Nàng dâu nghèo chương 18

Nàng dâu nghèo chương 22
Nàng dâu nghèo chương 21
Nàng dâu nghèo chương 20
Nàng dâu nghèo chương 19
Nàng dâu nghèo chương 18
Nàng dâu nghèo chương 17
Nàng dâu nghèo chương 16
Nàng dâu nghèo chương 15
Nàng dâu nghèo chương 14
Nàng dâu nghèo chương 13
Nàng dâu nghèo chương 12
Nàng dâu nghèo chương 11
Nàng dâu nghèo chương 10
Nàng dâu nghèo chương 9
Nàng dâu nghèo chương 8
Nàng dâu nghèo chương 7
Nàng dâu nghèo chương 6
Nàng dâu nghèo chương 5
Nàng dâu nghèo chương 4
Nàng dâu nghèo chương 3
Nàng dâu nghèo chương 2
Nàng dâu nghèo chương 1

Sáng hôm sau tới công ty việc đầu tiên chị Kim làm là chị tới ngồi cạnh tôi và khoe việc tối hôm trước chị đi ăn với anh Tổng

– Tối hôm qua đi ăn với anh Tổng vui thật đấy , anh ấy đúng là người đàn ông tuyệt vời mà.

Tôi ngồi làm việc và không mấy quan tâm tới những lời nói của chị Kim thế nhưng chị Liên lại nói bâng quơ

– Việc đó đâu liên quan tới ai đâu, việc gì phải khoe ra chứ.

– em thích thì em khoe thôi, có người muốn được anh Tổng mời đi ăn mà không được đó,

– Người đó là ai vậy, được mời hay là cố tình mời sếp đi ,, Đi ăn với sếp mà cứ như đi ăn với tổng thống vậy,

– Sao chị ghen tỵ à?

– Tôi chả việc gì phải ghen tỵ, tôi có chồng có con rồi đâu phải không có ai yêu như một số người đâu , cứ thấy sếp là mắt sáng như đèn pha vậy,

– Này chị ám chỉ ai vậy hả?

– Tôi cứ nói vậy thôi , ai có tật thì giật mình vậy thôi..cô làm gì mà căng.

Tôi quay lại bảo chị Liên

– Chị ơi,, đừng cãi nhau nữa, chị mau làm việc đi,

Chị Liên vênh mặt lên

– Tại có người cứ thích khoe khoang nên chị thấy ngứa tai chị mới nói lại thôi em ạ,

Chị Kim quản lí đứng dậy lườm nguýt

– Già rồi còn lắm điều.

– Này ,, cô bảo ai đấy hả..

Tôi mới gắt lên

– Hai người nói nhau thì đi chỗ khác mà nói , sao cứ nói nhau ở chỗ em vậy hả?

Chị Kim quản lý vừa đi vừa lầu bầu

– Một lũ lắm chuyện , mau làm việc đi.

Chị Liên bực quá đứng dậy quát um lên

– Này con kia mày đừng tưởng mày là quản lý thì mày muốn nói gì thì nói nhé, mày vừa phải thôi kẻo tao táng vô mặt mày đấy,

Chị Kim và chị Liên đang cãi nhau kịch liệt thì anh Tổng đi tới ,

– Có chuyện gì mà ầm ĩ thế?

Chị Kim thấy anh Tổng tới chị liền giả vờ khóc lóc trông rất đáng thương

– Anh ơi,, anh ,,

-Có chuyện gì thế?

Chị Liên bĩu môi

– Vừa nãy mày còn già mồm lắm mà ,, sao giờ thấy sếp Tổng mày lại thay đổi thái độ nhanh thế, đồ thảo mai giả tạo.

Chị Kim tưởng anh Tổng sẽ bênh mình ai ngờ anh Tổng lại quát cả hai người luôn ,, tôi nhìn mặt chị Kim chảy dài ra mà tôi buồn cười.

Sau khi quát cho hai chị một trận thì anh Tổng lại chỗ tôi và nói

– Mơ,, qua phòng anh bảo.

– Anh bảo cái gì thì bảo luôn đi,

– Đi qua phòng anh đi nhanh lên.

Anh Tổng đi rồi chị Liên mới quay ra nhìn chị Kim nói đểu

– Một số người đang bị ảo tưởng sức mạnh rồi đấy, cứ ở đấy mà chê người khác đi nhé.

Chị Kim đang bực mình thấy anh Tổng gọi tôi đi thì chị lại càng tức hơn

” Anh ấy bảo con Mơ cái gì thế nhỉ… ”

…..

Tôi đi sang phòng anh Tổng với bộ mặt khó chịu

– Anh bảo cái gì ?

– Sao trông em khó chịu thế hả?

– Anh có biết là em đang rất bận không hả?

Anh Tổng đưa cho tôi cốc trà sữa

– Uống đi.

– Anh mua cho em à?

– Ừm, anh vừa ra ngoài có việc nên mua luôn, em uống đi.

– Cảm ơn, em mang về chỗ làm uống nhé.

– Ở đây nói chuyện một lát đã.

– Anh lại bắt đầu phiền phức rồi đấy, em bận bao việc kia kìa.

Tôi cầm cốc trà sữa và đi về xưởng ,, tôi đưa chị Liên

– Chị uống trà sữa đi cho hạ hoả.

– Ngon đấy , sếp Tổng mua trà sữa cho mày hả?

– Vâng.

– Tao biết ngay là sếp Tổng quan tâm tới mày mà, đâu có như con điên kia suốt ngày mắc Ьệпh ảo tưởng chứ.

– Thôi em xin chị, chị đừng nói vậy mà chị Kim lại hiểu lầm em , em không muốn gặp rắc rối đâu chị ạ.

– Chị nói sự thật mà,, tại nó cứ thích gây sự trước mà.

– Thôi thôi, bây giờ em chỉ muốn yên ổn làm việc kiếm tiền thôi chị ạ, hết năm nay em về quê rồi , thế nên chị đừng nói gì thêm nữa nhé. Em xin chị đấy.

– Ừm tao biết rồi.

Tôi đã nói như thế rồi nhưng chị Liên cứ nhìn thấy chị Kim là chị ấy lại điên lên và chọc tức chị Kim

– Trà sữa ngon quá , quá ngon luôn.

Chị Kim lừ mắt

– Ai cho chị ăn uống trong giờ làm hả?

Chị Liên vênh mặt lên

– Cô làm gì mà căng thế?

– Chị muốn ăn biên bản đúng không hả?

– Thôi đi, đây là trà sữa sếp Tổng mua cho cái Mơ đấy, cô thích thì cô cứ lập biên bản đi. Lập đi .

– Chị vừa nói cái gì anh Tổng mua trà sữa cho cái Mơ sao?

– Đúng vậy đấy. Cô tức à, tức thì cô lên gặp sếp Tổng mà đòi, thái độ cái gì???

Chị Kim vùng vằng bỏ đi,, tôi đi vệ sinh vào thì gặp chị Kim ở cửa , chị ấy cố ý đẩy tôi

– Cô giỏi lắm mơ ạ.

Nói rồi chị Kim vùng vằng bước đi , tôi gãi đầu khó hiểu

– Chuyện gì vậy trời???

[…]