Nhân quả cuộc đời – Chương 3

Nhân quả cuộc đời – Chương 31
Nhân quả cuộc đời – Chương 30
Nhân quả cuộc đời – Chương 29
Nhân quả cuộc đời – Chương 28
Nhân quả cuộc đời – Chương 27
Nhân quả cuộc đời – Chương 26
Nhân quả cuộc đời – Chương 25
Nhân quả cuộc đời – Chương 24
Nhân quả cuộc đời – Chương 23
Nhân quả cuộc đời – Chương 22
Nhân quả cuộc đời – Chương 21
Nhân quả cuộc đời – Chương 20
Nhân quả cuộc đời – Chương 19
Nhân quả cuộc đời – Chương 18
Nhân quả cuộc đời – Chương 17
Nhân quả cuộc đời – Chương 16
Nhân quả cuộc đời – Chương 15
Nhân quả cuộc đời – Chương 14
Nhân quả cuộc đời – Chương 13
Nhân quả cuộc đời – Chương 12
Nhân quả cuộc đời – Chương 11
Nhân quả cuộc đời – Chương 10
Nhân quả cuộc đời – Chương 9
Nhân quả cuộc đời – Chương 8
Nhân quả cuộc đời – Chương 7
Nhân quả cuộc đời – Chương 6
Nhân quả cuộc đời – Chương 5
Nhân quả cuộc đời – Chương 4
Nhân quả cuộc đời – Chương 3
Nhân quả cuộc đời – Chương 2
Nhân quả cuộc đời – Chương 1

Tác giả: Nguyễn Hiền

Chiều nay Thanh Huơng cảm thấy không khỏe nên về sớm. Xe chạy còn cách nhà khoảng 50m thì bỗng hết xăng nên cô đành dắt bộ về nhà. Bỗng cô dừng lại lắng nghe bởi tiếng bà Lan mẹ chồng cô đang nói chuyện điện thoại với ai mà cô nghe rất rõ:

– Cái gì? con nói lớn một chút, mẹ nghe không rõ…

Chỉ cần nghe được câu đó thì cô đã hiểu rằng bà đang nói chuyện với Tuấn Kiệt chồng cô. Tò mò muốn biết nội dung câu chuyện, nên cô nhẹ nhàng đi vào trong sân mà cố gắng không gây tiếng động. Trong nhà bà Lan vẫn đang nói tiếp:

– Con bảo mẹ xây nhà hả? tiền con gửi về mẹ trả nợ rồi, cũng chẳng còn là bao. Cố gắng tiết kiệm thêm cho đủ rồi hãy xây con ạ…hay con nói vợ con vay của bà sui xem có được không?

Chẳng biết đầu dây bên kia Tuấn Kiệt nói gì mà cô chỉ nghe bà Lan nói tiếp:

– Ôi trời. Từ ngày con đi là mẹ cũng chẳng buồn nói, nó muốn đi hay về thì tùy. Nghe đâu nghỉ làm rồi đi học nghề gì đó, thời bây giờ kiếm được việc đã khó, vậy mà đằng này lại nghỉ mới là chuyện lạ. Con muốn hỏi vay tiền mẹ nó thì con nói đi, chứ mẹ không hỏi đâu…

Mới nghe đến đó thì bỗng ông Việt Ba chồng về tới, nhìn thấy Hương đang đứng ngoài sân thì ngạc nhiên:

– Ủa, con về mà tại sao không vào nhà?

– Dạ, con cũng vừa về tới…

Nghe tiếng hai cha con nói chuyện ngoài sân thì bà Lan giật mình vội chạy ra. Thấy Thanh Hương đang đứng ngay cửa thì bà ngạc nhiên:

– Con về từ hồi nào mà mẹ không nghe tiếng xe?

– Dạ, xe hết xăng nên con dắt bộ…

Nghe thấy thế bà bỗng tái mặt bởi không biết con dâu có nghe thấy bà nói chuyện điện thoại không? bà hỏi dò:

– Con mới về tới hay về lâu rồi?

Thanh Hương hỏi lại:

– Có chuyện gì không mẹ? con vừa về hay về lâu rồi thì sao ạ?

Bà Lan lúng túng:

– À, không có gì, mẹ chỉ hỏi vậy thôi…

Nói rồi bà đi vào nhà. Như chợt nhớ ra chuyện gì, bà nói:

– Giờ đang mùa khô, mẹ nghĩ có khi mình tìm thợ để xây nhà, cái nhà này xuống cấp quá rồi con ạ…

Ông Việt lúc này cũng vừa vào tới, nghe thấy thế thì gàn đi:

– Bà nay sao thế hả? mặc dù nhà xuống cấp nhưng sập cũng còn lâu. Không có xây sửa cái gì cả, ăn nhiều chứ ở bao nhiêu…

Bà Lan lên tiếng:

– Ông nói vậy mà nghe được à, thà rằng ngày xưa không có tiền thì phải chịu, nay con trai nó có thể lo được thì tại sao lại không làm cái nhà cái cửa cho đàng hoàng chứ?

– Thôi tôi không có ý kiến, bà muốn làm thì làm…

Thanh Hương thấy Ba mẹ chồng cãi nhau nhưng cô không can thiệp, mà lẳng lặng đi vào phòng. Thấy thế thì bà Lan gọi giật lại:

– Con dâu…

– Có gì không mẹ?

– Mẹ muốn phá cái nhà này đi, xây nhà mới thì con thấy sao?

– Dạ, con không có ý kiến, mẹ có tiền thì xây thôi ạ…

Thấy thái độ hờ hững của con dâu làm bà bực mình lắm, nhưng vì đang còn nhằm đến số tiền bán đất của bà sui nếu như xây nhà còn thiếu. Chính vì thế bà đành kìm lòng lại mà ngọt nhạt lên tiếng:

– Ngồi nghỉ tí đi con, nhà có ba người nên việc lớn phải bàn bạc cụ thể, không thể ʇ⚡︎ự quyết ngay được. Bây giờ chồng con đi vắng, cha mẹ thì già yếu nên mẹ muốn giao việc lớn này cho con toàn quyền quyết định…

Thanh Hương cười khẩy, không có lẽ cô nói thẳng vào mặt bà ta cho bõ ghét. Cô muốn hỏi tại sao chồng cô không bàn với vợ chuyện này? Tại sao tiền gửi về lại không gửi cho vợ mà đưa cho mẹ trả nợ? trong khi anh ta đi xuất khẩu được là nhờ vào tiền của nhà vợ. Bây giờ muốn xây nhà thì lại giao cho cô. Cô cũng chẳng lạ gì cái chiêu trò của bà ta cả, cũng chẳng tốt đẹp gì đâu, chẳng qua chỉ là đổ gánh nặng lên đầu cô thôi.

Nếu như trước đây Tuấn Kiệt gửi tiền về cho vợ để xây nhà thì có khi bây giờ cô cũng sẽ đảm nhận việc này, cho dù có thiếu tiền thì cũng nhờ mẹ giúp đỡ. Mà điều đó thì chắc chắn sẽ xảy ra, người ta nói “ Làm ruộng thì ra, làm nhà thì tốn’ cũng chẳng sai. Nhưng còn bây giờ thì sao nhỉ? Từ ngày anh ta đi đến nay chỉ gửi về cho vợ số tiền vay mẹ vợ và một số tiền cho vợ sài vặt, còn lại anh ta gửi về cho mẹ. Vậy thì tại sao cô phải gánh vác việc này, trong khi cô đang cần số tiền bán đất của mẹ để làm vốn kinh doanh nhà hàng, nếu thiếu thì Tuấn Anh cho cô vay. Nhưng cô nghĩ cũng chẳng việc gì phải căng thẳng nên cô trả lời:

– Con biết gì chuyện xây nhà hả mẹ, chuyện của đàn ông thì chịu thôi…

– Cũng chẳng có gì khó đâu con, cứ kêu thợ rồi trả tiền cho họ thôi…

– Vậy thì mẹ làm đi ạ, con chịu thôi…

Nói xong cô đi nhanh vào phòng làm bà Lan vô cùng tức giận, ngay khi Hương vừa đi khỏi thì bà cũng nhanh chóng về phòng đóng cửa lại rồi gọi cho con trai:

– Tình hình có vẻ không ổn rồi con ạ…

– Có tiền muốn xây bao nhiêu căn chẳng được hả mẹ? có gì không ổn chứ?

– Thì cũng vì có ít tiền đó, bởi vậy mới nói…mà sao gấp thế hả con? Từ từ cũng được mà…

Tuấn Kiệt gắt lên:

– Từ từ thế nào chứ? sắp sanh tới nơi rồi…

Bà Lan không tin những gì vừa nghe được nên hỏi lại:

– Con vừa nói cái gì? ai sanh chứ?

– Mẹ nghe cho rõ và đừng cho cô ta biết, con lấy vợ bên này và vợ con sắp sanh nên phải về Việt nam…

Bà Lan hốt hoảng và lo sợ. Bà chạy ra ngoài cửa phòng nhìn không thấy ai lại đóng cửa lại vào nói chuyện tiếp với con trai:

– Có đúng không con? Có đúng là nó có thai không? như vậy có thể khẳng định vợ con bị vô sinh rồi…

– Bởi vậy mới nói, con cũng thương cổ nhưng nhà mình không thể tuyệt nòi giống được. Con chỉ được phép chọn một thôi…

– Nhưng còn con Hương thì sao? Biết ăn nói với bà sui như thế nào đây? con chỉ làm khổ mẹ thôi…

– Chẳng phải mẹ lúc nào cũng muốn cháu nội hay sao? Nếu mẹ không muốn thì tụi con ở bên này luôn không về nữa…

Nghe con trai nói như vậy thì bà phát hoảng, vội vàng chấp nhận:

– Đấy là mẹ đang nói mà nghe, chứ một khi con đã bỏ con Hương rồi thì còn sui gì nữa…

Chợt bà nghĩ ra được chuyện gì liền nói với con trai:

– Mà này, con bé đó nó có nhiều tiền không? nói nó gửi về cho mẹ xây nhà. Một khi đã có tiền thì mày muốn xây mấy tầng lầu mà chẳng được…

Câu nói của mẹ khiến Tuấn Kiệt như thức tỉnh, bây giờ cô ấy có thai rồi thì anh nói gì mà chẳng nghe. Anh trả lời mẹ:

– Tại sao con lại không nghĩ ra điều đó nhỉ. Mà mẹ nợ ai mà lắm thế? Bao nhiêu tiền con gửi về có mà thừa sức xây nhà ấy chứ?

– Thì mẹ vay mượn nuôi mày đó thôi, mày xem mẹ giờ yếu rồi còn làm gì nữa, không trả được tiền gốc cho người ta nên bây giờ nó mới trở thành một con số khổng lồ vậy chứ…

– Thôi được rồi, để con tính,…

Tuấn Kiệt mang chuyện này nói với Mộc Trà, lúc đầu cô nàng giẫy nảy lên không chịu, mãi sau nàng đồng ý với điều kiện:

– Em đồng ý bỏ tiền ra xây nhà, nhưng Ba mẹ anh phải viết giấy nợ cho em…

Thấy thế Tuấn Kiệt thắc mắc:

– Mình dù sao cũng là vợ chồng lại sắp có con mà em còn tính toán gì vậy? em làm anh thất vọng quá…

– Chính anh dạy em đấy chứ, Thanh Hương là vợ mà còn bị anh lừa thì em là cái gì hả? em đã sanh con cho anh rồi lại phải bỏ tiền ra xây nhà cho nhà anh, rồi mai mốt em gỡ xà bần hay sao?

Tuấn Kiệt ૮.ɦ.ế.ƭ lặng, những lời cô ta nói không hề sai, nhưng bây giờ nếu anh xin lỗi mà nhờ cô vay tiền mẹ thì tin rằng cô sẽ không làm, hơn nữa anh cũng chẳng còn mặt mũi nào mà mở lời nữa…
Anh đã nghĩ đến chuyện không xây nhà nữa, nhưng nếu như thế há chẳng phải ทɦụ☪ nhã lắm hay sao? Rồi bạn bè, hàng xóm láng giềng dè bửu, coi khinh anh mang tiếng đi nước ngoài mà không xây nổi cái nhà cho cha mẹ già. Anh đâu có ngờ rằng mẹ anh lại nợ nần như thế. Chỉ còn mấy tháng là Mộc Trà sanh con đồng nghĩa với việc cô ấy phải về nước. Còn anh vẫn ở lại làm cho đủ thời gian trong hợp đồng, kiếm thêm ít tiền rồi về sau nhưng cô ấy không chịu. Mộc Trà nói khi anh xa vợ rồi cặp với cô ta, vậy khi cô ấy về nước thì ai dám đảm bảo rằng anh không cặp với cô gáι khác? Dù anh giải thích thế nào, thậm chí là thề thốt mà cô ấy vẫn cương quyết không chịu. Mộc Trà nói chỉ có con Hương mới ngu thôi chứ cô ta thì không bao giờ. Chính vì thế anh đâm vào tình thế khó xử, về cũng không được mà ở lại cũng không xong…

Cố gắng gồng mình để tỏ ra bình tĩnh, nhưng khi vào phòng và chỉ có một mình thì Thanh Hương vùi mặt vào gối để khỏi bật ra tiếng khóc. Như vậy rõ ràng Tuấn Kiệt chồng cô đã có người phụ nữ khác. Cho dù có nằm mơ thì cô cũng không thể ngờ rằng anh đã phản bội cô. Và bây giờ một khi câu chuyện đã như thế này rồi thì cho dù cô có tin hay không cũng không còn quan trọng nữa…

Bỗng điện thoại đổ chuông, nhìn màn hình cô thấy lưu tên Tuấn Anh thì nghe máy:

– Alo…

Nghe tiếng nghèn nghẹn làm Tuấn Anh ngạc nhiên:

– Hương khóc đấy à?

Hương không trả lời mà hỏi lại:

– Tại sao bạn lại giấu mình?

Tuấn Anh giật mình bởi anh chỉ giấu duy nhất một chuyện, đó là chuyện Tuấn Kiệt có người phụ nữ khác.,..Nhưng anh biết mở lời thế nào đây? anh không muốn làm cô buồn, cô khóc cho dù là bất kỳ chuyện gì. Anh nói với cô:

– Thực tình Tuấn Anh chưa tận mắt chứng kiến, nhưng cho dù có nhìn thấy thì cũng không thể nói để Hương phải đau khổ…

– Thôi được rồi, giờ bạn trả lời cho mình một câu thôi: Người phụ nữ bên anh Kiệt là ai?

– Mộc Trà…

– Cái gì?

Chợt nhớ mình đang ở nhà, cô vội vàng im bặt. Tại sao lại là Mộc Trà mà không phải người khác chứ? Như vậy Tuấn Anh cũng chính là пα̣п nhân giống cô thôi. Im lặng một hồi, Tuấn Anh nói:

– Mình hiểu trong đầu Hương đang nghĩ gì bởi mình đã từng trải qua. Nhưng ủ rũ hay khóc lóc thì cũng không giải quyết được gì, chi bằng hãy dành thời gian đó nà làm việc cho tốt, để rồi xem mai này hai đứa chúng nó hãy chống mắt lên mà xem…

Gạt ngang dòng nước mắt, Thanh Hương thấy rằng bạn mình nói hoàn toàn đúng. Cô phải làm việc và làm thật nhiều, để chứng tỏ rằng không có anh ta thì cô vẫn sống tốt đấy thôi. Gác toàn bộ cay đắng, tủi ทɦụ☪ sang một bên, cô lao vào công việc. Thời gian này ông chủ nhà hàng dạy cho cô cách quản lý, điều hành nhân viên và lấy uy tín đặt lên hàng đầu. Số tiền sang lại nhà hàng là mẹ giúp đỡ, cô chưa cần đến sự hỗ trợ của Tuấn Anh. Không những thế mẹ cô cũng lên trông coi hỗ trợ con gáι. Thời gian còn một tháng nữa là ông chủ về nước nên hai mẹ con phải ʇ⚡︎ự lập làm việc. Mặc dù không làm việc với ông chủ cũ nữa, nhưng thấy Thanh Hương hiền lành lại nhanh nhẹn thì từ bếp trưởng đến nhân viên ai cũng yêu quý…Tất cả cũng chỉ mới bắt đầu thôi…