Bông Hoa Đẹp Nhất 17
Tống Thị Phương Anh
Sau lớp áo trắng mà người đàn ông đó cởi xuống,khi anh ta bước ra thế giới bên ngoài,anh ta không còn là một bác sỹ Sơn mà tôi từng biết…anh ta không còn ân cần mà thay vào đó là vẻ mặt ɱ.á.-ύ lạnh có thể ﻮ.เ.+ế+..Ŧ người bất cứ lúc nào…anh ta vậy mà là người tôi thương,một kẻ vừa ﻮ.เ.+ế+..Ŧ người lại vừa cứu người…
Sơn cầm số phần trăm cổ phần sau cuộc hôn nhân với Hoàng Vân anh ta cười lớn trong phòng họp…
-Hoàng Vũ ơi là Hoàng Vũ tao sắp di nát được mày rồi…giờ thì ban quản trị phải có tên của tao…ha ha ha …
Tại phòng họp của tập đoàn Hoàng Vũ…phần tên cổ đông đặt tгêภ bàn được ghi rõ “ Trịnh Thái Sơn”…
Sơn bước vào phòng họp với tư cách là một cổ đông…Hoàng Vũ bất ngờ ông ta cười nhẹ
-Không thể nào…
Sơn cười nhếch mồm xoay chiếc nhẫn
-Tại sao lại không thể …tôi hoàn toàn có tư cách mà…
Thư kí báo vào tai Hoàng Vũ: Tiểu thư đã giao 38% cổ phần mà cô ấy có cho cậu Sơn…
-Sao nó k báo với tôi,đứa con ngu dốt đó…( ông ta lên cơn đau tιм…)
Sơn ngồi nhìn…Hoàng Văn chạy vào hô lớn “ Gọi xe đi,anh Sơn anh còn k cứu bố đi”
-Ông ta k ૮.ɦ.ế.ƭ được đâu…
-Anh…kẻ ăn cháo đá bát…
-Hãy hỏi Hoàng Vũ 15 năm trước từ đâu ông ta có nhiều tiền để gây dựng Hoàng Vũ…có phải ông ta là kẻ tiểu nhân âm thầm hại bố tôi để chiếm số tài sản này không,nó thuộc về tôi…hãy hỏi bố cậu đi …à quên đừng gọi tên Sơn thân thiết như thế vì tôi và chị cậu k còn liên quan gì nữa cả…cố gắng nhé…
Sơn vỗ vai Hoàng Văn…
Đi theo sau Sơn là Toàn …bọn họ gây sự chú ý khi đi ra từ phòng họp…nhân viên xì xào “ Con rể chủ tịch đấy,anh ta hiện nắm 38% cổ phần rồi dã man thật”
Hoàng Vân nhìn ra bờ biển…cô ta nói với Ꮙ-ú em
-Chắc Ꮙ-ú vẫn chưa hiểu tại sao tôi lại dành tất cả tài sản của tôi cho anh Sơn đúng không?
Hoàng Vân tu hết ly ɾượu rồi nắm chặt ly
-Giờ có lẽ ở nhà đang tìm cháu rồi đấy ,tại sao cháu lại cho cậu ta tất cả
-Vì cháu muốn chứng minh rằng cháu yêu anh ấy nên đã làm thoả thuận để lấy được người cháu yêu,cháu bất chấp tất cả…và cháu cảm thấy cháu nợ anh ấy…đêm hôm đó cháu nhớ mãi bố cháu cho người ﻮ.เ.+ế+..Ŧ hại cả nhà anh ấy…khi đó anh Sơn lại đi leo núi…vợ anh ấy khi đó mới sinh em bé được 1 tháng đứa bé may mắn k ૮.ɦ.ế.ƭ vì nó phải ở lại viện do sinh non,đáng lẽ cháu sẽ ngăn cản được nếu báo cho anh ấy nhưng cháu không làm vì cháu muốn vợ anh ấy ૮.ɦ.ế.ƭ…giờ thì có lẽ cháu đã hiểu tại sao anh ấy lại chấp nhận cưới cháu rồi…vì anh ấy đã sớm biết mọi chuyện…
Tại khu mộ…
Sơn đứng trước mộ bố anh ta rồi cười nhẹ “ Con sẽ sớm lấy lại những gì thuộc về chúng ta,con sẽ bắt cả nhà nó ૮.ɦ.ế.ƭ như những gì nó đã làm với gia đình mình”…
Anh ta bước vài bước đi ra khu phần mộ của vợ…ngồi ʇ⚡︎ựa lưng vào ngôi mộ…Sơn nhìn về phía hồ nước phía trước…
“Anh sắp đến đích rồi em à…cuối cùng anh cũng có thể đi được đến đích nhanh hơn anh nghĩ…anh sẽ không bao giờ lấy vợ…đó là lời hứa anh đã hứa với em…lời hứa đó mãi mãi k thay đổi”
Sơn quay lại hôn lên tấm bια mộ …
Tôi được người của anh ta đứng chờ sẵn bên ngoài cửa từ sáng sớm…Chị Xuân thấy tôi đi liền hỏi
-Em đi lâu không
-Lần này có lẽ sẽ lâu nhưng nếu chị muốn gửi thỏ thì cứ qua địa chỉ này em trông cho nhé…
-Không đi có được không
-Em cũng ước mình mạnh mẽ để k đi mà khó chị ạ …em sẽ nghĩ cách để thoát khỏi anh ta
-Vậy cố gắng em nhé…nếu chị có gửi Thỏ thì chị gọi em trước
-Vâng cứ đưa thỏ qua em trông nhé…
Tôi lên xe rồi đi tới nhà anh ta…tôi k mang thứ gì đi tất cả để lại nhà và khoá lại…bước xuống xe người lái xe mở cửa xe cho tôi…đúng lúc Sơn đi về tới cửa…anh ta bước xuống và thấy tôi cười rất nhẹ nhàng…anh ta trong bộ vest đen vẫn lịch lãm và sang trọng như vẻ bề ngoài tôi thấy hai năm trước…
🎶 Mùa Thu mang giấc mơ quay về,vẫn nguyên vẹn như hôm nào,lá bay theo đó xôn xao”…
Mái tóc Hương khẽ bay cùng những chiếc lá mùa thu…Sơn với tay khẽ chạm vào mái tóc Hương thì cô bước thẳng đi…anh ta khựng lại rồi cúi đầu cười nhẹ…
Vào bên trong Naomi chạy ra ôm Hương
-Cuối cùng bạn cũng đến ,tôi biết là bạn thuộc về nơi này mà…
-Mình còn có cách nào khác không?
-Đừng nghĩ cách khác ,hãy chấp nhận đi mà…
-Tôi đói rồi đi nấu gì ăn đi ( lơ Sơn)
Sơn đứng nhìn Hương mặc tạp dề và chỉ cách nấu ăn cho Naomi…Toàn cười tươi
-Nhà này lại vui rồi sếp nhỉ…trong nhà bếp núc nấu nướng mới ấm cúng…
-Cậu cũng ăn cùng luôn đi
-Ăn cùng ạ…vâng…
Hằng và Tùng ngồi ở quán cafe ,ánh mắt Tùng rất buồn …
-Sao thế
-Cô ấy chia tay tao một cách khó hiểu tại sao nhỉ
-Chắc tại mày làm gì sai rồi
-Tao đâu có sai gì,Naomi nói chỉ vì tao quá tốt nên chia tay
-Sao lại hâm dở thế nhỉ,người của anh ta đúng là không được bình thường,cả tay Toàn nữa hắn luôn ra vẻ với tao…
-Cay thật đấy,mà con Hương nó báo anh ta đến tận nơi ép nó đến ở cùng,dã man thật đấy
-anh ta k phải kẻ tầm thường,Hương k có cửa thoát đâu…
-Rồi rồi tao hiểu rồi…nhưng dù sao cũng dc ở bên người mình yêu dù cho anh ta k tốt…
-Tao chỉ sợ lại tổn thương lần nữa ở bên anh ta rất пguγ Һιểм…
Trong bữa cơm Hương và Naomi cô ganh nhau ăn xem ai ăn được nhiều hạt lạc hơn…Toàn xua tay
-Này hai người ăn gì bổ béo chứ ai lại ăn lạc
Cả hai sặc nghẹn…Sơn bật cười đưa ly nước cho Hương …
-Hai đứa như trẻ con vậy…
Ăn xong cả hai lại ra bật karaoke hát…Hương nháy Naomi
-Anh ta k đi làm à
-Lịch sáng mai mới đi cơ ,đêm nay bạn sẵn sàng đi
-Sẵn gì anh ta chén đêm qua rồi
-Đúng là sếp không làm người ta thất vọng
-Tự dưng anh ta như bị điên ,hai năm chả nói chuyện đùng cái đến rồi ép người khác…
-Chứng tỏ trong lòng sếp luôn có bạn,bạn phải vui chứ,bỏ vợ cái nhớ đến bạn ngay
-Nghe cứ như tôi có lỗi vậy nhỉ
-Tại sao cậu k tận hưởng đi nhỉ,lăn tăn làm gì nhiều cho khổ ra…
-Thấy bị ép buộc nhưng vì mình yêu anh ấy nên mình cứ sống thật với lòng thôi…
-Cố lên cô gáι …giờ cậu sẽ hạnh phúc mà…sẽ sớm có hôn lễ
-Anh ấy nói vậy à
-Tôi đoán thế …
-Tôi cũng chỉ mong sau tất cả có thể ở bên người mà mình yêu thương…đêm qua tôi đã nghĩ anh ấy nghĩ gì khi đến tìm tôi ép tôi quay lại
-Chỉ có thể là yêu nhỉ
-Phải,chỉ có thể là yêu…( Hương cười hạnh phúc)
Sau khi hát hò xong…Naomi đẩy Hương về phòng,Hương vừa mở cửa phòng ra thì thấy Sơn đang ngồi ở bàn làm việc đeo chiếc kính cận nhắm mắt…cô đi lại gần nhìn đống giấy tгêภ bàn toàn là về lô đất rồi bất động sản các thứ…cô chợt thấy một bức vẽ khung cửa sổ ở phòng trọ kèm giàn hoa tigon bao quanh ,giống hệt và có người đàn ông đứng nhìn vào đó…bức tranh treo ngay tгêภ góc làm việc…Hương đang ngơ ngác nhìn thì Sơn mở mắt tóm lấy tay Hương và kéo sát vào người anh ta…Hương giật mình mở tròn đôi mắt…
-Hát hò cả buổi rồi đã tắm chưa
-Tôi chưa tắm để đi tắm
-Khoan đã
Sơn ôm ʋòпg tay kê má lên vai Hương…
-Anh còn yêu tôi thật à
-Theo em là gì
-Vậy sao hai năm qua anh không nhắn tin cho tôi dù chỉ một tin nhắn
-Chúng ta đã chia tay rồi nhắn có ý nghĩa gì
-Vậy anh muốn chia tay là chia tay mà muốn tôi quay lại là phải quay lại chắc
Hương cáu quay lại nhìn Sơn…Đột nhiên cô ngại vì Sơn mỉm cười …
-Chúng ta vẫn yêu nhau ,phải nói là chúng ta vẫn đã và đang yêu nhau…anh muốn dứt điểm với tất cả rồi mới có thể đón em nhưng anh k nhịn được khi thấy em…
-Không nhịn được vì ðụ☪ ϑọทջ hay vì tình cảm trong lòng
-Cả hai…
Hương huých mạch vào ռ.ɠ-ự.ɕ Sơn
-Anh đi ૮.ɦ.ế.ƭ đi…
Sơn ôm ռ.ɠ-ự.ɕ vẻ mặt đau đớn…Hương ngại cúi xuống lo “ Đau đến vậy ạ”
Sơn ngẩng mặt lên cười “ Anh ta kéo sát Hương lại gần”
-Cám ơn em vì đã chờ đợi anh…anh đúng là không nhìn lầm người…
Nói xong Sơn vuốt tóc Hương sang…anh ta hôn chụt…chụt…Hương ngả đầu ra sau vì nụ hôn quá nhanh…
Anh ta vén áo Hương lên cúi xuống mút 1 bầu ռ.ɠ-ự.ɕ và tay còn lại Ϧóþ bên kia…tiếng mút mát ngay tгêภ chiếc ghế làm việc…Hương ôm cổ Sơn rồi ngửa cổ ra sau thở…
-Em chưa tắm mà…anh…A…A…
Sơn cho tay xuống vùng dưới của Hương và xoa nhẹ…
-Em ra nước rồi…( Hương đỏ mặt)
Sơn đứng dậy vén váy Hương và đặt cô lên bàn…Anh ta tụt chiếc quần xuống và đưa vào…
-Lên giường đi ạ…A…
Hương cho tay lên miệng …cô nằm lên những tờ giấy…
Ánh mắt Sơn âu yếm nhìn Hương…anh ta vừa dập vừa với hôn Hương,nâng đầu cô hôn…đầu lưỡi chạm vào nhau…tiếng nhẹp…nhớp nháp của lưỡi và ๒.ờ ๓.ô.เ…bên dưới anh ta vẫn dập mạnh…
Hoàng Vũ trong Ьệпh viện chỉ vào mặt cô con gáι Hoàng Vân
-Tao k muốn thấy mày nữa,mày coi đàn ông hơn cả gia đình của mày…
Hoàng Văn can ngăn
-Bố đừng kích động ,chuyện đâu còn có đó,38% k đáng nói lên điều gì cả,quyền hành vẫn trong tay chúng ta
-Nó thừa sức ứng cử chức phó tổng của con…
Hoàng Vân mặt lạnh tanh: “ chúng ta nên trả lại những gì của anh ấy mà”
-Mày nói cái gì…con ngu này…
-Bố ﻮ.เ.+ế+..Ŧ bố anh ấy,giờ anh ấy lấy con để chiếm lại tài sản đó là nhân quả…
-Tao làm vì ai,vì tương lai hai đứa mày,tao làm cho tao à
Hoàng Văn nhìn cha : “ Bố ﻮ.เ.+ế+..Ŧ bố anh Sơn thật sao”
-Cái sai của tao là k ﻮ.เ.+ế+..Ŧ thằng đó luôn,tao nghĩ nó suốt ngày làm ở viện thì sao có thể làm nên chuyện lớn…tao nghĩ cho mày nữa con ạ,bố biết mày thích nó nhưng k ngờ nó lại là mầm mống tai hoạ…
Hoàng Vân quay đi Hoàng Vũ quát “ Mày còn k thèm hỏi bố mày khoẻ chưa đấy”
-Nghe giọng bố thì con biết là đang khoẻ rồi ạ…
-Mày…
Sáng hôm sau khi Hương đang mặc chiếc áo dài trắng…Sơn từ sau móc chiếc chốt ở cổ áo cho Hương rồi ôm cô từ sau
-Chiều anh đón đi xem phim nhé
-Thật ạ…( Hương cười tươi)
-Điều đó làm em thích thế à
-Chúng ta chưa bao giờ hẹn hò nhỉ,em muốn đi phố đi bộ này,đi ăn bánh mỳ dân tổ cùng người yêu này rồi là
-Vậy làm dần nhé…
Sơn hôn lên môi Hương…Tay Ϧóþ mông…Hương gàn
-Em đi học đây muộn rồi hẹn chiều gặp lại anh…
-Ừ …nhớ ăn sáng đấy
-Em biết rồi…
Sơn cười rồi châm điếu tђยốς hút…
Tôi đến trường cảm thấy thật sự yêu đời khi vừa đọc được tin em tôi lại đạt giải môn Toán bên đó và được học bổng toàn phần…Hằng gõ vào đầu tôi
-Quỷ này đêm qua chắc lại sướиɠ nhỉ
-Điên…lại linh ϮιпҺ
Tùng chỉ : Nhìn cái mặt nó hiện lên chữ sướиɠ kìa…này nghe tin gì chưa con Nhi lớp trưởng lớp mình ý cặp với lão già có vợ bị ᵭάпҺ ghen kìa…có cả cờ lip luôn nhé…
-Đâu xem nào…
Hằng và Hương xem thấy Nhi bị ᵭάпҺ dã man…Hằng thở dài
-Dây vào bọn có vợ mệt lắm,con Hương chả suýt ૮.ɦ.ế.ƭ là gì
-Tao khác giờ khác rồi
-Thì biết là anh ta k yêu vì mục đích nhưng vẫn là hoa có chủ,giờ thì tất nhiên phải khác chứ nhưng anh ta có đề cập đến cưới k
-Chưa thấy gì cả,chắc phải ít bữa nữa
-Điên à mày phải giục chứ…k dc để cho lão chơi chán rồi bỏ như trước đấy
-Điên à anh ấy yêu tao,bao năm vẫn tìm tao đấy thôi,cưới là chuyện sớm muộn thôi…
-Ừ nhưng phải nói ý đi đấy
-À anh Toàn hỏi mày đấy Hằng
-Hỏi gì
-Hỏi có người yêu chưa
-Điên à,hỏi thế làm gì ( Hằng đỏ mặt)
-Tùng,mày nhìn con Hằng nó ngại kìa…
Tùng thở dài: Tim tao tan nát đây thì chúng mày chả quan tâm,giờ chúng mày đều đang yêu còn tao …lẻ loi hiu quạnh…
Hằng nhìn Hương cả hai bật cười vì lời Tùng nói…
Buổi chiều đến Hương được Hằng và Tùng thả xuống đường phố đi bộ…Hương đi bộ trong tà áo dài trắng lưng đeo chiếc balo…Cô mua chiếc bong bóng để thổi…Bước tới điểm hẹn Sơn cô thấy Sơn đang bước tới…nhưng đang nghe điện thoại…từ sau Hương bước gần tới thì thấy Sơn đang nói…
-Hợp đồng dự án đó cậu lo làm nốt cho tôi,kiểm tra kĩ cho tôi…
Hương định hù cho Sơn giật mình thì từ sau một người đội mũ lưỡi trai…hắn cầm con dao định đâm Sơn…Hương chạy tới ôm lấy Sơn …tên kia đâm phập vào lưng Hương …Sơn còn tay vẫn đang nghe điện thoại…anh ta ngạc nhiên…tên đội mũ vội bỏ chạy vào đám đông…lọ thổi bong bóng rơi xuống đường…Sơn rơi điện thoại….
Tà áo dài trắng ướt sũng ɱ.á.-ύ…Hương gục xuống…Sơn vội bế chạy trong đám đông…
-Tránh đường…
-Em đau …em đau lắm …
-K sao ổn thôi …anh xin lỗi…
-Hắn định đâm anh…
Sơn đổi sắc mặt …anh ta chạy rất nhanh…
-Anh biết rồi anh xin lỗi…em sẽ ổn thôi
Môi Hương tái nhợt đi…cô ôm cổ Sơn…Sơn chạy trong đám đông khi bế cô người yêu bé nhỏ đang bị thương…ánh mắt anh ta vội vã đầy lo lắng…
Tгêภ con phố đi bộ bản nhạc cất lên
🎶 yêu là cứ sợ mất,yêu là buồn ngẩn ngơ
Yêu là như thiêu đốt tιм gan mỗi khi ai kia lạc bước
Yêu là gần cũng nhớ,yêu là xa cũng gần
Yêu là còn một chút hơi ấm nhỏ nhoi cũng trao cho người 🎶
Hương buông thõng tay ra khỏi cổ Sơn…anh ta nói lớn “ Hương…Hương ơi…nói chuyện với anh đi”
Tới Ьệпh viện khi cầm con dao mổ Sơn rơi xuống sàn…anh ta không thể phẫu thuật cho người yêu…!