Thế thân – Chương 143

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76

Hải Hằng thở dài, nhìn Uyên Linh có chút ái ngại.

“Thôi thì tùy chị vậy. Haiz! Chuyện tình yêu thật là mệt mỏi quá”

“Xin chào mọi người”

Cả Hải Hằng và Uyên Linh đều giật bắn người khi có tiếng gọi của ông Bảo cất lên từ đằng sau, phía cάпh cửa. Từ nãy giờ họ nói chuyện mà không hề đề phòng, Hải Hằng cứ luôn miệng gọi cô là Uyên Linh. Cũng không biết ông Bảo đến từ lúc nào có nghe được cuộc nói chuyện của hai người bọn họ hay không. Hải Hằng có chút lo lắng.

“Sao ông vào mà không gõ cửa?”

“Tôi có gõ cửa rồi đấy chứ. Nhưng hai người có vẻ như đang bàn luận chuyện gì đó quá say sưa nên không nghe thấy. Tôi đành mạn phép ʇ⚡︎ự đẩy cửa đi vào vậy”

“Ông… Ông vào đây lâu chưa?”. Uyên Linh lo lắng theo dõi thái độ của ông ta xem có biểu hiện gì lạ hay không.

“Tôi cũng mới vừa đến thôi. Các cô đang bàn luận chuyện gì mà say sưa vậy? Có thể tiết lộ một chút được không?”

“À, cũng không có chuyện gì quan trọng. Tôi đang muốn hỏi chị ấy về mấy nơi an tĩnh có thể đi nghỉ dưỡng giúp chị ấy tịnh tâm một chút”. Hải Hằng thở phào khi thấy ông Bảo hình như cũng chưa nghe chút gì về câu chuyện của họ.

Ông Bảo nghe thấy Hải Hằng nói Diệp Chi muốn đi nghỉ dưỡng thì hớn hở ra mặt, ông ta cũng muốn đi cùng cô nên lên tiếng:

“Diệp Chi! Hải Hằng nói đúng đó. Sau khi khỏi Ьệпh tôi sẽ đưa em đi du lịch nghỉ dưỡng. Tôi có biết một số nơi có lẽ là em rất thích. Cảnh ở đó rất an bình. Được chứ?”

Diệp Chi thấy Hải Hằng cố tình lái sang chuyện khác nên cũng đành hùa theo diễn cho hết vở kịch.

“Thật không? Em cũng rất muốn đến đó. Dạo gần đây xảy ra chuyện quá. Nhưng mà ông bận như thế làm sao có thể đưa em đi?”

“Bận gì chứ? Em luôn là ưu tiên hàng đầu của tôi mà. Chỉ cần em thích là tôi có thể sắp xếp được mọi việc để đi cùng em. Em nói đi em muốn đến những nơi như thế nào?”

“Em…”

Uyên Linh chưa nói dứt câu thì chợt có điện thoại của ông Bảo reo lên.

“Xin lỗi em! Tôi nghe điện thoại một chút”. Ông Bảo định mở cửa đi ra ngoài nghe điện thoại thì Uyên Linh đã cản lại.

“Có chuyện gì thì ông cứ nghe ở đây đi, không cần ra ngoài. Giữa em và ông còn gì để bí mật cơ chứ”

Uyên Linh cố tình gọi ông Bảo ở lại để dò la tin tức. Ông Bảo thấy cô nói vậy cũng không muốn người đẹp phật lòng nên cũng ở lại nghe điện thoại.

“Có chuyện gì?”

“Thưa ông chủ! Chuyện về cái ҳάc của bà già đó, đã 3 ngày rồi nó đang bắt đầu ρhâп hủy bốc mùi hôi thối, e là sẽ có người phát hiện ra mất. Nên xử lý thế nào ạ?”

Ông Bảo chần chừ giây lát. Vốn muốn lợi dụng cái ҳάc này của bà ta để khiến Đức Tùng phải giao ra tài liệu mật. Nhưng bây giờ đã 3 ngày rồi, cũng không thấy tin tức gì của cậu ta, sống ૮.ɦ.ế.ƭ như thế nào cũng không biết. Chẳng biết cậu ta có còn đến để đổi lấy ҳάc mẹ mình hay không. Giữ nó lại cũng chẳng còn ích lợi gì nữa. Mấy ngày nay ông ta cũng vì việc của Diệp Chi mà quên khuấy đi mất.

“Tìm đại một nơi vắng vẻ nào đó vứt nó đi”

“Dạ! Thưa ông chủ”

Uyên Linh nghe loáng thoáng câu chuyện liền đoán ra việc gì đó rồi, cô liền dò hỏi.

“Chuyện gì vậy ạ?”

“À, chuyện về cái ҳάc của mụ già đó ấy mà, cũng chẳng còn giá trị gì nữa, tôi đã bảo chúng nó đem vứt đi cho rồi”

“Ý ông nói là cái ҳάc của bà Cẩm Thu?”

“Ừm”

Hải Hằng và Uyên Linh nhìn nhau. Chuyện của bà Cẩm Thu vốn là tâm niệm của Đức Tùng, cậu muốn mang ҳάc mẹ mình về một cách nguyên vẹn dù bà đã ૮.ɦ.ế.ƭ. Giờ ông Bảo lại muốn vứt bà ta đi, nếu Đức Tùng biết được chắc sẽ đau lòng lắm. Uyên Linh thật không muốn Đức Tùng đau khổ như vậy. Cô liền lên tiếng can ngăn.

“Em nghĩ ông nên làm như vậy, nên trả bà ta về cho Đức Tùng đi. Dù sao bà ta cũng ૮.ɦ.ế.ƭ rồi”

“Tôi tưởng em với bà ta không ưa gì nhau chứ? Ngày xưa không phải bà ta từng hãm hại mẹ em sao?”. Ông Bảo ngạc nhiên khi thấy Diệp Chi bỗng dưng lại có vẻ thương hại bà ta. Trước kia, cô luôn miệng nói bà ta là kẻ thủ đoạn, muốn trả thù bà ta vì đã hãm hại mẹ cô. Hôm nay cô lại có vẻ như đang ở về phía bà ta thì phải.

“Không phải là em thương hại hay bênh vực bà ta gì cả. Chẳng qua là em đang nghĩ cho ông. Trước đây bà ta cũng từng làm việc cho ông, cũng từng giúp ông bao nhiêu việc còn gì. Bà ta dù gì cũng là người của ông mà”

“Người của ta cái gì chứ? Loại người phản bội và ᵭộc ác như bà ta trước sau gì cũng sẽ làm phản mà thôi. Chẳng qua bây giờ ta đang hùng mạnh bà ta không dám làm gì. Nếu mai này ta cũng bị đối thủ uy hϊếp, chắc chắn bà ta cũng sẽ quay đầu đâm ta một nhát sau lưng như ông Nhân vậy. Ngay cả bố chồng bà ta mà cũng dám sai người ﻮ.เ.+ế+..Ŧ thì ta đâu là gì. Loại đàn bà dã tâm như vậy không đáng sống, càng không đáng có một cái ૮.ɦ.ế.ƭ ʇ⚡︎ử tế. Em không cần phải thương hại cho bà ta?”

“Ông nói cái gì cơ ạ? Bà ta đã ra lệnh cho người ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ ông Nhân sao?”

Uyên Linh khá sốc khi nghe chuyện này. Cô biết bà Cẩm Thu không ưa gì ông Nhân. Nhưng ông Nhân cũng chưa làm gì quá đáng với bà ta, vẫn để bà ta ʇ⚡︎ự do trong nhà, ăn sung mặc sướиɠ kẻ hầu người hạ đoàng hoàng. Chỉ có điều ông không cho bà ta gia nhập vào tập đoàn Hoàng Phát vì đã nhìn thấy dã tâm muốn chiếm đoạt Hoàng Phát của bà ta. Bà ta không ưa đã đành rồi, giúp người khác chiếm đoạt Hoàng Phát cũng không nói đi, đằng này lại còn nhẫn tâm sai khiến người khác ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ૮.ɦ.ế.ƭ bố chồng mình thì không thể chấp nhận được. Uyên Linh giận đến ɱ.á.-ύ huyết trong người muốn trào ra, mặt đỏ lên, hai tay run run muốn bung ra tức thì.

Hải Hằng thấy Uyên Linh có vẻ ҳúc ᵭộпg quá, sợ sơ hở lên cầm tay cô gì xuống.

“Chị, bình tĩnh”

Câu nói của Hải Hằng khiến Uyên Linh phút chốc trở về lấy lại trạng thái bình tĩnh. “Mình là Diệp Chi, là Diệp Chi chứ không phải Uyên Linh”. Cô ʇ⚡︎ự nhủ rồi cố thả lỏng người ra. Mối thù ﻮ.เ.+ế+..Ŧ ông Nhân, Uyên Linh nhất định sẽ không tha thứ.

“Em sao thế?”. Ông Bảo cũng không khó nhận ra những biểu cảm kỳ lạ ở Uyên Linh.

“Em… Không sao”. Uyên Linh cố gắng nói thật rõ để tránh sự nghi ngờ ở ông Bảo. “Chỉ là em thấy người phụ nữ này thật ᵭộc ác. Như ông nói đó, quả thật nếu như ông có ngày bị suy yếu, chắc chắn bà ta sẽ quay lưng đâm ông một nhát”. Uyên Linh cố tình đổ thêm dầu vào lửa, muốn ông Bảo cứ ra tay thật nặng với người phụ nữ ᵭộc ác này. Chính bà ta đã khiến ông Nhân mất ๓.ạ.ภ .ﻮ, việc làm này không thể dung thứ cho dù bà ta đã ૮.ɦ.ế.ƭ.

“Em nói đúng, người đàn bà này chắc chắn phải để bà ta ૮.ɦ.ế.ƭ một cách đau đớn nhất”. Ông Bảo nhắc lại ý muốn của cô như muốn chiều lòng người đẹp.

Hải Hằng thấy Uyên Linh có lẽ đang chịu thêm một cú đả kích nữa rồi, tâm lý có vẻ đang bị kích động. Cái ૮.ɦ.ế.ƭ của ông Nhân đã khiến cô đau đớn một thời gian dài. Cô luôn áy náy và hối hận trong lòng vì đã không kịp đến thăm ông. Bây giờ biết được sự thật cái ૮.ɦ.ế.ƭ của ông là chính tay bà Cẩm Thu ﻮ.เ.+ế+..Ŧ hại thì lại càng ċăm hận người đàn bà đó. Những kí ức đau buồn trở về bao giờ cũng khiến cho những vết thương cũ trỗi dậy, nhức nhối biết bao. Bây giờ ông Bảo lại đang ở đây, cô cũng không biết phải khuyên giải Uyên Linh như thế nào cho phải. Ông ta chắc chắn sẽ nghi ngờ. Nghĩ vậy, Hải Hằng liền kiếm đại một cái cớ để đuổi ông ta đi.

“Chị! Đã đến giờ thay bông băng rồi. Để em đưa chị đi cho kịp giờ”

“Để tôi đi cùng đưa cô ấy đi”

“Không cần đâu ông Bảo. Chuyện này chỉ mình tôi là được rồi. Với lại tôi còn tắm rửa vệ sinh cho chị ấy nữa. Ông đi thật không tiện chút nào”

Uyên Linh biết rõ là chưa đến giờ thay bông băng cho vết thương. Hải Hằng ʇ⚡︎ự nhiên nói đến chuyện này, không phải là đang cố tình đuổi ông Bảo về hay sao. Vì vậy cô cũng lên tiếng hùa vào.

“Không sao đâu! Ông cứ về đi, em phải đi thay bông băng rồi. Có Hải Hằng bên cạnh giúp em là được rồi”

Ông Bảo nhìn Diệp Chi. Lần nào cũng vậy, cứ đến được một lúc thì ông ta liền bị khước từ không cho ông ta ở lại. Không biết có phải vì cô còn giận ông vì việc vô tình bắn vào cô hay còn một lý do nào khác. Chuyện vệ sinh hay gì đó, nếu là một người khác, ngay cả ông Bảo cũng có thể ʇ⚡︎ự mình làm cho cô mà. Hai người đã đính hôn, không bao lâu nữa cũng sẽ trở thành vợ chồng rồi. Những việc như vậy có gì mà ngại nữa chứ? Hay là Diệp Chi có ý giữ mình? Ông Bảo nghĩ ngợi một lúc có vẻ không muốn rời đi.

“Diệp Chi! Có phải em đang còn giận tôi không?”

“Giận ông ư? Về chuyện gì chứ?”. Diệp Chi ngạc nhiên khi bỗng dưng ông Bảo lại nhắc đến chuyện này.

“Về chuyện vết thương của em. Em còn giận tôi vì đã bắn viên đạn đó?”

“Ôi không! Làm gì có chuyện đó chứ! Ông đâu có lỗi trong chuyện này. Đó hoàn toàn là lỗi của em, là tại em ngu ngốc nghi ngờ ông có người phụ nữ khác bên ngoài nên cố tình chạy đến ҳάc minh cho rõ. Ai dè lại lao thẳng đến chỗ ૮.ɦ.ế.ƭ. Ông đừng ʇ⚡︎ự trách mình vì chuyện đó nữa. Em không giận ông một chút nào vì chuyện đó cả”

Uyên Linh thấy ông Bảo nhắc đến chuyện đó thì giật mình sợ ông ta nghĩ nhiều dẫn đến sẽ nghi ngờ việc cô cố tình lao vào cứu Đức Tuấn nên nói tránh đi. Cô muốn ông ta hướng vào vấn đề ông Bảo có người phụ nữ khác khiến cô ghen tuông ấm ức.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76