Nhân quả cuộc đời – Chương 2

Nhân quả cuộc đời – Chương 31
Nhân quả cuộc đời – Chương 30
Nhân quả cuộc đời – Chương 29
Nhân quả cuộc đời – Chương 28
Nhân quả cuộc đời – Chương 27
Nhân quả cuộc đời – Chương 26
Nhân quả cuộc đời – Chương 25
Nhân quả cuộc đời – Chương 24
Nhân quả cuộc đời – Chương 23
Nhân quả cuộc đời – Chương 22
Nhân quả cuộc đời – Chương 21
Nhân quả cuộc đời – Chương 20
Nhân quả cuộc đời – Chương 19
Nhân quả cuộc đời – Chương 18
Nhân quả cuộc đời – Chương 17
Nhân quả cuộc đời – Chương 16
Nhân quả cuộc đời – Chương 15
Nhân quả cuộc đời – Chương 14
Nhân quả cuộc đời – Chương 13
Nhân quả cuộc đời – Chương 12
Nhân quả cuộc đời – Chương 11
Nhân quả cuộc đời – Chương 10
Nhân quả cuộc đời – Chương 9
Nhân quả cuộc đời – Chương 8
Nhân quả cuộc đời – Chương 7
Nhân quả cuộc đời – Chương 6
Nhân quả cuộc đời – Chương 5
Nhân quả cuộc đời – Chương 4
Nhân quả cuộc đời – Chương 3
Nhân quả cuộc đời – Chương 2
Nhân quả cuộc đời – Chương 1

Tác giả: Nguyễn Hiền

Những ngày đầu tiên nơi xứ lạ, Tuấn Kiệt mới thấm nỗi nhớ nhà, anh thương và nhớ vợ da diết nhất là mỗi khi đêm về. Gần như đêm nào hai vợ chồng cũng gọi cho nhau, chủ yếu anh nói cho cô nghe về cuộc sống bên này. Mặc dù thu nhập có cao hơn Việt nam nhưng chi phí và cường độ làm việc gấp mấy lần. Thanh Hương thương chồng vất vả nên động viên anh cố gắng, cô sẽ chờ đợi anh ngày trở về. Rồi hai vợ chồng bắt đầu nghĩ về tương lai khi đã có đồng vốn, cô thì muốn kinh doanh nhà hàng, còn anh thì chỉ muốn mua nhà mua xe để không thua kém người ta. Những lúc như thế thì người phải rút lui hay nói cách khác là chịu thua cũng đều là cô. Thời gian đầu mỗi khi có lương thì anh đều gửi cho vợ một nửa, còn một nửa gửi về cho mẹ và anh tiêu sài cá nhân.

Nhưng thời gian càng trôi đi thấm thoát đã một năm thì dường như không còn cảnh hàng đêm anh gọi về cho vợ sau mỗi giờ làm. Nhiều khi cô hỏi thì anh nói áp lực công việc làm anh rất mệt. Áp lực công việc càng nhiều nhưng tiền gửi về mỗi ngày một ít, cô hỏi thì anh trả lời là gửi về cho mẹ để sửa nhà,…chán rồi cô cũng không can thiệp vào nữa…

Thanh Hương bắt đầu linh tính có điều gì đó thay đổi trong anh, ngay cả trong lời nói với vợ cũng không thể hiện nỗi nhớ nhung như trước. Anh gần như không quan tâm hỏi han cô về công việc cũng như sức khỏe. Mỗi lần vợ chồng nói chuyện thì anh thường la mệt muốn đi nghỉ rồi chủ động cúp máy. Thanh Hương tuy buồn nhưng cũng thông cảm cho chồng, nhưng không hiểu sao cái cảm giác bất ổn kia vẫn cứ lởn vởn trong đầu. Cô bắt đầu tìm hiểu về tình hình làm việc, ăn ở bên đó qua bạn thân Tuấn Anh.

Tìm hiểu qua Tuấn Anh thì đuợc biết, khu vực anh Tuấn Kiệt làm việc ở gần trung tâm Thành phố Seoul, thủ đô của Hàn quốc vì ảnh có bằng đại học xây dựng. Còn Tuấn anh tốt nghiệp đại học bách khoa thì nơi làm việc tận Miền trung Hàn quốc. Như vậy có nghĩa hai nguời ở cách nhau rất xa. Nhưng Tuấn Anh hứa sẽ ghé thăm Tuấn Kiệt và có gì sẽ báo cho cô biết.
Khi Thanh Huơng hỏi về Mộc Trà thì sau một hồi im lặng, anh trả lời:

– Mình thật sự không muốn nói cho Huơng biết chuyện này, nhưng thôi, khi Hương đã hỏi thì mình cũng không giấu nữa…

Thanh Huơng tỏ ra sốt ruột:

– Sao vậy Tuấn Anh, nói nhanh đi

Bằng một giọng buồn, Tuấn Anh trả lời:

– Mộc Trà làm nghề may ở cách nơi Tuấn Anh làm rất xa, chính vì vậy mà không thường xuyên gặp và chăm sóc cô ấy. Nên chưa đầy 2 tháng thì cô ấy cắt liên lạc với mình. Nghe đâu đã cặp với nguời khác rồi…

Thanh Huơng tỏ ra tức giận:

– Mình cứ tuởng 3 nguời đi với nhau thì làm việc cùng một nơi chứ. Nếu vậy mình có đi thì cũng không đuợc ở chung với anh Kiệt

– Đúng rồi. Họ ρhâп theo chuyên ngành, bằng cấp

Ngập ngừng một hồi rồi Tuấn Anh hỏi:

– Ủa, bộ anh Kiệt không nói cho Huơng biết hay sao?

Thanh Huơng buồn rầu kể cho Tuấn Anh nghe về tình hình hai vợ chồng, cô có cảm giác mỗi lần phải gặp cô thì anh chỉ nói cho có rồi cúp máy…

Cứ tuởng Thanh Hương đuợc hạnh phúc, ai ngờ cô lại ra nông nỗi này. Tuấn Anh khuyên cô giữ sức khỏe, có thể tìm một việc gì đó để làm cho khuây khỏa như kinh doanh chẳng hạn, có gì anh hỗ trợ vốn…Nhưng cô lại nói muốn nhờ anh xem tình hình chồng cô thế nào rồi tính sau, và anh nhận lời…

– Nhưng Hương cũng phải hứa với Tuấn Anh là phải bình tĩnh và chủ động trong mọi tình huống đấy nhé…

Thanh Hương nghi ngờ:

– Sao Tuấn Anh lại nói như thế? Có chuyện gì đúng không?

– Mình chỉ dặn vậy thôi, chuyện vợ chồng Hương thì mình không biết, nhưng mình cứ chủ động vẫn hơn. Cho dù có xảy ra chuyện gì thì mình cũng không bị bất ngờ…

– Hương cũng đang rất thích kinh doanh, nhưng với số tiền anh Kiệt gửi về quá ít nên mình đang cân nhắc…

– Hương thích kinh doanh về lĩnh vực nào?

Hương cười:

– Nói sợ Tuấn Anh cười chứ mình chỉ thích kinh doanh mảng nhà hàng thôi…

– OK. Cứ tiến hành đi, mình sẽ là cổ đông lớn nhất…

Thanh Hương đắn đo:

– Tiền bạc mới chỉ là một vế, bây giờ không biết phải bắt đầu từ đâu..

Tuấn Anh bỗng trở nên lúng túng:

– Ừ nhỉ, từ từ để mình nghĩ cách, nhưng có lẽ Hương phải đi học đấy…nhưng Hương nên tin rằng cho dù làm bất cứ việc gì thì Tuấn Anh cũng sẽ ở bên bạn.

Sở dĩ anh nói với cô như vậy bởi qua những lời Hương kể thì anh có thể khẳng định rằng chồng Hương bên này có chuyện rồi. Đàn ông xa vợ nếu không vững vàng và bản lĩnh thì sẽ rất dễ sa ngã. Tuấn Anh dự định chủ nhật tuần này sẽ đến nơi mà anh Kiệt chồng Hương làm việc. Anh dự định sẽ đến bất ngờ mà không báo trước xem tình hình thế nào? Anh muốn hỏi anh ấy tại sao lại đối xử với vợ thế chứ?

Cả đêm Hương không tài nào ngủ được, cô suy nghĩ rất nhiều về những vấn đề mà Tuấn Anh nói. Không biết anh Kiệt bên đó thế nào mà cậu ấy lại có vẻ úp mở như thế. Nhưng Tuấn Anh khuyên cô nên chủ động về kinh tế và cậu ấy hỗ trợ. Hai người quen và thân nhau cả chục năm trời nên cô không lạ gì tính cậu ta và cô tin những lời nói đó là thật lòng.

Từ ngày có tiền của con trai gửi về, bà Lan thay đổi hẳn. Bà cũng không thèm quan tâm hay để ý xem con dâu như thế nào. Chính vì thế trong thời gian này Thanh Hương tranh thủ đi khảo sát các nhà hàng, quán ăn để học hỏi. Cô đăng ký học lớp quản lý buổi tối, còn ban ngày tham gia các lớp học nấu ăn, pha chế. Công việc tất bật cả ngày nên cô cũng không còn thời gian để mà suy nghĩ đến chồng nữa. Sáng nay lúc đang học thì cô nhận được cuộc gọi của Tuấn Anh, anh nói ngắn gọn rằng cô đến gặp một người chủ nhà hàng Hàn quốc. Ông đang muốn sang lại nhà hàng để về Hàn quốc chăm sóc mẹ già. Mặc dù chưa hiểu rõ lắm nhưng Thanh Hương vẫn đến địa chỉ tгêภ để gặp ông ta. Vẫn biết rằng vừa mới bắt đầu mà quản lý một nhà hàng lớn như thế này với các món ăn mới lạ thì quả là quá sức. Nhưng Tuấn Anh đã hẹn với người ta nên cô không thể không đến. Thôi thì càng học sẽ có thêm kiến thức và kinh nghiệm, học không bao giờ là đủ…

Phải ᵭấu tranh tư tưởng lắm cô mới dám bước chân vào nhà hàng này, bởi tất cả đều vượt quá sức tưởng tượng của cô. Nhưng khi vào bên trong và gặp ông Ha jun tiếp đón, thì cô bỗng thấy họ hết sức thân thiện. Cô ngạc nhiên và thán phục bởi ông Ha jun nói tiếng Việt rất giỏi, thậm chí rất am hiểu về môi trường và con người Việt nam…

Ông Ha jun nói chuyện trực tiếp với cô mà không cần phiên ᴅịcҺ. Qua cách nói chuyện thì ông muốn trở về quê nhà với người mẹ già yếu. Nếu cô đồng ý thì ông sẽ dạy cho cô tất cả từ nấu ăn, pha chế đến quản lý nhân viên, quản lý nhà hàng…

Thanh Hương mặc dù lo vượt quá khả năng, hơn nữa cô cũng thấy mình còn chưa sẵn sàng. Hơn nữa cô phải bàn với Tuấn Anh xem ý của cậu ấy thế nào rồi mới quyết định đuợc…

Tuấn Anh quyết định cuối tuần này anh đi Seoul thăm một người bạn Hàn quốc, nhân tiện ghé thăm anh Tuấn Kiệt xem thế nào, còn báo cáo với Thanh Hương như đã hứa. Khi nghe anh trình bày nhờ bạn giúp đỡ, và kể về mục đích chuyến đến thăm này của mình thì bạn anh chỉ cười và nói:

– Tôi sẽ giúp đỡ bạn…

Hai người đến khu nhà nơi cho công nhân Việt nam, và các nước bạn nghỉ ngơi sau những giờ làm việc. Lúc này khu nhà trọ khá đông bởi ai cũng đang tranh thủ làm việc, nấu ăn. Người bạn ra hiệu cho Tuấn Anh dừng lại còn mình lững thững đi vào. Bỗng Tuấn Anh nhìn thấy Mộc Trà đang vịn vai một người đàn ông còn người kia thì quàng tay ôm ngang eo cô nàng hết sức tình cảm. Mặc dù nhìn ở phía sau nhưng không thể nhầm lẫn được và anh khẳng định người đó chính là cô ta. Rõ ràng khi còn quen nhau, cô ta ở nơi khác gần ρhâп xưởng làm việc. Vậy tại sao lại có mặt ở đây, nơi mà Tuấn Kiệt chồng Thanh Hương ở chứ? Còn người đàn ông kia là ai? rõ ràng cô ta nói với anh khi chia tay để cặp với một người Hàn quốc, mà người đàn ông kia lại là người Việt nam…

Rất nhanh, anh lấy điện thoại ra chụp hai người, xong nhanh chóng đứng khuất vào phía trong và tiếp tục quan sát. Khi hai người đến gần thì anh không thể tin ở mắt mình khi nhận ra người đàn ông đó chính là Tuấn Kiệt chứ không phải ai khác. Đất trời như sụp đổ dưới chân, thôi thì như Mộc Trà với anh chẳng qua cũng chỉ mới là giai đoạn tìm hiểu, thì chuyện hợp tan cũng là lẽ thường tình. Nhưng còn anh Kiệt thì khác. Anh đã có vợ và sở dĩ anh được qua đây đi làm cũng là công sức, tiền bạc của vợ. Cho dù anh đã gửi về trả đi chăng nữa thì những ân tình cũng không thể dùng tiền mà trả được…

Những lời nói tủi thân lẫn trách móc của Thanh Hương làm anh thấy xót xa. Vậy là đã rõ, anh ta đã phản bội cô để sống như vợ chồng với chính người bạn của vợ mình. Ngay cả lúc bị Mộc Trà chia tay thì anh cũng không đau đớn bằng khi chứng kiến cảnh này. Khi hai người đi khuất vào trong thì anh cũng nhắn tin cho bạn ra về. Còn gì nữa đâu mà níu kéo, dự định trước khi đến đây thì anh định gặp Anh Kiệt và nói chuyện với anh ta, nhằm khuyên anh ta quan tâm đến vợ nhiều hơn. Nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh này thì anh lại thấy là không cần thiết nữa.

Chia tay người bạn trở về nơi làm việc mà lòng Tuấn Anh vô cùng đau khổ. Chợt nhớ lại lời người bạn nói anh trai của họ hiện nay đang làm việc tại Việt Nam, nhưng sức khỏe của mẹ anh ấy rất yếu, chính vì thế anh ấy muốn sang lại nhà hàng giá rẻ để trở về chăm sóc mẹ…

Tuấn Anh xin số điện thoại và nhắn tin cho cô đến gặp người anh ấy. Anh thấy đây là một cơ hội tốt báo hiệu thuận lợi khi khởi nghiệp kinh doanh nhà hàng của Thanh Hương. Trước tiên nếu Hương đồng ý thì anh sẽ sang lại nhà hàng đó cho cô quản lý. Khi đã làm quen rồi thì sẽ mở rộng hệ thống ra một chuỗi nhà hàng với món ăn và phong cách Hàn Quốc cũng sẽ rất hay…

Chờ không thấy cô trả lời nên anh định gọi về. Tiếng chuông điện thoại réo từng hồi liên tục mà không thấy cô bắt máy. Thật ra không phải Hương không biết anh gọi, nhưng cô đang suy nghĩ và chưa biết nên bàn với anh thế nào. Hơn nữa để sang lại nhà hàng này đều là tiền của anh nên cô rất ngại.

Tuấn Anh đang gọi cho Hương, nhưng như chợt nhớ ra điều gì nên vội vàng tắt điện thoại. Anh đang làm gì vậy? chẳng nhẽ anh nói với cô rằng chồng cô hiện nay đang đi cùng với người phụ nữ khác hay sao? Không thể được, anh phải bình tĩnh hơn bao giờ hết và chăm sóc cho cô vượt qua tất cả…Anh tiếc thay cho Tuấn Kiệt chỉ vì mê sắc dục mà phản bội người vợ của mình ở nhà. Hơn nữa anh ta không cặp với ai mà lại với chính cô nàng Mộc Trà. Một cô gáι lẳng lơ, bội tình bội nghĩa ngay chính người bạn thân của mình. Thôi thì người làm trời biết, để xem hai người đó họ sẽ sống ra sao? chỉ thương Thanh Hương sẽ như thế nào khi biết sự thật này thôi…

Anh quyết định giấu cô chuyện chồng phản bội và hiện nay đang chung sống với người phụ nữ khác, nếu cô có hỏi thì anh chỉ trả lời là anh Tuấn Kiệt rất bận, hiện nay công trình ở xa nên không có điều kiện liên lạc về nhà. Thôi thì phải nghĩ một cách gì đó để nói, miễn sao Thanh Hương tin là được rồi.