Thế thân – Chương 167

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

Khoảng 30 phút sau thì có một đoàn xe ô tô khác cũng tiến về phía cổng nhà ông Bảo. Chiếc xe đầu tiên dừng lại gần chỗ xe của tên Bách. Ngay sau đó một người đàn ông bước xuống xe. Đó chính là ông Bảo.Tên Bách cũng mở cửa xe bước xuống.

“Cậu muốn gặp tôi có chuyện gì?” Ông Bảo hất cằm lạnh lùng hỏi.

“Không phải ông sợ điều gì đó chứ? Tôi đến đây chỉ muốn thương lượng với ông một chuyện” Tên Bách nhìn ông Bảo khinh khỉnh.

“Thương lượng? Tôi và cậu có chuyện gì cần thương lượng sao?”

“Sao ông nhanh quên quá vậy? Cũng đâu phải chúng ta chưa từng bắt tay nhau đâu. À, mà cũng phải! Ông nhiều tuổi rồi, có lẽ đầu óc cũng lãng rồi, trí nhớ cũng không được tốt lắm! Hay za! Tuổi lớn rồi cũng không cần thiết làm những chuyện quá sức”

Tên Bách vừa nói vừa nhìn ông ta chép miệng ra vẻ thương hại. Ông Bảo nghe cái giọng điều này thừa biết hắn là đang khiêu khích mình, cũng không muốn dây dưa dài dòng làm gì nữa. Tên Bách này ʇ⚡︎ự dưng hôm nay đến đây còn gọi điện cho ông ta phải về ngay lập tức chắc chắn là có chuyện rồi.

“Có chuyện gì thì nói nhanh lên! Tôi không có nhiều thời gian lãng phí” Ông Bảo hối thúc.

“Tất nhiên là có chuyện rồi tôi mới đến gặp ông. Tôi cũng đâu có nhiều thời gian rảnh”

Nói xong hắn đưa cho ông Bảo một tập tài liệu.

“Đây là gần 50 cổ phần của Hoàng Phát tôi đã mua lại được từ các cổ đông của Tân Á. Nếu như tôi muốn rút hết ra thì sẽ như thế nào nhỉ?”

“Hóa ra là cậu đã mua chuộc cổ đông của công ty tôi?”

“Cũng không hẳn là mua chuộc. Nếu bọn họ chưa từng làm việc gì xấu thì sẽ không bị tôi nắm thóp như vậy. Cũng như ông đó”

“Đủ rồi. Cậu muốn gì?”

Ông Bảo tức giận quát lớn. Thì ra trong lúc ông Bảo đang suy sụp vì Uyên Linh, tên Bách đã lợi dụng thời điểm này để mua chuộc các cổ động bên Tân Á. Một số người thì do từng làm việc ρҺα̣м ρҺάρ, bị thuộc hạ của tên Bách điều tra ra được liền đến uy hϊếp. Bọn họ đều bán hết cổ phần của mình cho hắn. Có tên còn khai ra nhiều chuyện xấu mà ông Bảo đã làm. Tất cả các bằng chứng đều được tên Bách thu thập và ghi âm lại lời khai. Tên Bách đã dùng thứ này để đến trao đổi Uyên Linh với ông Bảo.

Lại nói về chuyện của Uyên Linh. Như Văn Thành dự đoán, tên Bách thích Diệp Chi nên đã cho người âm thầm điều tra về cô để tìm cách tiếp cận. Hắn ta vô tình biết được Diệp Chi chính là Uyên Linh, người mà hắn luôn thầm thương trộm nhớ suốt nhiều năm qua. Hắn càng không thể để Uyên Linh rơi vào tay ông Bảo được. Hắn đã không có được Uyên Linh thì Diệp Chi, hắn nhất định phải có được cô. Nghĩ vậy nên hắn quyết tâm phải đòi được Uyên Linh từ tay ông Bảo. Tập tài liệu này chính là món hàng dùng để trao đổi. Hắn không tin ông Bảo lại có thể để công ty mình bao năm gây dựng lại sụp đổ về một người đàn bà nên đắc ý mình sẽ thành công trong vụ trao đổi này.

“Tôi nghe nói, Diệp Chi… À không phải, là Uyên Linh mới đúng. Cô ấy đang ở trong tay ông đúng không?”

“Chuyện này… cậu cũng biết sao?” Ông Bảo ngạc nhiên khi nghe thấy tên Bách cũng biết Diệp Chi chính là Uyên Linh. Ông ta cũng không nghĩ hắn lại có thể tìm hiểu kĩ đến vậy.

“Ông đừng coi thường tôi. Tôi còn biết nhiều chuyện hơn thế nữa” Tên Bách nói vẻ nhởn nhơ.

“Cậu biết rồi thì sao? Chuyện này cũng đâu có liên quan đến cậu?” Ông Bảo tức giận nói.

“Có chứ sao không? Chuyện gì thì tôi có thể bỏ qua chứ chuyện này thì không được rồi. Tôi nhất định phải nhúng tay vào mới được. Tôi muốn ông trả lại Uyên Linh cho tôi”

“Trả Uyên Linh cho cậu? Thật nực cười” Ông Bảo vừa nói vừa cười lớn “Dựa vào cái gì mà dám đòi Uyên Linh từ tay tôi? Tôi nói cho cậu biết, cô ấy là người phụ nữ của tôi. Bất cứ ai cũng không được động vào. Kể cả cậu”

Ông ta chỉ thẳng vào mặt tên Bách hét lớn.

“Mau cút đi nếu không thì đừng có trách tao không nể mặt” Ông ta có vẻ như phát điên lên rồi.

“Xem ra ông không cần Tân Á rồi thì phải” Tên Bách vứt tập hồ sơ tгêภ tay mình xuống đất định thò tay vào túi quần rút súng ra thì đã không kịp nữa rồi. Ông Bảo đã kịp nã vào người hắn một phát đạn, trúng ngay bả vai bên trái.

“Cút” Ông ta kêu lên một tiếng rồi tất cả thuộc hạ đều rút súng chĩa về phía tên Bách bắn túi bụi. Một cuộc nổ súng vang rền xảy ra trước ngay cửa biệt thự nhà ông Bảo. Mấy tên lưu manh thuộc hạ của hắn thấy tình hình cấp bách, không thể đối phó lại ông Bảo liền tìm cách đưa hắn vào xe rồi chuồn thẳng. Bọn thuộc hạ của ông Bảo còn bắn thêm mấy phát súng nữa vào xe của hắn nhưng không trúng.

Tên Bách đã quá coi thường ông ta rồi. Khi hắn gọi điện báo đã đến cổng nhà muốn nói chuyện, ông ta đã nghi ngờ hắn có mục đích xấu. Ông ta đã đề phòng sẵn chuyện này, dẫn theo mấy chục tên thuộc hạ ϮιпҺ nhuệ, chuẩn bị súng ống rất kĩ để đối đầu với hắn. Tên Bách này quá chủ quan khi chỉ dẫn theo bốn năm tên thuộc hạ. Lực lượng của hắn quá mỏng cơ bản không thể ᵭấu lại với ông ta. Nếu không với thế lực của hắn, ông Bảo cũng không dễ dàng triệt hạ.

Bọn Đức Tuấn và Văn Thành quan sát tình hình một lúc thấy xảy ra nổ súng thì Đức Tuấn định chạy ra ngoài nhưng Văn Thành đã ngăn lại. Tình hình lúc này quá пguγ Һιểм. Ngay cả tên Bách cũng đã không thể ᵭấu lại với ông ta thì mấy người bọn họ cũng không phải là đối thủ. Lần này ra đi quá vội vàng, không kịp trang bị đầy đủ nên e rằng không thể ra mặt. Văn Thành vẫn là người suy nghĩ chu đáo. Ông Bảo xem ra đã rất đề phòng và tính toán rất kỹ rồi. Sau chuyện này, chắc chắn ông ta sẽ càng chặt chẽ hơn trong việc canh giữ Uyên Linh. Bọn họ đành phải ra về để bàn tính lại kế hoạch giải cứu Uyên Linh khả quan hơn. Đức Tuấn dù rất nóng lòng nhưng cũng đành nghe theo lời khuyên can của Văn Thành. Càng trong tình huống như thế này càng không thể nóng vội được. Dù sao thì giữ được ๓.ạ.ภ .ﻮ cho tất cả mọi người là quan trọng nhất.

Tin tức tên Bách bị thương đến tai ông Biên, cha đẻ của hắn. Ông ta vốn là trùm ҳα̃ Һộι ᵭeп khét tiếng nhưng đã ẩn danh từ lâu. Mọi chuyện tгêภ Һγ siпh đều do tên Bách lộ diện xử lý. Nhưng hôm nay con trai ông ta bị thương, không biết kẻ nào to gan lại dám đụng đến cậu ta? Ông Biên liền lập tức tra hỏi thì mới biết rằng, chính ông Bảo đã ra tay với con trai mình. Điều này khiến ông ta vô cùng tức giận. Lão già này trước kia cũng từng làm ăn với ông ta vài vụ. Không ngờ lão ta lại vuốt mặt mà không nể mũi chút nào. Ra tay với cả con trai ông. Chuyện này chẳng phải đã quá xem thường ông ta rồi sao? Ông Biên không thể nuốt trôi cục giận này liền tìm đến ông Bảo để nói chuyện.

Tại nhà ông Bảo.

“Cộc! Cộc” Có tiếng gõ cửa phòng Uyên Linh.

“Có chuyện gì?”

Ông Bảo đang trong phòng Uyên Linh hỏi vọng ta. Ngày nào ông ta cũng vào phòng Uyên Linh gặp cô nói chuyện mặc dù cô chẳng bao giờ hé răng với ông ta nửa lời. Ông Bảo tỏ ra vô cùng kiên nhẫn với cô. Lần này ông ta thực sự muốn chinh phục cô bằng tình cảm chân thật của mình. Nhưng ông ta lại không hiểu một điều rằng, sẽ không thể có tình cảm nào với một kẻ là kẻ thù của mình. Nhưng vì tình yêu, ông Bảo vẫn như một kẻ si tình cố gắng từng ngày tìm cách gần gũi cô.

Tiếng gõ cửa khiến ông ta khá bực mình. Giọng điệu có vẻ cáu gắt nên tên thuộc hạ cũng có chút ngập ngừng.

“Thưa ông… có người muốn gặp”

“Không gặp” Ông ta gắt gỏng.

“Dạ”

Tên thuộc hạ nghe lệnh liền lui ra. Nhưng được vài phút sau hắn lại quay lại gõ cửa lần nữa.

“Thưa ông! Ông ta nhờ tôi nói lại là có ông Biên muốn gặp ạ”

Ông Bảo nghe thấy tên Biên thì chợt giật mình. “Là ông ta sao? Lẽ nào ông ta đến đây đòi tính sổ với mình?” Ông Bảo ngừng lại suy nghĩ. Ông Biên là bố của tên Bách. Hôm qua ông ta đã ra tay với hắn, chắc chắn bố hắn là đến đòi lại công bằng cho con mình rồi. Ông Bảo định từ chối không gặp ông Biên nhưng lại không dám. Bởi dù sao ông Biên cũng là trùm ҳα̃ Һộι ᵭeп xứ này. Ông ta không dám đắc Ϯộι lần nữa. Chuyện của tên Bách hôm qua ông ta sẽ tìm cách giảng hòa. Tạm thời cứ phải gặp gỡ ông Biên rồi tính tiếp.

“Mời ông ta vào”

Ông Bảo ra lệnh cho tên thuộc hạ rồi chỉnh tề áo quần.

“Chờ tôi một lát” Ông ta quay lại nói với Uyên Linh.

Cô giả vờ cũng không nghe ông ta nói. Nhưng có nghe được cuộc nói chuyện giữa ông ta và tên thuộc hạ. Uyên Linh không biết ông Biên là ai nhưng có vẻ như ông Bảo rất nể người đàn ông này. Uyên Linh rất tò mò người đàn ông này là ai. Dù sao cô cũng muốn biết mặt ông ta. Nếu ông ta đã đến đây rồi thì thể nào cũng có chuyện quan trọng. Biết đâu lợi dụng cơ hội này cô có thể cầu cứu.

Ông Bảo nói với Uyên Linh xong liền quay đi, ông ta ra ngoài nhưng lại vô tình quên đóng cửa lại. Uyên Linh chờ ông ta đi hẳn mới rón rén lại gần, áp tai vào cάпh cửa nghe xem có còn ai đứng canh gác phòng mình hay không. Không thấy động tĩnh gì, Uyên Linh khẽ mở cửa ngó ra phòng khách. Tất cả các tên thuộc hạ đã tập trung ra phòng khách, đứng bên cạnh ông Bảo. Phía đối diện là một người đàn ông trung tuổi, cô chưa nhìn thấy bao giờ nhưng gương mặt có vẻ như rất quen quen. Họ ở quá xa cô nên Uyên Linh không thể nghe họ đang nói chuyện gì. Cô chỉ thấy ông Bảo hình như tỏ ra rất kính nể người đàn ông này. Như vậy chắc chắn ông ta có thế lực không tầm thường chút nào.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77