Người đàn bà cũ 8

Người đàn bà cũ 26
Người đàn bà cũ 25
Người đàn bà cũ 24
Người đàn bà cũ 23
Người đàn bà cũ 22
Người đàn bà cũ 21
Người đàn bà cũ 20
Người đàn bà cũ 19
Người đàn bà cũ 18
Người đàn bà cũ 17
Người đàn bà cũ 16
Người đàn bà cũ 15
Người đàn bà cũ 14
Người đàn bà cũ 13
Người đàn bà cũ 12
Người đàn bà cũ 11
Người đàn bà cũ 10
Người đàn bà cũ 9
Người đàn bà cũ 8
Người đàn bà cũ 7
Người đàn bà cũ 6
Người đàn bà cũ 5
Người đàn bà cũ 4
Người đàn bà cũ 3
Người đàn bà cũ 2
Người đàn bà cũ 1

Tác giả: Nguyễn Hiền

Nghe cô Lý tả lại cảnh hai người ᵭάпҺ nhau mà bà Dung có vẻ hả hê lắm, chính bà cũng không ngờ được Ngọc Huyền vốn là cô gáι hiền lành hay khóc, mà khi ghen lên cũng dữ dằn như vậy. Ước gì lúc đó bà cũng có mặt thì hay biết mấy, vấn đề bây giờ là Ngọc Huyền phải mạnh mẽ lên, làm sao vạch mặt được thằng chồng khốn пα̣п để ly dị. Tiếng cô Lý hỏi làm bà giật mình:

– Vậy lúc nào bà trở về quê? Bộ ở đây luôn chắc?

– Ờ, tao chưa về, ngày xưa tao cũng như nó nên quá hiểu mà…

– Vậy con về trước nghen…

– Chưa được, mầy về rồi bộ nhỡ thằng chồng uýnh nó thì ai bảo vệ đây?

– Nhưng nhỡ con ch.ó đó nó báo côпg αп là con uýnh nó thì sao?

Bà Dung quay lại nhìn con Lý làm nó ngạc nhiên:

– Ủa, bà nhìn con gì vậy? bộ con lạ lắm hay sao?

– Mày trở nên hiền lành lại còn biết sợ côпg αп từ hồi nào vậy? mà côпg αп là ai chứ?

– Haha anh Trường…

Đúng lúc đó thì Ngọc Huyền về tới, nhìn thấy hai mắt cô sưng húp, gò má tím bầm thì bà Dung quay sang cô Lý trợn mắt quát:

– Vậy là sao hả? sao mầy vừa kể với tao là hai đứa uýnh con kia, uýnh mà như thế này hay sao? Mày làm tao tức ૮.ɦ.ế.ƭ đi được nè…
Lý lúng túng:

– Uýnh thiệt mà…

Thấy bà Dung la oan cô Lý, Ngọc Huyền lên tiếng:

– Tại con thấy nó bị cô Lý ᵭάпҺ sắp ngất nên khuyên cổ dừng lại, ai ngờ khi cô Lý vừa bỏ đi thì nó vùng dậy ᵭάпҺ con. Do con thiếu cảnh giác, không ngờ nó giả bộ…

– Trời ơi, vô đây xức dầu lẹ lên, hai đứa mà để nó uýnh te tua vậy nè…rồi côпg αп giải quyết ra sao?

– Con cũng không biết, chỉ thấy ghi lời khai xong cho về…chờ côпg αп kêu thì lên tiếp…

Bà Dung tay sức dầu nhưng miệng lẩm bẩm cҺửι bà Thành và người chồng bội bạc. Chợt nhớ ra chuyện gì, bà bỗng hỏi:

– Ủa, Vậy còn thằng chồng, bộ mày bỏ qua cho nó hả?

Im lặng một hồi, Ngọc Huyền cay đắng trả lời:

– Dạ không. Con yêu cầu côпg αп gửi giấy về công ty của ổng rồi…

– Vậy được. Còn con mẹ chồng nữa…

– Dạ, kêu lên luôn…

– Vậy mới hả cái bụng chớ. Lần này phải cương quyết nghe không? chẳng qua thằng chồng làm như không biết là đang nhằm đến số tiền bồi thường thôi…không tốt đẹp gì đâu…

– Nhưng nhỡ ổng đòi lại số tiền 100 triệu thì sao?

– Mày cấn trừ vào số tiền 500 triệu bị mất trộm cho bõ ghét, nói trong số tiền 500 triệu đó có vay của dì Dung 200 triệu, bây giờ ly hôn thì số nợ cũng chia đôi mỗi người phải trả một nửa, số tiền 100 triệu đó là thằng chồng phải trả. Công an có hỏi thì Dì nhận cho…

Ngọc Huyền im lặng. Sở dĩ khi cô yêu cầu côпg αп mời chồng cô đến vì có liên quan đến sự việc vừa rồi, cũng là bước quyết định cuối cùng. Mặc dù đau đớn và thương con đã phải chịu cảnh thiếu cha, nhưng cô quyết định buông bỏ, bao năm qua mặc dù mẹ chồng có đối với cô thế nào thì cô vẫn cam chịu, nhưng bên cô còn có chồng, hiểu và thương mẹ con cô là được rồi. Nhưng nay anh đã phản bội cô, chung sống với người phụ nữ khác đến mức có con lớn bằng bé Vy mà cô không hề hay biết. Chẳng qua là vì anh ta biết cô sắp có số tiền bồi thường nên cố tình giấu chuyện của mình. Cô biết chắc rằng anh ta cũng chẳng tốt đẹp gì khi phải đưa cho cô số tiền 100 triệu, mà chẳng qua làm vậy để cô vẫn tin tưởng anh ta là người chồng tốt mà thôi.

Nhưng không ngờ lòng tham của bà Thành và cô em gáι đã phá vỡ kế hoạch của anh ta. Không biết cô bồ kia khai như thế nào? nhưng cho dù anh ta có từ chối không quen biết mẹ con cô kia cũng không được, bởi Camera đã nói lên tất cả…

Vừa từ công trình trở về. Thanh Tùng mệt mỏi ngả lưng xuống võng định nghỉ trưa một chút, vừa lấy điện thoại lướt facebook, anh ta hốt hoảng khi thấy mọi người đang bình luận về một video hai người phụ nữ đang ᵭάпҺ nhau, và thất kinh khi nhận ra chính là Ngọc Huyền và cô Đào đang ᵭάпҺ nhau tại nhà mình.

Giờ anh ta mới nhớ đến cuộc gọi điện thoại của mẹ, vì lúc đó đang giờ làm việc rất ồn nên anh nghe câu được câu mất, chỉ thấy bực mình khi nghe mẹ nói về nhà giải quyết chuyện cô Đào. Anh đã không đồng ý nhưng mẹ và cô ta cương quyết để trở về, mà khi biết được thì mẹ con cô ta đã ở trong nhà từ khi nào. Hơn nữa dạo này hết mẹ hỏi tiền lại đến cô ta, trong khi anh phải chuyển cho Ngọc Huyền 100 triệu là đã phải vay mượn thêm người bạn mới đủ, lương thì chưa có, hôm đó biết Ngọc Huyền đang cần 100 triệu để sang quán nên anh phải cố gắng lo cho đủ. Chỉ cần ít hôm nữa thôi là cô ấy lấy được tiền bồi thường, lúc đó anh đưa mẹ con cô Đào về cũng được. Nhưng không ai hiểu cho anh, mà chuyện đó thì lại không thể nói ra được…

Bây giờ không hiểu sao Ngọc Huyền lại về nhà, hơn nữa anh đã dặn cô Đào tuyệt đối không được ra ngoài để cho Ngọc Huyền nhìn thấy, vậy mà cô ta lại không nghe lời nên mới dẫn đến cơ sự như thế này, giờ anh phải làm sao đây? tốt nhất anh không việc gì phải liên quan đến mấy chuyện đàn bà. Mẹ và cô Đào không nghe lời của anh thì ráng chịu…

– Anh Tùng lên gặp Giám đốc…

Tiếng cô thư ký làm anh giật mình, anh làm ra vẻ ngạc nhiên rồi hỏi lại:

– Cô gọi tôi?

– Vâng, Giám đốc cho gọi anh kìa…

– Tôi không khỏe, nghỉ chút còn làm việc, nhờ cô báo cáo với giám đốc cuối giờ chiều tôi gặp được không?

– Em không hiểu có chuyện gì mà thấy có cả côпg αп xã…

– Cái gì? côпg αп đến tìm tôi làm gì chứ?

– Em không nói là côпg αп đến tìm anh mà em chỉ nói côпg αп đang nói chuyện trong phòng giám đốc…

– Làm hết hồn…

Thanh Tùng miễn cưỡng đứng dậy đi lên phòng giám đốc, đúng như lời thư ký nói, trong phòng giám đốc đang nói chuyện với anh Tân côпg αп xã. Vừa nhìn thấy anh bước vào, giám đốc Hạnh gọi:

– Anh Tùng vào đây…

Rồi ông quay sang anh Tân nói:

– Có chuyện gì thì anh nói chuyện với anh Tùng nhé…

Anh Tân cười:

– Vâng, cảm ơn anh…

Lúc này anh Tân mới lấy ra một tờ giấy, và đó chính là thư mời lên làm việc của côпg αп sở tại nơi anh Tùng thường trú rồi nói:

– Có người Ϯố cάσ anh vi phạm luật hôn nhân gia đình…

Anh Tân chưa nói hết câu thì ông Hạnh giám đốc lên tiếng:

– Tôi nói mà anh không nghe, trước sau cũng sẽ vỡ lở mà thôi, y như rằng…

Bắt kịp câu nói đó, anh Tân hỏi ông Hạnh:

– Theo như anh nói thì anh Tùng đây có ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ?

Thanh Tùng cứ nhìn ông Hạnh nháy mắt ra chiều ông đừng nói gì, nhưng khổ nỗi ông không để ý mà cứ quay sang anh Tân nói:

– Thanh niên mà, anh ta đẹp trai nên gáι nó bám, trong khi vợ con đề huề ra đó, bóc bánh trả tiền thì không sao, đằng này lại để có con mới mệt chứ?

Thanh Tùng như hóa đá giữa nhà mà không nói được câu nào. Những lời của giám đốc Hạnh như đã Ϯố cάσ anh thì còn chối cãi gì nữa. Mặt khác tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ xã hội cũng đang bàn tán với lượng tương tác đến chóng mặt. Cũng không biết ai đã quay và đăng video đó để bảo họ xóa đi. Thật mất mặt quá, bây giờ phải làm sao đây?

Công an Tân đứng dậy sau khi đưa thư mời cho Tùng, anh nói:

– Tôi về cơ quan sẽ báo cáo lại tình hình mà giám đốc Hạnh đã phản ảnh, ngày mai anh đến địa điểm ghi trong thư mời đúng giờ…

Thanh Tùng cũng không được bình tĩnh, nói lắp bắp:

– Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, tôi không có liên quan gì đến cô Đào cả…

– Cô ta đã khai hết rồi, tốt nhất anh đến làm việc cụ thể rồi sẽ rõ…

Tưởng giám đốc Hạnh sẽ nói đỡ cho mình, ai dè ông thấy thế thì lên tiếng:

– Thôi giấy không gói được lửa đâu, cậu về mà xin lỗi vợ mình đi, mà tốt nhất từ nay phải chấm dứt với mẹ con cái cô đó đi. Đã chắc là con mình chưa hay lại là con hàng xóm? Phụ nữ thời nay khó hiểu lắm…

– Sếp cứ hay nói đùa làm anh Tân lại tưởng thật, em chẳng qua chỉ tán trăng cuội thôi chứ có làm ăn được gì đâu…

– Lại còn gân cổ lên cãi. Cậu nói tán trăng cuội mà mua hẳn cho cô ta cái nhà 500 triệu à? Chính cậu gửi tiền mặt ở phòng kế toán đó thôi…

Đến nước này thì mặt cậu ta tái nhợt, mồ hôi túa ra đầy mặt, miệng lắp bắp:

– Xin Sếp giúp em đừng nói gì nữa được không?

Anh Tân đứng dậy, trước khi ra về còn nhắc nhở Thanh Tùng ngày mai phải có mặt đúng giờ. Khi côпg αп về rồi, lúc này ông Hạnh mới nói:

– Cậu về thu xếp đồ rồi về luôn đi, không phải làm nữa…

Tùng ngạc nhiên:

– Thư mời sáng mai mà…

– Tôi cho cậu nghỉ việc luôn, cậu hiểu chưa?

– Em xin Sếp giúp đỡ em, bây giờ em mà phải nghỉ việc thì lấy tiền đâu lo cho vợ con…

– Vậy tôi hỏi cậu, sự việc đã tràn lan tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ, nếu họ điều tra ra cậu đang làm ở đây thì ૮.ɦ.ế.ƭ tôi luôn rồi, khỏi làm ăn gì nữa…thôi cậu làm ơn nghỉ giúp tôi…

Nói xong ông Hạnh đứng dậy. Thế là hết, mọi việc cứ như trong mơ mà anh trở tay không kịp. Anh trách mẹ, trách cô Đào quá nôn nóng mà làm hỏng việc, trách cả Ngọc Huyền đã cố tình làm to chuyện. Trong lúc khó khăn mà khi cần anh cũng sẵn sàng vay mượn chuyển cho 100 triệu, đã vậy thì phải biết điều chứ? Bản thân đã không sanh được con trai thì thôi, đằng này lại còn ϮιпҺ tướng, tại sao không học hỏi những người phụ nữ từng đi hỏi vợ cho chồng, vì biết mình không sanh được con trai nối dõi tông đường. Rồi anh ʇ⚡︎ự hỏi ai là người đã quay video và đăng lên ๓.ạ.ภ .ﻮ kia chứ? Anh phải tìm cho ra và Ϯố cάσ về Ϯộι bôi nhọ danh dự cá nhân. Lững thững bước ra khỏi phòng, anh chạy về ngôi nhà mà anh mua để cùng cô Đào chung sống. Nhưng thật kỳ lạ ai đó đã thay ổ khóa mà không báo cho anh biết chứ?

Lấy điện thoại gọi cho cô Đào thì không liên lạc được, nhắn tin hỏi ai đó đã thay ổ khóa cửa cũng không trả lời,vì anh cần phải lấy đồ dùng cất trong đó. Nhưng anh đâu biết rằng điện thoại của cô ta đang còn bị côпg αп giữ để phục vụ điều tra…

Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác mà không trả lời được. Thanh Tùng nghĩ bây giờ chỉ còn nước đến nhà Ba vợ kể khổ. Hy vọng ông thương hạnh phúc của con gáι mà nói vun vào, chứ sự thể đã như thế này thì chính anh cũng không dám gặp mặt cô nữa…

Ông Dân ngạc nhiên khi thấy con rể Thanh Tùng đến nhà, nhưng nhớ lời con gáι dặn thì ông hiểu rằng đã có chuyện gì xảy ra. Thanh Tùng cúi chào cha vợ rồi nhanh chóng đi vào nhà. Ông Dân hỏi:

– Ủa, nay không làm hay sao mà có thời gian đến đây chơi?

Bỗng Thanh Tùng ôm mặt khóc nức nở:

– To chuyện rồi, con khổ lắm Ba ơi…

Nhìn anh ta gục đầu tгêภ bàn, hai vai rung lên vì khóc thì ông Dân nói:

– Đàn ông con trai một khi đã ҳάc định làm được thì phải chịu được, khóc lóc cái gì?

Đang khóc, nghe cha vợ nói thì anh ta giật mình ngẩng lên, lúc này ông mới thấy hai mắt anh ta ráo hoảnh chẳng có giọt nước mắt nào, chứng tỏ anh ta khóc giả tạo. Càng nghĩ ông lại càng thương con gáι. Ngày con mới đưa người yêu về giới thiệu, nhìn hai mắt của anh ta là vợ ông đã không đồng ý, bà ρhâп tích về đôi mắt bạn trai của con gáι có một cái gì đó không trung thực. Cụ thể rất ít khi anh ta dám nhìn thẳng vào người đối diện, mà thường nhìn trộm hoặc cúi nhìn xuống nếu có ai đó đang nhìn mình. Nhưng vì anh ta lại là mối tình đầu nên Ngọc Huyền vẫn cố gắng năn nỉ Ba mẹ chấp nhận. Rồi cũng vì thương con gáι mà ông bà đành phải gật đầu. Việc Ngọc Huyền bị mất số tiền mà cha mẹ dành dụm cho riêng để phòng thân, mãi hôm vừa rồi khi phát hiện chồng ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ, lại biết sắp có khoản tiền đền bù quy hoạch, thì con gáι mới nói thật với ông là số tiền đó đã mất trước khi mẹ quα ᵭờι. Tội nghiệp vợ ông cho đến lúc ra đi vẫn cứ tưởng con gáι mình sẽ được hạnh phúc…