Bạn cũ 2

TG : Cao Nguyen

Bắc và Hà cưới nhau sau khi cô ra trường được một năm . Bắc ra trường trước mấy năm , làm ở sở Tài chính . Hà ra trường cũng được về công tác tại sở Y tế . Tình yêu mặn nồng của chàng sinh viên trường Đại học Kinh tế Kế hoạch với cô sinh viên đại học Y Hà Nội sau mấy năm nay đã đơm hoa kết trái . Hai người được bố trí cho một gian nhà trong khu tập thể của sở Tài chính . Cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ , cũng như bao người khác , thiếu thốn mọi bề nhưng đong đầy tình cảm yêu thương . Mọi người trong khu tập thể đều sống chan hòa , coi nhau như người ruột ϮhịϮ . Chuyển đổi từ nền kinh tế bao sang nền kinh tế thị trường , các đơn vị hành chính sự nghiệp và các doanh nghiệp cũng mau chóng sắp xếp lại bộ máy .

Những người có năng lực yếu kém hoặc bằng cấp không phù hợp được cho nghỉ hưu sớm hoặc chuyển xuống làm nhân viên . Năng lực có , với bằng đại học chính quy cộng với sự đỡ đầu của bà giám đốc sở , Bắc được bổ nhiệm làm trưởng phòng , nằm trong quy hoạch cάп bộ nguồn . Hà cũng được bố nhiệm làm trưởng phòng , ít lâu sau làm phó giám đốc Ьệпh viện tỉnh . Vừa nuôi con nhỏ , cả hai vợ chồng lại được đi học học viện cao cấp Nguyễn Ái Quốc, không biết tính toán làm sao .

Gia đình Bắc đông anh chị em nhưng ai cũng đều khó khăn , mẹ Bắc vẫn bán hàng ăn từ sáng đến tối ở chợ , bố thì già . Rất may nhà Hà chỉ có hai chị em , cậu út đang học đại học. Mẹ Hà xin nghỉ hưu non , ở nhà chăm sóc cháu ngoại cho hai vợ chồng Bắc – Hà yên tâm công tác phát triển sự nghiệp .

*****

Làm một ngụm ɾượu , Bắc giãi bày :

_ Ngày mới đi làm , gặp mấy thằng đi du học về , nghe chúng nói chuyện mà tôi ngưỡng mộ quá . Chúng nó bảo ở bên Tây rất văn minh, cuộc sống thật đủ đầy sung sướиɠ . Thịt cá ăn còn nhiều hơn ăn bánh mì , ăn cơm . Trong gia đình vợ chồng ai cũng tôn trọng nhau , không xen vào cuộc sống riêng tư của nhau . Con cái cũng vậy , mỗi đứa có một phòng riêng , bố mẹ không được can thiệp vào cuộc sống của chúng . Đến tuổi trưởng thành , dù chưa lấy vợ lấy chồng, nhưng nhiều đứa sống tách riêng ra khỏi gia đình . Lúc đó tôi tâm đắc lắm .

Lão Hùng gật gù :

_Ờ . Tôi cũng biết ông có lối sống hiện đại , khác hẳn cách sống của tôi nên tôi luôn bị ông chê đấy thôi .

Ông Bắc giọng đều đều :

_Tuổi trẻ ngông cuồng và dại dột . Vợ chồng tôi lao vào công danh sự nghiệp , bằng mọi cách leo lên . Người ta nói có tiền thì có quyền . Do không phải là con ông cháu cha nên để leo lên được như ngày nay chúng tôi cũng phải mất đi nhiều thứ . Mà cũng lạ , lòng tham của con người đúng là vô hạn . Khi là trưởng phòng trẻ của một sở trẻ nhất tỉnh đã thấy ʇ⚡︎ự hào hãnh diện và nghĩ thế là đủ rồi . Thế mà chỉ một thời gian sau tôi lại muốn leo lên vị trí cao hơn . Xưa ở căn phòng tập thể , chỉ mong có được một ngôi nhà mái bằng để đỡ phải nghe tiếng chuột chạy ầm ầm tгêภ mái, trời mưa không phải hứng xô chậu vì nhà dột . Thế mà khi có căn nhà ba tầng mặt phố thì lại muốn có căn biệt thự rộng rãi .

Lão Hùng bật cười :

_Là người ai chả vậy . Ai chả mong muốn mọi thứ tốt đẹp hơn , có vậy mới có động lực để phát triển , xã hội mới sung sướиɠ tốt đẹp hơn . Đến tôi cũng mong muốn cơm ăn ba bữa , quần áo mặc cả ngày . Khi có công có việc không phải chạy ngược xuôi vay mượn tiền . Hì hì hì .

Ông Bắc vẫn đều đều :

_Nếu mọi thứ đều chính đáng thì nói làm gì . Khi bà giám đốc của sở tôi về hưu , người ta điều một ông từ nơi khác về làm giám đốc . Tôi lại phải điều tra nghiên cứu về tính tình , sở thích của lão ấy . Để lấy lòng lão , từ việc to đến việc nhỏ nhà lão tôi đều cung cúc phục vụ . Luôn đón ý xếp để lão hài lòng . Quà biếu thì nặng đô vv . May mà tuổi tao với tuổi lão hợp nhau nên cuối cùng lão cũng cho tao vào cạ , cất nhắc tao lên phó giám đốc sở . Mà hình như ông xếp nào cũng thích coi ʇ⚡︎ử vi tướng số thì phải . Nếu không phải là CCCC thì phải biết cách luồn cúi chứ chỉ trông vào năng lực chuyên môn thì có mà ăn cám . Đợi đó mà thăng quan tiến chức .

Lão Hùng chêm vào :

_Ông giỏi ngoại giao nên mọi việc đối với ông đều thuận buồm xuôi gió , chứ không như thằng tôi .

Ông Bắc gật gù :

_Ông tính ruột ngựa , lúc nào cũng phải công bằng , chẳng bao giờ đón ý người khác , cứ đúng mà làm . Nhiều khi còn cãi xếp nhem nhẻm , chặn cả miếng ăn của xếp , luôn làm anh nhân viên quèn là phải . Ha ha ha .

Lão Hùng đáp lời :

_Ông nói đúng . Hồi ấy tôi đã kể cho ông nghe vụ tôi không ký lô phụ tùng rởm mà phòng cung tiêu nhập về khi còn làm ở nhà máy đại tu xe ủi . Bọn cung tiêu báo cáo giám đốc , lão Trọng giám đốc xuống phòng kỹ thuật ᵭ.ậ..℘ bàn bắt tôi ký nhưng tôi bảo tôi không ký , nếu giám đốc muốn nhập thì giám đốc ký . Dạo đó ông cҺửι tôi ngu , cứ ký đại , nếu có chuyện gì xảy ra giám đốc bịt được hết ,lo gì . Mà cũng vì chuyện ấy mà giám đốc trù dập tôi lên bờ xuống ruộng . Tôi xin chuyển cơ quan lão ấy không cho , mãi sau tôi lên thẳng tổng công ty xin mới chuyển được . Hì hì hì .

Giọng ông Bắc lại trầm xuống :

_Cứ như ông lại hóa hay . Chỉ long đong lận đận khi làm ở mấy cơ quan doanh nghiệp , còn từ khi mở lớp dạy thêm ở nhà thì luôn vui vẻ, tâm hồn thanh thản . Không như tôi . Lúc nào cũng phải suy nghĩ và lo ngay ngáy .

Bài viết khác

Người ᵭαng làm tɾời ᵭαng nhìn, thiện ác chỉ khác nhαu ở một niệm – Câu chuyện nhẹ nhàng mà sâu sắc ᵭầy tính giáo dục và nhân văn

Tɾong một ngôi làng nọ, có một giα ᵭình nghèo khó Ьần cùng, người chα vì không có tiền, thường lợi dụng Ьαn ᵭêm lẻn vào vườn ɾαu nhà hàng xóm hái tɾộm. Hôm ᵭó, αnh tα ᵭưα cậu con tɾαi ᵭi cùng. Khi người chα vừα mới nhổ một cây củ cải, ᵭứα con […]

Người nghèo tuy nghèo tiền bạc nhưng họ giàu lòng thαnh cαo – Câu chuyện xúc động về “một chỉ vàng bị đάnh cắρ”

Năm nαy tôi đã gần bảy mươi tuổi. Cái tuổi mà con cháu đã có thể chúc thọ được rồi. Tôi đã chứng kiến biết bαo câu chuyện cuộc đời. Nhưng có một câu chuyện mà tôi không thể nào quên được. Tôi viết câu chuyện này gửi các αnh, các chị để kể lại […]

Tiếng Việt của chúng ta thật tuyệt vời!

Tiếng Việt của chúng ta thật tuyệt vời! Phải nói là bái phục bài thơ lạ kỳ này. Bài thơ được chia sẻ từ nhà nghiên cứu Dân tộc học và Việt học Đinh Trọng Hiếu ở Paris đăng trên “Khuôn Mặt Văn Nghệ”. Không biết tác giả là ai, nhưng khi đọc bài thơ […]