Hạnh phúc phía cuối con con đường – Cảm động câu chuyện ý nghĩa và sâu sắc về mối tình đẹp
Chợt tỉnh giấc vì những cơn gió đầu đông se lạnh ùa vào phòng, sao em thấy lòng mình trống rỗng đến lạ, pha vội cốc cà phê sữa, hương vị ngòn ngọt pha lẫn chút đắng quyện lại nơi đầu lưỡi, mùi vị quen thuộc đến thế chỉ tiếc rằng chẳng còn anh bên cạnh cùng em thưởng thức. Anh đi thật rồi, điều mà trong mơ em vẫn chưa một lần nghĩ đến…
Hình minh hoạ.
Ngày ấy, một mình em cố chấp cứu vãn mối tình của chúng ta. Em cố gắng níu giữ, còn anh một lòng chỉ muốn buông tay. Thì ra chỉ có em ngu ngốc ngỡ rằng tình yêu anh giành cho em là vĩnh cửu, ngu ngốc tin rằng những cử chỉ âu yếm đó, những lời hứa ngọt ngào đó, nụ cười đó của anh,…là giành riêng em. Em chẳng thể ngờ rằng anh đã giành chúng cho một người con gáι khác. Em thấy rồi, em đã nhìn thấy người mới anh tҺươпg, tóc đuôi gà, mắt long lanh, nụ cười ngọt ngào, cùng anh cười đùa,…
Em giật mình chợt nhận ra rằng em của ngày xưa cũng từng là một cô gáι như thế: vui tươi, hồn nhiên, trong sáng, luôn cười mỗi khi nhìn thấy anh,…rồi em nhìn lại bản thân mình trong gương, nhận ra thời gian đúng là không chờ đợi một ai cả. Còn đâu gương mặt trẻ trung xinh tươi ngày ấy, giờ đã xuất hiện những vết tàn nhang li ti, khóe mắt Ьắt đầu xuất hiện những nếp nhăn mờ mờ, bận rộn với những lo âu của cuộc sống đã bao lâu rồi em chưa chăm sóc bản thân mình đúng nghĩa, đã bao lâu rồi nụ cười em trong trẻo không vướng bận muộn phiền như thế,…
Có lẽ đối với anh, đoạn tình cảm 5 năm chỉ là đoạn hành trang đã cũ kỹ chẳng cần trân trọng, là gánh nặng trên đôi vai anh mà muốn rủ bỏ. Nhưng đối với em , đó không còn là tҺươпg, là yêu mà còn là nghĩa tình, là trách nhiệm. Em không giống anh, em chẳng thể dễ dàng buông tay một cách dễ dàng đến tàn nhẫn đến vậy, bởi trong em vẫn chưa hết tҺươпg nên em vẫn mang hết nỗi đau về mình.
Anh còn nhớ không anh rằng chúng mình cũng đã từng có một tình yêu đẹp đến thế, anh còn nhớ những con đường ngập hương hoa sữa thơm ngọt mà mình đã từng đi qua, nhớ những quán ăn ven đường mà mình vẫn hay ghé đến, còn nhớ món quà em tặng anh ngày em nhận được tháng lương đầu tiên, còn nhớ lần đầu chũng mình gặp gỡ, những tin nhắn, những cuộc chuyện trò, những cái nắm tay, những cái ôm, nụ hôn đầu tiên,…và nhiều, còn nhiều nhiều lắm những kỷ niệm những cung bậc cảm xúc mà chúng mình đã cùng nhau trải qua, những ký ức đó vẫn khắc sâu trong em, nguyên vẹn như mới ngày hôm qua thôi. Nhắc nhở em đã từng có một chuyện tình mà nhiều người ao ước, nhắc nhở em anh chính là người khiến em hạnh phúc và cũng chính anh đẩy em xuống vực thẳm của tột cùng đau khổ.
Ở phương trời đó, anh đã tìm thấy hạnh phúc mới cho mình, mà em vẫn ở đây, loay hoay với nỗi đau anh mang lại, gặm nhấm nỗi đau một mình. Nhiều người đến với em, nhưng dường như em chẳng thể mở cάпh cửa trái tιм mình thêm một lần nữa, em vẫn chưa thể học cách tin tưởng ai đó một lần nữa, vết tҺươпg nó vẫn nằm đây, nhức nhối. Em chẳng thể làm gì ngoài việc chờ đợi vết tҺươпg lành lại.
“Vì em cố chấp nên cố gắng theo tình yêu ấy.
Nên hôm nay em đành chấp nhận rời xa kỷ niệm
…
Đường yêu em không phải đường hai chiều
Chỉ là đường thẳng rất dài em không thể quay đầu lại”.
Tình yêu em giành cho anh mang tên con đường “thanh xuân”, em chỉ có thể tiếp tục bước tiếp mà chẳng thể quay lại vạch xuất phát. Trên con đường đó, sẽ có một người, người nắm tay em bước tiếp đoạn đường đang dang dở, tìm lại hạnh phúc mà em đã ᵭάпҺ rơi, người cùng em bước đến cuối con đường.
Em tin rằng ngày đó nhất định sẽ đến. Và em sẽ lại yêu – một tình yêu đúng nghĩa.
Lời bài hát trong ca khúc: Đường một chiều (Sáng tác: Nam Trương)