Nhân quả cuộc đời – Chương 4

Nhân quả cuộc đời – Chương 31
Nhân quả cuộc đời – Chương 30
Nhân quả cuộc đời – Chương 29
Nhân quả cuộc đời – Chương 28
Nhân quả cuộc đời – Chương 27
Nhân quả cuộc đời – Chương 26
Nhân quả cuộc đời – Chương 25
Nhân quả cuộc đời – Chương 24
Nhân quả cuộc đời – Chương 23
Nhân quả cuộc đời – Chương 22
Nhân quả cuộc đời – Chương 21
Nhân quả cuộc đời – Chương 20
Nhân quả cuộc đời – Chương 19
Nhân quả cuộc đời – Chương 18
Nhân quả cuộc đời – Chương 17
Nhân quả cuộc đời – Chương 16
Nhân quả cuộc đời – Chương 15
Nhân quả cuộc đời – Chương 14
Nhân quả cuộc đời – Chương 13
Nhân quả cuộc đời – Chương 12
Nhân quả cuộc đời – Chương 11
Nhân quả cuộc đời – Chương 10
Nhân quả cuộc đời – Chương 9
Nhân quả cuộc đời – Chương 8
Nhân quả cuộc đời – Chương 7
Nhân quả cuộc đời – Chương 6
Nhân quả cuộc đời – Chương 5
Nhân quả cuộc đời – Chương 4
Nhân quả cuộc đời – Chương 3
Nhân quả cuộc đời – Chương 2
Nhân quả cuộc đời – Chương 1

Tác giả: Nguyễn Hiền

Nhưng cũng từ việc từ chối tham gia xây nhà, mà cuộc sống của Thanh Huơng trở nên ngạt thở. Bà Lan bắt đầu gây chuyện luôn miệng cҺửι chó mắng mèo vô cớ. Phải chăng chính vì điều đó mà tạo nên một Thanh Huơng lầm lỳ, ngang buớng. Công việc tiếp nhận nhà hàng đã quá áp lực, cộng thêm sức ép của mẹ chồng khiến cô mệt mỏi. Cô hiểu rằng bà Lan làm như vậy cũng chỉ vì tiền. Tất cả mọi chiêu trò cũng không ngoài mục đích để cô phải nhuợng bộ vay tiền của mẹ ruột mà thôi…

Một bài học vừa xảy ra khi tin tuởng lo tiền cho chồng đi xuất khẩu, để rồi anh ta lật mặt phản bội, điều đó cũng đủ để cô hiểu rằng mình cần phải làm gì. Cũng may anh ta còn gửi số tiền về trả nợ, nếu không cô vừa mất tiền lại mất luôn cả chồng. Giờ đây lấy cơ sở gì để bà ta yêu cầu cô một lần nữa?

Cuộc sống ngột ngạt và căng thẳng do bà Lan tạo ra vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, khi Thanh Hương vẫn không chịu nhuợng bộ. Chỉ Ϯộι ông Việt ở giữa vợ và con dâu trong cảnh bất lực vì khuyên bà Lan không được. Sở dĩ ông chịu bất lực và phải chịu lép vế cũng vì tiền. Ông hiểu gia đình lâm vào cảnh nợ nần, cũng từ khi ông bị tai пα̣п giao thông phải nghỉ việc vì mất sức lao động. Và nghiễm nhiên ông trở thành gánh nặng trong gia đình. Ông không biết hai mẹ con bàn bạc thế nào, mà tuyên bố phá căn nhà này đi và xây nhà mới. Căn nhà này là do cha má ông để lại ở trước giờ có sao đâu, vậy thì tại sao lại cứ phải ở nhà đẹp mới được chứ?

Tối nay Thanh Hương về muộn bởi nhà hàng cuối tuần thường đông khách. Về đến nhà thì cô thấy trong nhà tối thui, tất cả các bóng đèn từ ngoài sân cho đến phòng khách đều đã tắt. Tuy hơi bất ngờ nhưng càng ngạc nhiên hơn, khi cô không mở được khóa cổng bởi ai đó đã thay bằng một ổ khóa khác. Vì nhà không gắn chuông nên cô gọi điện cho mẹ chồng, rồi gọi cho Ba chồng nhưng tất cả đều im lặng không ai trả lời. Đứng chờ một lúc không thấy ai ra mở cửa, cô đành chạy đến nhà mẹ ruột ngủ. Khuya rồi mà thấy con gáι gọi cửa làm bà Hà ngạc nhiên:

– Sao khuya rồi mà con còn đến đây?

Thanh Hương trả lời mệt mỏi:

– Con mệt nên đi ngủ đã, rồi mai nói chuyện…

Thấy con gáι có vẻ mệt nên bà không hỏi nữa. Nhưng linh tính của người mẹ làm bà không khỏi lo lắng. Nhất định đã xảy ra chuyện gì bên nhà chồng thì bà Lan mới cố tình không mở cửa cho con dâu, nhưng đó là chuyện gì thì bà không biết.

Định bụng rằng sáng mai bà sẽ hỏi con cho rõ, rồi khuyên con cách cư xử sao cho đúng mực. Bà biết tính con ngay thẳng, vẫn biết rằng đó là đức tính tốt, nhưng trong từng hoàn cảnh nhiều khi lại dễ hiểu nhầm.

Cả đêm bà không ngủ được, không hiểu sao bà vẫn thấy không yên. Gần sáng bỗng điện thoại của Thanh Hương đổ chuông, trong khi con gáι vẫn đang ngủ mê mệt. Bà Hà lấy điện thoại nghe xem ai mà gọi vào giờ này. Vừa áp điện thoại vào tai chưa kịp lên tiếng, thì bà bỗng giật mình khi đầu dây bên kia tiếng con rể Tuấn Kiệt đang tuôn ra những câu từ không dễ nghe:

– Cô đang ở đâu? Cô là gáι có chồng mà đi qua đêm bên ngoài không về nhà, trong khi chồng đi vắng là sao hả? tại sao cô im lặng? giờ thì còn gì để nói nữa không?

Lúc này thì bà Hà cũng đã hiểu một phần câu chuyện. Rất có thể bà Lan cố tình không mở cửa cho con dâu vào nhà ngủ, để rồi vu cho con chuyện ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ cũng nên. May mà con gáι bà lại đến nhà mẹ ngủ, nếu không thì rất khó giải thích. Thấy con rể vẫn đang chất vấn vợ hết sức gay gắt. Bà Hà vẫn im lặng mà khẽ lay con gáι, mặt khác mở loa ngoài và áp điện thoại vào tai con để cả hai mẹ con cùng nghe. Đang mơ màng ngủ, bỗng Thanh Hương nghe tiếng chồng mắng mình xối xả thì hoàn toàn tỉnh giấc. Bà Hà giơ tay ra hiệu cho con im lặng nghe xem con rể đang nói gì.

Tuấn Kiệt nói một thôi một hồi mà không thấy vợ trả lời thì có vẻ bực tức, anh ta gào lên trong máy:

– Tôi hỏi nãy giờ mà cô không trả lời, bộ cô câm hay sao mà không nói được? hay đang ôm ấp thằng nào mà không nói được hả?

Nghe đến đó thì Thanh Hương tức giận đến đỉnh điểm. Cô cầm điện thoại từ tay mẹ để trả lời nhưng bà Hà đã lên tiếng:

– Alo tôi đây. Anh nói hết chưa để tôi nói…

Nhận ra tiếng mẹ vợ, Tuấn Kiệt hσảпg hốϮ lắp bắp:

– Mẹ…sao lại là mẹ chứ? tại sao mẹ lại cầm điện thoại của vợ con. Mẹ đưa điện thoại cho con nói chuyện với cô ấy…

– Anh nói nãy giờ còn chưa đủ hay sao mà còn nói nữa? cả tôi và con Hương đều đã nghe đủ rồi, bây giờ tôi xin trả lời cho anh đây…

– Con xin lỗi mẹ, vì con nghe mẹ con nói cả đêm qua cô ấy ngủ ở ngoài mà không về nhà, nên con giận mà nói thế, nhưng tại sao cô ấy lại không về nhà mà sang mẹ ngủ chứ?

– Mẹ anh thay ổ khóa và gọi không mở cửa thì con tôi làm sao vào nhà? nó là con gáι đêm hôm đi ngoài đường nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao đây? May mà nhà mẹ ở gần, nếu không thì anh còn vu cho những chuyện gì nữa…

Thanh Hương đã nghe tất cả, và cô đã hiểu mưu đồ của mẹ con bà Lan đối với mình. Cô nói với mẹ nhưng cố ý nói to cho Kiệt ở đầu dây bên kia cùng nghe:

– Tắt máy đi mẹ, đồ vừa ăn ςư-ớ.ק vừa la làng, để sức khỏe còn đi làm nữa…

Tuấn Kiệt hỏi lại:

– Cô vừa nói ai vừa ăn ςư-ớ.ק vừa la làng thế hả?

Nhưng đầu dây bên kia đã tắt. Anh ta tức giận bấm gọi lại thì điện thoại ngoài vùng phủ sóng. Trong khi đó bà Hà cùng con gáι ngồi nói chuyện, lúc này Thanh Hương mới kể cho mẹ nghe mình đã dùng số tiền mẹ cho để lo cho chồng đi xuất khẩu lao động với hy vọng sẽ có một số vốn để làm ăn và xây nhà cửa. Nhưng không ngờ anh ta chỉ gửi tiền về cũng như gọi điện về cho vợ được thời gian đầu, rồi sau đó chẳng thấy gọi về mà tiền cũng không gửi nữa. Cô nghi ngờ anh ta ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ nên nhờ người bạn thân là Tuấn Anh điều tra giúp…

Thấy con gáι im lặng, bà hỏi tiếp:

– Cậu Tuấn Anh trả lời thế nào?

– Bạn ấy chỉ khuyên con nên làm chủ bản thân, làm chủ cuộc đời mình và giữ sức khỏe, cho dù có chuyện gì xảy ra thì cũng vẫn bình an…

– Con suy nghĩ gì về lời khuyên này?

– Con thấy đúng và đang tiến hành đó mẹ, việc sang lại nhà hàng Hàn quốc cũng xuất phát từ lời khuyên đó. Chắc chắn là bạn ấy đã chứng kiến anh Kiệt có người phụ nữ khác nhưng không muốn nói sợ con đau khổ…

– Tạm thời gác lại chuyện này sang một bên, chờ khi chồng con về rồi hãy tính. Trước mắt hãy tập trung vào việc kinh doanh nhà hàng, nhưng nếu bà Lan có hỏi thì con chỉ nói mình làm thuê ở đó, làm tạp vụ…Mẹ sẽ luôn ở bên cạnh để hỗ trợ cho con. Mẹ không có tiền nhưng mẹ có đất…

– Nhà mình lại bán đất tiếp à mẹ?

– Thiếu vốn mà để đất làm gì? Đâu cần cứ phải đi nước ngoài mới sống được, rồi luật nhân quả sẽ chứng minh ngay thôi…

Thanh Hương ôm lấy mẹ cảm động. Ngày mai cô về nhà lấy quần áo và xin phép ba mẹ chồng đến nơi làm việc và ở luôn nơi đó. Cô cũng muốn gặp ông Việt, riêng bà Lan thì không nói nhưng còn ông Việt thì sao? Chẳng nhẽ ông ấy cũng đối xử với con dâu như vậy hay sao?

Về đến nhà, cô thấy cổng vẫn khóa bằng ổ khóa tối qua, còn bà Lan đang phơi đồ ngoài sân thì lễ phép chào:

– Con chào mẹ…

Không nghe tiếng trả lời cũng không ngẩng mặt lên nhìn, Thanh Hương hét thật to cố gắng làm bà ta nghe thấy:

– Con…chào…mẹ…

Bà Lan vẫn tiếp tục phơi đồ mà không trả lời cũng như mở cửa. Lúc này ông Việt nghe tiếng hét lên ngoài cổng liền đi ra. Nhìn thấy con dâu đang gọi thì ông nói với vợ:

– Tại sao bà không mở cửa cho con dâu? Bộ bà bị điếc hả?

Bà Lan cười mỉa mai:

– Con dâu gì cái ngữ ấy, chồng thì đi vắng làm việc cực khổ, còn vợ ở nhà thì đàn đúm thâu đêm suốt sáng không về. Cô có giỏi thì đi đi đừng về nữa, nhà tôi không có chỗ chứa…

Sự chịu đựng đã vượt quá giới hạn. Thanh Hương quay người vào nói với ông Việt:

– Con chào Ba và mong Ba làm chứng cho con, đây là do mẹ đuổi mà con phải đi chứ không phải con ʇ⚡︎ự ý. Tối qua mẹ thay ổ khóa, tắt điện không cho con vào nhà, bắt buộc con phải về nhà mẹ đẻ ngủ nhờ. Tất cả những lời mẹ vừa nói con đã ghi âm đầy đủ chờ ngày anh Kiệt về. Con chào Ba…

Nói xong cô quay lưng bước đi không quên bấm một ổ khóa mới mua phía ngoài cổng. Bên trong sân tiếng ông Việt vẫn réo gọi nhưng cô làm như không nghe thấy. Theo như kế hoạch thì sáng nay cô về xin phép Ba mẹ chồng, nhưng nhân tiện bà Lan không chịu mở cửa, lại thẳng tay đuổi nên cô đi luôn. Cuối cùng cô vẫn chưa hỏi được Ba chồng tại sao lại đối xử với cô như thế…

Bà Lan to mồm là thế nhưng khi Thanh Hương đi rồi thì bà không khỏi suy nghĩ. Bà không ngờ mọi việc lại phức tạp như vậy. Từ khi nghe con trai nói đã có vợ khác và đang có bầu sắp sanh khiến bà lo lắng. Nếu một ngày mà Kiệt rước cô ta về thì bà biết ăn nói như thế nào với con dâu? Rồi bà con chòm xóm xì xào bàn tán thì bà còn mặt mũi nào mà nhìn ai nữa. Thôi thì vì con mà bà mang tiếng ác đuổi con dâu ra khỏi nhà…

Ông Việt tỏ ra tức giận và khó hiểu tại sao bà Lan lại làm như thế? Nếu nói bà mê tiền thì ông còn tin, nhưng sự việc ngày hôm nay chính ông chứng kiến thì không thể chấp nhận được. Vừa thấy bà Lan đi vào, ông Việt chỉ thẳng mặt bà ta quát:

– Bà đang làm gì thế hả? bà có còn là con người không? rồi mai mốt thằng Kiệt trở về biết bà đuổi vợ nó thì bà trả lời sao đây? rồi còn mặt mũi nào mà nhìn ông bà sui nữa…

Đang tức giận nên ông Việt nói một thôi một hồi, cứ tưởng rằng sau những câu nói của ông thì bà Lan sẽ nổi trận lôi đình mà la hét mắng cҺửι. Nhưng không, bà ấy ngồi yên rồi bỗng nức nở khiến người ngạc nhiên bây giờ lại chính là ông Việt…

Bà Lan kể cho ông Việt nghe về tình hình nợ nần. Cũng nhờ con trai đi xuất khẩu lao động gửi tiền về và hiện nay bà đã trả hết nợ. Nhưng con trai bà yêu cầu bà phải xây nhà lớn cho con dâu mới ở, cô ta nay đã có bầu 5 tháng rồi…

Ông Việt nghe đến đó thì ngắt lời vợ:

– Khoan khoan bà nói lại tôi nghe coi. Thằng Kiệt đã có vợ là con Thanh Hương, vậy còn vợ nào nữa để mà có bầu? tôi thấy có vẻ không ổn à nghen…

– Bởi vậy mới nói. Nó yêu cầu tôi xây nhà trong khi tiền đã trả cho người ta, số còn lại chẳng còn là bao. Từ ngày có vợ mới thì nó cũng gửi về rất ít với lý do phải lo cho vợ nó. Ông nói thử coi tôi biết phải làm sao?

– Nhà này là của cha má tôi để lại, nhất định không xây sửa gì hết. Nếu nó muốn ở nhà cao cửa rộng thì có tiền đi mà mua. Tôi chỉ có một đứa con dâu là con Hương chứ không chấp nhận bất kỳ ai nữa hết…

Nói xong ông đứng dậy đi vào phòng. Bỗng ông quay lại hỏi vợ:

– Còn nữa, tối qua bà có cho tђยốς ngủ vào ly sữa của tôi không mà tôi ngủ mê mệt không biết gì, thậm chí đến giờ vẫn còn đau đầu…

Bà Lan chối:

– Ông nói gì vậy? ông mệt thì ngủ chứ sao lại đổ cho tôi, ngay đêm qua nó gọi hay không thì tôi cũng không biết gì, chính vì thế sáng nay tôi mới giận mà đuổi nó đi…

Bà Lan nói vậy để ông Việt không chất vấn nữa. Bây giờ bà biết phải làm sao khi chồng thì dứt khoát không cho sửa nhà chứ đừng nói là phá dỡ và xây lại mới hoàn toàn. Trong khi đó con trai bà thì yêu cầu xây nhà mới để rước vợ nó về. Bà biết phải làm sao đây?