Bông Hoa Đẹp Nhất 25

Bông Hoa Đẹp Nhất 26
Bông Hoa Đẹp Nhất 25
Bông Hoa Đẹp Nhất 24
Bông Hoa Đẹp Nhất 23
Bông Hoa Đẹp Nhất 22
Bông Hoa Đẹp Nhất 21
Bông Hoa Đẹp Nhất 20
Bông Hoa Đẹp Nhất 19
Bông Hoa Đẹp Nhất 18
Bông Hoa Đẹp Nhất 17
Bông Hoa Đẹp Nhất 16
Bông Hoa Đẹp Nhất 15
Bông Hoa Đẹp Nhất 14
Bông Hoa Đẹp Nhất 13
Bông Hoa Đẹp Nhất 12
Bông Hoa Đẹp Nhất 11
Bông Hoa Đẹp Nhất 10
Bông Hoa Đẹp Nhất 9
Bông Hoa Đẹp Nhất 8
Bông Hoa Đẹp Nhất 7
Bông Hoa Đẹp Nhất 6
Bông Hoa Đẹp Nhất 5
Bông Hoa Đẹp Nhất 4
Bông Hoa Đẹp Nhất 3
Bông Hoa Đẹp Nhất 2
Bông Hoa Đẹp Nhất 1

Giá như chúng ta có thể được gọi là gì đó của nhau…Tôi quen anh từ khi anh có cô vợ không có tình cảm,tôi chấp nhận tin anh quay lại bên anh sau hai năm…Tôi tin anh hết lần này tới lần khác,trong sân chơi tình yêu này đúng là kẻ nào yêu nhiều hơn,kẻ đó thua cuộc…

Sơn trở về nhà thấy cậu con trai đang loay hoay tìm đồ ăn…anh ta xoa đầu con trai

-Để bố làm cho,tay đau tránh động chạm nhiều

-Bố k đi nghỉ mát ạ,con nghe cô Naomi nói bố đi nghỉ cơ mà

-Không bố không đi nữa,chấm dứt hết rồi

-Bố chia tay cô gáι kia rồi ạ

-Ừ …chia tay rồi

Sơn cúi xuống cắt gói mỳ anh ta nghẹn ứ ở cổ khi trả lời con trai…Long nhân ra Sơn có vẻ đang cố gượng cười…

-Bố vì con à…

-Vì con bố làm tất cả…

-Con yêu bố

Long lao vào ôm Sơn từ phía sau…

Cả nhóm khi xuống đến bãi biển phú quốc và hỏi nhân viên ,họ nói Hương và Sơn đều không lên máy bay…

Naomi gãi đầu

-Sao vậy nhỉ,tức thật đấy

Hằng chợt nhận ra

-Có biến rồi gọi cho Hương xem được không

Tùng ấn máy gọi không được…

-Thuê bao rồi…

Toàn thở dài nhìn Naomi “ Do Long đúng không,thằng bé k đồng ý sếp yêu Hương”

Hằng cáu lên

-Cứ làm như bố nó là trai tân ý mà thèm vào

Naomi vội sợ

-Hay là sếp nói chia tay…tôi nghi lắm vì khi đi k mang đồ gì luôn

-Có lẽ vậy rồi…chán thật sự…

Hương trở về nhà cậu và mợ hỏi cũng k trả lời như kẻ mất hồn…Cậu hỏi lớn

-Sao bảo đi chơi

Mợ giật áo chồng “ Có chuyện rồi”

Hương lên phòng cô nhớ lại đêm qua Sơn đeo lại cho cô chiếc dây ʋòпg cổ hình tιм vỡ,anh ta nói

-Chủ nhân của nó vẫn là em …

-Vâng

Sơn hôn lên trán Hương…

Trở lại hiện tại…Hương tay cầm vào chiếc dây rồi giật phăng lần nữa…cô ánh mắt rất kiên quyết…

Một tuần sau…em gáι tôi trở về …tôi và em gáι đi khắp các con phố ăn những món nó muốn ăn…

-Chị à em lại dc học bổng

-Tốt quá rồi chị ʇ⚡︎ự hào về em

-Còn chị làm ở toà soạn thế nào rồi

-Đang chờ gọi thử việc…bao giờ em bay

-4 hôm nữa,nay em phải hẹn bạn đi chơi đã

-Ok đi chơi chán đi

-Mà sao k thấy chú Sơn chị

-Hoà này,từ nay về sau đừng nhắc tên người đó nữa,chị và anh ta k còn gì cả

-Lại sao nữa vậy

-Lần này chị chắc chắn đấy,bọn chị k phù hợp chỉ vậy thôi…

-Sao vậy nói em nghe đi…

-Anh ta có con trai bằng tuổi em và nó k thích chị,chị cũng k có quyền hay bắt anh ta bỏ con chọn chị được,anh ta có lựa chọn của riêng bản thân…chị tin là sau này chị sẽ sống tốt hơn khi k có anh ấy…

-Chị đừng buồn…

-Chị hết buồn lâu rồi…đi thôi…

Nói rồi Hoà bảo chị gáι

-Em đi với bạn chị cứ về trước đi

-Đi cẩn thận,có gì gọi cho chị

-ok…

Hoà đi tới nhà Sơn ngồi chờ ở cửa khi bấm chuông không có ai…xe của Sơn đi về…Long bước xuống đeo tai nghe nhạc…Sơn thấy Hoà liền ngạc nhiên

-Em về khi nào vậy

Linh bước xuống từ tгêภ xe …” Anh Sơn ơi em hình như quên đồ ở văn phòng anh”

Hoà thấy Linh liền thay đổi sắc mặt

-Cháu muốn nói chuyện với chú…con trai chú đấy à…

-Ừ…

Long cứ nhìn Hoà…Hoà lườm đến nỗi Long gãi đầu khó hiểu “ Mình làm cái quái gì mà nó lườm mình nhỉ”…

Vào phòng làm việc…Sơn vẫn mỉm cười nhẹ nhàng

-Học tập bên đó ổn cả chứ

-Cháu đến nói là cháu lại dc học bổng,cháu sẽ ra ngoài sống k muốn nhờ vào chú nữa,rất cám ơn chú và cảm kích chú trong thời gian qua…

-Chị cháu bảo cháu tới đây à

-Không hề ,chị ấy nói đừng nhắc gì đến chú nữa cả…cháu đến để nói điều này,chú có thể khinh gia thế của gia đình cháu nhưng đừng khinh chị cháu,cám ơn chú…

-Chú thích chị cháu là thật lòng

-Nếu vậy đến giờ phút này chú chọn con trai chú thay vì chị cháu là cháu biết chú thật đến cỡ nào rồi…giờ cháu chỉ mong chị cháu yêu ai rồi lấy chồng chấm dứt mọi chuyện với chú,cháu chào chú.

Hoà bước ra ngoài thấy Long đang đứng nghe lén…

-Đàn ông mà lại đi ép bố mình bỏ người yêu,thằng hèn

Long cau mày

-Nói gì cơ

-Tao nói mày đấy,thằng hèn ,tao đố mày tìm cho bố mày ς.๏.ภ đ.à.ภ ๒./à nào ʇ⚡︎ử tế đấy,mày chê chị tao nghèo đúng không vậy mày có chắc là bố mày lấy con giàu có nó không lấy tiền của nhà mày không,óc chó là có thật…

Linh quát “ Hỗn láo,đúng là đứa trẻ vô lễ phép “

Long xua tay : K có gì đâu cô,k chấp

-À đây khéo chắc là người mà mày chọn cho bố mày…cứ làm điều mà mày muốn,giờ tao sẽ bảo vệ chị tao…k ai có quyền chà đạp lên chị tao hết…

-Tôi k có chà đạp

-Đừng biện hộ…tao khinh

Hoà nhổ nc bọt xuống chân Long rồi đi lướt qua vai…Long thật sự sốc khi lần đầu có đứa con gáι như đàn ông cҺửι cậu ta xa xả…

Linh xoa vai Long “ Đúng là lũ vô học,con đừng chấp nhé”

-Không con không chấp…

-Đi phụ cô nấu cơm nào…

Sơn đứng hút tђยốς nhìn vào bức tranh vẽ rặng hoa tigon…anh ta dập tҺuốc ℓά thở dài…Long vào gọi bố chợt thấy bố anh ta buồn bã…Long hiểu chuyện dần dần …cậu ta cúi đầu…Linh mỉm cười

-Sao k vào gọi bố vậy

-Cháu có lẽ đã hơi khắt khe vs bố

-Chuyện về cô gáι đó á,cô ta lợi dụng mà nên cháu k cần lăn tăn,phải thế nào bố cháu mới chia tay chứ…

-Vâng…

2 tháng sau…Hương đi quanh các siêu thị để xem đồ thực phẩm viết về đề tài này…chợt gặp Hằng cô khựng lại quay đi

-Hương…mày đứng đó

Hằng bước vội ì ạch bụng bầu to

-đi chậm thôi

-Mày chia tay lão ý liên quan gì đến bọn tao mà mày k quαп Һệ gặp gỡ liên lạc với ai vậy

-Tao muốn có thời gian suy nghĩ

-Nghĩ đủ chưa…

-Tao phải đi rồi ,tạm biệt

-Ơ …Hương…

Hương né vội vàng,Toàn mang hộp ϮhịϮ đi ra

-Hộp này ngon này,sao thế

-Em vừa gặp Hương,nó chẳng muốn gặp ai…em buồn quá…nó né tránh mọi người…

-Có lẽ cô ấy muốn có khoảng lặng riêng sau cú sốc chia tay đó…

Hương vừa thấy mùi rau diếp cá của một cô cầm đi qua…cô ôm miệng buồn nôn đỏ tím tái cả mặt…Một phụ nữ già đi qua đưa cho chiếc giấy ăn

-Sao k cháu,ốm nghén hả,nôn khan đấy

-Dạ không,chắc do bụng cháu có vấn đề thôi,cháu cám ơn cô ạ

Hương ánh mắt bối rối…cô tгêภ đường đi qua phòng khám sản…cô tay run lên rồi bước vào đăng kí…

-Em khám thai à

-Em nghi thôi chị ạ

-chậm kinh bao lâu rồi

-em kinh không đều c ạ có tháng bị tháng không

-Thử nước tiểu đi đã nhé

-Vâng…

Hương vã mồ hôi khi chờ que lên vạch…hai vạch đã rõ ràng…cô bước vào phòng siêu âm…khi bác sỹ đặt máy siêu âm lên bụng…điều đầu tiên Hương nghe thấy chính là nhịp ᵭ.ậ..℘ của tιм thai…cô rơi nước mắt vô định rồi ôm mặt

-Con khoẻ nhé em thai 9 tuần…

-Vâng cám ơn bác sỹ…

Cầm tờ giấy siêu âm tôi như một cái ҳάc không hồn…phải làm sao đây…

Hai cô gáι đi vào thậm thụt ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ…Hương định quay lại đăng kí phá rồi cô lắc đầu sợ hãï bỏ chạy…

Cô đỗ đèn đỏ ở ngã tư…từ nhà hàng thấy Sơn đi ra cười nói vs Long …bên cạnh là Linh cũng đang cười rất tươi…Hương cụp chiếc mũ bảo hiểm…cô phóng vụt qua…

Sơn thấy dáng vụt qua rất giống Hương…anh ta chợt tắt nụ cười…Long nhìn bố

-Bố sao vậy?

-À không có gì…đi thôi con,Linh cũng về luôn chứ

Long ρhâп trần : Con muốn cô Linh đến nhà mình dậy con cho tiện

-Cô đến bố k ý kiến nhưng giữ cô ở nhà thì k dc,cô là con gáι mà,nhà có hai đàn ông phải k nào!

-Vâng

Linh ánh mắt tỏ vẻ không vui…

Hôm sau Hương ra nghĩa trang mộ của bố cô và mẹ nằm cách nhau vài ngôi mộ…Hương thắp cho bố rồi nhổ cỏ

-Bố ở dưới đó có đón mẹ đi chơi không đấy,con biết bố yêu mẹ ,chỉ là cám dỗ của những kẻ thứ ba luôn là quá lớn,con hiểu điều đó …bố chưa từng bao giờ muốn chia tay mẹ…chỉ là cãi nhau nhưng ánh mắt bố nhìn mẹ là thật lòng…

Cô mỉm cười đi sang mộ mẹ rồi cười tươi “ Mẹ khoẻ không,cái Hoà sang tháng nghỉ hè rồi con dẫn nó lên thăm mẹ…mẹ…con có thai rồi …con là đứa ђ-ư ђ-ỏ.ภ.ﻮ…mẹ có trách con không”

Nói xong Hương khóc như đứa trẻ trước mộ mẹ…khóc vì ấm ức và sự bất công trong tình yêu mà cô đã trải qua…

Sơn suy nghĩ trong phòng làm việc về việc thấy Hương lướt qua khi nãy…anh ta thở dài mở máy ra nhìn tấm ảnh Hương mắc áo dài trắng cười bên bạn bè…Sơn đứng dậy bước ra thấy Long

-Bố đi đâu vậy,bố định ra ngoài à…

Anh ta định tìm Hương nhưng thấy con trai ý chí đó lại tan biến

-Không,bố k đi nữa…

-Bố xem con làm bài nhạc này hay lắm bố thử nghe xem

-Ừm…

3 tuần sau…tôi nôn oẹ quá mức mợ tôi phát hiện

-Cháu sao k nói cho nó biết

-Cháu k muốn nói

-Để mợ nói

-Kìa mợ,cháu chia tay rồi…

-Chia là chia thế nào ,nó phải có trách nhiệm,mợ k để yên được…k thì đi bỏ đi còn bé phá được

-K cháu k bỏ được…lỗi của cháu thôi k thể để con cháu gánh được…Cháu đi làm đây

Hương đi ra bên ngoài đến cửa toà soạn thì nôn oẹ đúng lúc gặp Hoàng Văn…anh ta đưa khăn tay

-Em ốm à

Hương ngẩng lên ngạc nhiên

-Anh đi theo tôi à…tôi có thai rồi anh bỏ cuộc đi ( tức giận nên nói)

Đúng lúc bạn Văn đi ra từ toà soạn là sếp của Hương…

-Đi thôi Văn sorry để chờ lâu

-K có gì

-Hai người quen nhau à…

-Ừm …cậu chiếu cố em gáι này nhé,anh đi đây có vấn đề gì cứ gọi anh,anh nghe máy của em bất cứ lúc nào?

Hương ngại quay đi…Văn lên xe nhớ lại câu nói của Hương anh ta ánh mắt buồn nặng trĩu…” Tôi có thai rồi”…

Mợ tôi gọi điện

-Cậu mày đang bảo đến nhà Sơn đấy

-Cho cháu gặp cậu

-Mày tính thế nào cái này k phải chuyện đùa

-Cháu sẽ nói cậu để cháu nói

-tốt lắm thế chứ ,nói thẳng cho nó biết cậu sẽ ҳάc nhận đấy…

Tôi vội đến Ьệпh viện…ngồi chờ anh ta ở phòng làm việc vì anh ta đang phẫu thuật cho Ьệпh nhân…Sơn mở cửa phòng ra thấy Hương…anh ta cười gượng gạo

-Em tới đây chắc là có chuyện

-Tôi có thai rồi,tôi tới nói để anh biết chứ không phải bắt anh chịu trách nhiệm

-bao lâu rồi,cái thai được bao lâu

-ba tháng rồi

-Em tính thế nào anh sẽ theo ý em

-Tôi sẽ phá bỏ

-Nếu có ý phá em đã chẳng đến đây báo cho anh…

-Ý anh là tôi nói ra để trói buộc anh à

-Anh k có ý đó …nhưng để tốt nhất cho em thì nên bỏ đi…k đau đâu rất nhanh thôi…

-Tôi sẽ phá trừ khi tôi ૮.ɦ.ế.ƭ…hoá ra anh cũng coi tôi giống mấy cô gáι anh chơi qua đường…tạm biệt…

Sơn giữ tay

-Hãy cho anh thời gian,anh xin em đấy…hãy để anh suy nghĩ…

Hương gạt tay

-Anh chưa bao giờ nghĩ đến tôi dù chỉ một phút…

-Anh rất rối em hiểu không,con anh và em k lẽ anh bỏ con chọn đàn bà,anh cũng rất khổ tâm ,em thừa biết anh yêu em đến thế nào mà…

-Tôi vì đứa trẻ này cho anh cơ hội cuối cùng,tối nay nếu anh k cho tôi câu trả lời anh sẽ mất tôi mãi mãi…tại cây cầu sỏi đó tôi chờ anh tới…

Hương giật tay rời khỏi Ьệпh viện…

Tôi vẫn hy vọng về tương lai cho con của mình dù tình cảm thật sự đã ૮.ɦ.ế.ƭ…

Hôm đó buổi tối gió nổi rất lớn…Hương đứng chờ trong tiếng gió vù vù…

Sơn vào phòng con trai nói chuyện

-Long này bố muốn quay lại với cô Hương,cô ấy có thai rồi

-Chỉ vì cô ấy có thai mà bố phải quay lại,bố có thật sự yêu cô ấy không

-Bố tôn trọng con nên hỏi ý kiến của con

-Con không đồng ý…nếu có đứa trẻ khác con k muốn sống nữa

-Bố hiểu rồi đừng nói vậy ,con nghỉ đi…

-Bố …cô ấy yêu bố thế nào

-Cô ấy từng đỡ cho bố nhát dao chí ๓.ạ.ภ .ﻮ…bố yêu cô ấy,cô ấy nói chờ bố tới trả lời nhưng có lẽ bố sẽ không tới…

Sơn nhìn đồng hồ…trời đổ cơn mưa đồng hồ điểm 9h tối…Long ngồi trong phòng suy nghĩ về lời Naomi “ Cô Linh đó toàn nói sai cho cháu ,Hương sống rất thẳng thắn,cháu tiếp xúc với em gáι cô ấy rồi đấy,cô Hương một mình nuôi em vì mẹ mất sớm rất Ϯộι”…

Long ôm đầu ngập ngừng…

Cơn mưa trút xuống,tôi chờ đã ba tiếng,anh ta không tới,không gọi hay nhắn tin…tôi bật cười giữa cơn mưa tay run run mở máy gọi cho Hoàng Văn

-Anh có thể tới đây không tôi buồn quá làm ơn…

-Em đang ở đâu ,anh tới ngay

Hoàng Văn lên xe phóng đi trong cơn mưa tầm tã…

Máy Hương loé lên cuộc gọi rồi sập nguồn…

Long đi sang phòng thấy bố ngồi đờ đẫn nhìn ra bên ngoài,tay cầm chăm chăm điện thoại…

-Bố…bố đi tìm cô ấy đi…con tin bố chọn đúng người,con sẽ tìm hiểu thêm về cô Hương

Sơn cười trong ҳúc ᵭộпg vỗ vai con trai

-Bố đi đây…

Sơn gọi cho Hương lái xe đi vội vã…Điện thoại của Hương không liên lạc được…

Hoàng Văn cầm chiếc ô đến trước mặt Hương

-Anh tới rồi cám ơn anh

-Hắn không tới phải không

-Vâng…em nói em có thai chờ anh ta trả lời

-Thằng khốn đó nó chưa bao giờ coi trọng em ,tỉnh táo lại đi,anh sẽ là bố của con em ,lấy anh nhé…

-Em k thể làm vậy được,em muốn nhờ anh mong anh giúp…( Hương bật khóc) giúp em biến mất mà không thể ai tìm thấy,hãy sắp xếp cho em đến nơi nào đó thật xa để sinh con tránh xa Sơn…

-Anh làm được,vì em anh làm tất cả được..

Văn với tay ôm Hương dưới cơn mưa….!