Rạn nứt – Chương 13

Rạn nứt – Chương 28
Rạn nứt – Chương 27
Rạn nứt – Chương 26
Rạn nứt – Chương 25
Rạn nứt – Chương 24
Rạn nứt – Chương 23
Rạn nứt – Chương 22
Rạn nứt – Chương 21
Rạn nứt – Chương 20
Rạn nứt – Chương 19
Rạn nứt – Chương 18
Rạn nứt – Chương 17
Rạn nứt – Chương 16
Rạn nứt – Chương 15
Rạn nứt – Chương 14
Rạn nứt – Chương 13
Rạn nứt – Chương 12
Rạn nứt – Chương 11
Rạn nứt – Chương 9
Rạn nứt – Chương 8
Rạn nứt – Chương 7
Rạn nứt – Chương 6
Rạn nứt – Chương 5
Rạn nứt – Chương 4
Rạn nứt – Chương 3
Rạn nứt – Chương 2
Rạn nứt – Chương 1

Hôm sau qua điều tra của thám ʇ⚡︎ử tư chị tìm đến căn hộ chung cư của Lệ,đứng trước cửa căn hộ của Lệ chị có rất nhiều cảm xúc, trước giờ chị chưa từng nghĩ đến sẽ có tình huống xảy ra như ngày hôm nay,chị đeo kính đen che đi gần nửa khuôn mặt,chị không muốn đối phương nhìn ra cảm xúc của chị,đặt tay lên ấn chuông,sau lần bấm thứ hai thì chị thấy một người đàn bà khoảng gần 50 tuổi đi ra mở cửa,bà ta nhìn chị thắc mắc hỏi:

-Cô tìm ai?

Chị không nói ʋòпg vo mà trực tiếp hỏi:

-Lệ có nhà không bác?

Bà Dung nhìn chị một lúc rồi trả lời:

-Lệ vừa ra ngoài rồi,cô tìm con gáι tôi có chuyện gì không?
-À ra mẹ của bé Lệ,phiền bác chuyển lời với Lệ là có vợ anh Đại đến tìm ạ!

Bà Dung lúc vừa mở cửa cũng đã nghi ngờ chị là vợ của anh, nhưng bà lại không ngờ chị còn trẻ và xinh đẹp như vậy,bà nhìn chị ᵭάпҺ giá một lượt,chị đã tìm đến tận đây thì ít nhiều cũng đã điều tra rõ về Lệ,bà Dung cũng không vờ vịt nữa liền nói:

-Cô đợi chút để tôi vào gọi con bé ra.

Bà Dung định đóng cửa lại thì chị nói:
-Bác không mời cháu vào nhà uống cốc nước ạ?

Bà Dung sững người lại trước lời nói của chị nhưng rất nhanh bà cười đáp:

-Phiền cô đứng chờ bên ngoài,tôi không có thói quen mời người lạ vào nhà.

Dứt lời bà đóng cάпh cửa lại,khoảng 10phut sau Lệ mở cửa đi ra,chị phải công nhận Lệ rất xinh đẹp,nét đẹp ngây thơ trong sáng mà bao người đàn ông đều say mê trong đó có chồng chị.Lệ thấy chị cũng chẳng ngạc nhiên gì,cô ta thản nhiên nói:

-Tôi biết chị sẽ đến tìm tôi nhưng không ngờ lại sớm như vậy.

Chị mỉm cười nói:

-Có thời gian không ra ngoài uống với tôi ly nước.

Lệ sảng khoái đáp:

-Được thôi!
—-
Trong quán cà phê không gian buổi trưa có chút yên tĩnh, một phần chị cũng chọn quán yên tĩnh như vậy để dễ nói chuyện với Lệ.Chị nhận lấy menu từ tay phục vụ sau đó đẩy quyên menu đến trước mặt Lệ hỏi:

-Cô uống gì?
-Cam ép đi.

Chị quay sang nói với phục vụ:

-1cam ép và 1 ly capuchino.

Lệ thấy trong lòng có chút khó chịu bởi anh cũng có sở thích uống loại cà phê này.Chị dường như đoán ra được điều này nên hời hợt nói:
-Cô biết là anh Đại cũng thích uống loại cà phê bày đúng không???

Lệ làm bộ không biết nói:

-Không anh ấy thích uống cà phê đen đá hơn,lúc quen tôi anh ấy vẫn hay thích uống loại đó.

Chị cũng không quan tâm lời Lệ nói,chị nhìn Lệ nói:
-Cô rất xinh đẹp!

Rất nhiều người nói với Lệ câu này Lệ cảm thấy bình thường vì bản thân Lệ biết mình xinh đẹp, nhưng khi nghe từ chính miệng chị nói ra Lệ cảm thấy hãnh diện,hãnh diện vì được từ chính miệng tình địch khen mình, nhưng Lệ cũng không phải thuộc loại đầu óc đơn giản,không vì những lời khen có cάпh mà lơ là trước đối phương nhất là với chị một người phụ nữ thông minh sắc bén.Lệ mỉm cười trả lời:

-Chị quá khen,có gì chị cứ nói thẳng tôi biết chị hẹn tôi ra đây không chỉ vì những lời sáo rỗng này đúng không?

Chị lúc này mới tháo chiếc kính đen xuống để lộ ra ánh mắt vô cùng sắc bén,chị nhìn Lệ thật kĩ đến từng chi tiết, thấy chị nhìn chằm chằm vào mặt của mình Lệ chột dạ,hai bàn tay để dưới bàn xoắn vào nhau nói:

-Chị làm gì mà nhìn tôi kinh thế,có gì chị nói nhanh đi tôi còn phải về nữa.

Chị nhếch môi cười từ tốn nói:
-Không vội tôi và cô còn chưa uống nước xong cơ mà.

Lệ cau có đáp:
-Chị rảnh rỗi quá không có việc làm sao?

Chị lại cười một nụ cười mà Lệ nhìn vào vô cùng chói mắt,chị nói:
-Không tôi rất bận là đằng khác nhưng hôm nay tôi phải bỏ một chút thời gian quý báu của tôi ra để gặp cô,vì dù gì tôi với cô cũng mang kiếp “chồng chung”.

Hai chữ cuối cùng chị nhấn mạnh khiến cho Lệ cảm thấy không rét mà run.
Lúc này nhân viên phục vụ mang nước đi lên:

-Của hai chị đây ạ.

Chị cười nói với nhân viên phục vụ:

-Cám ơn em.

Nhân viên cúi đầu chào hai người rồi rời đi.Lệ lúc này vô cùng căng thẳng dù cô ta có kiêu ngạo khi nghĩ rằng anh yêu thương cô ta nhiều hơn chị thì hiện tại ngay lúc này cô ta đang ngồi đối diện với người vợ chính thức của anh là chị,cô ta chẳng qua cũng chỉ là tiểu tam hay nói khó nghe hơn là một con phò giật chồng người khác nên không dám kiêu căng mà tỏ ra e dè hơn một chút,dù vậy Lệ tức giận hỏi lại:

-Chị nói vậy là ý gì?

Chị nhấp một ngụm cà phê vô cùng thưởng thức nói:

-Cô là một cô gáι thông minh,tôi ᵭάпҺ giá cô rất cao, nhưng một cô gáι thông minh như cô sao lại chọn làm kẻ thứ ba xen chân vào hạnh phúc của gia đình người khác?

Lệ run rẩy trước những lời chỉ trích của chị, nhưng rất nhanh Lệ đã lấy lại bình tĩnh,cô ta nhìn chị cười nói:

-Chị vừa khen tôi thông mình rồi đấy,tôi không chen chân vào hạnh phúc gia đình chị, nếu như tình yêu của anh Đại dành cho chị đủ lớn thì tôi không có cơ hội xen chân vào,chị nên nhớ rõ cho tôi không ép buộc anh ấy đến với tôi,chúng tôi đến với nhau đều là anh tình tôi nguyện.

Chị cười lớn,nụ cười của chị khiến cho Lệ thấy bất an,Lệ ấp úng hỏi:

-Chị cười gì?chị nhìn lại bản thân chị đi,chị không hề biết được một người đàn ông cần gì ở người phụ nữ,chị luôn tỏ ra lạnh lùng vô tâm với anh ấy thì sao lại trách anh ấy đi tìm niềm vui bên ngoài chứ?
-Xem ra cô rất hiểu rõ về chồng tôi.
-Tôi luôn quan tâm đến anh ấy,tôi biết anh ấy thích gì và ghét gì,hơn nữa những lúc anh ấy không vui tôi luôn ở bên cạnh chia sẻ nỗi buồn đó với anh,không giống như chị làm vợ nhưng không tròn trách nhiệm.

Chị trừng mắt nhìn Lệ,nụ cười tгêภ môi chị càng đậm,chị nói:

-Là cô đang dạy tôi cách làm vợ đó sao?

Lệ đay nghiến trả lời:

-Tôi nào có ý đó, nhưng tôi thấy thương cho anh Đại sống với một người vợ vô trách nhiệm như chị,hơn nữa chị còn mặt mũi để mà tiếp tục sống với anh ấy sao,chị đúng là đồ gáι ᵭộc không con mà!!!

Vừa dứt lời Lệ đã nhận ngay một cái tát như trời giáng,thiên chức làm mẹ chị không có được, đây là nỗi đau lớn nhất trong lòng chị,Lệ nghĩ cô ta là ai mà dám nhắc đến việc đó trước mặt chị,ngay cả anh còn chưa dám trách chị nửa lời vậy mà cô ta lại hống hách trước mặt chị.

Một bên má Lệ đỏ ran In hằn dấu tay tгêภ gương mặt,Lệ đau muốn nổ đom đóm mắt, vừa lúc này anh từ đâu đi đến bên cạnh Lệ,nhìn gương mặt Lệ bị ᵭάпҺ đến sưng vù anh lo lắng hỏi:

-Em có sao không?

Lệ nước mắt ngắn dài lắc đầu nói :

-Em không sao?
-Bị ᵭάпҺ đến như vậy mà còn nói không sao?cũng may là bác gáι điện thoại cho anh biết nếu không thì…

Lời nói của anh khiến chị như ૮.ɦ.ế.ƭ lặng,tιм chị đau đến nghẹt thở,chị cố gắng kìm nén nỗi đau gằn giọng hỏi lại anh:
–Nêú không thì sao?anh sợ tôi ăn ϮhịϮ cô ta sao?

Anh tức giận quay sang trách móc chị:
-Còn không phải sao,tại sao em lại ᵭάпҺ cô ấy như thế, chuyện này là anh sai em có thể trút giận lên đầu anh,tại sao em lại tìm Lệ còn ᵭάпҺ cô ấy như vậy,anh thật không ngờ em lại là người thâm ᵭộc vậy đó Hoài!?

-Anh nói tôi thâm ᵭộc sso, nếu tôi thâm ᵭộc tôi đã cho người tạt axit hay ᵭάпҺ ghen cô ta rồi chứ không phải nói chuyện ʇ⚡︎ử tế như vậy đâu?

Anh không ngờ chị lại nói như vậy anh giận đến mức chân tay run cả lên,anh lớn tiếng quát chị:

-Em điên hả,anh không ngờ em lại hành xử kiểu chợ búa Һγ siпh như vậy?

-Anh Đại,có vài điều tôi nên nói rõ với anh,cô ta hiện tại là kẻ phá nát gia can của tôi,nếu tôi có ᵭάпҺ ૮.ɦ.ế.ƭ cô ta thì là do cô ta không có liêm sỉ mà đi giật chồng người khác bị ᵭάпҺ là đáng đời. Anh là chồng hợp pháp của tôi nhưng anh lại sau lưng tôi lén lút nuôi nhân tình,nếu như là ăn bánh trả tiền tôi có thể miễn cưỡng chấp nhận,còn đằng này anh lại có tình cảm với cô ta,anh bây giờ còn bênh vực cô ta trước mặt tôi nữa cơ đấy. Hôm nay tôi mới hiểu rõ về con người của anh.

-Em nói chuyện lý lẽ một chút đi. Anh biết là anh sai nhưng em ᵭάпҺ Lệ như vậy là không đúng,hơn nữa Lệ…Lệ đang mang thai lỡ có chuyện gì thì phải làm sao?

Từng câu từng chữ anh nói như ngàn mũi dao xuyên qua tιм chị,cái cảm giác đau đớn thấu tận tιм gan khiến chị không thể thốt nên lời.Lệ ngồi bên cạnh chứng kiến một màn kịch hay do cô ta dày công sắp đặt,thành công biến cô ta từ kẻ đáng trách thành kẻ đáng thương trong mắt anh.Lệ nhếch môi cười nhưng mà vừa nãy bị chị ᵭάпҺ vào mặt nên nụ cười có chút méo mó.Lệ nắm lấy cάпh tay anh tỏ ra đáng thương nói:

-Anh…là em sai anh đừng trách chị ấy,em biết chị ấy tức giận vì chuyện em mang thai nhưng con cái là trời cho chứ không phải cứ muốn là có.
Hai từ con cái như lời nguyền với chị,chị hét lên:

-Cô im miệng,cái tát vừa rồi của tôi xem ra là chưa đủ với cô.

Nghe chị nói Lệ run rẩy nép sau lưng anh, nhưng ánh mắt nhìn chị lại chẳng hề sợ hãï chút nào gương mặt lại còn tỏ vẻ đắc ý.Anh nghe chị nói thế lại càng tức giận hơn,anh đẩy chị về phía sau, nhưng lại không ngờ chị mất đà ngã phịch xuống đất.Anh cũng không ngờ đến chỉ đẩy nhẹ mà chị lại ngã như thế,còn chị ánh mắt nhìn anh như người xa lạ chị lại không hề nghĩ rằng anh cứ như vậy mà đẩy ngã chị,anh vội đến bên cạnh chị đưa tay ra định đỡ chị lên nhưng chị nhìn anh lạnh lùng nói:

-Buông ra!

Anh nhìn rõ trong ánh mắt chị là sự đau thương xen lẫn thất vọng.Chị đứng lên một cách khó khăn,chị mở vì lấy tờ 100k đặt dưới ly cà phê,chị nói với Lệ bằng một giọng nói mỉa mai:

-Chúc mừng cô đã đạt được điều mình muốn.Nhưng cô đừng vội mừng,tình cảm gần 20 năm mà anh ta còn phản bội lại được thì loại tình cảm 2 năm của cô nên giữ cẩn thận một chút.

Sau đó chị bước thẳng đi ra ngoài mặc kệ anh ở phía sau gọi chị:
-Hoài ý em nói là gì em đứng lại giải thích rõ ràng cho anh nghe…
Còn nữa