Nàng dâu nghèo chương 1
Tác giả : Tâm Tửng
Tôi đứng rửa bát ở trong bếp và nghe rõ tiếng mẹ chồng tôi nói với cô Hoa hàng xóm
– Nhìn con bé con dâu nhà bà mà tôi phát thèm, sao nó lại đẹp người đẹp nết thế hả bà, chả bù cho nhà tôi rước ngay phải cái của nợ kia về đã xấu lại còn vụng thối vụng nát chán lắm bà ạ.
Cô Hoa liền nói
– Tôi thấy cái Mơ nó ngoan vậy mà, sao bà cứ chê nó mãi vậy?
– Nó không ngoan hiền đâu bà ạ, chẳng qua nó là người dân tộc xuống đây nên nhiều cái nó còn ngây ngô chưa biết nên nó vậy đấy, chứ nhìn cái mặt thì lì của nó không ngoan hiền đâu.
– Bà cứ nói thế, tôi nói chuyện với nó nhiều lần rồi nên tôi biết mà, nó ngoan và dễ bảo thế , thôi mà cũng thoáng lên đừng để ý nó nhiều quá , nó lấy chồng xa bà phải thương nó nhiều một chút nhé.
Mẹ chồng tôi bĩu dài môi
– Bà có ở cùng nhà với nó đâu mà bà biết, tôi là tôi ngán nó đến tận cổ rồi,, không biết nó mồi chài gì thằng Kiên nhà tôi mà khiến thằng Kiên lấy nó bằng được, ở đây thì thiếu gì con gáι ʇ⚡︎ử tế mà phải đi lấy cái con dân tộc ấy chứ.
– Thôi thôi tôi xin bà, bà thoải mái với con dâu một chút đi sau này già yếu nó còn chăm nom , không tới lúc đó nằm một chỗ lại không ai dòm ngó đâu.
– Tôi chả cần cái mặt nó đâu, tôi có hai đứa con gáι lấy chồng gần rồi, đâu cần cái con dân tộc đó chăm chứ.
– Tôi không còn gì để nói với bà nữa rồi,,bà cố chấp quá rồi đấy.
– Kệ tôi.
..
Tôi nghe mẹ chồng nói như vậy nhiều rồi nên tôi cũng không thấy ʇ⚡︎ự ái như lúc mới cưới về nữa.. tất cả cũng tại tôi nghèo ,, tôi nghèo nên mẹ chồng tôi mới khinh tôi như vậy.
Tôi tên Mơ 19 tuổi tôi là người dân tộc tày , tôi quen và lấy chồng tôi khi anh đi bộ đội ở gần nhà tôi,chồng tôi tên Kiên anh hơn tôi một tuổi . Ngày trước anh đóng quân ở doanh trại bộ đội gần quê tôi ,, một lần các anh trong đơn vị ra ngoài làm nương giúp dân làng nên tình cờ tôi và Kiên quen nhau ,, sau lần gặp gỡ đó chúng tôi đã phải lòng nhau và chính anh ấy là người chủ động theo đuổi tôi tán tỉnh tôi ,, mấy lần anh ấy trốn ra ngoài gặp tôi xong về anh bị phạt rất khổ sở nên tôi lại càng thấy thương anh nhiều hơn và tôi nhận lời yêu anh ấy sau một tháng quen nhau.
Thế rồi tôi có thai với Kiên tôi thông báo cho anh nhưng vì lúc đó anh chưa được ra quân nên tôi phải chờ anh 5 tháng sau anh ra quân rồi chúng tôi mới tổ chức lễ cưới, mẹ Kiên không đồng ý đâu nhưng vì Kiên doạ bỏ nhà lên vùng cao sống cùng tôi luôn và không bao giờ về thành phố nữa nên không còn cách nào bà đành phải đồng ý để anh cưới tôi,
Hôm tổ chức hôn lễ nhìn bụng tôi to lùm lùm bà còn tỏ vẻ khinh thường nhà gáι ra mặt và bà luôn đổ lỗi cho tôi mồi chài dụ dỗ anh ấy.
Bà còn đi nói với khách khứa tới dự là do tôi làm bùa ngải để anh ấy phải lấy tôi , lúc đó bà ấy nói gì mọi người cũng tin vì Kiên nhìn cao ráo trắng trẻo hơn tôi. Ai cũng bảo người dân tộc chúng tôi nghèo quá nên muốn lấy chồng về đồng bằng cho đỡ khổ..
Có người ᵭộc mồm còn hỏi thẳng tôi là ” Nhà cháu làm bùa à.bán cho cô một cái.
Rồi có người còn hỏi tôi là lấy chồng về thành phố có thấy vui không..vân vân và vân vân..
…
Cưới xong lúc đó tôi mang thai được gần 7 tháng rồi..về nhà chồng mẹ chồng và hai cô em chồng khinh tôi ra mặt luôn.. còn Kiên chồng tôi thì chưa đủ lớn để bảo vệ cho tôi..anh mới 20 tuổi còn ham chơi game lắm .
..,
Thời điểm tôi cưới thì nhà cô Hoa hàng xóm cũng cưới vợ cho con trai . Con trai cô Hoa là trưởng phòng lấy vợ làm quản lý họ là trai tài gáι sắc lấy nhau , chị ấy giàu có nên mẹ chồng tôi luôn mang chị ấy để ra so sánh với tôi..
Chị ấy giàu hàng tháng biếu bố mẹ tiền rồi mua cho bố mẹ cáu này cái kiA đưa bố mẹ đi ăn ở nhà hàng lớn , chị ấy giàu nên tiền tiêu thoải mái .. không phải suy nghĩ đắn đo có tiền là có tất cả..
Còn tôi thì nghèo 18 tuổi đã theo chồng về đây.. tay trắng vẫn hoàn trắng tay.. người ta vẫn nói nồi nào thì úp vung nấy và tôi cũng vậy.. chồng tôi ít học không chịu làm việc chỉ suốt ngày đi chơi.. cả tháng không cho tôi một đồng nào cả.. tôi thì bụng to ở nhà chờ ngày sinh con thì tôi lấy đâu ra tiền để biếu mẹ chồng tiền đâu mà mua quà cho mẹ tiền đâU mà đưa bố mẹ chồng đi ăn.. mẹ chồng tôi phải nuôi cả hai vợ chồng tôi nên bà rất khó chịu..tôi biết là bà rất mệt mỏi khi phải nuôi hai vợ chồng tôi nhưng tôi bận con nhỏ nên không thể giúp bà được, còn chồng tôi thì vẫN luôn mải chơi và đi làm buổi đực buổi cái thế mà tôi động nói chồng tôi là mẹ chồng tôi lại bênh chằm chặp cũng chính vì thế mà chồng tôi không thể thay đổi được.
Tôi ở nhà trông con tới lúc con tôi một tuổi thì tôi bắt đầu xin đi làm công nhân may ở gần nhà chồng ..nhưng với mức lương của một công nhân may thì cũng chỉ đủ ăn chứ không có dư giả lại thêm người chồng lười làm nên cuộc đời của tôi cứ nghèo mãi … nghèo mãi thôi..