Nhân quả cuộc đời – Chương 18

Nhân quả cuộc đời – Chương 31
Nhân quả cuộc đời – Chương 30
Nhân quả cuộc đời – Chương 29
Nhân quả cuộc đời – Chương 28
Nhân quả cuộc đời – Chương 27
Nhân quả cuộc đời – Chương 26
Nhân quả cuộc đời – Chương 25
Nhân quả cuộc đời – Chương 24
Nhân quả cuộc đời – Chương 23
Nhân quả cuộc đời – Chương 22
Nhân quả cuộc đời – Chương 21
Nhân quả cuộc đời – Chương 20
Nhân quả cuộc đời – Chương 19
Nhân quả cuộc đời – Chương 18
Nhân quả cuộc đời – Chương 17
Nhân quả cuộc đời – Chương 16
Nhân quả cuộc đời – Chương 15
Nhân quả cuộc đời – Chương 14
Nhân quả cuộc đời – Chương 13
Nhân quả cuộc đời – Chương 12
Nhân quả cuộc đời – Chương 11
Nhân quả cuộc đời – Chương 10
Nhân quả cuộc đời – Chương 9
Nhân quả cuộc đời – Chương 8
Nhân quả cuộc đời – Chương 7
Nhân quả cuộc đời – Chương 6
Nhân quả cuộc đời – Chương 5
Nhân quả cuộc đời – Chương 4
Nhân quả cuộc đời – Chương 3
Nhân quả cuộc đời – Chương 2
Nhân quả cuộc đời – Chương 1

Tác giả: Nguyễn Hiền

Chợt nhớ về nội dυпg Ϯhư mời của côпg αп về việc chính anh nhận trả số tiền 500 triệu thay cho mẹ là bà Lan, và người nhận là Mộc Trà. Anh vội thay đồ rồi gọi cho Ba Việt.

Nghe con trai nói về việc trả tiền, ông Việt ngỡ ngàng vì ông chưa nghe Thanh Hương nói. Thấy Cha im lặng thì Tuấn Kiệt thắc mắc, nếu không phải là Ba thì ai làm việc này? Không lẽ côпg αп lại nhầm với ai đó, trong thư không ghi rõ số tiền mà chỉ mời lên nhận tiền từ người tên là Tuấn Kiệt thôi. Chợt ông Việt trả lời:

– Để Ba hỏi con dâu xem cụ thể thế nào?

Tuấn Kiệt ngạc nhiên:

– Con dâu? Không lẽ lại là Thanh Hương? Mà cô ấy thì làm gì mà có số tiền lớn như thế chứ?

Ông Việt cười chua chat:

– Con có tính xem thường người khác từ bao giờ vậy? thử hỏi bản thân mình bao nhiêu tuổi rồi và đã làm được những gì? hay bây giờ cũng lại phải bám vào thân già này hả?

Tuấn Kiệt tái mặt ấp úng:

– Con không có ý đó, mà con muốn nói cô ấy không thể có số tiền lớn như thế được, Ba đừng hỏi mà mất công, hơn nữa lại làm Hương khó xử…

Thật tình Tuấn Kiệt đang rất cần số tiền tгêภ để đưa cho Mộc Trà mong nhà cửa được yên ổn. Nhưng nếu lại phải nhờ đến sự giúp sức của Thanh Hương, thì thật sự anh không còn mặt mũi nào mà nhìn cô nữa. Thật ทɦụ☪ cho một thằng đàn ông như anh, phản bội vợ mình rồi lại cũng bị quả báo. Đúng là bị quả báo thì gia cảnh mới như vậy. Anh chỉ mong muốn rằng hai cha con được bình an, anh sẽ tìm một việc làm gì đó để vừa kiếm tiền, vừa có thời gian chăm sóc con trai.

Trong lúc ông Việt nói chuyện với con trai thì đúng lúc Thanh Hương bước vào, nên ông để điện thoại xuống mà quên không tắt. Thấy Cha im lặng không nói gì thì Tuấn Kiệt định lên tiếng tiếp nhưng bỗng tiếng nói phía đầu dây bên kia làm anh giật mình:

– Ba khỏe không ạ?

Tiếng ông Việt:

– Hương đến à con…

– Dạ, con tranh thủ ghé thăm Ba một chút nhân tiện báo cho Ba biết việc Ba nhờ con đã chuẩn bị xong. Nhưng vì con muốn chắc chắn, mọi việc phải rõ ràng nên khi giao tiền phải có người làm chứng. Nên con đã nhờ côпg αп hỗ trợ anh Kiệt…

– Vậy con có mang theo tiền để giao cho thằng Kiệt trả cho cô ta không?

– Việc đó Ba không phải lo, con sẽ chịu trách nhiệm vấn đề đó…

Bỗng ông Việt hỏi Thanh Hương:

– Hôm nay là ngày trả kết quả, con lấy giúp Ba chưa?

Thanh Hương cười:

– Vì chuyện đó nên con mới ghé Ba, chứ chuyện trả tiền thì điện thoại cho Ba là được rồi…

– Kết quả thế nào con? Cả đêm qua Ba không ngủ được…

Thanh Hương lấy từ trong túi ra tờ giấy kết quả xét nghiệm đưa cho ông Việt. Cầm kết quả tгêภ tay mà ông không đủ can đảm mở ra xem, nhưng nhìn gương mặt và nụ cười của con dâu cũ thì ông như được tiếp thêm sức mạnh. Nhìn dòng kết quả ghi tгêภ giấy mà từ đôi mắt tгêภ khuôn mặt sạm nắng, hai giọt nước mắt lăn xuống gò má. Giọng ông ҳúc ᵭộпg:

– Cảm ơn ông trời đã thương đến Ba, Cảm ơn con dâu đã giúp đỡ. Cảm ơn con…

Thanh Hương đứng dậy nói:

– Giờ con phải đi, Ba nhớ báo cho anh Kiệt đến đúng hẹn nhé…

– Ba biết rồi…

Thanh Hương đã về rồi mà ông Việt vẫn còn hồi hộp và ҳúc ᵭộпg. Kết quả xét nghiệm ADN giữa ông và Tuấn Kiệt là cha con cùng huyết thống. Ông mừng lắm, vậy là mối nghi ngờ trong ông suốt mấy chục năm qua đã được giải tỏa. Bây giờ ông phải làm gì đây để con ông được hạnh phúc? Ông ước gì con trai và con dâu Thanh Hương quay trở lại với nhau, cuộc sống khi xưa tuy đơn giản nhưng tràn ngập tiếng cười. Ông có nên nói cho con trai biết nó bị vô sinh không? ông biết con trai ông đang mắc kẹt trong lưới tình của cô ả Mộc Trà, chẳng qua cũng chỉ vì Tuấn Kiệt khao khát có con. Và rõ ràng mặc dù tính nết của cô ta rất khó chịu, nhưng con trai vẫn phải chấp nhận miễn sao được ở gần con…

Nhưng nếu cứ kéo dài cái đà này thì cô ta lại sẽ tiếp tục yêu cầu gì nữa, và vì con mà con trai ông lại tiếp tục phải chấp nhận. Không thể đứng nhìn con mình không thể thoát ra khỏi cái vòi bạch tuộc của cô ả. Bởi vậy ông mới hiểu tại sao mà Thanh Hương lại yêu cầu côпg αп làm chứng trong việc trả tiền. Hy vọng sau lần này cô ta đừng giở trò gì thêm nữa…

Lấy điện thoại để gọi dặn dò con trai. Bỗng ông giật mình khi điện thoại vẫn chưa tắt máy. Không biết đầu dây bên kia, thì con trai ông có nghe được cuộc nói chuyện giữa ông với Thanh Hương không? Ông gọi thử xem con trai có đáp lại không thì không thấy lên tiếng. May quá như vậy chứng tỏ không thấy cha trả lời thì Tuấn Kiệt cũng tắt luôn rồi…

Nhưng ông Việt đâu biết rằng con trai ông đang theo dõi diễn biến cuộc nói chuyện giữa cha và vợ cũ. Không hiểu sao mặc dù đã ly hôn, nhưng mỗi khi nghe giọng nói của vợ cũ thì anh vẫn ҳúc ᵭộпg. Sau khi nghe xong cuộc nói chuyện thì anh rất muốn hỏi Ba một số vấn đề, nhưng khi nghe thấy tiếng nói của Ba trong điện thoại, thì anh lại không giữ nổi bình tĩnh nên đành im lặng. Biết nói gì với Ba đây nếu Ba biết anh đang nghe lén cuộc nói chuyện của hai người. Biết trả lời thế nào đây khi mặc dù bị anh phản bội, nhưng Thanh Hương vẫn lo số tiền lớn để anh trả nợ? anh thầm hứa với lòng mình sau khi thu xếp mọi việc ổn thỏa với Mộc Trà, anh sẽ đi làm và lo trả nợ số tiền đó cho cô, mặc dù với số tiền đó là rất lớn…

Đang ngẩn ngơ cầm điện thoại thì Mộc Trà về, Anh đưa thư mời cho cô rồi nói:

– Đúng 8 giờ ngày thứ hai, em đến cơ quan côпg αп để nhận tiền…

Nhìn nội dung ghi trong thư mời, cô ta nổi điên:

– Anh có bị ҟҺùпg không hả? Tại sao không đưa tiền tại nhà mà lại kéo nhau đến côпg αп chứ?

Tuấn Kiệt vò đầu bứt tai tỏ ra khổ sở:

– Thật tình anh không xoay sở ở đâu được nên đành nói thật và nhờ Ba giúp đỡ. Chắc Ba muốn trả cho em dứt điểm, và không muốn lại xảy ra như lần trước nên mới phải làm như thế. Anh nghĩ em lên nhận tiền xong rồi về chứ có việc gì đâu?

Mộc Trà rít lên:

– Việc gì là việc gì? anh có nói xấu tôi thì Ba anh mới phải chắc chắn như thế. Bây giờ tôi lại đổi ý, bà Lan nhận tiền thì bà ấy phải lo trả, không liên quan gì đến anh…

– Nhưng số tiền đó mẹ đã đưa cho anh rồi. Bây giờ mọi việc lại không liên quan gì đến mẹ mà lại là giữa anh và em. Thôi ý Ba như vậy thì em lên nhận tiền cho xong đi…

Mộc Trà im lặng, mấy ngày nay cô đang gặp rắc rối bởi hai tên Һγ siпh, sau khi biết nhà thì gây sức ép yêu cầu cô phải đưa thêm tiền, nếu không thì bọn chúng sẽ báo cho gia đình biết. Thật ra nếu chúng nói với Tuấn Kiệt thì cô cũng chẳng xem ra gì, cô chỉ dọa ẵm con trai bỏ đi là anh ta lo cuống lên. Nhưng còn bà Lan thì cô hoàn toàn không muốn, hơn nữa cô đang hy vọng nhận được số tiền kia rồi rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt sẽ tránh được rắc rối…

Bà Lan nghe tin Tuấn Kiệt trả tiền cho Mộc Trà thì vô cùng tức giận. Rõ ràng cô ta đã nhận tiền rồi, bây giờ lại đòi nữa. Mặc dù trả tiền trước mặt côпg αп nhưng bà tiếc số tiền đó, nửa tỷ bạc chứ có phải ít đâu, nhất định bà không thể thua cuộc cô ta được. Nếu cô ta toại nguyện thì bà không còn mặt mũi nào mà nhìn mặt ai nữa…Bà Lan gọi con trai lại hỏi:

– Sao mày ăn gì mà ngu thế hả con?

Tuấn Kiệt ngạc nhiên:

– Mẹ đang nói gì vậy? mẹ không trả được tiền của con thì con phải nhờ đến Ba, con chỉ muốn cho êm cửa êm nhà thôi…

– Ba mày thì lấy đâu ra tiền? nhất định không đưa một xu nào hết…

– Mẹ đừng nói nữa được không? tiền của con gửi về, mẹ đưa cho ai thì con cũng biết rồi…

Bà Lan giật mình, thằng Kiệt nó đang nói gì vậy? có bao giờ nó nghe được gì không? bà không tin mà cho rằng chẳng qua con trai bà nói bừa như vậy thôi. Nhưng thật ra bà cũng đang bực mình lắm, tất cả tiền bạc bà đều đưa cho người tình là ông Khôi, nhưng nghe đâu ông ta lại dùng số tiền đó đi bao bồ trẻ. Bà đang tiến hành điều tra, nếu đúng là như vậy thì ông ta sẽ không yên ổn với Bà.

Thấy mẹ im lặng không trả lời thì Tuấn Kiệt khẳng định những điều mình nghĩ là đúng. Thôi thì tiền nào mà chẳng là tiền, Mộc Trà nhận tiền cũng là để sau này lo cho con trai. Nhường nhịn một chút cũng không sao. Nghĩ thế nên anh cũng không nói gì nữa mà đi vào nhà…

Đúng 8 giờ, Hai người để bé Tú ở nhà cho bà Lan trông rồi chở nhau đến cơ quan điều tra, dọc đường không ai nói với ai câu nào. Tuấn Kiệt cả đêm qua không ngủ được, anh cảm thấy không yên tâm khi mình chưa nhận được số tiền đó. Tại sao Thanh Hương không đưa tiền cho anh mà lại đưa cho côпg αп? Nếu sáng nay đến mà không trả tiền cho Mộc Trà thì e rằng anh khó sống với cô ta. Còn Mộc Trà thì im lặng suy nghĩ, sau khi nhận xong số tiền, thì cô có nên điện ngay cho Tuấn Anh để giao con hay cô để cho Tuấn Kiệt nuôi, cô còn trẻ lại xinh đẹp, tương lai còn dài nên không thể bị trói chân bởi đứa con được. Việc bây giờ cô cần làm là phải có tiền, thật nhiều tiền thì cô muốn gì mà chẳng được.

Đến cơ quan điều tra, Tuấn Kiệt được bảo vệ chỉ cho anh nơi gửi xe, còn Mộc Trà thì được một nữ côпg αп hướng dẫn vào phòng số 6. Cô ngạc nhiên hỏi lại:

– Ủa, tôi chờ anh Kiệt gửi xe xong rồi vào cũng được mà…

– Cô cứ vào trước đi, anh Kiệt còn đi ký nhận tiền thì mới có đưa cô chứ?

Thấy hoàn toàn hợp lý nên cô ta đi theo cάп bộ nữ vào phòng số 6. Trong phòng có một người cάп bộ nữ mặc quân phục đang ngồi ở bàn, nét mặt trông rất khó coi. Cô ta chỉ vào chiếc ghế đối diện người cάп bộ côпg αп rồi nói:

– Cô viết tường trình đi…

Mộc Trà có cảm giác mình đang bị hỏi cung chứ không phải chỉ đi nhận tiền. Cô phản đối:

– Cô vừa nói gì mà tôi không hiểu? tôi nhận được thư mời đến đây nhận tiền chứ có phạm Ϯộι gì đâu mà phải viết tường trình?

Lúc này cô cάп bộ côпg αп mới lên tiếng:

– Cô đến đây nhận tiền đúng không? vậy thì cô phải cho chúng tôi biết đó là tiền gì? tiền vay, tiền cho tặng hay lừa đảo? nếu cô không giải trình thì làm sao chúng tôi biết mà làm chứng được…

Mộc Trà bỗng thay đổi thái độ:

– Dạ, ý em nói là chuyện trong gia đình, Tuấn Kiệt người giao tiền chính là chồng em, chẳng qua anh muốn đùa một chút thôi. Thật là phiền các chị quá…

Người cάп bộ nghiêm nét mặt, gằn từng chữ:

– Cô biết đang ngồi ở đâu không?

Cô ta cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng giọng nói đã rất run:

– Dạ…cơ quan điều tra…

– Yêu cầu cô viết tường trình hết sức nghiêm túc…

– Nhưng em biết viết gì chứ? mà sao chồng em chưa thấy tới nữa…

– Chồng hả? cô nói mà không biết ngượng à?

Mộc Trà giật mình, nhìn ánh mắt sắc như dao của vị cάп bộ làm cô bỗng chột dạ. Tại sao cô ta lại biết Tuấn kiệt và cô chưa phải là vợ chồng chứ? tại sao thư mời nội dung chỉ nói lên nhận tiền mà bây giờ lại mỗi người mỗi nơi? Tuấn Kiệt bây giờ đang ở đâu? Việc này liệu anh ta có biết không? Cô bỗng thấy hoang mang và ʇ⚡︎ự nhủ rằng, bây giờ không được chủ quan mà phải hết sức thận trọng. Nếu biết trước sự thể như thế này thì không bao giờ cô lại chấp nhận đến đây được…