Yêu lại vợ cũ 8
Tác giả: Nguyễn Hiền
Qua câu chuyện mà Bảo Hân kể thì Hoàng Tùng có cảm giác gì đó không ổn về Vũ Luân, anh ta đã biết anh là chồng cũ của Bảo Hân và hiện nay là chồng hợp pháp của Thanh Hằng. Vấn đề anh muốn biết là anh ta theo đuổi Bảo Hân là thật lòng hay có ý định trả thù. Nếu anh ta hiểu nhầm Hoàng Tùng chính là nguyên nhân chia rẽ tình yêu của anh ta và Thanh Hằng, rồi bây giờ trả thù qua vợ con anh thì quả thật vô cùng пguγ Һιểм.
Bảo Hân vẫn vô tư cười nói khi ôn lại những kỷ niệm ngày xưa, lúc này cô mới thú nhận rằng cô rất bực mình khi cưới xong thì mọi chuyện hoàn toàn đổi khác, không còn màu hồng như hồi hai người yêu nhau ở giảng đường đại học. Cô phải làm việc nhà, cơm nước rồi lại còn bị mẹ chồng chê nấu không ngon…Giờ nghĩ lại mới thấy mình thật là trẻ con và quá ngây thơ…
Nhưng Hoàng Tùng thì không còn tâm trạng đâu để nghe những lời mà cô nói, trong đầu anh luôn nghĩ ra kế hoạch để bảo vệ mẹ con Bảo Hân. Anh đang cân nhắc có nên nói với Bảo Hân hay không? và nói như thế nào để cô không hiểu nhầm, khi biết Thanh Hằng vợ anh bây giờ lại chính là người yêu cũ của Vũ Luân…
Không thấy Hoàng Tùng nói gì, có vẻ anh không quan tâm về những điều cô nói thì Bảo Hân có vẻ buồn. Cô đứng dậy nói:
– Em mệt rồi, anh về đi…
Hoàng Tùng giật mình, anh thấy mình thật vô duyên khi hai người sau mấy năm gặp nhau mà lại cứ ngồi im không nói gì. Anh lúng túng:
– Anh thật không phải, xin lỗi em…
Không ngờ Bảo Hân nhìn anh rồi nói:
– Anh cũng khác quá, không còn là Hoàng Tùng của ngày xưa nữa…
– Anh vẫn thế, vẫn nhớ em…
– Nhớ mà thế này á? Em có cảm giác anh thay đổi nhiều, nhất là từ khi nghe em nhắc đến anh Luân…
– Đúng rồi. Anh đang nghĩ anh ta theo đuổi em là nhằm mục đích gì? Khi anh ta lại chính là người yêu cũ của Thanh Hằng vợ anh…
Bảo Hân ngạc nhiên đến tột độ, cô thốt lên:
– Người yêu cũ của anh Luân chính là vợ anh bây giờ? Sao kỳ vậy nè…
Lúc này Hoàng Tùng mới kể cho Bảo Hân nghe từ khi hai người ly hôn, anh chỉ tập trung vào công việc mà không quan tâm đến bất kỳ ai. Rồi ông Tài lúc đó là Sếp, mới làm mai anh cho con gáι Thanh Hằng. Trong khi anh chưa có ý kiến đồng ý hay không thì ông ta đến nói chuyện với mẹ anh và dưới sức ép của hai bên, thấy Thanh Hằng hiền lành thì anh cũng tặc lưỡi cho xong. Sáng nay anh ghé công ty X nghe bác Hai bảo vệ nói về mối tình giữa anh ta và con gáι ông Tài thì anh cũng mới đoán thôi. Nhưng bây giờ nghe chính miệng em nói thì bắt buộc anh phải suy nghĩ…như vậy anh đoán không lầm thì mục đích mà anh ta đang nhắm tới lại chính là anh chứ không phải ông Tài…
– Vậy vợ anh đã biết chuyện này chưa?
– Không biết cô ấy biết chưa và anh cũng không hỏi…
Cả hai người cùng im lặng, không khí bỗng căng thẳng. Lúc sau Bảo Hân lên tiếng:
– Thôi đau đầu quá, em không biết đâu, tại sao lại rắc rối vậy chứ…
– Anh lo cho em và con…
– Em thì liên quan gì chứ? Vợ anh là người yêu cũ của anh Luân, chuyện của ba người thì tại sao lại lôi em vào chứ?
Hoàng Tùng nhìn thẳng vào mắt cô rồi nói:
– Tất cả cũng mới chỉ là dự đoán, nhưng tốt nhất mình nên cẩn thận vẫn hơn. Trong chuyện này anh ta đã hiểu nhầm anh là kẻ thứ ba xen vào tình yêu của anh ấy và Thanh Hằng, mà không biết rằng tất cả mọi chuyện đều do ông Tài chủ động…
– Rồi biết em và bé Dũng là vợ con anh thì trả thù? Em chẳng sợ, thử xem anh ta làm gì được em?
– Đúng, anh có linh tính như thế…
Bảo Hân vẫn bảo vệ ý của mình:
– Em không nghĩ anh Luân lại là người nhỏ nhen như thế, anh ấy thương bé Dũng như con, chẳng nhẽ…
Nhìn đồng hồ cũng đã trễ, anh đứng dậy ra về:
– Anh về, cảm ơn em đã đồng ý cho anh đến thăm con. Em chú ý những lời anh nói mà cảnh giác, và tuyệt đối không nói gì để anh ta lại càng hiểu nhầm hơn nhé…
– Em hiểu rồi…
– Ngay cả chuyện anh chuẩn bị về tập đoàn X làm việc, cũng không nói gì nhé…
– Dạ…
Từ nhà Bảo Hân, Hoàng Tùng chạy thẳng về nhà. Anh ngạc nhiên khi thấy vợ hai mắt sưng húp chứng tỏ cô ấy vừa khóc. Cố gắng giữ trạng thái bình tĩnh nhất, sau khi ăn cơm xong, anh kéo vợ vào phòng làm việc rồi hỏi:
– Ở nhà đã xảy ra chuyện gì?
– Em hỏi anh câu đó mới đúng…
Hoàng Tùng giật mình, không lẽ việc anh đến nhà vợ cũ mà cô ấy cũng biết. Bây giờ phải trả lời sao đây? Nếu việc này mà cô ấy biết thì người nói ra chỉ có thể là Vũ Luân, chỉ anh ta mới biết anh ở nhà Bảo Hân nếu như anh ta đến đó. Nhưng như vậy thì anh ta và vợ anh đã gặp nhau hay sao? Hóa ra anh cũng chỉ là thằng hề không hơn không kém mà thôi…anh trả lời vợ:
– Anh không có gì cả, đi về thấy em khóc thì hỏi, em không nói cũng không sao? Anh đi ngủ đây, sau này đừng trách anh không quan tâm…
– Nếu em chuyển nơi làm việc mà không nói với anh thì cảm giác của anh thế nào?
– Bình thường thôi, nếu đó là môi trường làm việc tốt và thu nhập cao…
– Nhưng ít nhất cũng phải bàn bạc với vợ chứ?
Lúc này thì anh đã hiểu vì sao mà cô ấy lại làm mặt giận như thế. Anh trả lời:
– Anh hiểu em muốn nói về chuyện gì rồi, vì chưa có quyết định nên chưa có gì là chắc chắn. Anh mới có quyết định hôm qua, anh định hôm nay thông báo cho em biết thì không ngờ em lại biết trước mà giận anh…
– Anh làm bên này cũng tốt mà, có vợ có chồng cùng đi làm, hơn nữa có Ba…
Hoàng Tùng đứng dậy quả quyết:
– Anh đi bằng chính đôi chân của mình, không muốn là cái bóng của bất kỳ ai, tại sao việc mình làm mà lại mang tiếng là vì con rể giám đốc nhỉ?
Thanh Hằng im lặng, chẳng biết ai nói với Ba mà sáng nay đến công ty làm thì Ba gọi sang phòng hỏi:
– Bộ vợ chồng con có chuyện gì hay sao mà thằng Tùng phải xin chuyển đi nơi khác?
Thanh Hằng ngạc nhiên:
– Tụi con vẫn bình thường mà, con cũng chưa nghe anh Tùng nói gì?
Ba cô tỏ ra giận dữ:
– Về nói nó bỏ cái tính gàn dở ấy đi, làm ở đây, tuyệt đối không đi đâu hết…
– Con làm sao nói được ảnh chứ?
– Vậy mày là vợ hay bù nhìn hả? Nếu nó tôn trọng mày thì đã hỏi ý kiến của vợ rồi, không đời nào có chuyện chồng đã có quyết định làm nơi khác mà vợ cũng không biết gì cả…
Thanh Hằng khóc bỏ chạy về phòng làm việc để tránh cơn bực tức của cha, bây giờ cô là người ở giữa mới khó xử, một bên thì tính cha gia trưởng, lời nói ra chính là lệnh và mọi người chỉ biết nghe theo, tuyệt đối không được cãi lại. Còn Hoàng Tùng chồng cô thì lại càng khó, huống chi bây giờ đã có quyết định thì có nghĩa ý anh cũng đã quyết. Cho dù cô có nói thế nào thì cũng vô ích mà thôi…
Vậy là ý định hỏi vợ về Vũ Luân đã không thực hiện được. Anh đứng dậy đi ra ngoài, thay vì về phòng ngủ thì anh lại đi lên sân thượng. Buổi tối trời trong xanh gió mát thật dễ chịu, anh muốn được ở một mình để suy nghĩ. Chẳng cần phải hỏi thì anh cũng biết người nói với vợ anh chính là Giám đốc Tài. Lồng ghép các sự việc với nhau thì anh mới thấy ông ta thật пguγ Һιểм. Ông ta nỡ chia uyên rẽ thúy mối tình đẹp của con gáι, bằng cách chuyển công tác của chàng trai Vũ Luân để rồi vì đau khổ và hiểu nhầm mà hai người hận nhau. Thanh Hằng cho rằng Vũ Luân bội bạc, còn Vũ Luân thì hận cô tham phú phụ bần, đã bỏ anh ta mà đi lấy chồng. Việc khuyên anh ở lại công ty là ý của Thanh Hằng hay cũng lại là ông Tài? Nhưng với ai chứ với anh thì đâu phải dễ…
Vì Thanh Hằng cũng không nói với anh là ai nên tốt nhất anh cũng không cần biết. Sáng mai anh mang đơn xin nghỉ việc, còn ký hay không lại là chuyện khác…
Không khí buổi sáng thật nặng nề, Thanh Hằng từ khi nói chuyện với chồng thì tỏ ra lầm lỳ không nói một câu nào. Tuy phép còn hai ngày được nghỉ nhưng hôm nay Hoàng Tùng vẫn cùng vợ đến công ty. Không phải anh đi làm mà là gặp giám đốc Tài để nộp đơn, anh đã chuẩn bị ϮιпҺ thần để đương đầu với mọi chuyện cho dù ông Tài có đưa ra bất kỳ tình huống nào. Ông ấy là cha vợ chứ không có quyền quyết định toàn bộ sự nghiệp cũng như cuộc sống của anh được…
Hít một hơi thật sâu đầy l*иg ռ.ɠ-ự.ɕ, anh đẩy cửa bước vào, lễ phép:
– Con chào Ba…
Ngước đôi mắt nhìn anh không mấy thiện cảm, ông mỉa mai:
– Hóa ra anh vẫn còn nhớ tôi là cha vợ kia đấy…
– Ý Ba nói thế là sao? Nếu Ba không muốn con chào với tư cách Cha vợ theo gia đình, thì con xin chào giám đốc…
– Hừm…
Thấy ông Tài không nói gì mà chỉ Hừm một tiếng trong cổ họng. Hoàng Tùng bình tĩnh tiến lại gần đặt lá đơn xin nghỉ việc ngay trước mặt ông Tài rồi lễ phép:
– Báo cáo giám đốc, tôi xin nghỉ việc. Lý do muốn thay đổi môi trường làm việc và phát huy khả năng…
Anh chưa nói hết câu thì ông ta ᵭ.ậ..℘ tay xuống bàn quát:
– Môi trường làm việc ở đây thì sao hả? Anh đã được cân nhắc chức phó giám đốc chỉ là đang chờ quyết định, chẳng nhẽ anh vẫn chưa thỏa mãn hay sao? Hay anh muốn ngồi vào cái ghế của thằng già này thì mới chịu hay sao?..
Hoàng Tùng thấy mình bị tổn thương sau những câu nói cay đắng đó, nhưng anh cố gồng mình lên để chịu đựng. Giá như người đang ngồi trước mặt anh đây không phải cha vợ thì không biết anh sẽ làm gì. Cầm tờ đơn để vào vị trí cũ, anh lẳng lặng định quay ra nhưng không ngờ nghe ông Tài quát:
– Đứng lại…
Hoàng Tùng lùi lại hai bước rồi dừng lại, nhưng vẫn không nói gì mà có ý chờ đợi. Ông Tài thấy tình hình căng thẳng với con rể cứng đầu có vẻ không ổn, liền thay đổi chiến thuật chuyển cương thành nhu mà xuống giọng:
– Hôm nay Ba nói chuyện với con với tư cách hai người đàn ông. Con có thể nói thoải mái cho Ba biết vì sao mà con lại rời bỏ nơi này để ra đi…
Hoàng Tùng không trả lời, bởi anh đã trình bày từ trước. Anh muốn thay đổi môi trường làm việc và phát huy khả năng về chuyên môn của mình. Anh chỉ nói một lần chứ không nói lại lần hai, thấy con rể im lặng, ông Tài năn nỉ:
– Mong con nghĩ lại, con chính là cάпh tay phải của Ba, nếu con ra đi phục vụ cho tập đoàn khác thì chẳng khác nào chính Ba bị chặt đi cάпh tay phải. Con hãy vì gia đình mà suy nghĩ lại…
Hoàng Tùng nhìn ông Tài. Chính anh cũng hay cả nể nên trước đây ông ấy nói gì anh cũng nghe theo, sở dĩ anh muốn chuyển đi vì không muốn nghe những tiếng thì thầm sau lưng, rằng anh được như ngày nay chẳng qua cũng vì là con rể giám đốc mà thôi, chứ cũng không có tài cάп gì? Bây giờ anh lại nghe được câu chuyện của ông ta có liên quan đến Vũ Luân, thì anh bỗng thấy kinh tởm với bộ mặt đạo đức giả, ông ta vừa cҺửι đó nhưng lại chuyển sang mật ngọt được ngay đấy thôi.
Anh bỗng giật mình, việc ông ta muốn giữ anh lại có đúng như lời ông ta nói hay còn mục đích khác. Chợt nhớ đến Vũ Luân, anh thăm dò:
– Giám đốc muốn tôi ở lại làm cάпh tay phải cũa giám đốc? hay không muốn tôi sang bên tập đoàn X sẽ gặp Vũ Luân?
– Cái gì?
Nghe nhắc đến tên Vũ Luân, mặt ông Tài tái mét, hai mắt trợn ngược chứng tỏ ngạc nhiên tột độ. Hoàng Tùng thoáng ngạc nhiên, không hiểu chỉ một câu hỏi hết sức bình thường mà tại sao ông ấy lại ngạc nhiên đến thế? Nhưng thấy tình hình như vậy, dù sao ông ấy cũng là cha vợ, anh dìu ông nằm tгêภ ghế sofa rồi nhắn tin cho Thanh Hằng:
– Em sang phòng Ba có việc…
Nói xong anh lẳng lặng đi ra ngoài. Anh không muốn phải nghe thêm tiếng năn nỉ ỉ ôi, một khi lòng mình đã quyết. Anh muốn sang bên Tập đoàn X không chỉ vì nhu cầu cuộc sống mà anh còn phải giải thoát cho Bảo Hân khỏi tên Vũ Luân đầy bí ẩn kia nữa…