Thế thân – Chương 76

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

“Uyên Linh, cô ấy thường đến đây vào lúc nào hả bà?”

Đức Tùng cúi xuống hỏi nhỏ bà Mai. Bà hơi ái ngại không biết có nên nói thông tin về Uyên Linh cho Đức Tùng quá nhiều không. Thấy bà có vẻ khó xử Đức Tùng biết ý liền giải thích.

“Tôi biết bà đang lo giùm Uyên Linh. Bà sợ chúng tôi gặp nhau sợ bị tin đồn không hay chứ gì. Yên tâm! Sẽ không có ai dám tung tin đồn đâu. Tôi đảm bảo. Với lại chúng tôi đủ trưởng thành để biết phải làm gì mà. Không sao đâu”

“Cô ấy thường đến lúc 3 hoặc 4 giờ chiều. Trước lúc cậu chủ Đức Tuấn đi làm về”

“Trước lúc Đức Tuấn về ư?”

“Phải! Cô ấy không muốn đụng mặt với Đức Tuấn”

“Cô ấy nói vậy sao?”
Bà Mai khẽ gật đầu.
“Thường trước khi đến cô ấy thường gọi điện trước cho tôi, xem có ai ở nhà không rồi mới đến”
“Vậy ư? Thật khổ cho cô ấy. Ngay đến cả thăm ông nội cũng không được thoải mái nữa”
Đức Tùng có chút vui mừng. Trong đầu đang có những dự tính mới.
***

Đức Tuấn dừng xe cách cổng một khoảng xa vừa đủ để trong nhà không nghe thấy tiếng động cơ của xe ô tô. Anh bước xuống đi lại phái cάпh cổng, cúi đồng nhìn qua khe hổng. Uyên Linh và ông Nhân đang ngồi trò chuyện vui vẻ. Đức Tuấn cứ vậy đứng một hồi lâu.
“Anh làm gì ở đây?”
Tiếng một phụ nữ gọi từ đằng sau. Là Hồng Diễm đang đứng nhìn anh một cách kinh ngạc.
“À… Anh về thăm ông”
“Sao không vào nhà?”
“À… Anh chợt nhớ ra là còn có công việc chưa làm xong. Mình đi thôi”
Đức Tuấn dắt tay Hồng Diễm như người muốn chạy trốn. Hồng Diễm thấy Đức Tuấn đứng đây ngó ngó vào trong nhà mình đã thấy là lạ rồi. Tự nhiên gặp cô ta lại giật mình rồi đùng đùng dắt cô đi thì đúng là càng bất thường.

“Khoan đã!”
Hồng Diễm giật tay Đức Tuấn lại. Chạy lại chỗ cổng nhìn vào. Uyên Linh! Sắc mặt cô ta bỗng đổi sắc giận dữ.
“Hóa ra đây là lý do mà mấy ngày nay anh thường xuyên về trễ. Lại còn qua đêm ở đây phải không? Cô ta đúng là loại đàn bà hèn hạ mà. Bên ngoài thì tỏ ra thánh thiện, đàng hoàng, sau lưng lại giở trò mèo mả gà đồng. Tôi sẽ cho cô ta biết tay”
Hồng Diễm định xông lại bấm chuông của thì đã bị Đức Tuấn dùng lực kéo giật tay cô lại suýt ngã.

“Cô muốn gây chuyện gì nữa đây?”
“Tôi phải vạch trần bộ mặt thật của cô ta”
“Cô im ngay! Đi theo tôi”
“Tôi không đi”

Đức Tuấn túm chặt cổ tay Hồng Diễm lôi ra chỗ chiếc xe đang đỗ của mình cách đó khoảng vài chục mét. Hồng Diễm cố giãy giụa nhưng không cách nào thoát ra được bàn tay lực lưỡng và rắn chắc của Đức Tuấn.
“Buông tôi ra! Buông tôi ra! Anh điên rồi”
Hồng Diễm vừa bị lôi kéo đi vừa la hét ầm ĩ nhưng nhưng Đức Tuấn vẫn cố tình lôi cô ta đi, anh mở cửa xe rồi xô cổ ta thật mạnh ngồi vào ghế. Đóng chặt cάпh cửa rồi nhanh chóng lại bên cảnh cửa bên kia ngồi vào chỗ của mình, rồ ga lái xe thật nhanh.

Hồng Diễm bị Đức Tuấn đẩy vào ghế một cái khá mạnh nên có chút đau đớn. Hai tay bầm tím do bị túm chặt.
“Anh vì cô ta mà đối xử với tôi như thế sao?”
Đức Tuấn im lặng, tập trung lái xe.

“Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô ta. Tôi nhất định phải khiến cô ta phải nếm trải cảm giác đau khổ gấp bội tôi như thế này”
“Cô dừng ngay cái ý nghĩ điên rồ ấy đi. Tôi và cô ấy không có gì cả”
“Không có gì ư? Không có gì mà anh đứng nhìn cô ta chằm chằm. Còn bênh vực cô ta không muốn tôi làm tổn thương. Anh tưởng tôi là con ngu sao?”

“Tùy cô, muốn tin sao thì tin. Nhưng tôi cảnh cáo cô nếu cô dám làm gì cô ấy, tôi nhất định cũng sẽ không tha thứ cho cô”
“Anh dám?”
“Tốt nhất là cô nên ʇ⚡︎ự biết thân biết phận của mình. Đừng làm gì ngu ngốc vượt qua sức chịu đựng của tôi”

Đức Tuấn lấy hết sức bình tĩnh, cố gắng không kìm chế cơn tức giận.
“Dừng xe! Anh dừng xe lại cho tôi”
Hồng Diễm hét lên. Lần này thì Đức Tuấn không thể chịu đựng được cô ta nữa rồi. Anh bất ngờ dừng xe một cách đột ngột. Hồng Diễm chưa kịp chuẩn bị ϮιпҺ thần liền bị ᵭ.ậ..℘ đầu vào thành ghế chiếc, trán bị chảy xước rỉ ɱ.á.-ύ.
Đức Tuấn đứng mim, bật cửa xe ʇ⚡︎ự động, có ý để Hồng Diễm ʇ⚡︎ự xuống xe.
Hồng Diễm ngồi một lát để chờ xem hành động của Đức Tuấn như thế nào. Cô ta đang mong Đức Tuấn có chút hối lỗi với mình mà nói một câu xin lỗi để giữ cô ta lại.
“Xuống đi”

Đức Tuấn bất ngờ đuổi Hồng Diễm xuống xe làm Hồng Diễm tức phát điên.
“Anh…”
“Lập tức xuống xe cho tôi”
Hồng Diễm cay cú bước xuống xe ngay lập tức. Cô ta cũng không ngờ Đức Tuấn cạn tình cạn nghĩa như vậy. “Tất cả cũng chỉ tại cô ta”. Hồng Diễm nghiến răng, mắt trợn lên nghĩ đến Uyên Linh.
***

Uyên Linh vừa bước xuống xe thì bỗng nhiên có hai tên lưu manh ở đâu ập tới trước mặt. Uyên Linh chưa kịp kêu lên thì một tên đã ôm chầm lấy cô, bịt miệng cô lại bằng một chiếc khăn tay. Tên còn lại rút chìa khóa xe trong tay cô rồi lao vào xe cổ mở cửa khởi động máy. Tên kia cũng nhanh chóng bế Uyên Linh vào xe một cách gọn gàng chỉ trong giây lát. Lúc này trời cũng nhá nhem tối nên xung quanh khu vực này rất ít có người qua lại.
Chúng để xe Uyên Linh ở một bãi đất trống rồi vẫy một chiếc taxi chở đến khách sạn rồi tiến vào sảnh khách sạn dìu cô như một người say ɾượu. Một tên giả vờ lại chỗ tiếp tân đưa chứng minh nhân dân giả.
“Bạn tôi say quá không về được. Phiền cô sắp xếp cho một phòng để nghỉ ngơi”
Cô tiếp tân nhìn Uyên Linh có vẻ hơi ái ngại ngập ngừng. Tên còn lại trừng mắt dọa nạt.
“Cô còn nhìn cái gì, không mau đưa chìa khóa”
Cô tiếp tân có phần khϊếp sợ với thái độ hung hãn của tên kia nên lập tức đưa chìa khóa cho hắn ta.
***

“Thu Vân! Uyên Linh có đến đây không?”
Đức Tùng hỏi Thu Vân với vẻ lo lắng. Từ ngày được Đức Tùng giúp đỡ vụ tiền bạc với tên Bách, Thu Vân rất mang ơn Đức Tùng nên mỗi khi Đức Tùng hỏi gì về Uyên Linh cô đều nói thật. Quan hệ giữa cô và Đức Tùng khá tốt.
“Không có. Dạo này Uyên Linh không thường xuyên qua đây nữa. Tôi tưởng nó ở nhà cùng bố”
“Tôi vừa đến nhà nhưng không thấy. Về nhà ông nội cũng không thấy nốt. Gọi điện thoại thì không liên lạc được”
“Về nhà ông nội? Ý cậu là Uyên Linh đến nhà ông Nhân?”

“Vâng! Tôi tưởng chuyện này Uyên Linh đã nói với chị. Dạo gần đây cô ấy thường xuyên đến nhà để thăm ông”
“Vậy sao?”. Thu Vân hơi ngạc nhiên.
“Chuyện này nói sau đi. Chuyện cấp bách bây giờ là chị có biết Uyên Linh đang ở đâu không?”. Đức Tùng lòng dạ như lửa đốt, hối thúc Thu Vân.
“Muộn thế này rồi thì nó chỉ về nhà thôi chứ đi đâu được. Nhưng không có ở nhà. Vậy có thể đi đâu chứ?”
“Tóm lại, chị có biết Uyên Linh thường lui đến chỗ nào không? Ai là cô ấy thân thiết nhất?”
“Uyên Linh không có nhiều bạn thân. Hồi còn đi dạy nó rất thân với một người có tên là Ngọc Ngân. Nhưng người này thì tôi không biết nhà cũng không có số điện thoại”

Thu Vân cố nhớ lại những người mà Uyên Linh thường qua lại.
“Văn Thành! Cậu thử đến hỏi cậu ấy xem. Có thể cô ấy đang ở chỗ Văn Thành”
“Được! Cho tôi địa chỉ hay số điện thoại của anh ta cũng được”
“Số điện thoại thì tôi không có nhưng địa chỉ thì được”
Thu Vân đưa số nhà và địa chỉ của Văn Thành cho Đức Tùng. Cậu ta lập tức leo lên xe phóng đi.

Cửa nhà Văn Thành đóng im ỉm. Đức Tùng nhấn chuông một hồi vẫn không thấy ai ra mở cửa. Chắc là Văn Thành chưa về. Anh thường xuyên phải trực muộn, có khi còn ngủ lại ở Ьệпh viện nên không về.
“Cô ấy có thể đi đâu được chứ?”. Đức Tùng vò đầu bứt tai không thể nghĩ ra Uyên Linh đã đi đâu. Chợt có tiếng điện thoại reo. Đức Tùng tưởng có tin tức của Uyên Linh rút vội. Nhưng không phải. Là số điện thoại của một người anh em ngày xưa của Đức Tùng.
“Ê! Mày đến ngay khách sạn Kim Liên ngay đi. Tao thấy một đám lưu manh vừa đưa một cô gáι bị say xỉn hay ngất xủi gì đó lên phòng. Rất giống chị dâu mày, cô Uyên Linh gì đó”

“Cài gì?” Đức Tùng hét lên trong điện thoại, không kịp nói thêm câu nào với người bạn kia đã chạy vù đi một mạch.
“Cô… Một đám người vừa mới đưa một cô gáι hình như bị ngất xủi gì đó… Ở đâu?”
Người tiếp tân khách sạn trố mắt nhìn. Đức Tùng vừa nói vừa thở không rõ lời.
“Xin lỗi! Chúng tôi có thể giúp gì được quý khách ạ?”

“Cô gáι… Có một đám người vừa đưa một cô gáι vào đây”
“Xin lỗi quý khách! Chúng tôi không thể tiết lộ thông tin của khách hàng”
“Nếu cô không khai ra, tôi sẽ báo cα̉пh sάϮ vì các cô đang tiếp tay cho một vụ ๒.ắ.t ς-.ó.ς đấy. Nghe rõ chưa?”
Đức Tùng dường như hét toáng lên. Mấy người tiếp tân khác nhìn nhau. Một cô vội gọi điện thoại cho quản lý khách sạn. Một lát sau đã có người đến.
“Xin lỗi! Anh cần gì?”
“Có một đám người ๒.ắ.t ς-.ó.ς chị dâu tôi vào đây. Tôi cần biết phòng họ ở đâu ngay lập tức”

Anh quản lý nhìn cô tiếp tân ra lệnh. Cô liền đưa chìa khóa cho Đức Tùng.
“Có hai người đàn ông đưa một phụ nữ vào đây. Họ nói cô ta uống say nên cần nghỉ ngơi tại khách sạn”

Chưa nói dứt lời Đức Tùng đã giật ngay chìa khóa của cô tiếp tân rồi chạy một mạch lên tầng 2. Người quản lý và 2 bảo vệ cũng chạy theo sau để kịp thời hỗ trợ.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77