Thế thân – Chương 180

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

“Ý cậu là Ý Lan nhà tôi ʇ⚡︎ự bịa chuyện sao?” Bà ta cau mày, có ý khó chịu.

“Kìa bà! Chẳng phải Ý Lan cũng đã nói rồi sao? Chuyện này mới là ý định của nó. Cũng chưa hỏi ý kiến Đức Tuấn mà”

Giải thích cho vợ mình xong, ông quay lại nói với Đức Tuấn:

“Ta biết nó chưa hỏi ý cháu liền đi thông báo với mọi người trước rồi. Tính nó xưa nay vốn thế. Xưa nay hễ thích chuyện gì là ʇ⚡︎ự ý mình làm, còn không biết ý kiến người khác thế nào. Thế nên hôm nay ta mới gọi cháu gặp riêng để hỏi cháu về chuyện này cho rõ. Ý cháu thế nào? Về chuyện kết hôn với Ý Lan?”

Ông nội Ý Lan có vẻ hiểu cháu gáι mình lắm. Ông ấy biết thừa tính khí của cháu gáι mình nên cũng tỏ ra rất thông cảm với Đức Tuấn. Hơn nữa, ông cũng rất yêu mến Đức Tuấn. Chàng trai rất có chính kiến và cũng rất có tài này. Ông cũng hy vọng Đức Tuấn trở thành cháu rể mình. Nhưng cũng muốn biết ý kiến của anh như thế nào trong chuyện này trước đã.

Đức Tuấn nghe ông nội Ý Lan nói vậy cũng hiểu được phần nào câu chuyện. Nhưng cái anh không thể ngờ là Ý Lan lại thích mình. Càng không thể ngờ hơn nữa là cô ấy lại ʇ⚡︎ự ý nói với ông bà mình muốn kết hôn với anh mà chưa cần biết ý kiến của anh thế nào. Ý Lan như thế này là đang dồn anh vào thế buộc phải gật đầu đồng ý rồi.

“Cháu xin lỗi vì chưa hiểu ra câu chuyện đã phản ứng hơi bất ngờ như vậy. Nhưng thực ra chuyện này, Ý Lan quả đúng là chưa từng đề cập đến với cháu bao giờ. Bấy lâu nay cháu cứ ngỡ cô ấy vô tư, đối với cháu chỉ là một người anh bình thường thôi”

Sau bao nhiêu năm biến cố cuộc đời, Đức Tuấn bây giờ cũng thay đổi cách nói chuyện, không còn tỏ ra kiêu căng như xưa nữa. Chuyện gì cũng phải nhẫn nhịn một chút. Đặc biệt là bây giờ, người đang đứng trước mặt anh chính là những người mà anh đang chịu ơn. Càng không thể nào tỏ thái độ gay gắt với họ được. Đức Tuấn đã trưởng thành hơn trong cách suy nghĩ và cả cách đối nhân xử thế.

“Vậy rốt cuộc ý cậu là sao? Cậu đối với Ý Lan nhà tôi là bạn bè? Anh em hay là bạn trai?” Bà nội Ý Lan khó chịu ra mặt.

“Bà! Từ từ đã, Đức Tuấn vẫn còn chưa nói xong mà” Ông nội Ý Lan nhẹ nhàng khuyên bảo vợ mình. Ông biết bà ấy đang nghĩ gì nên cũng thông cảm. Nhưng ông cũng không muốn làm Đức Tuấn khó xử.

“Ta muốn biết ý của con thế nào đối với Ý Lan? Hai đứa có thật sự muốn kết hôn hay không?”

“Cháu… Cháu rất cảm mến Ý Lan. Cô ấy là một cô gáι tốt. Sẽ có rất nhiều chàng trai muốn kết hôn với cô ấy. Chắc chắn họ xứng đáng hơn cháu”

“Cậu nói ʋòпg vo mãi cuối cùng cũng chỉ là không muốn kết hôn với Ý Lan phải không?” Bà nội ý Lan sốt ruột “Tôi nói cho cậu biết, Ý Lan nhà tôi có thể tìm được vị hôn phú tốt gấp trăm lần cậu. Cậu đã từng kết hôn hai lần, có gì để chê con bé chứ?”

“Bà! Cháu hoàn toàn không có ý đó. Cháu chưa từng chê Ý Lan điều gì. Chỉ có điều chuyện kết hôn, cháu chưa từng nghĩ đến với Ý Lan. Cháu chỉ xem cô ấy như một người em gáι bình thường. Hoàn toàn không có tình ý nam nữ. Mong bà hiểu cho cháu”

“Cậu…” Bà nội Ý Lan nổi giận.

“Kìa bà! Bình tĩnh đã! Chuyện đâu còn có đó. Sao ʇ⚡︎ự dưng bà lại trở lên như vậy?” Ông nội Ý Lan vội khuyên can.

“Rõ ràng nó có ý coi thường Ý Lan nhà mình, ông còn bênh cậu ta nữa sao?”

“Thôi nào! Tôi chẳng thấy Đức Tuấn coi thường Ý Lan chỗ nào cả, là bà đã nghĩ quá lên rồi. Chuyện tình cảm không thể cưỡng ép. Đúng không nào? Trước đây chẳng phải bà cũng từng nói thế với Ý Lan còn gì? Cứ để mọi chuyện cho bọn trẻ giải quyết đi. Chuyện của tôi và bà là hãy ủng hộ bọn chúng”

Nói xong ông quay qua Đức Tuấn nói “Ta biết cháu đang rất khó xử. Nhưng chuyện này cũng không thể trách cháu được. Là Ý Lan đã hồ đồ vội vàng nói chuyện trước mà chưa tìm hiểu kỹ. Hai đứa nên ngồi lại nói chuyện cho rõ ràng trước đã. Cháu cũng nên lựa lời nói với nó, đừng để nó sốc quá. Ý Lan vốn không được khỏe mạnh rồi. Ta cũng không muốn nó vì chuyện này mà ảnh hưởng đến sức khỏe”

“Vâng ạ! Cháu biết rồi. Cảm ơn ông đã hiểu cho cháu” Đức Tuấn khẽ cúi đầu cảm tạ.

“Cậu, nếu làm nó xảy ra chuyện gì thì đừng có trách tôi nghe chưa?”

“Kìa bà! Không phải tôi đã nói rồi sao? Cứ để chúng nó ʇ⚡︎ự giải quyết với nhau đi”

“Xem ra ông cũng coi trọng cậu ta quá rồi”

“Thôi mà, chúng ta đi về thôi” Ông nội Ý Lan một mặt khuyên can vợ mình, một mặt khuyên nhủ Đức Tuấn.

“Chúng tôi về trước. Mọi chuyện hai đứa cứ thỏa thuận với nhau rồi báo lại cho ta biết nhé!”

Nói xong, ông gật đầu cười nhìn Đức Tuấn rồi kéo vợ mình đứng lên. Ông biết nếu để bà ấy ở lại đây một lát nữa thôi thể nào cũng xảy ra chuyện. Bà ấy vốn chiều chuộng Ý Lan quen rồi, coi cháu gáι mình cứ như công chúa, muốn gì là được nấy.

Đức Tuấn cúi đầu chào hai người xong đứng châng hẫng. Anh vô cùng hoang mang vì mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ. Ý Lan muốn kết hôn với anh, lại còn không bàn bạc với anh trước khi nói với ông bà mình? Anh thật sự thất vọng về cô nhiều lắm nên quyết định phải gặp cô để hỏi cho ra nhẽ.

Đức Tuấn vội lấy điện thoại từ trong túi áo của mình, bấm nút gọi cho Ý Lan.

“A lô! Đức Tuấn hả? Anh ăn tối chưa? Đi ăn cùng em nhé! Em có chuyện muốn nói với anh đây”

Tiếng chuông vừa reo có một hồi, Ý Lan đã bắt máy. Chưa để Đức Tuấn nói câu nào, cô đã tuôn ra một tràng giang đại hải. Như thể cô muốn gì là Đức Tuấn phải ʇ⚡︎ự động cung phụng mình vậy. Tự dưng, Đức Tuấn cảm thấy rất khó chịu với thái độ này của Ý Lan. Từ trước đến giờ, anh cứ nghĩ cô ấy ngây thơ, có chút trẻ con nên thấy cũng đáng yêu. Nhưng bây giờ anh cảm thấy cô gáι này có chút phóng khoáng và hơi ʇ⚡︎ự tiện trong việc dắt mũi người khác đi theo ý mình.

“Đúng lúc lắm! Anh cũng có chuyện muốn hỏi em đây”

Đức Tuấn nghiêm giọng.

“Vậy anh đến đón em đi! Em đang ở nhà” Ý Lan vẫn vô tư đòi hỏi, không biết bên này Đức Tuấn đang rất khó chịu với mình.

“Anh đã đến cửa hàng rồi. Em ʇ⚡︎ự bắt xe đến đi”

“Hứ! Anh nói cái gì vậy? Sao lại không thể đến đón em được chứ?”

“Anh bận rồi, không đến được. Em mau đến đây đi. Nếu không anh về đây” Đức Tuấn cố gắng kiềm chế cơn nóng giận.

“Được! Được! Em đến liền đây. Anh hôm nay làm vậy? Tự nhiên lại gắt gỏng với em”

Đức Tuấn không nói gì, đột ngột tắt điện thoại khiến Ý Lan có chút hụt hẫng

“Chuyện gì vậy chứ? Tự dưng lại nổi cáu với mình, còn cúp điện thoại một cách ngang xương như vậy. Có phải giận mình rồi sao?” Ý Lan lẩm bẩm một mình. Nhưng cô nàng cũng sợ Đức Tuấn nổi giận mà đi về thật nên vội vàng kêu người chở mình đi đến nơi hẹn.

***

Đức Tuấn mặt hằm hằm, anh thấy tức giận vô cùng. Chuyện kết hôn của anh mà cô ta cứ coi như không vậy. Cứ muốn theo ý cô ta sao? Anh là không khí sao? Còn chưa biết ý kiến anh ra sao đã vội đi báo với người lớn. Hại anh bị bà nội cô chì chiết cho một phen không dám ngẩng đầu lên phản kháng. Anh phải chặn ngay cô ta lại, không thể để cô ấy nói bừa, thích nói gì thì nói được. Chuyện này mà đồn ra ngoài, đến tai Uyên Linh và những người trong nhà cô ấy thì sẽ như thế nào? Càng nghĩ anh càng thấy tính chất của câu chuyện vô cùng nghiêm trọng. Không thể đùa được. Càng không thể để Ý Lan ʇ⚡︎ự ý làm càn.

“Anh!” Ý Lan vừa trông thấy Đức Tuấn từ xa đã vôi kêu lớn, vừa vẫy tay ra hiệu cho Đức Tuấn rồi chạy ào lại xà vào ngồi ngay bên cạnh anh.

“Đợi em lâu chưa?”

Đức Tuấn liền ᴅịcҺ chuyển người tránh xa Ý Lan một chút. Trước kia Ý Lan cũng thường vô tư đùa cợt với anh như vậy. Đức Tuấn cũng coi chuyện tiếp xúc ς.-ơ τ.ɧ.ể giữa hai người cũng không có gì nghiêm trọng lắm nên cũng coi đó là bình thường. Ý Lan có lần ôm vai bá cổ anh cũng mặc. Nhưng lần này thì khác, anh cảm thấy hành động của Ý Lan như vậy là quá sỗ sàng. Dù sao thì cô ta cũng là con gáι. Vồ vập gần gũi với một người đàn ông như vậy thật không nên chút nào.

Thấy Đức Tuấn không nói gì mà còn tỏ thái độ ᴅịcҺ chuyển ra xa mình, Ý Lan ngạc nhiên lắm.

“Anh sao thế? Tự dưng lại tỏ ra xa cách với em?”

“Chuyện này phải hỏi em mới đúng”

“Sao lại hỏi em? Chẳng phải trước đây chúng ta vẫn thế hay sao?”

“Trước đây khác, bây giờ khác. Em không nên gần gũi quá mức với anh. Không tốt cho cả hai chúng ta”

“Đức Tuấn! Rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra với anh vậy? Tự dưng hôm nay cáu gắt với em vô cớ, lại còn tỏ ra xa lạ nữa chứ? Em làm chuyện gì sai sao?”

Đức Tuấn từ nãy giờ cố nhẫn nhịn Ý Lan nhưng đến mức này thì anh không muốn nhịn nữa rồi. Là Ý Lan vô tư quá hay là cô đang cố tình không hiểu?

“Chuyện của chúng ta? Tại sao em lại nói như vậy với ông bà em?”

“Chuyện chúng ta? Chuyện gì cơ?” Ý Lan ngạc nhiên hỏi lại.

“Chuyện kết hôn” Đức Tuấn gằn giọng.

“À… Hóa ra là chuyện đó. Trời đất ạ! Em còn tưởng là chuyện gì nữa cơ chứ” Ý Lan vừa nói vừa cười lớn.

“Chuyện này không đùa được đâu” Đức Tuấn thấy thái độ không nghiêm túc của Ý Lan liền quát.

“Thì em cũng đâu có nói là đùa đâu. Chuyện kết hôn đó là thật mà. Chính em nói với ông bà là muốn kết hôn với anh đó”

“Em bị điên rồi sao? Tự dưng lại nói với ông bà mà không bàn bạc với anh trước”

Đức Tuấn nhăn mặt khó chịu to tiếng với Ý Lan.

“Anh cáu với em làm gì? Chuyện này trước sau gì cũng phải nói với bọn họ”. Ý Lan nói như thể đó cũng chính là ý muốn của Đức Tuấn vậy.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77