Kiều Thanh vui mừng khi thấy ánh mắt Tuấn hướng về phía mình, cô gọi lớn.. – Giám đốc Tuấn.. tốt quá, tôi gặp được anh rồi.. Đối tác của anh: – anh quen cô gáι đó à? Tuấn lắc đầu.. – không.. chúng ta vào việc chính đi. Nói xong anh bước đi với […]
Author Archives: ducpho
Biển xanh, cát trắng, nắng vàng, từng con sóng vỗ xô bờ như những lời thì thầm về tình yêu đôi lứa.. anh mặc bộ thể thao màu đen, đi chân trần cõng cô đi tгêภ bờ cát trắng, cô cười tươi dưới ánh nắng ban mai rực rỡ..một bàn tiệc nho nhỏ cùng 2 […]
Ngoại truyện 4 Bấy lâu nay tôi cứ tưởng mình sẽ hận bà ấy tới tận xương tuỷ, nhưng hoá ra tôi không nhẫn tâm được như thế. Dù cho bà ấy có làm bao nhiêu chuyện sai trái với tôi nhưng cuối cùng tôi vẫn nghĩ về những tháng ngày bà ấy nuôi tôi […]
Ngoại truyện 3 Trong khoảnh khắc ấy, có trời mới biết tôi đang run cỡ nào? Giây phút anh nói ra những lời đó, trái tιм tôi như muốn nổ tung…giây phút ấy, tôi còn lầm tưởng rằng mình là cô gáι mà anh nhắc đến. Tôi đứng đối diện anh, dõng dạc lên tiếng […]
Ngoại truyện 2 Tôi định lên tiếng trả lời thì bất ngờ điện thoại anh ta đổ chuông. Trong lúc anh ta nghe điện thoại thì tôi xin phép cùng Nam đi chọn đồ cho con của chị Cúc. Mà đứa bé kia vẫn nhìn theo tôi, chiếc miệng nhỏ xinh mếu máo hai tiếng […]
Ngoại truyện 1 Tôi không nhớ mình sinh ra ở đâu, bao nhiêu tuổi, tên gì..? Ký ức duy nhất còn xót lại của tôi chính là khi tôi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong một ngôi nhà sàn, trước mặt tôi là một bà lão tóc đã bạc phơ và một người đàn […]
– Cậu nói sao? ( ông nhíu mày hỏi) -Vân mới là con gáι ruột của chú. Ông bà nghe Quân nói thế chắc có lẽ thấy như một trò cười: – Nực cười! Cậu tưởng tôi là đứa trẻ lên ba để cậu dắt mũi? Tôi vẫn đứng lặng yên quan sát hai người. […]
Nhìn mẹ mà tιм tôi như có ai đó Ϧóþ nghẹn, nước mắt cứ thế tuôn rơi như mưa. Đột nhiên có ai đó ᵭậρ mạnh vào vai tôi, giọng nói trầm ấm cất lên: – Vân…em sao thế? Tôi mở to mắt khi thấy Quân đang ngồi bên cạnh mặt đầy lo âu. Hoá […]
Lúc này, tôi phát hiện ra nín thở cũng là một nghệ thuật. Tiếng chuông điện thoại lần nữa vang lên, tôi giật mình nhìn xuống điện thoại tгêภ tay mình rồi thở phào một tiếng, cũng may không phải điện thoại của tôi. Ngay lúc đó, giọng một người đàn ông vang lên: – […]
Trong lúc tôi còn chưa kịp hiểu cái mô tê gì đã thấy bố của Thư đùng đùng đi tới. Hôm ấy Quân đi công tác không có nhà. Vừa nhìn thấy mặt tôi, bố Thư đã chỉ thẳng tay mà rít lên: – Cô tuy bằng tuổi con gáι tôi thôi nhưng lòng dạ […]