Bông Hoa Đẹp Nhất 11
-Tống Thi Phương Anh-
Anh ta nói muốn chúng tôi một tuần gặp nhau hai lần…và muốn quαп Һệ với tôi đến khi nào anh ta chán thì mới thôi…tôi đã cố né tránh nhưng kẻ thấp cổ bé họng như tôi vẫn bị anh ta ҟҺốпg chế…tôi đã chính thức thuộc về Trịnh Thái Sơn…
Sáng hôm đó Sơn tỉnh dậy trước…Hương vẫn nằm ngủ ngon lành…anh ta khẽ sờ má Hương rồi mỉm cười và dậy khỏi giường…
Tгêภ sân thượng có bể bơi…Sơn nhẩy ào xuống bể bơi vài ʋòпg đến khi mệt nhoài…anh ta ngẩng lên rồi thở…Naomi đứng tгêภ bờ cười nhẹ
-Chào buổi sáng ạ
-Chào cô…
-Đêm qua tuyệt vời chứ ạ
-Theo cô?
-Thấy nét mặt ngài rất tươi tỉnh ạ…
-Vậy à…( Sơn cười nhẹ)…
-Dạ vâng…cô ấy vẫn ngủ ạ
-Ừ,có lẽ lâu lắm rồi mới được ngủ ngon thì phải
-Vâng sao ngài k giữ cô ấy ở lại luôn ạ
-Hoàng Vân cô ta đến bất chợt sẽ không hay…cứ tạm thời vậy sau này sẽ tính sau…
-Vậy tôi có thể hôm nay đưa Hương đi mua đồ được chứ ạ
-Được chứ cứ thoải mái…mua cho cô ấy những gì tốt nhất…
-Dạ vâng…Hương xinh lắm ạ…
-Naomi này…sau này tuyệt đối không được làm việc sau lưng tôi,chuyện tối qua tôi bỏ qua …
-Đúng là k việc gì qua mặt ngài được…
-Đi đi…
Hương sau khi dậy cô giật mình bật dậy…nhìn xung quanh trời đã sáng…Hương vội vã vào nhà vệ sinh tắm sạch sẽ…cô vơ vội chiếc váy hôm qua mặc vào …đúng lúc Sơn mở cửa vào…đầu anh ta ướt sũng vì vừa bơi…nước chảy lên đôi môi đỏ và sống mũi cao của anh ta…Hương vẫn đang mặc đồ lót cô vội vã kéo váy…Sơn đi ra gần hơn anh ta kéo chiếc khoá váy ở sau lưng Hương lên rồi áp má vào má Hương…
-Mệt không?
Hương lắc đầu
-Dạ không…
-Giờ anh phải đi làm rồi ở nhà cứ đi chơi với Naomi…em muốn làm gì cứ làm …anh cũng đã đăng kí cho em vào trường rồi ,sắp khai giảng người yêu của anh không thể thất học được…
Hương ngạc nhiên quay lại,mái tóc cô bay nhẹ trong ánh nắng của ban mai…Sơn lặng nhìn mái tóc rồi chạm vào …
-Tại sao anh lại tốt với tôi như vậy,tôi chỉ là…chỉ là một cô gáι rất bình thường…
-Đàn ông đối tốt với đàn bà chỉ có hai thứ một là tì-ภ-.ђ ๔.-ụ.ς hai là tình yêu
-Vậy là gì?
-Tình dục,đó là câu trả lời của tôi dành cho em…chỉ cần là người đàn bà phía sau lưng tôi em sẽ có tất cả những gì em muốn
-Còn tôi chỉ muốn nhanh thoát khỏi tên khốn như anh để sớm tìm dc người yêu thật lòng…tì-ภ-.ђ ๔.-ụ.ς…anh nói vậy cũng nghe được…vậy sao anh k tìm những cô gáι khác chuyên nghiệp ý…
Hương giận đi thẳng ra cửa…Sơn bật cười…anh ta gọi
-Hương này…
-Vâng ( nói vâng to vẻ cáu gắt)
-Giận à…anh có thể cho em tất cả mọi thứ trừ một thứ
-Trừ thứ gì
-Trái tιм anh…
Sơn nói rồi cười nhếch môi anh ta bước vào nhà tắm…câu nói làm Hương nhớ mãi…lúc đó Hương như khựng lại…cô giữ tay lên tιм rồi cười “ Ô tên khốn đó nói câu ý sao như mũi tên lao thẳng vào tιм mình nhỉ,trái tιм của anh thì anh giữ liên quan gì đến tôi”…
Vân tại khách sạn…cô ta gọi cho em trai…
-Khi nào em về
-Sang tháng em về…chị có quà cho em à
-Không,bố lắm việc quá em về phụ đi
-thế còn chị thì sao,chị có anh rể nên lại ngó lơ bố à…
-Nào có…
-Quan hệ của anh chị vẫn tốt chứ
-Tốt mà…
-Vậy sao mãi chưa có em bé,chị muốn giữ chân anh ấy thì nhanh chóng có con đi em nghĩ ok hơn đấy…
-Biết vậy chị sẽ cố vậy…
Cúp máy Vân nói với người thư kí “ Anh ta dạo này vẫn vậy chứ”
-Dạ vâng vẫn hết cô nọ cô kia ,tôi lên danh sách rồi chỉ có cô diễn viên TA là cậu ấy đã gặp hai lần …
-đưa ảnh con đó cho tôi…
-Dạ đây…
-Anh được lắm Sơn ạ,anh nhẹ nhàng với tất cả ngoại trừ tôi…
Tôi và Naomi đi mua đồ…cô ấy chọn cho tôi rất nhiều đồ dù cho tôi từ chối…
-Naomi này tôi ở nhà trọ,tủ bé tí k có chỗ để này đâu,với cả chẳng đi đâu mà mặc đẹp
-Trời giờ là bạn gáι của ai cô biết không,né tránh không phải là thứ tốt đâu tôi nói thật đấy…phải sao cho xứng chứ
-Bạn gáι gì đâu anh ta nói thẳng là đến với tôi vì tì-ภ-.ђ ๔.-ụ.ς
-Thô nhỉ…đêm qua đẹp chứ
-Chẳng đẹp gì cả đau gần ૮.ɦ.ế.ƭ,tôi đến giờ vẫn đau
-Cơ mà từ giờ cô k còn vất vả nữa…cố lên có ngài ấy rồi hãy làm điểm ʇ⚡︎ựa Ϯộι gì
-Tôi k thích dựa dẫm,sống băng thực lực của mình là được rồi…
-Cô mạnh mẽ thật đấy
-Còn cô sao còn chưa có người yêu à
-Tôi sao người tôi yêu đã ૮.ɦ.ế.ƭ rồi
-Sao vậy?
-Bị tai пα̣п mất hai năm rồi…
-Xin lỗi nhé tôi hỏi vô duyên quá…
-Không sao,nhiều người nghĩ tôi bê đê vì tôi chỉ thích chơi và nói chuyện với con gáι…nhưng họ k biết rằng tôi đang khép mình …đôi khi tôi nhớ anh ấy mà chẳng làm gì được…
-Đúng là chia tay cũng được,xa nhau cũng được miễn là đừng âm dương cách biệt
-Thế nên cô hãy trân trọng những gì đang có
-À Naomi này tôi uống loại tгáภђ tђคเ cô đưa là ổn đúng không,hay cứ đi chích ngừa tiêm tгáภђ tђคเ luôn đi k nhỡ…
-Uống loại đó ok mà xưa tôi với người yêu còn quan he nhiều lắm mà chưa dính bao giờ
-Ừ vậy yên tâm rồi…may có Naomi nếu không tôi kb phải thế nào
-Chúng ta là bạn mà
Naomi dơ ngón tay móc ngón tay với Hương…cả hai cười nói vui vẻ …cùng nhau uống trà sữa và chụp nhiều ảnh Hàn Quốc…
Tại tập đoàn Hoàng Vũ…
-Mẹ kiếp lô hàng mới rao bán lại có kẻ tung tin kém chất lượng,lần này thiệt hại khó có thể thống kê…điều tra ra ai tung tin chưa?
-Chưa ạ,nhưng chắc chắn một điều tên chủ nhà máy đó đã nói ra nếu k bên ngoài sao biết mà tung tin được
-Hắn k dám đâu,nhỡ là công nhân trong công xưởng của hắn thì sao…nói tóm lại phải dập mấy tờ báo này xuống…
-Lần nào có chuyện chủ tịch cũng hỏi cậu Sơn,tuy không phải là làm kinh doanh nhưng lần nào cũng chỉ cho chúng ta đường đi nước bước rất hay đó ạ…
-Mau nối máy cho tôi gặp nó…
Sơn lướt báo …ngồi ở căntin Ьệпh viện anh ta gõ tay xuống bàn đếm “ 3-2-1…điện thoại reo lên chữ Hoàng Vũ”…
-Vâng con nghe…
-Bố bảo này có chuyện muốn hỏi con,lần này bố có lỡ đặt lô hàng giá rẻ giờ các nhà ρhâп phối k hiểu sao lại biết,đang bắt bố chứng minh…con có cách gì giúp bố không?
-Chứng minh…giờ vụ này rất khó con nghĩ nên xin lỗi họ rồi thu hồi về
-Như thế tổn thất rất lớn
-Chúng ta có thể bán giá rẻ cho bên nước ngoài,con có nguồn thu mua,huề vốn là dc và phải nhanh chóng sản xuất lại lô hàng chất lượng…xua tan cái đa nghi lấy lại uy tín cho Hoàng Vũ
-Vậy nhờ cả vào con,thư kí của bố sẽ gửi tất cả cho con…
-Vâng bố yên tâm…
Sơn cúp máy rồi cười nhẹ …Toàn gọi tới
-Cổ phiếu Hoàng Vũ hôm nay thất bại thảm hại nhất trong lịch sử luôn ạ
-Coi như chúng ta đã thành công một nửa rồi…
Sơn mỉm cười…
Tối đến tôi trở lại phòng trọ với một đống đồ…tôi gọi cho em gáι
-Chị ơi hay em ở đây học,cô bảo thế
-Thôi làm phiền cô em phải ở cùng chị chứ,k lẽ để chị ở một mình
-Em trêu thôi mà,bao giờ chị về ạ
-Mai chị xuống đón em…
-Vâng ok chị…
Điện thoại tôi reo lên là Sơn gọi
-Em đang ở đâu
-Em vừa mới về phòng trọ rồi
-Anh qua đón nhé …
-Sao anh bảo tuần chỉ gặp nhau hai lần
-Gặp nhiều cho nhanh chán,ra ngoài đi…
Hương lại lóc cóc đứng dậy đi ra…chị Xuân hàng xóm với tay
-Hương dạo này k đi làm à em
-Em có chị ạ ,chắc ít bữa nữa em lại đi làm bình thường…
-Ừ chị bảo này chị thấy mày hát hay lắm,có đi hát kiếm thêm không chị có chỗ đấy
-Có chỗ hả chị
-Phải …xinh xắn như em hát hay catse sẽ cao đấy
-Vậy mai chị em mình nói cụ thể nhé
-ừ …đi đâu muộn thế
-Em ra ngoài có chút việc…
Hương vừa lên xe Sơn với tay hôn Hương rồi ghì chặt…
-Ưm…ưm ( Hương kêu nhẹ)
Sơn bỏ ra rồi cười
-Đã ᵭάпҺ răng rồi nồng nặc mùi kem ᵭάпҺ răng luôn đấy
-Thì chuẩn bị đi ngủ mà…anh giờ mới về ạ
-Ừ nay mổ ba ca liền đang mỏi hết mắt đây…xoa đầu cho anh đi
Hương với tay xoa xoa thái dương của Sơn…anh ta cười rồi nhấn ga cho xe chạy…một tay lái một tay nắm tay Hương…
-Giá như anh chỉ là một bác sỹ thì tốt biết mấy
-Thì em sẽ yêu tôi à…
-Không có chỉ đang nói ý là…
-Tôi trêu mà sao mà căng thẳng vậy…em đã nghĩ đến việc cho em gáι em học trường Quốc Tế chưa,con bé nói tiếng anh rất giỏi …
-Em k có khả năng cho nó học em đã nói với anh rồi
-Anh có …em có thể dựa vào anh …hãy đem tới những gì tốt nhất cho con bé,anh đã hỏi nó và nó có vẻ rất thích học bên sing
-Quốc tế lại bên sing á,thôi k dc đâu em chưa xa nó bao giờ
-Rồi sau em cũng phải đi lấy chồng k thể cứ kèm cặp mãi được…
-Khi đó rồi tính ạ,chứ thật sự là không có khả năng…em k muốn nợ anh
-Anh muốn em phải nợ anh…để em k thể đi đâu được cả
Anh ta dường như đang muốn giữ em mình để mình k thể bỏ trốn…
-Đi đâu đây ạ,em buồn ngủ rồi ( nói lảng)
-Đi về nhà chứ đâu…
Tới nhà Sơn đi vào phòng tắm…Hương gõ cửa phòng Naomi…
-Ô bạn lại ở đây à
-Ừ anh ấy đón,này tớ bảo này…tớ cứ sợ sợ anh ta kiểu gì ấy…kiểu như muốn trói tớ ý…
-Ha ha trói …ngược nhỉ xưa đến nay toàn đàn bà trói đàn ông giờ ngược lại à
-Uk anh ấy vừa gặp đã vồ vập rồi,thấy sợ sợ
-Đang thích lắm đấy…cố tận hưởng đi…về ngủ đi nhớ mặc đồ ngủ nhá tôi chọn đấy…
-Toàn hở thôi
Hương ᵭάпҺ vào tay Naomi…Naomi cười rồi đóng cửa…
Tôi vào trong phòng cứ nằm lăn lộn rồi đi ra chỗ đọc sách…với một cuốn sách đã cũ vừa cầm đã thấy trong sách rơi ra bức ảnh chụp Sơn đang nắm tay một cô gáι…anh ta và cô ấy mặc đồ cô dâu chú rể…tôi ôm miệng…” Anh ta đã có vợ”
Lật tấm ảnh phía sau…” Hãy tha thứ cho anh khi đã ᵭάпҺ mất em…Hà Nội ngày 4/4/2008”
Đột nhiên Hương rơi nước mắt…giọt nước mắt vô định…rơi lên bức ảnh cưới…Sơn bước ra khỏi cửa anh ta đang lau đầu thì thấy Hương tay cầm bức ảnh…Hương gạt nước mắt…Sơn đổi sắc mặt đi ra đưa bàn tay ra phía trước ánh mắt giận dữ…
-Đưa cho anh…ai cho em ʇ⚡︎ự tiện động vào đồ của người khác vậy…em phải biết bản thân mình là ai chứ…
Sơn giật bức ảnh rồi thấy Hương cúi đầu
-Tôi xin lỗi…xin lỗi đã động vào đồ của anh,tôi chỉ vô tình rút cuốn sách và nó rơi ra…tôi biết tôi là ai…nhưng ít nhất a cũng nên nói cho tôi biết anh đã có vợ…
-Em k có tư cách để biết nhiều về anh ,quαп Һệ của chúng ta chỉ là trao đổi ðụ☪ ϑọทջ…chấm hết …
-Tôi hiểu rồi…
Hương đi ra khỏi phòng,Sơn đấm tay vào tủ sách “ Chết tiệt”…
Hương trở về phòng trọ,cô ngồi nghĩ mà ấm ức
“ Anh ta nói rất khó nghe…hắn có vợ rồi hắn đã lừa mình…mình thật ngu dốt”…
Sơn cầm điện thoại cứ soạn tin nhắn rồi lại thôi…anh ta ra hiên nhìn lên bầu trời…
Từ hôm đó tôi và anh ta không liên lạc…cũng không nhắn tin nào cho nhau…Em tôi đã tới trường và tôi cũng đến trường thì nhận được câu trả lời của ban giám hiệu
-Phan Thu Hương đúng không,học sinh nộp luôn tiền học 4 năm luôn …rất tốt…
-Đóng bốn năm rồi ạ
-phải em đã thanh toán học phí bốn năm rồi…mọi thủ tục của em đã xong rồi,áo dài trắng đồng phục tên em đã may 5 bộ rồi,gia đinh em thật cẩn thận…cố gắng học tập em nhé
-Vâng…
Tôi đưa tay đỡ 5 bộ áo dài trắng…ra bên ngoài tôi nhìn lên bầu trời “ Có lẽ anh ta đã buông tha cho mình thật rồi”…
Naomi gọi cho tôi
-Này đồ hâm kia làm gì sếp tôi để mấy nay mặt như đưa đám vậy
-Mặt anh ta lúc nào chẳng vậy
-Có chuyện gì thế nói tui nghe đi,mấy hôm ngại k dám hỏi nay quyết tâm hỏi nè
-Tôi phát hiện anh ta có vợ rồi đúng không,bức ảnh cưới từ 2008…họ ly dị hay ly thân hay anh ta ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ vậy …
-Bình tĩnh nào,cô ấy mất rồi ,mất lâu rồi mà…
-Mất rồi ,tại sao vậy
-Chuyện dài lắm sau này nếu có thể tôi sẽ kể cô nghe,chị ấy mất lâu rồi
-Nhưng anh ta sửng cồ với tôi rồi nói tôi k có tư cách để biết nhiều về anh ta…với kiểu coi thường tôi…tôi chán luôn
-Ngài ấy kb ăn nói mà…thôi bỏ qua đi
-không anh ta nói vậy coi khinh tôi quá rồi,vừa thấy đóng tiền học bốn năm cho tôi,tôi sẽ đi làm tích cóp trả
-Nghĩ nhiều thế số tiền nhỏ đó là gì đâu…
-K tôi nhất định trả anh ta dần từng món một,k nợ nần gì cả để anh ta k coi thường người khác…
Tối hôm đó ăn cơm thấy Hoà xem điện thoại cứ xem trường bên sing tôi xoa má em
-Xem làm gì bên đó chưa chắc đã tốt bằng bên này…với em k nỡ xa chị mà đúng không
-Vâng nói chung cũng k ham hố mấy c ạ vì nhà mình k có điều kiện,c nuôi em thế này em k mơ gì nữa…em đi ngủ đây chị cũng ngủ đi mai đi khai giảng sớm…
-Ừ vậy chị em mình đi ngủ nhá…