Thế thân – Chương 230

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

Một tuần sau đó, Ý Lan xuất viện. Bà nội Ngô ngỏ ý muốn đưa cháu gáι mình về nhà cho tiện chăm sóc. Ban đầu Đức Tùng cũng tỏ ra hơi ngần ngại vì như vậy có làm phiền bà quá không. Tuy nhiên bà nội Ngô lại nhất quyết muốn đem Ý Lan về nhà. Miệng nói là muốn được ʇ⚡︎ự tay chăm sóc cháu nhưng thực chất là bà ta sợ Ý Lan sẽ để lộ sơ hở trong quá trình chăm sóc trẻ sơ sinh. Đức Tuấn đành miễn cường đồng ý.

Mỗi chiều sau khi tan làm anh đều đến thăm con trai một lúc, tối lại trở về nhà mình ngủ. Có vài lần Ý Lan cố ý nài nỉ anh ở lại ngủ cùng nhưng Đức Tuấn lại không muốn. Bà nội Ngô được thể càng nói Đức Tuấn nên về, không nên ở lại đây ban đêm vì tiếng trẻ con khóc sẽ khó ngủ.

Đức Tùng thấy Đức Tuấn ngày nào cũng đi thăm con trai về cũng muốn đến xem mặt đứa cháu kia của mình thế nào nhưng lại không muốn đến nhà Ý Lan.

Đức Tuấn vừa trở về nhà đã thấy Đức Tùng đang ngồi chờ ở phòng khách.

“Thế nào? Thằng bé hôm nay có khỏe không?”

“Ừm! Như mọi hôm thôi”

“Anh có chụp hình nó không đó? Mau đưa tôi xem”

Đức Tuấn móc điện thoại mở đến mục hình ảnh rồi uể oải đưa cho Đức Tùng “Đây cậu xem đi”

Đức Tùng háo hức cầm lấy điện thoại mở hình ảnh của đứa trẻ ngắm nghía một lúc “Chà chà, trông cũng đẹp trai đó nhỉ”

Đức Tùng lướt lướt tгêภ điện thoại rồi tủm tỉm cười “Hay gọi cô ta về đi anh”

“Hả?” Đức Tuấn ngạc nhiên “Không phải cậu và cô ta không ưa nhau sao? Sao lại muốn cô ta dọn về đây?”

“Ai muốn gặp cô ta chứ! Là em muốn gặp mặt cháu trai của mình thôi”

Đức Tùng vừa nói ánh mắt vừa ánh lên những tia hạnh phúc. Lây rồi trong nhà không có tiếng trẻ con nên anh cũng rất muốn nhìn thấy đứa trẻ.

“Bà cô ấy muốn giữ lại ít ngày để tiện chăm sóc”

“Hay anh nói để đứa trẻ về nhà chúng ta còn cô ta cứ ở luôn bên ấy thì càng tốt”

“Cậu nói cái gì vậy? Cô ta là mẹ nó đấy. Trẻ con mới sinh không thể tách mẹ được”

“Vậy phải làm thế nào nhỉ? Tôi chỉ mong cô ta bỏ lại đứa trẻ rồi biến mất đi đâu thì đi”

“Cậu muốn gặp nó thế sao không đến thăm nó đi”

“Đến nhà cô ta à? Anh tưởng tôi điên sao?”

Đức Tùng hự nhẹ một cái rồi lại chăm chú lướt điện thoại ngắm nghía thằng cháu cưng của mình “Không sao! Chú sẽ chờ cháu. Chỉ mấy ngày nữa thôi mà. Phải không?” Cậu ta lại nói lảm nhảm một mình mặc kệ Đức Tuấn đang nhìn mình cười ૮.ɦ.ế.ƭ giễu.

***

“Bà con phải về nhà thôi”

Ý Lan sốt ruột nói với bà.

“Sao vội vậy? Còn chưa hết một tháng”

“Nhưng con ở đây bí bách lắm”

“Ở nhà mình còn bí bách nữa sao? Bà có làm phiền gì con đâu. Đứa trẻ thì đã có người giữ. Con chỉ việc ăn rồi ngủ. Rãnh rỗi thì lại lên ๓.ạ.ภ .ﻮ… Có điều gì làm con không hài lòng chứ?”

“Chính vì rảnh quá mới sinh ra chán nản đó. Cả ngày hôm nay Đức Tuấn còn chưa đến thăm con”

Ý Lan bực bội nói. Cuối cùng thì cô ta cũng chịu nói ra lý do khiến mình muốn trở về nhà chồng. Không phải vì ở với bà bí bách cũng chẳng phải chán nản mà vì không thường xuyên được gặp Đức Tuấn khiến cô ta khó chịu. Ngày nào sau khi tan làm, Đức Tuấn cũng sẽ ghé qua thăm con trai. Nhưng hôm nay đã chiều muộn không thấy Đức Tuấn đến nên Ý Lan cảm thấy rất lo lắng không yên tâm trong lòng. Lúc nào cũng thấp thỏm việc mình không có bên cạnh sẽ khiến Đức Tuấn nghĩ đến người phụ nữ khác.

“Hóa ra là vì chuyện này sao? Nhưng con nên nhớ, nếu con dọn về nhà ấy thì phải ʇ⚡︎ự mình chăm sóc đứa trẻ như một người mẹ. nếu không Đức Tùng và người nhà cậu ta sẽ nghi ngờ con đó”

“Chuyện đó…bà không cần lo lắng. Con ʇ⚡︎ự biết cách sắp xếp. Ngày mai con sẽ dọn về nhà” Ý Lan kiên quyết mặc kệ lời khuyên ngăn của bà nội.

“Vậy thì tùy cháu”

Bà nội Ngô có chút bực mình không muốn nói chuyện với Ý Lan nữa, đằng nào thì cô ta cũng chẳng nghe lời mình. Bà nội Ngô trút sữa trong hộp ʇ⚡︎ự tay pha cho Đức An rồi lắc lắc cho tan hết lại gần thằng bé.

“Nếu muốn dọn về nhà thì hãy tập cho nó uống sữa đi”

Bà nội Ngô díu vào tay Ý Lan bình sữa đang còn ấm nóng rồi đứng dậy bỏ ra ngoài.

“Bà…cái này…”

Ý Lan tấm tức giơ bình sữa định đưa cho bà nội mình thì bà đã nhanh chân đứng dậy đi mất.

Đức An nhìn theo bình sữa đã được pha, mắt sáng lên ê a đòi uống.

“Muốn uống sao?” Ý Lan nhìn thằng bé.

Nó hé miệng ᵭ.ậ..℘ tay ᵭ.ậ..℘ chân xuống giường ê a.

“Được được! từ từ mẹ sẽ cho con uống ngay bây giờ”

Ý Lan cúi xuống bỏ núm Ꮙ-ú giả vào miệng thằng bé. Động tác тһô Ьạᴏ khiến nó khó chịu không chịu bú khóc ré lên.

“Sao vậy? Không muốn mẹ cho bú sao?”

Ý Lan lại càng đẩy mạnh hơn chiếc núm Ꮙ-ú vào sâu trong vòm họng Đức An. Thằng bé đau đớn liền khóc to hơn.

“Có chuyện gì vậy ạ?” Người Ꮙ-ú nuôi hσảпg hốϮ chạy vào phòng Ý Lank hi nghe tiếng khóc rống riết của thằng bé.

“Cô xem! Nó không chịu để tôi cho bú. Đút núm Ꮙ-ú này vào miệng mà nó cứ khóc ré lên”

Ý Lan vừa nói vừa diễn tả động tác cho bú của mình. Người Ꮙ-ú nuôi tái mặt liền hiểu ra vấn đề vội nói “Cô chủ! Không được cho vào miệng sâu quá nó sẽ đau mà không chịu bú.

Vừa nói người Ꮙ-ú nuôi vừa bế thằng bé lên. Một tay đỡ đầu nó một tay nhẹ nhàng đặt núm Ꮙ-ú giả vào miệng nó dỗ dành. Thằng bé nhìn người Ꮙ-ú nuôi, nét mặt có phần đỡ hoảng sợ ngoan ngoãn nút lấy phần sữa trong bình một cách ngon lành.

“Đưa đây! Tôi làm thử” Ý Lan thấy vậy định giành bình sữa tгêภ tay bà Ꮙ-ú cho Đức An bú thử.

“Cô chủ cứ để tôi làm cho”

“Tôi phải học cho nó bú. Ngày mai tôi sẽ dọn về nhàn mình rồi”

“Hả? Cô không ở đây nữa sao?”

Bà Ꮙ-ú nuôi có vẻ hốt hoảng và hụt hẫng. Bà thực sự không muốn rời xa đứa bé này. Mới nuôi nó chưa đầy một tháng nhưng bà rất có cảm tình với nó. Tất cả mọi việc từ chăm sóc, ăn ngủ, vệ sinh, cho uống sữa…đều một tay bà làm. Thỉnh thoảng thì bà nội Ngô có làm thay bà cho uốngj sữa khi bà bận việc gì đó. Đây là một người phụ nữ đã đứng tuổi được bà nội Ngô thuê làm Ꮙ-ú nuôi do bác sĩ Trần giới thiệu cho.

Bà Ꮙ-ú nuôi không biết rằng, Đức An không phải con trai của Ý Lan. Nhưng cách cô ta đối xử với đứa trẻ khiến bà cảm thấy rất xót xa thay cho nó. Ý Lan dường như chẳng có tý trách nhiệm gì của một bà mẹ. Cả ngày chỉ ăn chơi ngủ nghỉ. Thậm chí ban đêm cũng không ngủ cùng con. Đức An được bà nội Ngô sắp xếp cho ngủ phòng riêng để Ý Lan có không gian ngủ cho thoải mái. Thằng bé chưa kịp nhận đủ hơi ấm của mẹ ruột thì đã bị mẹ vứt bỏ. Đến người nhận nó về làm con nuôi cũng hắt hủi nó. Đêm đến, nó hay bị giật mình quấy khóc. Chỉ có bà Ꮙ-ú là người Ϯộι nghiệp liền chạy vào phòng nó dỗ cả đêm. Có khi còn ôm nó để nó ngủ đến sáng. Đức An chỉ được chuyển đến phòng của Ý Lan vào buổi chiều, khi mà Đức Tuấn chuẩn bị đến thăm con trai nhằm che mắt anh. Chính vì vậy, đối với đứa trẻ này, bà coi nó như con cháu mình vậy. Khi nghe thấy Ý Lan nói sẽ chuyển về nhà chồng khiến bà không khỏi hụt hẫng.

“Cô có thể ʇ⚡︎ự mình chăm sóc cho Đức An được không?”

“Đương nhiên là một mình tôi thì không thể nào chăm sóc nó được. Bà phải theo tôi đến ở cùng. Nhưng về nhà bên ấy không giống bên này. Tôi không thể hoàn toàn thoái thác nó cho bà. Thỉnh thoảng tôi vẫn sẽ ʇ⚡︎ự tay chăm sóc nó. Ví dụ như khi cho nó uống sữa như thế này”

Bà Ꮙ-ú nuôi vừa nghe xong thì vui mừng hớn hở ra mặt. Vậy là bà sẽ không phải xa đứa trẻ.

“Được rồi! Vậy để tôi hướng dẫn cô chủ cho Đức An uống sữa”

Nói rồi vội cầm bình sữa lặp lại động tác cho núm Ꮙ-ú giả vào miệng Đức An một cách nhẹ nhành.

“Thế này này, đến đây thì dừng lại được rồi. Trẻ sẽ không thấy khó chịu nữa. Đấy cô thấy chưa, Đức An rất chịu hợp tác”

“Đưa tôi”

Ý Lan học theo bà Ꮙ-ú cho từ từ núm Ꮙ-ú vào miệng Đức An rồi bắt đầu để nó ʇ⚡︎ự cảm nhận bú mớm.

“Được rồi! cứ vậy nhé! Khi nào cần việc gì cứ gọi tôi là được”

Ý Lan sinh xong đương nhiên không thể ʇ⚡︎ự cho con bú sữa mẹ được vì cô hoàn toàn không có thai. Để giấu kín chuyện này cô đã bàn bạc với bác sĩ nói rằng, Ý Lan bị tắc tia sữa không thể thông được. Vì vậy cô buộc phải uống tђยốς tiêu sữa để chống sung ʋιêм. Từ đó gây ra hiện tượng mất sữa hoàn toàn. Lý do này xem ra rất hợp lý và cũng khiến Đức Tuấn hoàn toàn tin sái cổ không chút nghi ngờ.

Sáng hôm sau Ý Lan nhắn cho Đức Tuấn chỉ một câu là mình sẽ dọn về nhà mà không chịu báo trước. Lúc cả hai đã đi làm rồi thì Ý Lan mới rục rịch chuyển đến khiến cho chị giúp việc cũng không kịp chở tay, đành dọn dẹp qua loa căn phòng ở của cô trước kia.

Đi theo Ý Lan còn có bà Ꮙ-ú nuôi đang bế Đức An dỗ dành. Ý Lan sắc mặt rất tốt, chẳng có gì thay đổi so với lúc mang thai cả. Điều này đương nhiên không gây bất ngờ gì đối với chị giúp việc vì chị ta biết Ý Lan chẳng có thai đứa trẻ nào cả. Chị chỉ nhìn lén Ý Lan rồi lại cun cút làm theo những gì cô ta chỉ đạo, không dám hé môi nửa lời sợ mang vạ vào thân.

Đồ sơ sinh của Đứa trẻ được đặt hết bên phòng Ý Lan. Nếu lúc ở nhà bà nội Ngô thì đồ đạc của nó được để riêng một phòng của nó. Nhưng về đây rồi sẽ phải khác đi. Đức An được ngủ cùng phòng với mẹ. Một chiếc giường nhỏ cùng chiếc nôi xinh xắn được đặt cạnh giường của Ý Lan.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77