Cậu tôi 3

Thức Nguyễn

Cậu tôi kể là khi các em sáu bẩy tuổi cậu vẫn không yên tâm để về quê được

Người dân trong đó sống cuộc sống hoang sơ quá, rất lạc hậu

Theo cậu tôi kể thì ăn ở mất vệ sinh lắm

Lên nương rẫy về quần áo thay ra vắt lên cây sào chả giặt giũ gì hôm sau đi làm lại cứ thế mặc

Rồi trong gia đình có người mất thì ϮhịϮ 2 con trâu dân bản đến ăn mấy ngày còn 2 cái đầu trâu thì mang lên mộ đặt cúng ma cho người đã khuất

Cậu tôi bảo ô nhiễm bẩn thỉu từ những cái đầu trâu đó bốc lên cậu ρhâп tích bảo họ thì họ bảo mày không tốt với cái ma rừng

Nói chung một sớm một chiều đâu dễ gì bỏ được tập tục của họ

Cậu bảo khổ nhất vào dịp tết ngày hội nhà nào cũng thi nhau mổ trâu .ăn thừa bứa chứa chan trong khi đó gạo thì không có

Cậu vận động mọi người ngày hội thì chung vui ﻮ.เ.+ế+..Ŧ một con trâu thôi còn tết thì ϮhịϮ gà và chung nhau con lợn được rồi

Có nhà còn mỗi con trâu để cầy nương rẫy tết cũng đem ϮhịϮ nốt

Riêng nhà cậu tôi không thế cứ trong nhà được vài con là cậu lại ra chợ gọi lái vào bán

Cậu bảo lái là người kinh vào mua tưởng cậu là dân bản địa trong này lên mang mấy cái ʋòпg bạc vào đổi .vì trong này đôi khi họ vẫn đổi chác như vậy

Nhưng cậu tôi mua bán khác mua bằng lời trả bằng tiền
Có tiền cậu mua các thứ đồ dùng cần thiết .mỗi lần bán trâu cậu tôi lại bớt ra mua chỉ vàng cất giấu bà Liên không hề biết

Lúc đầu bà Liên khó chịu lắm tết đòi mổ trâu như mọi nhà nhưng cậu tôi kiên quyết không mổ
Hai chín tết là cậu đi chợ ,vì chợ quá xa cậu đi mua đủ luôn kể cả vài cân ϮhịϮ trâu
Tết nhà cậu cũng đầy đủ các thứ còn dân bản nhà nào cũng ú ụ ϮhịϮ trâu ăn không hết
Ở chố cậu chưa có trường học mà cả xã có một trường mở ở trung tâm xã mấy bản cho con em đến đấy học

Mà có được mấy đưa đến học đâu hàng ngày cậu phải dắt đứa lớn cõng đưa bé cách 6 cây số mang đến lớp cho 2 đứa học tối cậu về bảo thêm nhưng chúng biết đọc cái chữ cộng trừ chưa thạo là bỏ hết không chịu đi nữa
Nhất là vào quốc khánh mồng 2 tháng 9 ngày giải phóng 30 tháng tư dân trong đó ăn triền miên
Nhà này hôm nay làm cỗ mời bản mai đến nhà khác cứ lần lượt luân phiên nhau bao vò ɾượu cần cũng hết trâu bò nhà nào cũng ϮhịϮ

Ăn hội hè xong gạo không còn lại thi nhau vào rừng tìm củ dáy về ăn
Trong đó nhà nào cũng sẵn trong bếp mấy vò ɾượu đi nương về là uống thay nước kể cả bà vợ và 2 con cậu
Cậu bảo sao cũng không được
Dân trong này có thể thiếu gạo chứ ɾượu không thể thiếu

Thế là cậu cứ nấn ná ở lại thêm
Bây giờ 2 đứa con trai cậu đã lớn cả lên cậu mới yên tâm viết thư gửi về quê và cậu cũng quyết định về bắc
Cậu bảo nhà còn 4 con trâu và một con nghé cậu bán ba con trâu để lại 1 trâu và một nghé cho con cày nương
Cậu mua dự trữ mì chính nước mắm gạo để cho vợ con ở nhà
Ông để cho bà một số tiền dặn nếu hết thì ʇ⚡︎ự mua đừng đưa tiền cho con .

Vì có một lần ông đưa cho nó để mua nhưng nó rủ mấy thằng bạn đi ăn nhậu hết cả tiền mà cũng không mua được cái gì

Lúc nào ông cũng dặn bà Liên tôi về bắc vài tháng là tôi vào nếu bọn nó đòi ϮhịϮ trâu hay nghé không được cho ϮhịϮ

Nếu tôi quay về mà trâu nghé không còn là ૮.ɦ.ế.ƭ với tôi
Nghe cậu kể mà tôi cứ buồn cười
Các em cũng lớn rồi mà sao cậu cứ lo cho từng tý
Khi cậu về đến nhà họ hàng con cháu đến chúc mừng

Mợ tôi làm cơm mời những người thân cận
Hai hôm sau cậu ra ủy ban xã trình báo cậu có đầy đủ giấy tờ
Nơi cậu ở trong đó là thuộc chế độ. Ngụy quân lên cậu lấy vợ để hợp pháp hoạt động
Xã cũng không gây khó rễ gì với cậu

Sau vài hôm xã cử người vào thăm hỏi và thu lại giấy công nhận cậu là liệt sỹ
Lại nói về cậu khi về đến nhà mẹ vẫn còn nhưng cụ không nhìn rõ nữa ,cụ xấp xỉ 90 ngồi đâu ngồi đấy mà nghe giọng cậu cụ cứ bảo không phải con cụ
Mợ thì hạ ảnh thờ cậu xuống gia đình sum họp

Khốn nỗi cậu ở nhà gần gũi các con ngoài này có 12 năm
Giờ lại đi xa mấy chục năm lên công bằng mà nói cậu vẫn thương các con ngoài này nhưng lo lắng cho những đứa con trong kia hơn
còn những đứa trong kia thì kề cận suốt từ khi mới sinh ra đến bây giờ chúng lớn cậu vẫn sợ vắng cậu chúng thế này thế khác

Giờ cậu về cháu nội cháu ngoại đầy nhà cậu về nhà với gia đình quê cha đất tổ Nhưng chỉ được nửa tháng suốt ngày cậu cứ sợ trong kia nó ϮhịϮ trâu ϮhịϮ nghé
Cậu đưa cho mợ 1 cây vàng bảo mợ bán 1 chỉ để lấy tiền xây lại mộ bố
Rồi một hôm cậu bào mợ đưa cho cậu 1 chỉ vàng có việc
Rồi 1 tuần sau cậu để lại 1 bức thư gửi gắm mợ chăm no mẹ già cậu bỏ đi lúc nửa đêm khi mọi người còn đang ngon giấc

Còn các con trưởng thành hết rồi cậu cũng yên tâm
Cậu lại trở về quảng nam với bà vợ vân kiều chưa thạo tiếng kinh và 2 thằng con trai thất học
Cậu trở lại vùng quê còn quá lạc hậu khi tết mỗi nhà còn ϮhịϮ hẳn 1 con trâu rồi giêng ra hết tết gạo không có mà ăn

Mong cậu vào có khai sáng để người dân bỏ được tập tục lạc hậu
Chỉ thương mợ tôi ở nhà
Thỉnh thoảng mợ lại thở dài nói
Giá ông ấy đừng về còn hơn
Giờ mợ tôi đã mất năm ngoái

Còn về cậu không biết còn sống hay mất rồi

Các em ngoài này không vào trong đó nữa và cũng không liên lạc với nhau

Chỉ thương mợ

TN
Hết

Bài viết khác

Di chúc – Bα câu chuyện nhỏ ý nghĩα nhân văn sâu sắc sẽ khiến nhiều người ρhải suy ngẫm đến chính bản thân mình.

Di chúc Có một ông lão sưu tầm được ɾất nhiều cổ vật có giá tɾị ɾất lớn. Vợ ông quα đời sớm, để lại ông cùng bα người con. Sαu khi các con tɾưởng thành đều ɾα nước ngoài, mỗi người đều đã có một cuộc sống ɾiêng. Con cái không ở bên, nhưng […]

Đừng bαo giờ trông mặt mà Ьắt hình dong, giàu hαγ nghèo là hơn nhαu bởi cái Tâm

Có một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ rất giản dị, đi vào một nhà hàng rất sαng trọng thuộc bật nhất củα thành ρhố, vừα bước vào cổng, αnh bảo vệ chận lại, nhìn từ trên xuống dưới thấγ vị khách mặc bộ đồ cũ kỷ liền nói: – Thức ăn và […]

Muộn màng – Câu chuyện cảm động, trong cát bụt cuộc đời vẫn còn những viên kim cương sáng

Chúng tôi tranh thủ ngày nghỉ chạy lên Lâm Đồng thăm nhà dưỡng lão tư nhân của hai vợ chồng dân sống lâu đời ở trên này. Anh chị thấy người già neo đơn lang thang hay có những người vì lý do nào đó lặn lội đem mẹ vào gửi tại đây. Chính quyền […]