Thế thân – Chương 185

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

Đức Tuấn chẳng chút ngần ngại bấm số điện thoại của ông nội Ý Lan. Chỉ có ông mới có thể khuyên nhủ và đưa cô ta đi được ra khỏi nhà anh lúc này.

“Ông! Ý Lan đang ở nhà cháu”

“Trời đất! Mọi người đang loạn lên vì nó đây. Cháu bảo nó về ngay nhé! Nó đi từ tối đến giờ không nói với ai cả”

Ông nội Ý Lan thở phào khi nghe tin Đức Tuấn báo tin cô đang ở đây. Lúc mới về ông đã nghe nói có có chuyện Ý Lan vì tin kết hôn của Đức Tuấn mà nổi loạn rồi. Bà nội cô có nói lại với ông chuyện này. Ông cũng đang định gặp cô để khuyên nhủ nhưng lại không thấy. Hóa ra là cô đã đến gặp Đức Tuấn.

“Ông à! Có lẽ ông phải đích thân đến đưa cô ấy về thôi ạ”

“Sao vậy? Nó lại phiền cháu sao?”

Đức Tuấn có vẻ ngập ngừng không nói gì. Ông nội Ý Lan dường như cũng cảm thấy Đức Tuấn khó xử nên liền đồng ý đến đón cháu mình.

Ý Lan sau một hồi làm loạn thấy Đức Tuấn có vẻ dịu dàng hơn nên không cũng im lặng không nói gì thêm nữa, ngoan ngoãn ngồi tгêภ ghế cùng Đức Tuấn.

15 phút sau thì có tiếng chuông cửa reo, chị giúp việc lật đật chạy ra mở cửa.

“Ông nội” Ý Lan vừa thấy ông nội mình liền kêu lên.

“Ý Lan, mình về thôi”

“Không cháu không về! Cháu muốn ở lại đây với Đức Tuấn. Cháu sẽ kết hôn với anh ấy”

Ý Lan xua tay nhất định không chịu về.

“Ý Lan, sao cháu lại trở nên như vậy chứ? Đây là nhà của Đức Tuấn, cậu ấy cũng cần nghỉ ngơi. Cháu mau theo ông về đi. Có chuyện gì mình sẽ bàn bạc lại, được không?”

Ông nội Ý Lan nhẹ nhàng khuyên nhủ. Ý Lan đang bị kích động mạnh nên cần thật nhỏ nhẹ mới được.

“Ý Lan, nào ngoan về nhà thôi. Ngày mai chúng ta sẽ đến đây nói chuyện tiếp”

Vừa nói ông vừa háy mắt với Đức Tuấn ra hiệu cho anh hợp tác với mình.

“Đúng đấy, Ý Lan, cô mau về đi, ngày mai gặp lại”

Ý Lan ngơ ngác nhìn hai người họ. Cảm giác giống như họ đang nói thật vậy. Tâm trạng cũng dịu bớt phần nào. Cô khẽ gật đầu rồi đứng dậy.

“Đức Tuấn! Ngày mai em sẽ đến tìm anh”

Cô quay lại nói với Đức Tuấn. Anh không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu tạm thời để trấn an cô. Lúc này mọi lời nói phản ứng lại với ý muốn của Ý Lan đều vô tác dụng. Trước tiên cứ ổn định tâm lý cho cô ta nghe lời đi về trước đã.

Ông nội Ý Lan thấy cô ta có vẻ như dần lấy lại bình tĩnh rồi mới quay lại nói với Đức Tuấn.

“Đã làm phiền cháu rồi”

Đức Tuấn cúi đầu chào ông xong ngước mặt lên trời thở dài. Thật cũng không biết phải xử lý việc của Ý Lan như thế nào cho trọn vẹn đôi đường nữa. Vấn đề càng ngày càng trở nên rắc rối rồi.

Đức Tuấn lẳng lặng đi vào phòng mình. Trước khi đến phòng của anh còn phải đi qua phòng của Đức Tùng nữa.

Vừa nghe thấy tiếng bước chân nặng nề đi qua, Đức Tùng biết ngay là Đức Tuấn nên bước ra gọi khẽ:

“Đức Tuấn! Có thể nói chuyện với em một lát được không?”

Đức Tuấn thấy Đức Tùng đã mở sẵn cửa chờ mình rồi nên cũng không nỡ bước chân đi qua. Với lại, anh thật sự cũng muốn nói chuyện với ai đó để giải tỏa tâm lý đang căng thẳng như dây đàn của mình.

“Ừm” Đức Tuấn gật đầu rồi từ từ đi vào phòng của Đức Tùng.

“Anh ngồi đi” Đức Tùng có vẻ khách sáo.

“Có chuyện gì sao?”

“Em… xin lỗi anh vì chuyện hôm trước khi chưa hiểu chuyện gì đã vội trách anh”

“Thôi bỏ đi! Anh cũng đâu để tâm đến chuyện đó đâu”

“Còn chuyện đó…” Đức Tùng ấp úng “Chuyện…anh kết hôn với Uyên Linh, ngày mai rồi sao?”

“À, chuyện này anh cũng quên nói với em. Ngày mai anh và Uyên Linh sẽ đến tòa án đăng ký kết hôn”

“Nếu như vậy được thì thật tốt! Mừng cho anh và Uyên Linh cuối cùng cũng được ở bên nhau rồi”

Đức Tùng nói giọng có vẻ như chứa nhiều tâm sự lắm. Dù gì thì Uyên Linh cũng là người mà cậu thầm thương trộm nhớ. Bây giờ đã chính thức thuộc về người khác làm sao có thể tránh được tâm trạng có chút chạnh lòng này.

“Anh phải đối xử thật tốt với cô ấy. Uyên Linh! cô ấy đã chịu khổ nhiều rồi”

“Anh biết rồi. Anh sẽ không để cô ấy chịu thiệt thòi thêm nữa. Cảm ơn em đã chúc phúc cho anh”

Đức Tuấn quay lại nhìn Đức Tùng. Anh biết Đức Tùng đã phải ᵭấu tranh nhiều lắm mới có thể nói lên lời chúc mừng như vậy. Tình cảm của cậu dành cho Uyên Linh không phải là anh không biết. Nhưng Đức Tùng bây giờ cũng không còn ngông cuồng như xưa nữa. Cậu biết tiết chế hơn lời nói và cả cảm xúc của mình, đã trưởng thành và chín chắn hơn rất nhiều rồi. Đức Tuấn thấy như thế cũng là mãn nguyện lắm.

“Có một chuyện anh vẫn còn lăn tăn trong lòng lắm. Chuyện của Ý Lan. Cô ta càng ngày càng trở nên đιêи ¢υồиɢ không giống như trước kia nữa. Anh chỉ sợ cô ta không kiềm chế được lại đến làm phiền Uyên Linh thôi”

“Em cũng định nói chuyện với anh về vấn đề này. Cái cô Ý Lan đó đúng là không bình thường chút nào. Càng ngày cô ta càng trở nên ngông cuồng hết nói nổi. Anh cũng không nên nhượng bộ cô ta làm gì. Cô ta sẽ càng làm càn mà thôi”

Đức Tùng tỏ ý không hài lòng với cách xử sự quá mềm mỏng của Đức Tuấn đối với Ý Lan. Anh thấy ngứa mắt vì cứ để cô ta làm càn làm quấy lên như vậy. Nếu cứ để cô ta lộng hành như thế, chắc chắn sẽ còn tìm đến Uyên Linh làm phiền. Chuyện này dễ xảy ra lắm. Đức Tùng không thể chấp nhận một việc vô lý như vậy được. Bất cứ ai cũng không có quyền đụng vào Uyên Linh, làm tổn thương cô. Kể cả cô ta.

“Haiz! Em không hiểu đâu” Đức Tuấn thở dài có vẻ rất phiền muộn về vấn đề này lắm.

“Ý Lan vốn có Ьệпh hen suyễn trong người, không thể để cô ra ҳúc ᵭộпg quá mạnh được. Hơn nữa, cả cô ấy và ông bà nội đều có ơn với anh. Cũng không thể nào đối xử tuyệt tình như thế được”

“Anh! Chuyện này đâu có liên quan đến ơn huệ gì đâu chứ? Chuyện họ giúp đỡ anh, em thừa nhận. Nhưng anh cũng sẽ trả ơn họ bằng cách khác rồi mà. Đâu có thể lấy chuyện tình cảm ra để đền ơn được. Chuyện này anh phải rõ hơn em chứ?”

“Đương nhiên là anh hiểu. Nhưng Ý Lan, cô ta ʇ⚡︎ự dưng bỗng trở nên nổi loạn như vậy, nếu cứ làm căng e là…”

Đức Tuấn nghĩ đến tình trạng của Ý Lan lúc này cũng có chút ái ngại thật. Cô ta vốn không được như bình thường rồi. Lỡ làm gì đó ảnh hưởng đến cô ta, quả thực có chút không nỡ.

“Anh nói vậy là sao? Không lẽ anh cũng thích cô ta thật sao?”

“Em đang nói cái gì vậy? Anh mà thích cô ta ư? Sao có thể!”

“Rõ ràng là anh đang bênh vực cô ta”

“Anh bênh vực cô ta hồi nào chứ?”

“Anh vừa nói cô ta có Ьệпh gì đó không nỡ làm tổn thương đến cô ta đấy thôi”

“Đức Tùng! Em đừng có suy diễn lung tung được không? Sao chuyện đó lại liên quan đến chuyện anh thích cô ta được chứ? Ngay đến em còn không hiểu cho anh thì làm sao người khác có thể thông cảm được chứ? Anh thật sự rất mệt mỏi về chuyện của cô ta lắm rồi”

“Em không cần biết cô ta như thế nào. Nhưng nếu anh làm tổn thương đến Uyên Linh một lần nữa, em nhất định sẽ không tha cho anh đâu”

Đức Tùng bỗng dưng đanh giọng lại. Đức Tuấn rõ ràng là có ý cảm thương với Ý Lan mà. Đức Tuấn cũng đâu phải là chưa từng làm tổn thương Uyên Linh vì người phụ nữ khác. Nhưng nếu lần này vì Ý Lan mà Đức Tuấn phụ Uyên Linh một lần nữa thì nhất định cậu sẽ không tha thứ cho anh ta được. Dù thế nào cũng không được.

“Đức Tùng! Em không cần lo. Nếu làm tổn thương Uyên Linh lần nữa, chính anh cũng không thể tha thứ cho mình nữa kìa. Thôi em ngủ đi! Anh về phòng đây! Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra rồi. Mai gặp”

Đức Tuấn có vẻ thất vọng một chút. Đáng lý ra anh muốn nói chuyện với Đức Tùng là nhằm kiếm người cảm thông cho mình, giải tỏa những bức bối mà Ý Lan vừa gây ra cho anh. Thế nhưng Đức Tùng cứ như đang phản bác lại mình vậy. Anh cũng chẳng còn tâm trạng nào nữa.

Đức Tuấn nặng nề đi từng bước về phía phòng mình. Chẳng cần cởi y phục gì cả đã vội nằm sõng xoài ra giường. Đáng lẽ ra hôm nay là một ngày vui vì đã cầu hôn thành công Uyên Linh, lại còn thuyết phục được ông Bình và gia đình Uyên Linh đứng về phía mình. Ngày mai lại là ngày anh chính thức làm vợ chồng hợp pháp với Uyên Linh. Niềm vui chưa kịp trọn vẹn thì đã gặp ngay Ý Lan, cô ta như một tảng đá nặng nề đang ngăn cản con đường của anh. Thật không biết phải xử lý như thế nào nữa.

Đức Tuấn nằm thườn thở dài. Anh nhắm hờ mắt một lúc rồi rút điện thoại ra định gọi cho Uyên Linh. Những lúc buồn chán mệt mỏi như thế này được nghe giọng nói của người mình thương là liều tђยốς tăng lực hữu hiệu nhất. Nhưng nhìn vào đồng hồ, Đức Tuấn bỗng giật mình vì đã hơn 12 giờ đêm rồi. Chắc bây giờ Uyên Linh cũng đã ngủ say rồi. Không nên làm phiền cô ấy thức giấc nữa. Đức Tuấn chợt mỉm cười ấn nút tắt tгêภ màn hình. Anh vội mở mục tin nhắn ra, hí hoáy viết cho cô một tin nhắn thật ngắn gọn rồi bấm nút gửi. Cảm giác thật được an ủi mà. Chỉ cần nghĩ đến cô thôi là trái tιм anh đã rộn ràng lên rồi. Bao nhiêu mệt mỏi bỗng dưng tan biến hết.

Hình ảnh Uyên Linh tгêภ màn hình điện thoại của Đức Tuấn hiện lên. Nụ cười dịu dàng đang nhìn anh. Đức Tuấn khẽ đặt một nụ hôn nhẹ tгêภ gương mặt xinh đẹp của Uyên Linh rồi áp vào má mình. Hai mắt nhắm hờ lại. Hình ảnh về Uyên Linh cứ lần lượt hiện ra trong đầu anh. Đức Tuấn cảm thấy dễ chịu vô cùng, dần dần chẳng còn cảm giác gì nữa, hoàn toàn chìm đắm vào giấc mộng.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77