Nhân quả cuộc đời – Chương 1
Tác giả: Nguyễn Hiền
Vừa về đến nhà , Thanh Hương lắc đầu ngao ngán khi nghe tiếng cҺửι bới của mẹ chồng. Đây không phải là lần đầu tiên bà Lan mẹ chồng cô có thái độ khó chịu như vậy. Hôm nay công việc phải giải quyết nhiều, nên cô ở lại một tiếng làm cho xong để mai còn bàn giao cho bộ phận khác. Chính vì vậy mà cô về trễ để rồi mẹ chồng cô không vừa lòng…
Thay nhanh bộ đồ mặc nhà, Hương lao ngay xuống bếp để nấu cơm, cứ tưởng mẹ chồng cô cҺửι bới như thế bởi bà phải nấu cơm thay con dâu, nhưng không, dưới bếp vẫn lạnh tanh chưa hề làm gì? Vậy thì mẹ cҺửι cái gì chứ? nhưng phận làm con nên cô im lặng không dám lên tiếng. Tгêภ nhà bà Lan vẫn chưa dừng lại, miệng vẫn tuôn ra những câu từ không thể chấp nhận được:
– Nhà này thật là vô phúc quá, có một đứa con dâu mà chẳng ra gì. Người ta thì con đàn cháu đống, còn nhà này thì tuyệt tổ tuyệt tông không có lấy một mụn con nào…
Dường như không nghe nổi những lời nói cay nghiệt của vợ, hơn nữa sợ con dâu đang nấu cơm dưới bếp nghe thấy. Ông Việt lên tiếng:
– Bà có im đi không hả? bà nói lải nhải cả tiếng đồng hồ mà còn chưa mỏi miệng hay sao?
Tưởng khi ông lên tiếng thì bà ấy sẽ dừng lại. Nhưng không, bà ta lại càng tru tréo thêm:
– Tôi nói không đúng hay sao mà phải im chứ? ông nhìn xung quanh mà xem, có nhà nào mà thậm chí không có nổi một tiếng cười của con nít hả? Tôi nói xa nói gần thì nghe cũng phải biết thân biết phận chứ. Đã không sinh đẻ được, lại còn không biết điều về sớm mà cơm nước cho cha mẹ chồng. Nhà người ta ăn cơm xong từ hồi nào rồi mà nhà mình bếp vẫn lạnh tanh…
– Con dâu nó bận thì bà không nấu cơm đỡ cho con mà còn nói gì nữa…
– Ông giỏi quá hén, hay ông với nó có gì rồi mà bênh nó dữ vậy…
Ông Việt quát lên:
– Bà ăn nói bậy bạ như vậy mà không sợ nghiệp chướng hay sao? Bà im ngay cái miệng lại, coi chừng tôi à nha…
Hình như bà Nga cũng hơi sợ khi thấy chồng nổi nóng. Sở dĩ bà nói lớn tiếng như vậy là cố ý cho con dâu ở dưới bếp cùng nghe. Chỉ cần cô không chịu nổi mà cãi lại là bà có lý do để đuổi ra ngoài, nhưng không ngờ ông Việt chồng bà lại phản ứng như vậy.
Đúng lúc đó thì Tuấn Kiệt con trai bà cũng vừa về tới, bà cười đon đả:
– Sao về trễ vậy con? Làm vừa thôi còn phải nghĩ đến sức khỏe đó. Con có cố bao nhiêu thì cũng vậy thôi…
Biết rằng ở nhà đã xảy ra chuyện gì thì mẹ mới nói như vậy. Anh muốn xuống bếp phụ vợ một tay, nhưng anh biết tính mẹ, nếu anh làm như thế thì bà càng ħàɲħ ħạ vợ anh thêm thôi. Anh nói với mẹ:
– Mẹ nói cái gì mà kỳ vậy? đi làm cả ngày mệt giờ về đến nhà lại phải nghe những lời như này thì chán lắm mẹ ạ…
– Mẹ nói không đúng hay sao? Mày không con không cái thì làm nhiều cho ai hưởng?
Vậy là anh đã hiểu tại sao mà mẹ lại nói như thế. Vợ chồng anh cưới nhau cũng đã gần 3 năm, mà cũng không kiêng cữ gì. Vậy mà không hiểu sao vẫn chưa có con, nhưng anh nghĩ cả hai vợ chồng sức khỏe đều tốt nên chẳng qua chỉ vì do áp lực công việc, hơn nữa Hương lúc nào cũng bị áp lực từ mẹ chồng, nên phần nào cũng ảnh hưởng đến việc thụ thai. Anh trả lời:
– Tại mẹ lúc nào cũng hối nên mới lâu có thai đến vậy. Con cái là lộc trời cho đâu có thể cứ muốn mà có được.
– À vậy là lỗi do mẹ mày đúng không? vậy chúng mày cứ sanh cháu cho mẹ là tao không hối nữa
– Thôi con đói bụng rồi, con xuống phụ vợ dọn cơm, không nói với mẹ nữa…
Miệng nói nhưng chân Tuấn Kiệt đã đi xuống bếp. anh thấy Hương đang bày đồ ăn ra bàn nhưng hai mắt xưng húp. Không cần hỏi thì anh cũng biết vợ anh khóc vì lý do gì, ôm vợ từ phía sau, Tuấn Kiệt thủ thỉ bên tai vợ:
– Em đừng chấp mẹ mà làm gì, vợ chồng mình sống với nhau cả đời chứ mẹ thì còn được bao lâu nữa. Em hãy vì anh mà bỏ qua cho mẹ nhé…
Thanh Hương vẫn lầm lỳ không nói, mà còn có thể nói được gì khi mẹ anh nói ra những lời cay nghiệt đối với con dâu như thế. Cô hiểu chẳng qua bà cố tình gây chuyện với cô cũng không ngoài một chữ Tiền. Cách đây 3 ngày, mẹ ruột cô có bán mảnh vườn nhỏ sau nhà, và cho cô 100 triệu để nay mai sanh con còn có tiền sài. Biết cô có tiền mà không đoái hoài gì đến mẹ chồng, nên bà nặng nhẹ suốt mấy ngày nay. Nhưng những lời nói cay nghiệt mà bà đã nói với cô như những nhát dao đâm nát trái tιм làm cô vô cùng đau đớn. Kể cả những lời Tuấn Kiệt nói với mẹ chẳng qua cũng chỉ là Di hòa vi quý cho xong chuyện mà thôi. Việc có con sớm hay muộn nguyên nhân là do cả hai người, cớ sao lại đổ lên đầu cô chứ. Đã vậy cô yêu cầu anh cùng cô đến Ьệпh viện khám xem nguyên nhân vì sao? Chứ cứ tình trạng này kéo dài thì e cô không chịu nổi…
Dọn cơm lên bàn xong xuôi thì Thanh Hương vào phòng và đóng cửa lại, Ông Việt cũng ăn qua loa lấy lệ rồi đi nằm. Chỉ còn hai mẹ con không ai nói với ai câu nào, Tuấn Kiệt thấy vợ không ăn cơm thì tỏ ra lo lắng, anh muốn vào với vợ nhưng thấy mẹ còn có một mình nên không nỡ bỏ đi, mà cố gắng chờ mẹ ăn xong thì thu dọn chén bát. Khi xong công việc trở vào phòng,, thì anh thấy Thanh Hương đang nằm quay mặt vào trong. Vẫn biết rằng có thể cô ấy chưa ngủ, nhưng nói chuyện lúc này hoàn toàn không đúng lúc. Anh nhẹ nhàng nằm xuống ôm vợ rồi dễ dàng chìm vào giấc ngủ nhanh chóng…
Thanh Hương thực tình chưa ngủ, cô khẽ gỡ nhẹ tay chồng rồi nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Hôm nay cô đang có tâm sự muốn được nói chuyện với chồng, thì gặp ngay cảnh mẹ chồng ngang ngược cҺửι bới ЬắϮ пα̣t con dâu nên đành thôi. Chẳng là hôm nay cô nhận được cuộc điện thoại của nhỏ bạn cùng học hồi phổ thông, rủ cô nộp tiền, nộp hồ sơ đi xuất khẩu lao động ở Hàn Quốc. Nhớ đến số tiền mà mẹ mới cho cũng gần đủ, thiếu chút đỉnh thì vay mượn cũng xong. Phần vì bị áp lực về con cái với mẹ chồng, phần cũng muốn đi làm kiếm tiền mua nhà, nên Thanh Hương đồng ý với bạn ngày mai đi khám sức khỏe rồi nói với chồng sau…
Bỗng một bàn tay đặt lên vai làm cô giật mình, quay lại thì thấy Tuấn Kiệt đang đứng sau lưng, anh hỏi cô:
– Sao em không vào phòng ngủ? ở ngoài này nhỡ Ba mẹ nhìn thấy thì sao?
– Em là người thì tại sao phải sợ chứ?
– Em nói nhỏ thôi được không? để cho Ba mẹ ngủ…
Thấy Tuấn Kiệt lúc nào cũng chỉ bênh cho ba mẹ, nên cô ngao ngán đứng dậy đi vào phòng. Cô im lặng chẳng muốn nói, bởi có nói gì đi chăng nữa cũng chỉ là khuyên cô chịu đựng mà thôi…
Tuấn Kiệt thấy vợ hôm nay không giống như những lần trước, chỉ cần anh dụ ngọt vài câu là dù giận cỡ nào cũng đều tan biến hết. Nhưng hôm nay thì khác, cô không ngủ mà đi ra ngoài, chứng tỏ trong đầu đang suy nghĩ ghê gớm lắm. Anh hỏi vợ:
– Hôm nay ở nhà đã xảy ra chuyện gì? anh thấy em khác quá…
– Khác là vì em không còn là con thỏ non để cho anh ve vuốt đúng không?
Tuấn Kiệt ngạc nhiên:
– Em nói gì vậy Hương?
– Chẳng nhẽ anh không hiểu gì hay sao? Cho dù bây giờ em có nói ra cũng vô ích, bởi em chẳng là gì đối với anh cả…
– Anh nghe đây, em nói đi…
Thanh Hương không trả lời vào câu hỏi mà nói cho chồng biết ý định của mình:
– Ngày mai em đi khám sức khỏe nộp hồ sơ đi xuất khẩu lao động…
Tuấn Kiệt ngac nhiên, anh xoay người vợ về phía mình rồi nói:
– Em đang nói gì vậy? vợ chồng đang sống yên ổn thì tại sao lại bỏ đi, nếu em muốn vợ chồng mình ở riêng thì anh sẽ nói với mẹ.
– Em đi xuất khẩu lao động làm kiếm tiền chứ có phải đi chơi đâu mà anh nói bỏ đi…
– Nhưng tiền đâu mà đi chứ? hơn nữa sang bên đó con gáι пguγ Һιểм lắm…
– Em không đi một mình mà đi cùng hai người bạn là Tuấn Anh và Mộc Trà…còn tiền thì em đi vay, sang bển làm rồi trả…
Tuấn Kiệt quàng tay ôm chặt lấy vợ ҳúc ᵭộпg:
– Nếu đi thì đi cả hai vợ chồng, anh không yên tâm để em đi một mình được…
– Nhưng nếu đi cả hai người thì vay tiền ở đâu? Hơn nữa ai chăm sóc Ba mẹ chứ?
– Nhưng anh không thể xa em được. Em ở nhà được không?
Chợt nhớ có thể vay mẹ số tiền bàn đất. Thanh Hương nói với chồng:
– Thôi được rồi, ngày mai đi khám sức khỏe rồi tính. Mình đã nộp tiền đâu mà lo…
Vậy là hai vợ chồng cùng xin nghỉ một ngày để đi khám sức khỏe, chợt nhớ đến chuyện tối qua, Thanh Hương nói với chồng:
– Nhân tiện đang ở Ьệпh viện, mình khám vô sinh luôn đi…
Kiệt ngạc nhiên:
– Sao lại khám vô sinh? Vợ chồng mình khỏe thế này thì ai tin chứ?
– Thì ít nhất cũng trả lời cho mẹ rằng em là đồ…
Cô chưa nói hết câu thì Kiệt bịt miệng cô lại. Anh nói nhỏ:
– Đây là Ьệпh viện em biết không? có chuyện gì về nhà nói…
Thanh Hương vẫn ngoan cố:
– Nhưng anh phải đồng ý khám vô sinh đấy nhé…
– Được rồi, khám thì khám…
Kết quả khám sức khỏe làm hai vợ chồng lo lắng bởi Thanh Hương có dấu hiệu trầm cảm và bao ʇ⚡︎ử có vấn đề. Hồ sơ thì vẫn nộp nhưng còn có được xét duyệt hay không lại là chuyện khác.
Những ngày chờ kết quả thật là dài và căng thẳng, cô đã tâm sự với mẹ và xin mẹ giúp đỡ. Nhìn con gáι với nước da xanh tái làm bà không yên tâm:
– Chồng con nó không yên tâm để con đi một mình là đúng đấy, liệu nhỡ may đau ốm thì tính sao đây?
Rồi cái ngày nhận kết quả cũng đã đến, Hồ sơ của Thanh Hương bị loại do không đủ sức khỏe. Nhưng có một điều người động viên an ủi cô lại chính là Tuấn Anh, cậu bạn thân cùng học hồi cấp ba. Hồi đó Tuấn Anh rất thích Thanh Hương, nhưng trong tιм cô lại đang hướng về chàng trai Tuấn Kiệt, sinh viên năm thứ hai trường Đại học xây dựng. Mãi khi cô lấy chồng rồi anh mới lại quen Trà My, hay nói đúng hơn là Trà My chủ động tán tỉnh anh ta thì đúng hơn. Khi nghe cô nàng thông báo thì Thanh Hương cũng chỉ biết chúc mừng. Nay cả hai người họ cùng đi xuất khẩu lao động sang Hàn Quốc, còn cô lại không đảm bảo sức khỏe nên phải ở lại, mà chỉ có một mình chồng cô lên đường…
Khi nhận được kết quả đậu hồ sơ, Tuấn Kiệt vừa mừng lại vừa lo. Anh mừng vì mình có cơ hội làm ăn mới, chỉ cố gắng ba năm thôi, anh sẽ có tiền mua nhà cho vợ được thoải mái, điều mà ở trong nước khó có thể làm được. Nhưng anh lo và thương vợ một mình ở lại, rồi sức khỏe không biết có làm sao khi không có chồng kề bên. Nhưng anh nghĩ vợ chồng anh còn trẻ, chỉ xa nhau ba năm thôi rồi cuộc sống sau này sẽ tốt hơn…
Nghe tin bà sui cho vay tiền để con trai đi xuất khẩu lao động làm ông bà Lan vui lắm. Bà tỏ ra thương con dâu không đủ sức khỏe nên phải ở lại, lấy khăn khẽ chấm giọt nước mắt đang chực rơi, bà nói:
– Thôi con ở nhà với mẹ, chứ hai vợ chồng đi hết rồi ai chăm hai thân già này đây?
Thanh Hương im lặng, sở dĩ cô không trả lời bởi đây không phải là lần đầu tiên cô nghe bà ta nói những lời như thế, mà là rất nhiều lần rồi. Mọi người thì có thể lấy làm lạ, chứ với cô thì hết sức bình thường…