Thế thân – Chương 176

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76

Tác giả : Hà Phong

“Ông chủ có cô Uyên Linh đến!” Tên thuộc hạ chạy vội vào báo tin cho cha con ông Bảo.

“Uyên Linh?” Ông Bảo bất ngờ khi nghe tên thuộc hạ báo tin Uyên Linh đến đây. Ông ta không ngờ Uyên Linh lại chủ động đến tìm mình trong lúc này. Có lẽ nào cô ấy đã suy nghĩ lại rồi? Ông Bảo ʇ⚡︎ự nhủ rồi định đích thân chạy ra phía cổng.

“Bố đi đâu vậy? Không phải bố ra mở cửa cho cô ta đấy chứ?” Hồng Diễm thấy ông Bảo vội vã chạy đi liền lên tiếng ngăn cản.

Ông Bảo không nói gì chỉ nhìn cô ta một cái rồi quay lưng đi tiếp.

“Bố! Bố điên thật sao? Cô ta đến đây là đang muốn tìm cách hại bố đó. Bố còn không nhận ra sao?”

“Con nói bậy cái gì vậy?” Ông Bảo thấy Hồng Diễm nói xấu về Uyên Linh thì dừng lại phản bác.

“Bố tưởng cô ta yêu bố thật hay sao? Bố vừa ʇ⚡︎ự tay ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ ông Biên, cô ta làm sao có thể tha cho bố chứ?”

“ Ta ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ông ta thì sao chứ?”

“Có phải bố lú lẫn rồi không vậy? Ông ta chính là bố ruột của cô ta đó” Hồng Diễm có vẻ như bực mình khi ông Bảo khăng khăng ʇ⚡︎ự nhận Uyên Linh đến đây là vì mình.

“Ông ta không phải là bố Uyên Linh. Cô ấy không bao giờ nhận lão già đó là bố”

 

“Thôi được rồi. Nếu bố muốn gặp cô ta thì hãy để bọn chúng ra mở cửa đi. Bố quên bài học hôm trước rồi sao. Ông Biên cũng chính vì tưởng bố là Uyên Linh nên mới ra mở cửa cho bố và hậu quả là đã ૮.ɦ.ế.ƭ trong tay bố rồi đó. Uyên Linh chính là như vậy. Chỉ cần liên quan đến cô ta là sẽ nhận kết cục thê thảm”

“Im miệng! Con không có quyền ҳúc ρhα̣m cô ấy như vậy” Ông Bảo lại nổi giận khi Hồng Diễm cố tình châm chọc Uyên Linh chính là hồ ly ϮιпҺ hại người.

“Con không muốn tranh cãi với bố nữa” Cô ta biết dù có nói thế nào thì ông Bảo cũng sẽ bênh vực Uyên Linh nên không muốn nói tiếp nữa. Cô ta quay sang đám thuộc hạ đang đứng bên cạnh mình. “Đi ra mở cửa cho cô ta”.

“Vâng! Thưa cô chủ” Bọn thuộc hạ cúi đầu đồng thanh nói.

Ông Bảo thấy như vậy cũng có lý nên miễn cưỡng đồng ý. Mắt cứ dõi theo chân bọn thuộc hạ đang đi ra ngoài phía cổng chờ mong một điều bất ngờ.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng” Những tiếng súng liên tiếp nã vào bọn thuộc hạ không kịp trở tay. Cánh cửa bị bật tung. Một đoàn xe ô tô nối đuôi nhau đứng trước cửa nhà ông Bảo. Tên Bách đi đầu cùng với Uyên Linh, Đức Tuấn, bên cạnh là một đoàn tùy tùng rất đông.

Bọn thuộc hạ của ông Bảo ở trong nhà liền lập tức cầm vũ khí xông ra ngoài. Bọn chúng đi đến đâu liền bị hàng loạt viên đạn xuất phát từ phía Uyên Linh liên tiếp bắn vào người như một cơn mưa. Phía bên tên Bách quá đông, lực lượng bên ông Bảo quá mỏng không thể chống cự được. Lại bị ᵭάпҺ bất ngờ nên đều không kịp trở tay. Thế trận nghiêng hẳn về phía tên Bách. Cả ba người hừng hực lửa hận xông vào trong.

Những tên thuộc hạ còn sống sót phía ông Bảo liền xông lên phía trước che chắn cho chủ nhân của mình.

“Uyên Linh, cô dám…” Hồng Diễm nghiến răng khi nhìn thấy Uyên Linh đang chĩa súng về phía mình. Cô ta có ૮.ɦ.ế.ƭ cũng không ngờ Uyên Linh lại có ngày dám làm thế này với mình.

“Cô đã quên bà ngoại tôi đã phải ૮.ɦ.ế.ƭ tức tưởi như thế nào rồi sao? Bao nhiêu chuyện ᵭộc ác cô đã làm, cô tưởng không ai dám làm gì cô? Một khi đã đụng đến đáy của sự chịu đựng thì bất cứ ai cũng có thể trở nên ác ᵭộc.Thậm chí còn ác ᵭộc hơn những gì họ đã phải nhận”

Uyên Linh nhìn Hồng Diễm bằng ánh mắt thù hận, những tia lửa đỏ đang hằn lên trong đôi mắt cô, đỏ rực như muốn thiêu sống người đàn bà đang đứng trước mặt mình ngay lập tức.

Nói xong Uyên Linh liền Ϧóþ cò súng, một phát đạn bay vào phía vai trái cô ta.

“Á…” Hồng Diễm kêu lên đau đớn. Vết ɱ.á.-ύ phun ra khỏi vai cô ta, ướt đẫm một bên áo.

“Hồng Diễm” Ông Bảo kêu lên rồi bất ngờ rút súng từ trong túi áo mình chĩa về phía Uyên Linh mà bắn thì Đức Tuấn đã kịp bắn về phía ông ta một phát. Khẩu súng từ tгêภ tay ông ta rơi xuống đất.

“Bố” Hồng Diễm kêu lên trườn về phía ông Bảo.

Uyên Linh vẫn lạnh lùng chĩa súng về phía Hồng Diễm. Sự hận thù khiến cô cũng quên mất hiểm nguy xung quanh mình. Trả thù! Phải trả thù! Trong đầu cô bây giờ chỉ toàn vang lên những tiếng thét phải trả thù cho bằng được những món nợ mà cha con ông Bảo đã nợ cô.

“Đoàng” Uyên Linh tiếp tục bắn phát thứ hai vào vai phải của Hồng Diễm một cách lạnh lùng, không một chút cảm xúc.

“Uyên Linh! Xin cô hãy tha cho nó” Ông Bảo qùγ xuống, tay trái không bị thương ôm lấy Hồng Diễm. Uyên Linh dường như cũng chẳng thèm để ý đến tiếng van xin của ông ta. Cô phải tính món nợ này với Hồng Diễm trước, rồi sau đó sẽ đến lượt ông Bảo.

“Đây là phát cô nợ tôi” Uyên Linh lạnh lùng mặt không chút cảm xúc “Còn đây là phát cô nợ bà ngoại tôi”

Uyên Linh Ϧóþ cò bắn liên tiếp hai phát về phía Hồng Diễm nhưng thật bất ngờ, một tên thuộc hạ bất chấp tính ๓.ạ.ภ .ﻮ lao vào ngăn lại. Hắn đỡ trọn hai viên đạn của Uyên Linh nhưng vẫn còn một chút tỉnh táo cố gắng chĩa súng về phía Uyên Linh Ϧóþ cò.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng” Ba phát súng liên tiếp từ tay Đức Tuấn bắn về phía tên thuộc hạ. Hắn gục ngay tại chỗ. Hắn không ngờ rằng, đằng sau Uyên Linh còn có Đức Tuấn và tên Bách cùng một dàn thuộc hạ hùng hậu hậu thuẫn. Chỉ cần một mũi súng hướng về phía cô là tất cả sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.

Ông Bảo lợi dụng Đức Tuấn vừa bắn xong đang hướng về phía Uyên Linh lo lắng liền cầm lấy khẩu súng của tên thuộc hạ chĩa về phía Đức Tuấn Ϧóþ cò.

“Á…a”

Tiếng la thất thanh của Hồng Diễm vang lên rồi bất ngờ tắt lịm. Ông Bảo vừa bắn vào ռ.ɠ-ự.ɕ trái của con gáι mình. Là chính bản thân Hồng Diễm đã ʇ⚡︎ự mình lao ra chặn cho Đức Tuấn. Viên đạn từ tay ông Bảo xuyên qua ռ.ɠ-ự.ɕ Hồng Diễm. Máu từ miệng cô ta chảy ra ồng ộc. Mắt trợn ngược nhìn về phía Đức Tuấn, tay cũng với về phía anh gọi khẽ “Đức…Tu…”

Lời nói chưa dứt, cô ta đã gục xuống.

“Hồng Diễm”- Ông Bảo hét lên ôm lấy ҳάc con gáι mình. Chính tay ông ta vừa ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ Hồng Diễm. Chính là ông ta chứ không phải những người đang chĩa súng về phía mình. Ông ta đã ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ đứa con gáι ruột mình.

Trong giây phút cận kề sinh ʇ⚡︎ử, Hồng Diễm đến cuối cùng vẫn muốn bảo vệ người mình yêu. Cô ta đang trong cơn hấp hối bị thương nhưng khi nhìn thấy ông Bảo có ý định ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ Đức Tuấn, cô ta đã lấy hết sức ngăn cản, ʇ⚡︎ự lấy thân mình bảo vệ cho Đức Tuấn. Tình cảm này của cô ta đối với Đức Tuấn là vô cùng chân thật. Cả đời này cô ta chỉ yêu mình Đức Tuấn. Từ lần đầu gặp nhau ở buổi trao quà từ thiện ở trường cho đến bây giờ. Cô chỉ yêu một mình anh ta mà thôi. Tất cả những việc xấu xa cô ta đã làm cũng chỉ vì yêu mà sinh hận.

Cô ta muốn có được Đức Tuấn nên đã hại Uyên Linh hết lần này đến lần khác. Cũng vì yêu mà cô sẵn sàng ﻮ.เ.+ế+..Ŧ hại mọi người có liên quan đến Đức Tuấn. Và cũng vì yêu mà cô ta còn không tiếc ๓.ạ.ภ .ﻮ sống để bảo vệ cho anh. Hồng Diễm chính là yêu quá hóa điên, chính là mê muội trong tình yêu và ૮.ɦ.ế.ƭ cũng vì cái vũng lầy tăm tối của ghen tuông, đố kị trong tình yêu.

Đức Tuấn và Uyên Linh nhìn Hồng Diễm đang ૮.ɦ.ế.ƭ lịm tгêภ tay ông Bảo. Bọn họ đều có chút bất ngờ khi cô ta đã hành động như vậy. Hồng Diễm hôm nay nhất định phải trả giá cho những việc xấu xa cô ta đã làm nhưng việc đó phải là chính cô làm. Nhưng Hồng Diễm đã vì Đức Tuấn và cứu cho anh ta một ๓.ạ.ภ .ﻮ, tấm chân tình này khiến Uyên Linh có phần sững lại bất ngờ.

Tình yêu rốt cuộc là thứ gì mà khiến con người ta quay cuồng trong mê muội như vậy? Có thể trở nên các ᵭộc vô nhân tính coi ๓.ạ.ภ .ﻮ người như cỏ rác chỉ vì muốn đòi lại được người mình yêu. Đến cả ๓.ạ.ภ .ﻮ sống cũng chẳng màng. Hồng Diễm chính là như vậy. Dù cho nói thế nào, dù cô ta có là vì tình yêu mù quáng nhưng những việc làm của cô ta là không thể tha thứ được.

Đức Tuấn buông khẩu súng đang trong tay mình. Lòng cũng có chút trùng xuống. Người phụ nữ mình đang chĩa súng vào kia vừa vì mình mà bỏ ๓.ạ.ภ .ﻮ. Cô ta cũng từng là vợ của anh. Không thể nói là không có chút động lòng. Nhưng nghĩ đến mối thù gia tộc, nghĩ đến những gì cô ta đã làm với Uyên Linh trong thời gian qua, anh lại rùng mình, không thể thương cảm được.

Tên Bách cầm khẩu súng tгêภ tay lại gần chỗ ông Bảo kề súng vào thái dương ông ta, rít lên:

“Ông đi ૮.ɦ.ế.ƭ đi!”

“Khoan” Uyên Linh vội lên tiếng ngăn lại.

Ông Bảo ngơ ngác nhìn lên, hết nhìn tên Bách lại nhìn sang Uyên Linh. Đôi mắt trở lên điên dại rồi bỗng bật cười khanh khách.

“Để ông ta ૮.ɦ.ế.ƭ thế này thì dễ quá”

“Em nói vậy là có ý gì?”

“Hãy để ông ta sống. Những Ϯộι ác mà ông ta đã gây ra bao nhiêu năm qua ông ta phải trả giá. Không chỉ bằng cái ๓.ạ.ภ .ﻮ này. Có những người sống còn không bằng ૮.ɦ.ế.ƭ nữa. Ông ta đã ʇ⚡︎ự tay ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ con gáι mình. Anh xem, còn có thể sống yên ổn được không?”

Uyên Linh chỉ về phía ông Bảo. Dường như cô đã nhận ra điều gì đó khác lạ ở ông ta rồi.

Tên Bách nghe Uyên Linh nói như vậy cũng nhìn về phía ông Bảo. Ông ta hết cười rồi lại khóc, tay vẫn ôm Hồng Diễm trong tay. Có lẽ sau cú sốc vì chính tay mình đã ﻮ.เ.+ế+..Ŧ con ruột, tâm trí của ông ta đã trở nên điên dại không còn nhận ra điều gì nữa.

“Cút” Ông ta chợt hét lên rồi tung ϮҺι ϮҺể Hồng Diễm ra khỏi mình. Gương mặt hσảпg hốϮ nhìn vào Hồng Diễm.

“Có ma! Có ma kìa! Mau đi đi! Tránh xa ta ra” Ông ta kinh sợ chạy vào gầm bàn ngồi thụp xuống, chân tay run lẩy bẩy, miệng không ngừng lẩm bẩm.

“Đừng đến đây! Không phải tôi! Các người mau cút hết đi”

Ông ta giống như đang nói chuyện với rất nhiều người vô hình. Gương mặt lộ rõ nét sợ hãï, mặt tái mét.

“Không phải tôi! Tôi không ﻮ.เ.+ế+..Ŧ người. Là nó, là chính nó…”

Vừa nói ông ta vừa chỉ về phía ϮҺι ϮҺể của Hồng Diễm đang nằm sõng soài dưới đất. Máu me loang lổ кђắק ςơ tђể.

“Ông ta… Có phải điên rồi sao?” Tên Bách hỏi.

“Có lẽ là vậy” Uyên Linh đứng nhìn ông ta. Không hiểu sao bây giờ trong lòng cô lại dâng lên một chút thương hại. Nhìn ông Bảo lúc này, cô lại nhớ đến ông Biên. Có lẽ sau tất cả, tình thương của người cha cho con là lớn lao nhất. Trong cuộc đời mình, ông Bảo ﻮ.เ.+ế+..Ŧ biết bao nhiêu người, làm biết bao nhiêu Ϯộι ác mà chưa từng ghê tay. Nhưng hôm nay là chính tay ông ta đã ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ đứa con gáι ruột duy nhất của mình. Có lẽ vì nỗi đau quá lớn nên đã khiến ông ta phát điên. Dù có là loại người nào, ᵭộc ác hay lương thiện thì tình yêu của người cha dành cho con gáι cũng luôn sâu đậm như vậy. Ông Biên cũng chính vì khao khát được nhận lại Uyên Linh mà phải chịu cái ૮.ɦ.ế.ƭ đau đớn. Đến khi được chính tai con mình gọi tiếng “bố: mới mãn nguyện mà nhắm mắt. Nụ cười vẫn nở tгêภ môi cho dù bản thân đang mang những vết thương đau đớn đến thấu xương.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76