Cái kết bất ngờ 9

Cái kết bất ngờ 16
Cái kết bất ngờ 15
Cái kết bất ngờ 14
Cái kết bất ngờ 13
Cái kết bất ngờ 12
Cái kết bất ngờ 11
Cái kết bất ngờ 10
Cái kết bất ngờ 9
Cái kết bất ngờ 8
Cái kết bất ngờ 7
Cái kết bất ngờ 6
Cái kết bất ngờ 5
Cái kết bất ngờ 4
Cái kết bất ngờ 3
Cái kết bất ngờ 2
Cái kết bất ngờ 1

T/g: Võ Ngọc Trí

Mấy ngày sau San bỗng dưng biến mất, giống như bị bốc hơi vậy. Chỉ có Manh mới biết số phận của San mà thôi.

Tuyết gặp Thu, con gái của bà Lan. Thu khá xinh, nhưng điệu bộ thì bất cần đời. Thu đã nghe bà Lan dặn dò trước, nên nhìn Tuyết rồi nói:

– Chị xinh đẹp thế này sao lại vào đây, phí lắm.

– Chị thích tiền, mà kiếm tiền ở đây thì ngon ăn, nên cũng ham.
– Tiền ai chả thích, nhưng nhục lắm. Chị tưởng tượng đi, làm tình cho người khác xem, cảm giác như mình là súc vật ấy.
– Thế sao em không bỏ đi, đừng làm nữa.
– Chị tưởng thích làm thì làm, thích nghỉ thì nghỉ à? Bà Lan sẽ giết em nếu em không tiếp tục.
– Nhưng chị Lan là mẹ em cơ mà.

– Mẹ gì cái loại ấy. Cả ông Kiệt nữa. Em căm thù bọn họ.

– Bố em mất rồi mà, thôi em đừng căm thù ông ấy nữa.

– Ông ta chết có một lần là quá nhẹ nhàng rồi. Nếu em mà là ông Tố, em sẽ để cho ông ta chết từ từ, chứ không nhanh như vậy đâu.
– Anh Tố thì có liên quan gì chứ.
– Chị ngây thơ quá nhỉ. Thế chị tưởng cái ghế giám đốc là do ông Tố may mắn à. Chẳng có gì là cho không cả.
– Chị không biết nữa. Anh Tố là sếp của chị, chị không dám có ý nghĩ xấu về ông ấy.
– Đám đàn ông có coi đàn bà trong cái động này là người đâu. Để em giới thiệu chị với lão Hòa. Em mất trinh là do lão khốn nạn ấy đấy.

Mấy ngày sau báo chí rầm rộ đưa tin về một thi thể không còn nguyên vẹn, được nhét vào các bao tải rồi vứt xuống sông. Công an đang vào cuộc điều tra, xác định danh tính nạn nhân. Nghi vấn ban đầu là do ghen tuông nên mới ra tay tàn nhẫn như thế.
Tài vẫn tới lui vũ trường của bà Lan. Anh lo lắng cho Tuyết. Nguy hiểm luôn thường trực bên cô. Tuyết như con cừu non giữa bầy sói già, có thể cắn cô bất lúc nào.
Mấy ngày nay ông Tố có vẻ trái tính, hay quát nạt nhân viên. Cái gì cũng có lý do của nó. Người của Bộ tới công ty để thanh tra, công tác. Không ai khác, đó chính là ông Hòa.

Ông Hòa biết Tuyết từ khi ông Kiệt còn sống. Nhan sắc của Tuyết làm cho ông Hòa mê mẩn, nhưng chưa dịp tiếp cận.

Mượn cớ đi công tác, ông Hòa yêu cầu ông Tố sắp xếp Tuyết cho mình. Điều ấy làm cho ông Tố bực tức.

Xưa bị ông Kiệt hớt bà Lan, ông Tố còn hận mãi. Nay tới lượt ông Hòa đòi hớt tay trên Tuyết, làm cho ông Tố sôi máu.
Dù biết thân phận mình không thể so sánh với ông Kiệt ông Hòa được, cái ghế giám đốc này cũng là do ông Hòa bố thí cho, nhưng cứ nhẫn nhục thế này thì ông Tố không chịu được.
Nếu ông Hòa không phải là người đỡ đầu, thì ông Tố sẽ cho bốc hơi giống như ông Kiệt, chứ không còn mạng ngồi đó mà ra yêu sách này nọ.
Cảm thấy Manh không còn khai thác được gì nữa, Phan lảng tránh dần với Manh. Điều đó làm cho Manh tức giận, và trút xả tất cả lên đầu Tuyết.
Việc điều tra đang diễn ra thuận lợi, ngày càng hé lộ nhiều vấn đề. Nhưng bù lại, sự nguy hiểm ngày càng tăng lên, nhất là với Tuyết. Xâm nhập sâu vào hang ổ của chúng, Tuyết có rất ít cơ hội tự phòng vệ, nhất là khi xung quanh cô toàn là những con cáo già.

Với bản chất thật của Manh không có việc gì là không dám làm. Gã tin Phan và Tuyết là anh em họ, nên gã sẽ hại Tuyết để trả thù Phan.

Rất ngẫu nhiên lại đúng thời điểm ông Hòa đang gây sức ép với bố gã hiến dâng Tuyết, nên nhân cơ hội này gã ra tay luôn.

Bà Lan thì luôn sẵn sàng, bởi làm hại các cô gái là nghề của bà. Để Tuyết khỏi nghi ngờ, bà lệnh cho Thu giới thiệu ông Hòa cho Tuyết.
Quả thật Tuyết tin lời Thu. Vả lại cô biết có Tài luôn sẵn sàng ứng cứu cho cô. Nếu không mạo hiểm thì vụ án này khó mà phá được.
Bà Lan bố trí một phòng Vip cho ông Hòa gặp Tuyết. Trước khi đi Tuyết đã cẩn thận nhét một bình xịt hơi cay nhỏ vào khe ngực, để đề phòng bất trắc.
Gặp ông Hòa Tuyết mới biết là bạn đánh Golf với ông Kiệt. Tuyết nhớ lại lời Thu nói, tự nhiên cô rùng mình.
Ông Hòa nhìn như muốn nuốt sống cô. Ông rót rượu rồi đưa cho Tuyết, buông lời khen ngợi:
– Em xinh đẹp quá. Ông Tố thật diễm phúc khi được ở gần em.
Tuyết đỡ ly rượu từ ông Hòa, trả lời:
– Anh quá khen em rồi. Em bị anh Tố la rầy hoài vì làm việc không hiệu quả đấy.
– Thế à? Vậy để anh tống cổ ông ta đi, rồi đưa em thay ông ta làm giám đốc nhé.
– Ấy chết, thế đâu có được. Em chỉ thích hợp làm nhân viên thôi.
Ông Hòa nâng ly rượu lên, bảo Tuyết:

– Nào anh em mình cạn ly. Nếu em muốn, anh có thể giao cả cái vũ trường này vào tay em. Chỉ cần em biết điều với anh thôi.
Tuyết chỉ nhấp môi vào ly rượu, chứ không dám uống. Cô sợ rượu đã bị pha thuốc mê.

Điều cô lo lắng là sự thật. Thuốc mê quá mạnh, Tuyết chỉ kịp lôi bình xịt hơi cay ra khỏi ngực rồi gục xuống. Ông Hòa xoa tay, mỉm cười đắc thắng.

Lúc ông ta tới bên Tuyết, đang mở cúc áo cô, thì cửa phòng bật mở, và ông Tố đi vào. (Còn tiếp)

Ảnh st