họ đã xem tôi như hóa theo không khí bay đi luôn rồi…
Nực cười là đã bao giờ tôi nghĩ sẽ giành giật cái gì cho mình đâu chứ,nhưng cũng đừng ai bất công với tôi là được,chú ấy là em anh nhưng đứa bé tronng bụng tôi cũnh là con của anh,tôi ko thể để sau này lớn lên con tôi chẳng có chút gì được,thôi thì đợi chú ấy về rồi xem tình hình ra sao,tôi nghĩ vậy nên ko chần chừ mà soạn tin nhắn trả lời lại
_Ok! Chú cứ về đây mà ở,đây cũng là nhà chú mà!!
_Cảm ơn chị…..tin nhắn bên kia lập tức gửi lại
…..Tối hôm nay ,cũng bình thường như bao ngày khác,tôi thắp hương cho ba mẹ với anh rồi thì đi uống một ly sữa xong vào phòng ngủ,bụng tôi bây giờ đã gần bốn tháng,bắt đầu hơi nhô ra rồi,tôi đưa tay sờ xuống bụng,cái cảm giác của tình mẩu ʇ⚡︎ử chợt ùa đến khiến tôi hạnh phúc lắm,vậy là cũng còn khoảng 5 tháng hơn nữa là con tôi chào đời ,tôi ko quan trọng trai hay gáι,con nào cũng là con nên ko đi siêu âm,quan trọng con tôi khoẻ mạnh là tôi vui mừng rồi,tay tôi vuốt nhẹ lên bụng miên man suy nghĩ về tương lai,về lúc con tôi chào đời,thì bất chợt bên ngoài cάпh cửa sổ bật mở toang ra,tôi giật mình theo phản xạ mắt hướng ra nhìn theo
Bên ngoài trống trơn nhưng chẳng biết sao tιм tôi cứ ᵭ.ậ..℘ tình thịch trong l*иg ռ.ɠ-ự.ɕ. Tôi thở mạnh ʇ⚡︎ự trấn an mình chắc là gió làm cửa bật ra thôi nên nhanh chóng leo xuống gjường với tay đóng ai…nhưng không ngờ lúc tôi vừa quay vào đã thấy Tuấn nằm tгêภ gjường, hai mắt anh sâu ngoái nhìn tôi chằm chằm,tôi nhìn anh lúc này,cảm giác ko phải là sợ mà là nhung nhớ,anh nằm đó miểm cười dang tay anh ra ý bảo tôi nằm xuống chung với anh,tôi vì nhớ anh nên chẳng chần chừ mà đi nhanh lại leo ℓêп gιườпg nằm xuống gối đầu lên tay anh,cứ thế anh xoay người sang ôm lấy tôi,bàn tay còn lại anh còn trượt xuống nhẹ nhàng xoa lấy bụng tôi rồi anh nói
_Vất vả cho em rồi? Sau này em cố gắng nuôi dạy con mình nên người nha em!!!
_Anh nói gì vậy? Anh cũng phải cùng em nuôi con chứ?sao lại là mình em được
_Ừ.anh quên!!!
…Tôi cảm nhận được bàn tay anh ôm xiếc tôi vào lòng,rồi tôi còn nge anh được anh đang khóc,tôi định hỏi anh không vui hay sao lại khóc nhưng chợt lúc này tôi mới phát hiện ς.-ơ τ.ɧ.ể anh rất lạnh,bàn tay anh ôm tôi cũng lạnh toát….
Tôi giật mình.
Tỉnh con mơ lại,tôi quay qua chiếc giường trống ko chẳng còn có anh nữa,tôi ngồi bật dậy nhìn xung quanh tìm kiếm hình bóng anh thêm lần nữa nhưng trong vô vọng…vậy là anh biến mất rồi…..tôi bật khóc,nước mắt ʇ⚡︎ự do tuôn xuống,tôi ấm ức,tôi khóc vì nhớ anh nhiều lắm,càng tủi thân nước mắt càng rơi thêm nhiều…
Tôi ước giá mà giờ đây có anh còn bên cạnh,anh sẽ chẳng để tôi phải khóc như bây giờ đâu,nhưng điều ước cũng chỉ và điều ước,sự thật bây giờ anh đã mất rồi,ko còn bên tôi nữa rồi…
Khóc đã chán chê,tôi đi tới cάпh cửa sổ mở bật ra,hít lấy không khí cho tâm hồn thoải mái,tôi nhìn ra phía xa ngoài cάпh đồng,bầu trời khuya nhưng rất đẹp,mặt trăng tròn dình xung quanh vài ngôi sao sáng lấp lánh ,tôi miểm cười cứ nhìn miết theo ngôi sao to nhất tгêภ đó mà thầm nghĩ chẳng biết phải Tuấn của tôi là ngôi sao đó ko nữa…
Bữa nay nữa là đúng 3 ngày ,từ ngày tôi nhận được tin nhắn từ chú út,tôi hôm nay dậy thật sớm loay hoay dọn dẹp căn phòng bên cạnh cho sạch sẽ,nhà tôi xây thành 3 phòng,1 phòng lúc trước tôi và Tuấn ngủ chung, hiện tại bây giờ cũng là phòng tôi đang dùng,1 phòng trống và 1 phòng để đồ ,để lâu ko dọn,bụi bám cũng nhiều,tôi nghĩ chú ấy về sẽ ngủ tạm phòng này nên dọn cho tươm tất một chút dù gì thì cũng là em anh chú ấy lại còn là thanh niên bắt chú mới về mà vô dọn dẹp thì coi ko được nên tôi tranh thủ sáng dậy dọn sớm cho tươm tất rồi cắm nồi cơm lên sẳn
Xoay qua ,xoay lại cũng đã giữa trưa,bụng tôi đói meo,mới vừa dọn cợm tгêภ bàn tuấn xuống định ngồi ăn thì bên ngoài cửa tôi nghe có tiếng còi xe Ϧóþ ting…. ting ..tôi vội vàng buông đũa xuống đi ra ngoài liền nhìn thấy một chàng trai ,vai mang balo bước xuống từ chiếc taxi,rồi đi thẳng lại phía nhà tôi,tôi chần chần chưa vội mở cửa mà liền hỏi:
__Anh là ai mà đi vào nhà tôi vậy?
Người thanh niên ấy với gương mặt tuấn tú,nước da trắng,mặc áo sơ mi trắng,quần tây đen,tôi ko thể tả được anh ấy như thế nào là đúng,nói chung là gương mặt đẹp,nhưng có pha chút lạnh lùng,…trái lại với thái độ của tôi người ta chỉ hừ nhẹ một cái,ánh mắt liếc nhìn tôi từ tгêภ xuống dưới sau ấy là dừng ánh mắt lại tгêภ bụng tôi hờ hững trả lời
_Đừng kêu tôi là anh vì tôi là em chồng của chị,tôi tên…. Thành…
Lạnh lùng, với thái độ trả lời cũng chảnh choẹ,tôi sau một lúc ngỡ ngàng cũng trở lại trạng thái bình thường cười nhẹ với chú ấy mà nói
_ờ vậy chị cứ nghĩ là ai xa lạ nên xưng hô theo phép lịch xự thôi ai ngờ hoá ra là chú út,thôi chú út đi đường xa về cũng mệt rồi vào nhà rửa mặt cho mát đi,xong chị dọn cơm rồi ăn luôn…
Tôi nói lịch sự đến vậy thế mà không ngờ chú ấy đáp lại tôi chỉ với 2 từ ” không cần” rồi đi tuốt vào trong nhà,tôi đứng đơ người nhìn theo mà nghĩ cũng lạ,thường mấy lần tôi nge tuấn nói chuyện với chú ấy,với mấy lần tôi đã nói chuyện qua theo tôi được biết chú ấy ăn nói cũng lễ phép lắm mà,sao hôm nay nói chuyện gì mà kỳ cục thế này,trả lời tôi vừa gúc mắt vừa kiệm lời nữa,còn cái thái độ thì nhìn mà phát ghét,tôi thầm ʇ⚡︎ự hỏi sao anh Tuấn dễ thương bao nhiêu,chú Thành lại đáng ghét bấy nhiêu vậy ko biết…
À mà nảy gjờ nhìn kỹ tôi mới thấy chú ấy cũng có nét giống chồng tôi quá chứ? Chỉ là Tuấn lùn hơn ,ốm hơn,còn chú út nó thì cao,mà thân hình cân đối lắm……nhưng có đẹp cỡ nào tôi nghĩ cũng ko bằng chồng tôi….
Để Thành đi trước tôi cũng đi theo vào trong nhà,Thành đang ngồi tгêภ ghế thấy tôi đi vào nhìn lấy một cái rồi nhàn nhạt nói với tôi
_Chị ngồi đi tôi có việc muốn nói!!!
Tôi nghe chú ấy nói với mình liền ngồi xuống tiện tay cũng dọn lại thức ăn tгêภ bàn qua một bên
Thành nói
_Tôi đã nge mọi người nói về chuyện của chị?
Tôi dù đã nghĩ trước Thành sẽ nghe người ta nói xấu tôi với chú ấy nhưng tôi ko nghĩ được Thành lại thẳng thắng hỏi trực tiếp tôi như thế thành ra tôi có chút lúng túng chỉ biết trả lời rằng
_Chú út biết chuyện gì của tôi?
_Chuyện chị có thai?
_Uh!
_Với ai?
_Này Thành,con người tôi sống từ trước đến nay chưa từng làm điều gì có lỗi với ai cả,ngay cả Anh Tuấn cũng vậy,nếu tôi nói đây là con của Tuấn,là tôi đang mang thai con của Tuấn,chú ….có tin tôi ko?
Mặc kệ tôi cố giải thích,gương mặt Thành vẫn ko lộ ra tí cảm xúc nào cả,chỉ chăm chú lắng nge tôi nói rồi chú ấy chốt chắc nịch một câu làm tôi cũng bất ngờ
_Chỉ cần là lời chị nói tôi sẽ tin?
_Nếu chú tin thì tại sao lại còn hỏi tôi,tại sao khi nge người ta nói lại bay liền về nước,ko phải mục đích của chú về là để giành tài sản lại với tôi sao…?
Tôi gằn giọng nói ra, bao nhiêu ấm ức tuôn đầy hai khoé mắt ,chẳng biết sao dạo này tôi kiềm chế cảm xúc kém quá,chưa gì đã khóc rồi nữa,hay thực chất bao năm qua tôi vẫn hay mít uớt như thế,chỉ là có Tuấn bên cạnh nên tôi yên tâm hơn thôi
….Tôi nói xong Thành bên này chợt cười lớn,nụ cười cực kỳ lạnh lẽo làm tôi nghe thấy cũng lạnh run người,thật tình đối với người khác tôi có hung dữ,có mạnh dạn đáp trả tay đôi bao nhiêu đi nữa nhưng đối diện với Thành tôi lạ lắm,cảm giác bị khớp với nhìn sắc mặt Thành làm tôi bị sợ nên lời muốn nói vừa lên đến cổ họng đã bị nghẹn lại….Thành cười xong chắc biết tôi sợ nên vẻ mặt thu về trạng thái bình thường lại,chỉ có ánh mắt phản chứa vài tia đau lòng,chú ấy nhìn ra xa chẳng để ý đến tôi bên này đang đợi chú trả lời
_Mấy hôm trước tôi có mơ gặp anh 2,anh 2 kêu tôi về,bảo vệ cho chị,tôi ban đầu chỉ nghĩ rằng do tôi làm về mệt nên mơ lung tung,nhưng khi nge hàng xóm người gọi điện, người nhắn tin tố giác chị lang chạ có bầu với thằng khác thì tôi lại nghĩ sẽ có chuyện chẳng lành, một phần tôi cũng đã để giành được số vốn kha khá, một phần tôi cũng muốn về để xem tình hình ra sao…nên tôi về thôi…còn chuyện chị sợ tôi giành gia tài với chị thì chị cứ yên tâm…thằng nào chứ thằng này ko bao gjờ làm như thế…?…
Sau cuộc nói chuyện với Thành hôm ấy tôi ko còn ác cảm với chú nữa,thành ra tâm trạng cũng bớt suy nghĩ đi vài phần,mà nói thật từ hôm có Thành về căn nhà trở nên ấm cúng hẳn,ban đêm tôi ngủ ngon hơn nhiều,chắc là do có đàn ông trong nhà nên cảm giác yên tâm hơn trước…kể cũng lạ Thành về nhà hôm trước hôm sau là đi miết,bữa nào cũng 8h tối mới về đến nhà,tôi mới đầu có tò mò hỏi thì chú ấy chỉ trả lời đi làm công việc,sau lâu ngày thấy chú ấy ko muốn nói chuyện với tôi nên thôi tôi ko tò mò nữa,mà cách vài ngày Thành lại đưa tiền cho tôi bảo tôi giữ,tôi chần chừ ko nhận nhưng chẳng được với bây giờ tôi đang có thai ko lam việc nặng được, Thành cũng đã dọn ko cho tôi dựa lúa bán nữa rồi nên kinh kế tôi cũng suy giảm,đành phải nhận tiền của Thành đưa mà chi tiêu mỗi ngày…Ngày ngày tôi dọn dẹp nhà,đi chợ cơm nước cúng kiếng cho Tuấn,xong rồi chiều lại nấu thêm một phần cho Thành,ban đầu tôi nghĩ Thành ghét tôi chắc ko đụng đến đồ ăn tôi nấu nhưng hôm nào cũng vậy cứ khi về đến nhà là chú ấy nấu tạm gói mì ăn xong đi ngủ tôi cũng cảm thấy xót xót nên nấu để thử xem Thành có ăn ko?
Dần dà tôi có thói quen chờ Thành về rồi ăn chung luôn,ban đầu còn gượng gạo,Thành bảo tôi ăn trước khỏi cần chờ chú,tôi lại nghĩ nhà có 2 người thôi đợi về ăn chung cho vui…sau Thành ko còn bài xích tôi nữa rồi lại hay tranh thủ về sớm hơn….2 chị em thời gian đó kể ra cũng hòa thuận lắm,..
…..tôi cứ ngỡ bình yêu như thế trôi qua mỗi ngày nào ngời khi tôi mang bầu sang tháng thứ 5,vào một buổi chiều muộn tôi thấy Thành đưa một người vào nhà,chú ấy giới thiệu với tôi người đó là bạn gáι của chú…cô ấy tên Chi ,24 tuổi nhỏ hơn tôi 1tuổi và nhỏ hơn Thành 3 tuổi,tính ra thì tôi cũng nhỏ hơn Thành 2 tuổi ấy chứ nhưng Thành nhìn chuẩn chạc hẳn.
Chi dọn về nhà tôi và sống chung phòng với Thành,tôi ban đầu chỉ nghĩ đơn giản thêm người thêm vui với lại dù sao cũng là bạn gáι chú xem như cùng là em dâu một nhà nên tôi vui lắm. Hằng ngày Tôi và Chi ríu rít chị chị em em thân thiết ,Thành cũng cởi mở hơn,hay cười hơn….nhưng chỉ là mỗi khi có Thành ở nhà Chi nó mới vậy chứ khoảng 2-3 ngày sao tôi để ý Thành vừa ra khỏi nhà là nó liền chui vào phòng đóng cửa lại kín mít,đến khi tôi nấu ăn xong dọn lên nó mới chui ra ăn rồi chẳng chịu phụ tôi dọn dẹp gì cả,nhưng buổi tối chú Thành về nó liền thay đổi hẳn,nhanh nhảu tranh hết việc này đến giành làm việc khác với tôi…lờ mờ tôi đón ra nó là người 2 mặt nhưng vì sợ mích lòng nên tôi đành im lặng mặc kệ cho qua chuyện…
Mọi chuyện êm xuôi nào ngờ cho đến tối hôm nay,tôi vì bụng đã lớn nên chân cũng hay bị chuột rút,đúng 1h đêm tôi đang ngủ ʇ⚡︎ự dưng chân bị rút một cái đau quá tôi liền tỉnh dậy,cúi người xuống xoa xoa cái chân mà đau phát khóc,bỗng dưng tôi nge tiếng xột xạc ngoài nhà trước,rồi có tiếng người như đang khóc,cứ nghe tiếng hức hức mãi….tôi vội ráng lếch đi cà nhắc ra dù cái chân vẫn đang còn đau lắm nhưng nằm im cũng ko thể được, thật sự cảm giác bây giờ vừa sợ lại vừa muốn biết là chuyện gì đang sảy ra…nào đâu…tôi vừa mới ngó đầu lên liền nhìn thấy ngay trước bàn thờ của Tuấn một bóng người mặc áo trắng đứng thù lù ngay đấy.
Tôi hết hồn dù cho ban đêm tôi tắt đèn hết rồi,bóng tối bao phủ nhưng bóng hình ấy vẫn hiện diện rất rõ ràng….tôi sợ hãï vội nép mình vào bức tường kiềm cho ς.-ơ τ.ɧ.ể ko vì sợ mà ngã xuống,tôi run lên bần bật chỉ biết lấy tay bịt miệng cho chặt lại để ko phát ra tiếng… Rõ ràng tôi vẫn còn thức, vẫn chưa rơi vào mộng mị, thì trước bàn thờ người ấy là ai…