Thế thân – Chương 123

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77

Ý Lan vô tư kể chuyện mà không hay biết gì Đức Tuấn chẳng hề để tâm đến những lời nói của cô. Tâm trí anh bây giờ đang tập trung vào cô gáι kia, cô gáι có cái tên rất lạ Diệp Chi nhưng lại có cảm giác rất gần gũi quen thuộc đó.

Diệp Chi, cô gáι đó thật kỳ lạ. Sao lại đi cùng với Văn Thành chứ? Gương mặt cô ta thật là khác hoàn toàn với Uyên Linh của anh. Nhưng ánh mắt của cô ấy sao lại lẩn tránh anh, không dám nhìn thẳng vào mặt anh? Cô ta đang trốn tránh điều gì hay có điều gì muốn che dấu? Thật khó hiểu.

Còn Văn Thành nữa, chẳng phải bao năm nay anh ta chỉ yêu một mình Uyên Linh thôi hay sao? Tại sao lại xuất hiện một Diệp Chi bên cạnh anh ta? Anh ta với cô gáι này liệu có quαп Һệ gì? Hai người này quả thật rất khó hiểu.

“Đức Tuấn! Anh đang nghĩ gì vậy?”

Ý Lan thấy Đức Tuấn như mất hồn từ khi gặp lại Diệp Chi. Mắt cứ đờ đẫn ra, lúc nào cũng như đang nghĩ ngợi gì đó.

“À, không”

“Anh biết nhà Văn Thành chứ?”

“Biết!”

“Vậy hôm nào cùng em đến đó đi! Xem nào! Để em gọi điện thoại cho bác gáι trước mới được. Chắc ông bà em sẽ ngạc nhiên lắm”

“Ừm”

Đức Tuấn buộc miệng đồng ý. Văn Thành và cô gáι ấy, anh nhất định phải tìm hiểu họ rốt cuộc có mối quαп Һệ như thế nào.

***

“Thưa cô, đây là lý lịch tên bác sĩ bạn của cô ta”

Tên thuộc hạ đưa cho Hồng Diễm một tập hồ sơ điều tra lý lịch.

“Trương Văn Thành, 31 tuổi, bác sĩ khoa ngoại Ьệпh viện X. Hiện sống ᵭộc thân một mình ở địa chỉ Y. Gia đình đã định cư ở Mỹ…”

“Thì ra là anh ta”

Hồng Diễm ᵭ.ậ..℘ tay xuống bàn.

“Sao anh ta lại có mối quαп Һệ với con hồ ly ϮιпҺ đó? Chẳng phải anh ta cũng từng có mối quαп Һệ mờ ám với Uyên Linh sao? Rốt cuộc Diệp Chi là ai? Tại sao khi Uyên Linh biến mất thì Diệp Chi lại xuất hiện. Người phụ nữ này quả là có xuất thân kì bí, không thể khinh thường”. Hồng Diễm nghĩ bụng.

Xong, cô ta nói tiếp với tên thuộc hạ:

“Ngoài tên bác sĩ này còn ai có mối quαп Һệ với cô ta nữa không?”

“Dạ, còn có một cô gáι là em gáι của cô ta. Cũng vừa từ Mỹ trở về ạ”

“Em gáι sao? Uyên Linh cũng có một người chị gáι. Nhưng cô ta hiện đang sống ở Việt Nam và đã có con. Không thể là cô ta được”

“Thưa cô chủ, còn một việc nữa…”

Tên thuộc hạ ngập ngừng.

“Chuyện gì nói nhanh lên”

“Ông chủ… Dạo này ông chủ thường xuyên đến thăm cô ta”

Hồng Diễm trợn mắt, gầm gừ.

“Ông già này điên mất rồi. Cứ tưởng sau cuộc hôn nhân thất bại năm xưa đã sáng mắt rồi. Vậy mà vẫn chứng nào tật ấy. Lại còn lên mặt dạy đời mình nữa chứ. Con hồ ly ϮιпҺ này thật không tầm thường. Dụ dỗ được ổng sập bẫy thì quả là cao tay”

“Cô chủ! Giờ phải làm gì ạ?”

“Cứ lặng lẽ theo dõi tiếp cho tao. Nhớ kỹ tuyệt đối không được để ông chủ nghi ngờ. Nếu không tao sẽ xử lý từng đứa một. Chúng mày biết hậu quả thế nào rồi đó”

Hồng Diễm vừa ra lệnh vừa cảnh báo. Chuyện ông Bảo mê mệt Diệp Chi khiến cô ta cay cú lắm. Mấy lần đến phá đám nhưng đều bị ông Bảo ra sức bảo vệ, suýt nữa lấy ๓.ạ.ภ .ﻮ mình. Đúng là tì.ภ.ђ á.เ có thể khiến con người ta mù con mắt. Lúc trước ông ta việc gì cũng nghe lời cô ta, chiều chuộng một cách vô lý hết sức. Thế mà bây giờ chỉ cần cô ta đụng đến Diệp Chi là ông ta sẵn sàng ᵭάпҺ con gáι mình trước mặt mọi người. Hồng Diễm cảm thấy bố cô ta đã thay đổi thật rồi. Thế nên cách tốt nhất để kéo ông ta về phía mình là phải triệt hạ Diệp Chi. Để làm được điều này tất nhiên cô ta phải giấu giếm ông Bảo.

“Còn tin tức về Đức Tuấn?”

“Dạ… Chúng tôi… Vẫn không tìm thấy bất cứ tin tức nào về cậu ấy”

Tên thuộc hạ dè dặt nhìn tên thuộc hạ bên cạnh. Cứ nhắc đến Đức Tuấn là gương mặt bọn chúng lại tái mét bởi nếu nói không cẩn thận hay làm cô ta phật ý là ngay lập tức sẽ bị cô ta xử ngay lập tức. Cái tên Đức Tuấn này luôn là nỗi ám ảnh của đám thuộc hạ.

“Đúng là đồ vô dụng! Con người chứ có phải con muỗi đâu mà tìm mãi không ra”

Hồng Diễm lại bắt đầu lên cơn cҺửι mắng thuộc hạ của mình. Hễ cứ lên cơn điện là cô ta lại trút hết lên đầu bọn chúng. Đúng sai gì cũng chẳng thèm để ý.

“Cô chủ! Xin bớt giận! Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức tìm kiếm cậu ta”

“Hết sức! Cố gắng cái ૮.ɦ.ế.ƭ tiệt! Lần nào chúng mày cũng nói như vậy nhưng có thấy tin tức nào của anh ấy không? Chúng mày là một lũ vô dụng”

Mấy tên thuộc hạ biết Hồng Diễm lại lên cơn rồi nên không dám nói thêm gì nữa, lấm lét nhìn nhau im lặng.

Thấy không thấy ai nói gì, chỉ một mình mình gào thét, ả ta lại càng đιêи ¢υồиɢ hơn.

“Cút! cút hết đi cho tao”

“Dạ”

Chỉ chờ có thế, bọn chúng lập tức rút lui, chỉ chừa lại cô ta điên dại phá phách đồ đạc ở trong phòng. Thường phải sau một cơn điên dại như vậy, ả ta mới có thể bình tĩnh trở lại.

***

“Uyên Linh! Chuyện của Đức Tuấn, em tính thế nào?”

Văn Thành thấy Uyên Linh mấy ngày nay có vẻ ủ dột không vui. Từ hôm gặp lại Đức Tuấn đến giờ cô cứ như người mất hồn vậy, ít nói hẳn.

“Có lẽ tốt nhất là cứ để anh ấy nghĩ em là Diệp Chi đi”

“Nhưng anh thấy có vẻ như cậu ta không hoàn toàn nghĩ như vậy. Hai người dù sao cũng từng là vợ chồng. Giấu cậu ta một việc quan trọng như vậy e rằng không công bằng lắm”

Văn Thành vừa nói vừa dò ý tứ Uyên Linh. Tuy trong lòng anh hoàn toàn không muốn Uyên Linh trở về mối quαп Һệ năm xưa với Đức Tuấn nhưng Uyên Linh lúc nào cũng nhớ về anh ta. Cô không nói ra nhưng tâm trạng luôn u uất, anh không đành lòng nhìn người mình yêu thương buồn bã như vậy.

“Anh ấy và em cũng đâu còn là vợ chồng nữa. Chuyện anh ấy biết hay không cũng không quan trọng gì đối với anh ấy”

Uyên Linh nói như trách móc Đức Tuấn.

“Có chuyện này anh muốn nói với em…”

Văn Thành ngập ngừng.

“Chuyện gì? Anh cứ nói đi! Giữa anh và em cũng đâu còn gì để giấu diếm nữa chứ”

“Anh được biết, từ khi em mất tích, Đức Tuấn luôn tìm kiếm em suốt 3 năm. Anh ta đi mọi nơi để tìm kiếm tin tức của em. Kể cả đi tìm kiếm sự trợ giúp của truyền thông. Chuyện này ai cũng biết”

Uyên Linh thoáng chút ҳúc ᵭộпg, hai hàng mi rủ xuống khi nghe Văn Thành nhắc đến chuyện Đức Tuấn đi tìm mình suốt 3 năm trời.

“Cậu ấy, có lẽ vẫn còn yêu em rất nhiều nên mới có thể dành nhiều tâm sức như vậy đi tìm em. Hình như cũng chính vì muốn biết tin tức về em mà cậu ta đã bị bọn ông Bảo đưa vào bẫy ๒.ắ.t ς-.ó.ς”

“Chuyện này… là thật sao?”

Uyên Linh ngước nhìn Văn Thành, mắt đã đẫm lệ rồi. Văn Thành thoáng chút chạnh lòng khi cảm thấy tình cảm của Uyên Linh dành cho Đức Tuấn vẫn còn nhiều lắm.

“Ừm”

Anh lặng lẽ gật đầu.

Uyên Linh cúi mặt xuống, những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống.

“Nhưng đấy chỉ là chuyện của 3 năm trước. Anh ấy bây giờ đã có người khác rồi”

Uyên Linh khóc to hơn. Tiếng nấc của cô khiến Văn Thành cũng cảm thấy xót xa.

“Bạn gáι? Ý của em là Ý Lan sao?”

“Dạ”

“Có lẽ là em hiểu lầm rồi. Ý Lan, có lẽ không phải là bạn gáι của cậu ấy đâu”

“Không phải? Sao anh lại nghĩ như vậy?”

“À… Là anh đoán như vậy. Ý Lan… Cô ấy… Mà thôi. Chuyện của Ý Lan chúng ta cũng không nên nhắc đến. Nhưng nếu chỉ vì chuyện đó mà em không nói sự thật cho Đức Tuấn biết thì cũng không công bằng lắm với cậu ấy. Anh nghĩ em nên lựa chọn cơ hội thích hợp để nói cho cậu ấy biết sự thật. Những năm qua cậu ta đi tìm em cũng thật khiến con người ta đau lòng lắm”

Sau một hồi nghe Văn Thành giải thích, Uyên Linh có vẻ như đã thông suốt hơn. Tâm tư cũng nhẹ nhàng hơn hẳn. Điều làm cô cảm thấy nặng nề nhất chính là việc Đức Tuấn đã có bạn gáι bên cạnh. Nhưng có vẻ như cô đã kết luận hơi vội vàng thì phải. Nếu đúng như lời Văn Thành nói thì chuyện cô nghĩ về Đức Tuấn quả là oan ức cho anh ta quá. Bỗng dưng Uyên Linh thấy mình như được giải phóng khỏi một mớ tơ vò rối loạn mãi mới gỡ ra được.

Cô nhìn Văn Thành từ đằng sau, thầm cảm ơn người bạn thân đặc biệt này. Nếu không có anh, chắc chắn cũng không có một Uyên Linh hồi sinh một cách kỳ diệu như ngày hôm nay. Văn Thành chỉ cần nghe thấy hơi thở của cô cũng biết được tâm tư cô đã nhẹ nhõm hơn rồi. Anh mỉm cười mãn nguyện. Như thế là đủ rồi. Anh chỉ mong Uyên Linh được thoải mái như thế này, không phải dằn vặt đau khổ là anh đã cảm thấy hài lòng.

Hai người im lặng một lúc thì bất chợt Uyên Linh nói khẽ

“Anh! Hình như có người theo dõi chúng ta”

Uyên Linh nhìn thấy một chiếc xe máy cứ bám theo xe của Văn Thành đang chở cô.

“Em chắc không?”

“Chắc! Hai tên bọn chúng rất quen mặt. Dù không nhìn rõ mặt, nhưng nhìn hình dáng và chiếc xe mô tô kia, có thể khẳng định là cùng một bọn”

Văn Thành vừa lái xe vừa nhìn lại phía sau qua kính chiếu hậu.

“Chính là hai tên mặc áo đen đi chiếc xe mô tô Rebel 300 màu đỏ”

Văn Thành nhìn theo mô tả của Uyên Linh thì nhận ra có hai tên có vẻ côn đồ chạy theo xe mình thật.

“Chiếc xe này, hình như anh đã thấy ở đâu đó rồi”

Văn Thành nhớ lại.

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 212
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77