Bạn cũ 1
TG : Cao Nguyen
Đang hí hoáy tỉa tót cây cảnh ở vườn , lão Hùng nghe tiếng oang oang :
Ông Hùng có nhà không ?
Lão Hùng bỏ đồ nghề đi ra cổng , thấy Bắc , giám đốc sở Tài chính đang đứng cạnh chiếc xe con màu đen bóng loáng , cười cười . Xoa hai bàn tay vào đít quần , lão Hùng lên tiếng :
_A Bắc ! Lâu lắm mới thấy rồng đến nhà tôm.
Ông Bắc vẫn cười cười , giơ tay ra bắt tay lão Hùng :
_Gớm ! Rồng tôm gì . Vẫn khỏe chứ ông bạn . Thế hoa hậu Nhị có nhà không ?
Lão Hùng toe toét :
_ Vưỡn khỏe . Hoa hậu xóm đi làm ô sin rồi . Đi chăm con dâu mới đẻ . Nhà còn mỗi mình tôi . Rảnh rỗi , ra vườn hí hoáy cho đỡ buồn .
Ông Bắc đưa mắt đảo quanh khu vườn , miệng tấm tắc khen :
_Vui thú điền viên như ông là sướиɠ nhất , đầu óc thanh thản ! Cứ như đàn cá vàng đang thảnh thơi bơi lượn trong bể cá kia kìa.
Lão Hùng đáp lời :
_ Ai đời thằng có tóc khen thằng trọc đầu . Ai sướиɠ như vợ chồng ông . Đức cao vọng trọng ! Vợ giám đốc Ьệпh viện tỉnh , chồng giám đốc sở .
Ông Bắc đáp lời :
_Tôi nói thật đấy . Như vợ chồng tôi đau đầu , mệt mỏi lắm . Xã hội bây giờ phức tạp quá .
Lão Hùng ngạc nhiên :
_Con cái ông đứa nào cũng đi du học nước ngoài cả . Về nước toàn làm chỗ màu mỡ , sao lại bảo đau đầu ? Quan liêm khiết như ông dáng vẫn eo ót , chứ không như các quan khác , tôi thấy ông nào mặt cũng bự , bụng cũng phệ , có gì mà phải đau đầu .
Ông Bắc nhăn nhó :
_Ông cҺửι đểu tôi đấy à . Thằng nào chả ăn , chả đớp ! Không ăn không đớp chúng nó cho ra khỏi guồng ngay. Tôi có chuyện tâm sự với ông đây . Ta ra nhà hàng làm bữa ϮhịϮ dê đi .
Lão Hùng đáp :
_Được rồi . Ông và cậu lái xe ngồi uống nước , đợi tôi tắm ù tí .
*****
Hùng với Bắc học cùng nhau từ hồi cấp một . Lên cấp hai hai thằng vẫn học cùng trường cùng lớp . Lên cấp ba , cả thị xã chỉ có Hùng và Bắc đỗ chuyên toán tỉnh , hai thằng lại được học cùng nhau . Ngày ấy cả tỉnh chỉ có lớp chuyên toán , học nhờ trường cấp ba Ngô Sĩ Liên , nằm ở thị xã trung tâm của tỉnh. Cách nhà khoảng hai mươi cây số . Học được một năm chuyên toán , hai thằng lại cùng chuyển về học trường Cấp ba Hàn Thuyên ở thị xã nhà. Lão Hùng học lớp H , thằng Bắc học lớp G , hai lớp cạnh nhau. Chỉ đến khi vào đại học , hai thằng mới khác trường . Hùng học đại học Bách khoa Hà Nội , Bắc học trường đại học Kinh tế Kế hoạch . Tuy vậy hai trường vẫn gần nhau . Có lối đi tắt giữa hai trường là qua sân vận động Bách khoa , qua khu tập thể cάп bộ trường Kinh tế Kế hoạch nên tuần nào hai thằng cũng gặp nhau mấy lần .
Ra trường mỗi đứa mỗi nơi . Ngày ấy các trường đại học , cao đẳng ,trung cấp ,sơ cấp đào tạo theo kế hoạch . Sinh viên được nhà nước nuôi ăn học , ở ký túc xá trong trường . Ra trường được ρhâп công công tác .
Lão Hùng được ρhâп về bộ Thủy lợi . Từ Bộ Thủy lợi lão được điều về nhà máy đại tu xe ủi . Lúc đó là nhà máy lớn và hiện đại nhất Việt Nam , do Liên xô xây dựng và tài trợ . Rất nhiều cάп bộ , công nhân viên chức của nhà máy được đi lao động , học tập tại các nước thuộc khối Đông âu như Tiệp khắc , Bungari, Hungary , Liên xô vv . Những người đó khi về nước ai cũng có điều kiện , hầu hết đều sắm một con xe máy đi làm . Trong khi đó , những người ở nhà chỉ có xe đạp để đi làm mà thôi.
Lão Hùng giật mình khi nghe Bắc hỏi :
_Làm gì mà mặt mơ màng vậy ?
Lão Hùng lúng túng :
_À . Tôi đang nhớ lại những chuyện ngày xưa ấy mà . Thế cậu lái xe đâu ? Sao không bảo nó nhậu cùng ?
Ông Bắc trả lời :
_Hôm nay chỉ có tôi và ông thôi . Lúc nào về tôi gọi cậu ấy đưa anh em mình về . Nào ! Hai ta cùng nâng ly , lâu lắm rồi , dễ có đến mấy chục năm hai ta mới lại ngồi riêng tâm sự như thế này .
Lão Hùng ngậm ngùi :
_Ừ . Đúng vậy . Bấy lâu nay mỗi thằng mỗi việc , địa vị ,danh phận cũng khác nhau nên ngồi riêng thế này thật hiếm .
Ông Bắc ưu tư :
_Đến tầm tuổi này tôi mới ngẫm ra rằng tiền tài danh vọng cuối cùng cũng chỉ là hư không . Cái bền chặt nhất , cái để lòng mình thanh thản nhất lại là được sống đúng với con người thật của mình , sống với bản tính lương thiện mà không chịu sự áp đặt của bất kỳ ai .
Lão Hùng cười cười :
_Lâu lắm rồi mới được nghe ông triết lý . Ngày xưa ông bảo tôi dân kỹ thuật vừa ngu vừa gàn đấy thôi .
Ông Bắc ngậm ngùi :
_Đúng vậy . Từ trước đến nay tôi vẫn nghĩ ông là thằng không chịu luồn cúi , không hợp với cuộc sống hiện đại . Mà đúng vậy . Với triết lý một cộng một bằng hai ông trôi nổi mấy cơ quan. Rồi bỏ hết ông ra làm ngoài . Bỏ bằng kỹ sư Bách khoa , ông làm ông giáo đấy thôi . Ha ha ha .
Lão Hùng cười theo :
_Hì hì hì . Trước kia có nằm mơ tôi cũng không nghĩ mình lại làm anh giáo . Mà là anh giáo ʇ⚡︎ự do . Một mình một cõi . Là hiệu trưởng kiêm thủ quỹ , bảo vệ , nhân viên . Ha ha ha .
Ông Bắc tiếp lời :
_Nào . Ta cùng nâng ly chúc ông giáo đã có nhiều trò giỏi trưởng thành .
Lão Hùng gật gù :
_Lớp trẻ bây giờ giới và năng động lắm ông nhỉ . Chúng nó hơn thế hệ tôi với ông nhiều . Quan điểm sống của chúng cũng không giống thế hệ anh em mình . Mà thôi . Ông kể chuyện của ông, chuyện của tôi đáng kể gì .
Ông Bắc trầm ngâm :
_ Từ từ tôi sẽ tâm sự với ông . Hôm nay tôi sẽ ngủ nhà ông , mai tôi mới về . Tôi cô đơn lắm ông à . Chỉ có ông là người hiểu rõ tôi nhất.
Nào . Cụng ty .