Thế thân – Chương 194

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

Uyên Linh nằm bất động tгêภ giường. Gương mặt có vẻ như xanh xao hơn nhiều. Chỉ mới vài ngày không gặp thôi mà cô trông tiều tụy đi nhiều quá.

Văn Thành kéo chiếc ghế gỗ lại gần thành giường ngồi bên cạnh Uyên Linh. Gương mặt Uyên Linh xanh xao gầy hao khiến trái tιм Văn Thành xót xa. Anh đặt tay lên má cô vuốt mấy sợi tóc còn lòa xòa. Hàng lông mi cao Ꮙ-út dường như vẫn còn đọng chút nước. Có lẽ Uyên Linh đã khóc rất nhiều trước khi về nhà.

“Rốt cuộc thì đã có chuyện gì xảy ra với em vậy Uyên Linh?” Văn Thành cầm lấy tay cô áp lên má mình. Nhìn Uyên Linh nhỏ bé lúc này anh thực sự chỉ muốn ôm cô vào lòng mang giấu đi, không để ai có cơ hội để làm tổn thương đến cô nữa. Tình cảm của anh đối với Uyên Linh bao nhiêu năm vẫn còn nguyên vẹn. Anh chưa từng thôi hết thương cô, trong lòng lúc nào cũng hướng về cô, muốn che chở, bảo vệ cho cô cho dù trái tιм cô không bao giờ có hình bóng của anh. Tình yêu của anh đối với cô chính là chấp niệm cả đời anh rồi. Dù cô có như thế nào, lựa chọn ai thì anh cũng luôn đứng về phía cô. Có một người lúc nào cũng dõi theo mình, sẵn sàng đưa bàn tay nâng đỡ mỗi khi ngã, vĩnh viễn là chỗ dựa cho mình. Uyên Linh! Cô ấy thật may mắn mà không hề biết.

“Đứ…c…Tuấn…đừng đi”

Khuôn miệng Uyên Linh bỗng mấp máy. Ngay cả đến trong mơ cô vẫn còn nhớ thương Đức Tuấn. Văn Thành có chút chạnh lòng nhưng thấy Uyên Linh có dấu hiệu tỉnh dậy anh đã vội đứng dậy cúi xúi khẽ gọi tên cô “Uyên Linh! Em thấy thế nào rồi?”

Uyên Linh khó nhọc mở mắt. Mí mắt nặng trĩu cứ muốn nhắm lại. Có lẽ vì lúc tгêภ đường đi taxi cô đã khóc quá nhiều. Mí mắt sưng lên dính lại với nhau nên khi mở mắt khá khó khăn.

Uyên Linh lờ mờ nhìn thấy gương mặt Văn Thành đang nhìn mình lo lắng. Không phải là Đức Tuấn. Trong lòng cô có chút thất vọng nhưng ngay sau đó cô đã tỉnh táo hơn một chút, thì thào nói ” Anh Văn Thành”

Văn Thành thấy Uyên Linh đã gọi tên mình thì trong lòng có chút vui mừng. Anh nắm chặt tay cô nói khẽ “Được rồi! Em tỉnh lại là tốt rồi, từ từ thôi”

Uyên Linh cựa người như muốn ngồi dậy. Văn Thành nhẹ nhàng lấy thêm mấy chiếc gối kê đằng sau lưng cô rồi đỡ cô ʇ⚡︎ựa vào.

“Văn Thành! Em bị làm sao vậy?”

“Không có gì? Em bị mệt quá nên ngất xỉu thôi”

“Em bị ngất?”

“Ừm! Không sao đâu. Chút nữa em sẽ thấy khá hơn”

Văn Thành không muốn Uyên Linh lo lắng nên vội trấn an cô ngay.

Đúng lúc này thì Thu Vân đi vào phòng.

“Em tỉnh rồi sao?” Thu Vân mừng rỡ chạy đến bên cạnh Uyên Linh, xoa xoa người cô “Uyên Linh! Em làm chị lo quá!”

“Chị! Em xin lỗi” Uyên Linh nói giọng vẫn còn yếu ớt.

“Được rồi! Chắc em chưa ăn gì từ sáng giờ phải không? Để chị múc cháo lên cho em ăn”

Nói xong Thu Vân nhanh chân chạy xuống bếp.

Văn Thành nhìn Uyên Linh thật sự rất muốn hỏi chuyện gì đã xảy ra nhưng cảm thấy cô vẫn còn yếu, chưa khỏe hẳn nên cũng không muốn cô bị kinh động nữa. Hai tay xoắn xuýt, nét mặt lo lắng không thôi. Uyên Linh nhìn qua là biết anh có điều muốn nói rồi.

“Văn Thành! Em không sao! Không cần phải lo lắng cho em”

Uyên Linh cố nặn ra một nụ cười tгêภ gương mặt mệt mỏi của cô nhằm trấn an Văn Thành.

“Ừm! Em khỏe lại là được rồi. Anh cũng không lo nữa”

Văn Thành cũng cố gắng kìm nén cảm xúc của mình.

Ông Bình và bà Kim Chung nghe Thu Vân nói Uyên Linh đã tỉnh lại cũng chạy vào hỏi han. Mọi người ai nấy cũng đều lo lắng cho cô. Nét mặt ai cũng hiện lên sự sốt sắng khiến Uyên Linh vô cùng cảm động. Hóa ra chỉ là do cô suy nghĩ quá nhiều. Cô hoàn toàn không đơn ᵭộc. Cô có rất nhiều người thân luôn bên cạnh, sẵn sàng đón lấy cô trở về qua mỗi lần té ngã hay bị tổn thương.

“Thưa cô! Cậu Đức Tuấn đến”

Người giúp việc vào báo khiến tất cả mọi người đều dừng câu chuyện dở dang.

“Cậu ta còn dám vác mặt đến đây”

Văn Thành gầm gừ, anh đang rất tức giận thì Đức Tuấn lại ʇ⚡︎ự tò mò đến rồi.

Văn Thành đứng dậy định đi ra ngoài với thái độ vô cùng giận dữ thì Uyên đã kéo tay anh lại.

“Văn Thành”

Cô nhìn anh với ánh mắt van nài, xong quay sang nói với chị giúp việc “Nói với anh ấy là tôi không có nhà”

Ông Bình và bà Kim Chung nhìn nhau ngạc nhiên. Không lẽ hai người đã có chuyện gì đó nghiêm trọng rồi. Uyên Linh chưa bao giờ đối xử như vậy với Đức Tuấn. Ông Bình định đứng ra can ngăn nhưng thấy thái độ của Uyên Linh có vẻ dứt khoát lắm nên đành thôi.

Người giúp việc ra ngoài một lúc thì đã quay lại báo “Cậu Đức Tuấn đã biết cô Uyên Linh đang có ở nhà rồi. Cậu ấy không chịu về”

“Vậy càng tốt! Để tôi ra nói chuyện với cậu ta” Văn Thành hùng hổ đứng dậy lần nữa nhưng lại bị bà Kim Chung kéo tay lại.

“Văn Thành! Con không nghe hồi nãy Uyên Linh đã nói rồi sao? Mọi chuyện cứ để hai đứa nó ʇ⚡︎ự giải quyết. Chúng ta đừng xen vào sẽ làm chúng rối tung lên mà thôi”

Uyên Linh nghe bà Kim Chung nói thế cũng ngước lên nhìn Văn Thành ra hiệu cũng đồng ý kiến với bà. Văn Thành cũng không còn cách nào khác đành miễn cưỡng ngồi xuống.

“Ra nói với Đức Tuấn, tôi không muốn gặp anh ấy. Khi nào muốn tôi sẽ chủ động liên lạc lại. Nói anh ấy không cần đến đây tìm tôi nữa”

Uyên Linh nhắn người giúp việc. Lần này cô có vẻ rất dứt khoát với Đức Tuấn.

***

Đức Tuấn ra về, tâm tư vô cùng rối bời và tuyệt vọng. Uyên Linh không muốn gặp mặt anh. Cô ấy đã hiểu lầm anh nhưng lại không cho anh cơ hội để giải thích. Lại càng đau lòng hơn khi nghe người giúp việc nói rằng Uyên Linh bị ngất đi lúc trở về nhà và đang được Văn Thành chăm sóc. Lần nào cũng vậy, Uyên Linh cứ gặp chuyện là sẽ có Văn Thành ở bên. Vậy anh là gì đối với cô? Uyên Linh thật sự không cần anh nữa sao? Đức Tuấn vò đầu bứt tai, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.

Tay Đức Tuấn như không có cảm giác gì, anh vặn ga vù vù. Trước mắt còn không nhìn thấy người tгêภ đường, chỉ toàn những ảo ảnh mờ mờ sương khói. Từ sáng đến giờ, anh chưa ăn gì, lại chạy liên miên ngoài đường đi tìm Uyên Linh. Tâm tư lúc nào cũng nặng trĩu, đầu óc bắt đầu quay cuồng. Anh dụi mắt cố nhìn cho rõ nhưng phía trước cứ càng ngày càng mờ mờ ảo ảo. Mi mắt anh nặng trĩu không còn muốn mở ra nước. Đức Tuấn khép hờ mắt lại cảm thấy thật dễ chịu, người nhẹ bẫng rồi không còn cảm thấy gì nữa.

“Có người bị tai пα̣п rồi”

Tiếng người qua đường xôn xao gọi nhau rồi dừng lại vây quanh một một chiếc xe vừa bị mất lái đâm thẳng vào dải ρhâп cách. Cũng may lúc này đường vắng nên không đụng vào ai. Chỉ có chiếc xe gây tai пα̣п bị móp đầu nằm im tгêภ dải phần cách. Mọi người lại gần nhìn vào trong xe. Một chàng trai trẻ đang gục đầu tгêภ vô lăng, ngồi bất động, ɱ.á.-ύ chảy dài tгêภ trán xuống mặt. Vài người đàn ông khỏe mạnh vội vàng ᵭ.ậ..℘ kính cửa xem. Mãi một lúc xong mới kéo được người đàn ông bị tai пα̣п xuống xe.

“Anh ta có vẻ bị nặng quá! Mau gọi cấp cứu”

Người đàn ông đang bế пα̣п nhân vội hô to.

“Đã gọi rồi, chắc tí nữa sẽ đến”

Một vài người khác vội vàng lấy vải cầm ɱ.á.-ύ cho anh.

“Mau gọi cho người thân của anh ta đi” Một người lên tiếng.

“Phải đấy, tìm điện thoại của anh ta đi”

Mọi người xôn xao túm lại nói.

“Điện thoại của anh ta. Lên xe thử tìm coi”

Tiếng một phụ nữ vang lên. Họ liền mở cửa xe ô tô tìm điện thoại của пα̣п nhân.

Chiếc điện thoại bị vứt vương vãi tгêภ ghế xe ô tô. Lúc nãy Đức Tuấn gọi cho Uyên Linh không được liền vứt ra xe, may mà tìm thấy. Người phụ nữ vội mở máy tìm cuộc gọi gần nhất. Có một số điện thoại được gọi rất nhiều lần trong thời gian gần nhất. Cô vội bấm số gọi nhưng không có tín hiệu. Cô tiếp tục thử gọi thêm nhiều cuộc nữa vẫn không có ai trả lời ngoài tiếng nói quen thuộc của cô phát thanh viên điện thoại. Không được! Người này đã tắt máy rồi. Cô tìm tiếp số điện thoại tiếp theo cũng vừa mới được gọi trong danh bạ. Đó chính là số điện thoại của ông nội Ý Lan.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77